Nữ Thần Mau Xuyên: Con Đường Nghịch Tập Của Pháo Hôi
Chương 36 - [Tg2] Công Chúa Là Bia Đỡ Đạn (6)
/48
|
Edit+beta: LinhLan601
Hoàng Thượng còn an ủi Tô Viện: “Viện muội, vất vả cho muội rồi, phải nhiều năm làm nữ giả nam trang như vậy. Về sau cứ cầm lấy ngọc bội của trẫm, có yêu cầu hay bất cứ chuyện gì đều có thể tiến cung tới tìm trẫm.”
Quả nhiên là nữ, trong lòng Tô Nhụy hừ lạnh. Nàng còn không có quyền lợi tốt như Tô Viện, tùy thời tiến cung hơn nữa còn được thỏa mãn bất cứ chuyện gì.
Bởi vì Tô Viện nữ giả nam trang mà Tô Chi Hàm cảm thấy bạc đãi nàng ta, đối tốt với nàng ta như vậy, đúng là có vấn đề.
Tô Viện mừng rỡ như điên “Biểu ca, ý của huynh là từ nay về sau ở bên ngoài ta hoàn toàn có thể đi ngang, trừ bỏ huynh, ta không phải sợ hãi bất cứ kẻ nào?”
Tô Chi Hàm sủng nịch gật gật đầu.
“Cảm ơn huynh, biểu ca” nói xong, Tô Viện cũng liền cáo từ rời đi.
Tô Nhụy thấy nàng ta đi rồi mới lặng yên không một tiếng động trở lại tẩm cung của mình.
Tô Nhụy triệu hồi ra hệ thống.
“Angel, ở chỗ cậu có kỹ năng như dịch dung thuật hay không?” Tô Nhụy giờ phút này rất cần loại kỹ năng ấy.
“Thuật dịch dung sử dụng vĩnh viễn là 50 tích phân, công cụ phụ trợ dịch dung 10 tích phân.” Angel giới thiệu chi tiết.
“Được. Tôi muốn cái này” Tô Nhụy kiên định gật đầu.
“Khấu trừ tích phân -60, trước mặt tích phân là -220” Âm thanh hệ thống nhắc nhở vang lên.
Ngay lập tức, một lượng lớn tri thức về dịch dung thuật xuất hiện trong đầu Tô Nhụy. Vừa thoáng có một ý niệm, trước mặt Tô Nhụy liền xuất hiện các dụng cần thiết.
Nhìn vào gương, Tô Nhụy bắt đầu vẽ lên mặt mình.
Trong chốc lát, một khuôn mặt bình thường không chút nào nổi bật xuất hiện. Tô Nhụy rất hài lòng, liền chải thêm một kiểu tóc đơn giản, thay y phục dạ hành.
Ở trong chăn nàng dùng một cái gối nhét vào, nhìn như người thật đang nằm, đem áo ngoài treo lên giá áo cạnh mép giường rồi buông rèm xuống.
Nhìn qua ai cũng sẽ cho rằng công chúa đang nghỉ ngơi, tuyệt đối không dám tiến vào.
Sau khi chuẩn bị xong hết thảy, Tô Nhụy dùng khinh công, bay về phía bên ngoài cung.
Đầu tiên Tô Nhụy đi vào mấy cái tửu lâu, tìm được người chuyên thuyết thư trong đấy, vừa uy hiếp vừa dụ dỗ, cuối cùng khuyên bảo bọn họ ngày mai đem việc mẫu thân của Tô Viện che đậy, nói dối nữ nhi của mình là nam tử, đồng thời còn để nàng ta nhận phong vị Diệp vương kể ra.
Toàn bộ chuyện xưa được những người này miêu tả thành câu chuyện về một phụ nhân nhà giàu mưu mô, tâm kế.
Tô Nhụy còn đến các địa phương mà tiểu hài tử tụ tập, dạy cho bọn chúng xướng đồng dao. Đơn giản như là lão Diệp vương, thật đáng thương, không có nhi tử, sinh nhầm nữ nhi,....
Tô Nhụy còn thu mua rất nhiều dân chúng thay nàng truyền lời đồn.
Làm xong những việc này, Tô Nhụy cảm thấy còn chưa đủ.
Nàng gửi rất nhiều thư cho các đại thần trong triều. Nội dung đều như một, nói ra sự thật Tô Viện là nữ nhưng lại kế thừa vương vị của lão Diệp vương.
Đồng thời cũng gửi cho từng người huynh đệ của phụ thân Tô Viện, nói mẫu thân nàng ta vì độc chiếm vương vị cùng tài sản của phu quân mà không tiếc bất cứ thủ đoạn nào. Thậm chí nói dối việc mình sinh được nhi tử, mà thực tế lại là nữ nhi. Còn đem những người biết chuyện đều diệt khẩu hết.
Cuối cùng, Tô Nhụy viết một phong thư khác gửi cho phụ thân Vương phi của Tô Viện. Nói nữ nhi của ông ta gả cho một nữ nhân, mỗi ngày đều cô đơn phòng không gối chiếc, lấy nước mắt rửa mặt, còn không dám nói cho người khác biết, sợ người ta cười nhạo nàng không được phu quân sủng ái.
Chỉ có thể cắn răng nuốt nước mắt xuống bụng nuốt, miễn cưỡng cười vui.
Mỗi ngày làm bộ làm tịch cùng phu quân ân ái, bồi hắn diễn kịch cho người khác xem.
Cuối thư, Tô Nhụy viết thêm một câu, mẫu thân Tô Viện đem nữ nhi ngươi trở thành tấm bia chắn cho thân phận nam tử giả của con gái bà ta. Nếu một đời này, sự thật Tô Viện là nữ nhân không được vạch trần, vậy nữ nhi ngươi liền thủ tiết cả đời đi.
Lời này đã khiến Thượng Thư đại nhân tức điên. Hắn phủng nữ nhi trong lòng bàn tay, thế mà lại để kẻ khác phá hư như thế, thật sự rất đáng giận.
Nếu quả thật giống như trong bức thư này nói, trừ phi thân phận nữ nhân của Diệp vương bị vạch trần, bằng không nữ nhi nhà mình cả đời đều phải làm quả phụ.
Bất quá, vẫn nên xác nhận lại một chút. Ông ta lập tức cho người đi gọi nữ nhi trở về hỏi một chút sự tình, sau đó mới có quyết định.
Hoàng Thượng còn an ủi Tô Viện: “Viện muội, vất vả cho muội rồi, phải nhiều năm làm nữ giả nam trang như vậy. Về sau cứ cầm lấy ngọc bội của trẫm, có yêu cầu hay bất cứ chuyện gì đều có thể tiến cung tới tìm trẫm.”
Quả nhiên là nữ, trong lòng Tô Nhụy hừ lạnh. Nàng còn không có quyền lợi tốt như Tô Viện, tùy thời tiến cung hơn nữa còn được thỏa mãn bất cứ chuyện gì.
Bởi vì Tô Viện nữ giả nam trang mà Tô Chi Hàm cảm thấy bạc đãi nàng ta, đối tốt với nàng ta như vậy, đúng là có vấn đề.
Tô Viện mừng rỡ như điên “Biểu ca, ý của huynh là từ nay về sau ở bên ngoài ta hoàn toàn có thể đi ngang, trừ bỏ huynh, ta không phải sợ hãi bất cứ kẻ nào?”
Tô Chi Hàm sủng nịch gật gật đầu.
“Cảm ơn huynh, biểu ca” nói xong, Tô Viện cũng liền cáo từ rời đi.
Tô Nhụy thấy nàng ta đi rồi mới lặng yên không một tiếng động trở lại tẩm cung của mình.
Tô Nhụy triệu hồi ra hệ thống.
“Angel, ở chỗ cậu có kỹ năng như dịch dung thuật hay không?” Tô Nhụy giờ phút này rất cần loại kỹ năng ấy.
“Thuật dịch dung sử dụng vĩnh viễn là 50 tích phân, công cụ phụ trợ dịch dung 10 tích phân.” Angel giới thiệu chi tiết.
“Được. Tôi muốn cái này” Tô Nhụy kiên định gật đầu.
“Khấu trừ tích phân -60, trước mặt tích phân là -220” Âm thanh hệ thống nhắc nhở vang lên.
Ngay lập tức, một lượng lớn tri thức về dịch dung thuật xuất hiện trong đầu Tô Nhụy. Vừa thoáng có một ý niệm, trước mặt Tô Nhụy liền xuất hiện các dụng cần thiết.
Nhìn vào gương, Tô Nhụy bắt đầu vẽ lên mặt mình.
Trong chốc lát, một khuôn mặt bình thường không chút nào nổi bật xuất hiện. Tô Nhụy rất hài lòng, liền chải thêm một kiểu tóc đơn giản, thay y phục dạ hành.
Ở trong chăn nàng dùng một cái gối nhét vào, nhìn như người thật đang nằm, đem áo ngoài treo lên giá áo cạnh mép giường rồi buông rèm xuống.
Nhìn qua ai cũng sẽ cho rằng công chúa đang nghỉ ngơi, tuyệt đối không dám tiến vào.
Sau khi chuẩn bị xong hết thảy, Tô Nhụy dùng khinh công, bay về phía bên ngoài cung.
Đầu tiên Tô Nhụy đi vào mấy cái tửu lâu, tìm được người chuyên thuyết thư trong đấy, vừa uy hiếp vừa dụ dỗ, cuối cùng khuyên bảo bọn họ ngày mai đem việc mẫu thân của Tô Viện che đậy, nói dối nữ nhi của mình là nam tử, đồng thời còn để nàng ta nhận phong vị Diệp vương kể ra.
Toàn bộ chuyện xưa được những người này miêu tả thành câu chuyện về một phụ nhân nhà giàu mưu mô, tâm kế.
Tô Nhụy còn đến các địa phương mà tiểu hài tử tụ tập, dạy cho bọn chúng xướng đồng dao. Đơn giản như là lão Diệp vương, thật đáng thương, không có nhi tử, sinh nhầm nữ nhi,....
Tô Nhụy còn thu mua rất nhiều dân chúng thay nàng truyền lời đồn.
Làm xong những việc này, Tô Nhụy cảm thấy còn chưa đủ.
Nàng gửi rất nhiều thư cho các đại thần trong triều. Nội dung đều như một, nói ra sự thật Tô Viện là nữ nhưng lại kế thừa vương vị của lão Diệp vương.
Đồng thời cũng gửi cho từng người huynh đệ của phụ thân Tô Viện, nói mẫu thân nàng ta vì độc chiếm vương vị cùng tài sản của phu quân mà không tiếc bất cứ thủ đoạn nào. Thậm chí nói dối việc mình sinh được nhi tử, mà thực tế lại là nữ nhi. Còn đem những người biết chuyện đều diệt khẩu hết.
Cuối cùng, Tô Nhụy viết một phong thư khác gửi cho phụ thân Vương phi của Tô Viện. Nói nữ nhi của ông ta gả cho một nữ nhân, mỗi ngày đều cô đơn phòng không gối chiếc, lấy nước mắt rửa mặt, còn không dám nói cho người khác biết, sợ người ta cười nhạo nàng không được phu quân sủng ái.
Chỉ có thể cắn răng nuốt nước mắt xuống bụng nuốt, miễn cưỡng cười vui.
Mỗi ngày làm bộ làm tịch cùng phu quân ân ái, bồi hắn diễn kịch cho người khác xem.
Cuối thư, Tô Nhụy viết thêm một câu, mẫu thân Tô Viện đem nữ nhi ngươi trở thành tấm bia chắn cho thân phận nam tử giả của con gái bà ta. Nếu một đời này, sự thật Tô Viện là nữ nhân không được vạch trần, vậy nữ nhi ngươi liền thủ tiết cả đời đi.
Lời này đã khiến Thượng Thư đại nhân tức điên. Hắn phủng nữ nhi trong lòng bàn tay, thế mà lại để kẻ khác phá hư như thế, thật sự rất đáng giận.
Nếu quả thật giống như trong bức thư này nói, trừ phi thân phận nữ nhân của Diệp vương bị vạch trần, bằng không nữ nhi nhà mình cả đời đều phải làm quả phụ.
Bất quá, vẫn nên xác nhận lại một chút. Ông ta lập tức cho người đi gọi nữ nhi trở về hỏi một chút sự tình, sau đó mới có quyết định.
/48
|