Trans: Xiêu Xiêu
Có điều cũng có lúc cô lấy làm thích thú với điều đó. Ha ha, giống như một tiên điên vậy.
Nghĩ đến chính sự, Hạ Lâm nhấc điện thoại gọi lại cho Dạ Tư Hàn. Tiếng 'tút' vừa kêu một tiếng, bên kia liền vang lên giọng nói của Dạ Gay, "Chuyện gì?"
Hạ Lâm còn chưa chuẩn bị tâm lý, cô giật mình chút nữa lăn xuống giường. Hạ Lâm điều chỉnh lại tư thế nằm ngửa, hai chân duỗi thẳng ra, "Cảm ơn Dạ đại úy"
Dạ Tư Hàn vừa tắm xong, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm. Anh ngồi trên giường, cầm một chiếc khăn lông trắng muốt lau tóc. Nghe giọng nói của Hạ Lâm, động tác của anh hơi ngừng lại, cất tiếng lành lạnh, "Cảm ơn cái gì?"
Hạ Lâm giả vờ ngạc nhiên, "Không phải anh phái người đưa Đường Uyển về Đường gia à?"
Đường Uyển về rồi? Dạ Tư Hàn buông khăn lông, nhớ đến câu nói trên yến hội của Hạ Lâm 'Đến lúc đó tôi sẽ dẫn Uyển Uyển đến, anh cũng phải dẫn theo Yên Yên đấy nhé'. Cho nên, lúc đó Đường Uyển đã về Đường gia rồi?
Ánh mắt anh hơi ảm đạm, không lên tiếng trả lời lại Hạ Lâm.
Hạ Lâm đợi một lúc lại lên tiếng: "Cảm ơn nhé"
Dạ Tư Hàn buông lời lạnh nhạt, "Cậu cho rằng chỉ một cuộc điện thoại sẽ khiến tôi toại nguyện lời nói dối của cậu sao?"
Hạ Lâm, "..." Anh ta cứ trực tiếp phá bỏ ý đồ của cô như vậy sao? Tên đàn ông này đúng là thú vị! Tốt lắm, Dạ Gay, anh đã thành công hấp dẫn sự chú ý của bổn điện hạ.
Dạ Tư Hàn trực tiếp ngắt máy, anh gửi tin nhắn cho Trình Ngôn Khoản, "Cậu và Tư Đồ đến thư phòng tôi một chuyến" Thông báo xong, anh vứt điện thoại sang một bên và thay một bộ quần áo ở nhà đen tuyền bằng tơ tằm bước đến thư phòng.
Vừa vào cửa liền trông thấy Trình Ngôn Khoản và Tư Đồ đang ngồi trên sopha đợi anh.
Dạ Tư Hàn quét mắt, anh vượt qua bọn họ đi đến ngồi lên một chiếc sopha bằng nhung thiên nga bên cạnh bàn đọc sách. Ánh mắt anh lành lạnh, "Nói đi, hơn một tháng vừa rồi, các cậu đã tra được những gì"
Trình Ngôn Khoản liếc Tư Đồ một cái, Tư Đồ nói trước, "Tứ thiếu, người là do Tam thiếu đưa ra từ phủ tổng thống"
Phủ tổng thống? Ngón tay thon dài của Dạ Tư Hàn gõ nhẹ lên tay vịn sopha, mí mắt hơi rủ xuống che khuất đôi mắt lạnh, "Lúc đó Đường Uyển ở đâu?"
Đường Uyển? Không phải xác định Đường Uyển không phải bà cô kia hay sao? Cũng may những gì cần điều tra Tư Đồ cậu đã tra ra rõ ràng. Tư Đồ ngừng một chút rồi nói, "Lúc đó Đường Uyển ở trong phủ tổng thống"
"Cũng ở đó?" Dạ Tư Hàn nâng mắt nhìn Tư Đồ.
"Đúng, cũng ở đó"
Dạ Tư Hàn hạ giọng, "Đường Uyển đã bình an trở về Đường gia"
Lời vừa dứt, không chỉ Tư Đồ mà ngay cả Trình Ngôn Khoản cũng kinh ngạc. Hai người đồng thời nhìn về phía anh, "Tứ thiếu/ Đại úy, sao có thể như vậy..."
Dạ Tư Hàn nhìn phản ứng của hai người, anh biết chuyện tối đó cô ta mất tích, tư liệu điều tra được không quá nhiều, "Người của Đường gia nói là tôi đưa về"
Tư Đồ và Trình Ngôn Khoản đưa mắt nhìn nhau, đột nhiên cảm thấy chuyện nằm ngoài tầm kiểm soát. Một tháng nữa sẽ đến lễ trưởng thành của Tứ thiếu, sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?
Dạ Tư Hàn nhìn Trình Ngôn Khoản, "Cậu không cần tiếp tục điều tra nữa, đội quân tìm kiếm Đường Uyển đã được rút về rồi"
"Rõ, đại úy"
Anh lại nhìn sang Tư Đồ, "Điều tra thật kỹ Đường Uyển, đồng thời điều tra cả Hạ Lâm, tất cả tin tức liên quan đến hai người này đều phải tra thật kỹ"
"Vâng, Tứ thiếu"
Dạ Tư Hàn hơi ngừng lại rồi bổ sung thêm một câu, "Đặc biệt là lúc hai người đó cùng xuất hiện"
Tư Đồ nhìn Dạ Tư Hàn, không rõ vì sao Tứ thiếu đột nhiên lại phái cậu ta điều tra Điện hạ?
Dạ Tư Hàn quét mắt nhìn hai người, sau đó đứng dậy rời khỏi thư phòng.
Sau khi thấy Tứ thiếu rời đi, Tứ Đồ mới quay ra nói nhỏ với Trình Ngôn Khoản, "Ý của Tứ thiếu là... tất cả là kiệt tác của tên bê đê kia á?"
Có điều cũng có lúc cô lấy làm thích thú với điều đó. Ha ha, giống như một tiên điên vậy.
Nghĩ đến chính sự, Hạ Lâm nhấc điện thoại gọi lại cho Dạ Tư Hàn. Tiếng 'tút' vừa kêu một tiếng, bên kia liền vang lên giọng nói của Dạ Gay, "Chuyện gì?"
Hạ Lâm còn chưa chuẩn bị tâm lý, cô giật mình chút nữa lăn xuống giường. Hạ Lâm điều chỉnh lại tư thế nằm ngửa, hai chân duỗi thẳng ra, "Cảm ơn Dạ đại úy"
Dạ Tư Hàn vừa tắm xong, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm. Anh ngồi trên giường, cầm một chiếc khăn lông trắng muốt lau tóc. Nghe giọng nói của Hạ Lâm, động tác của anh hơi ngừng lại, cất tiếng lành lạnh, "Cảm ơn cái gì?"
Hạ Lâm giả vờ ngạc nhiên, "Không phải anh phái người đưa Đường Uyển về Đường gia à?"
Đường Uyển về rồi? Dạ Tư Hàn buông khăn lông, nhớ đến câu nói trên yến hội của Hạ Lâm 'Đến lúc đó tôi sẽ dẫn Uyển Uyển đến, anh cũng phải dẫn theo Yên Yên đấy nhé'. Cho nên, lúc đó Đường Uyển đã về Đường gia rồi?
Ánh mắt anh hơi ảm đạm, không lên tiếng trả lời lại Hạ Lâm.
Hạ Lâm đợi một lúc lại lên tiếng: "Cảm ơn nhé"
Dạ Tư Hàn buông lời lạnh nhạt, "Cậu cho rằng chỉ một cuộc điện thoại sẽ khiến tôi toại nguyện lời nói dối của cậu sao?"
Hạ Lâm, "..." Anh ta cứ trực tiếp phá bỏ ý đồ của cô như vậy sao? Tên đàn ông này đúng là thú vị! Tốt lắm, Dạ Gay, anh đã thành công hấp dẫn sự chú ý của bổn điện hạ.
Dạ Tư Hàn trực tiếp ngắt máy, anh gửi tin nhắn cho Trình Ngôn Khoản, "Cậu và Tư Đồ đến thư phòng tôi một chuyến" Thông báo xong, anh vứt điện thoại sang một bên và thay một bộ quần áo ở nhà đen tuyền bằng tơ tằm bước đến thư phòng.
Vừa vào cửa liền trông thấy Trình Ngôn Khoản và Tư Đồ đang ngồi trên sopha đợi anh.
Dạ Tư Hàn quét mắt, anh vượt qua bọn họ đi đến ngồi lên một chiếc sopha bằng nhung thiên nga bên cạnh bàn đọc sách. Ánh mắt anh lành lạnh, "Nói đi, hơn một tháng vừa rồi, các cậu đã tra được những gì"
Trình Ngôn Khoản liếc Tư Đồ một cái, Tư Đồ nói trước, "Tứ thiếu, người là do Tam thiếu đưa ra từ phủ tổng thống"
Phủ tổng thống? Ngón tay thon dài của Dạ Tư Hàn gõ nhẹ lên tay vịn sopha, mí mắt hơi rủ xuống che khuất đôi mắt lạnh, "Lúc đó Đường Uyển ở đâu?"
Đường Uyển? Không phải xác định Đường Uyển không phải bà cô kia hay sao? Cũng may những gì cần điều tra Tư Đồ cậu đã tra ra rõ ràng. Tư Đồ ngừng một chút rồi nói, "Lúc đó Đường Uyển ở trong phủ tổng thống"
"Cũng ở đó?" Dạ Tư Hàn nâng mắt nhìn Tư Đồ.
"Đúng, cũng ở đó"
Dạ Tư Hàn hạ giọng, "Đường Uyển đã bình an trở về Đường gia"
Lời vừa dứt, không chỉ Tư Đồ mà ngay cả Trình Ngôn Khoản cũng kinh ngạc. Hai người đồng thời nhìn về phía anh, "Tứ thiếu/ Đại úy, sao có thể như vậy..."
Dạ Tư Hàn nhìn phản ứng của hai người, anh biết chuyện tối đó cô ta mất tích, tư liệu điều tra được không quá nhiều, "Người của Đường gia nói là tôi đưa về"
Tư Đồ và Trình Ngôn Khoản đưa mắt nhìn nhau, đột nhiên cảm thấy chuyện nằm ngoài tầm kiểm soát. Một tháng nữa sẽ đến lễ trưởng thành của Tứ thiếu, sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?
Dạ Tư Hàn nhìn Trình Ngôn Khoản, "Cậu không cần tiếp tục điều tra nữa, đội quân tìm kiếm Đường Uyển đã được rút về rồi"
"Rõ, đại úy"
Anh lại nhìn sang Tư Đồ, "Điều tra thật kỹ Đường Uyển, đồng thời điều tra cả Hạ Lâm, tất cả tin tức liên quan đến hai người này đều phải tra thật kỹ"
"Vâng, Tứ thiếu"
Dạ Tư Hàn hơi ngừng lại rồi bổ sung thêm một câu, "Đặc biệt là lúc hai người đó cùng xuất hiện"
Tư Đồ nhìn Dạ Tư Hàn, không rõ vì sao Tứ thiếu đột nhiên lại phái cậu ta điều tra Điện hạ?
Dạ Tư Hàn quét mắt nhìn hai người, sau đó đứng dậy rời khỏi thư phòng.
Sau khi thấy Tứ thiếu rời đi, Tứ Đồ mới quay ra nói nhỏ với Trình Ngôn Khoản, "Ý của Tứ thiếu là... tất cả là kiệt tác của tên bê đê kia á?"
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com
/84
|