Nói xong, Bạch Túc Túc trực tiếp cầm túi xoay người rời đi, Bạch Quốc Hoa muốn nói lại thôi, ngập ngừng gọi Bạch Túc Túc: "Túc Túc..."
"Ba" Bạch Tình Tình lập tức giữ chặt cánh tay ông, âm thanh nghẹn ngào "Con biết đều là lỗi của con."
Bạch Túc Túc ra khỏi biệt thự, không để ý mấy người đằng sau nữa. Mặc kệ xưa nay Bạch Quốc Hoa đối xử bất công, cô đều có thể chấp nhận. Nhưng duy nhất chuyện này là không thể tha thứ. Thay vì cứ để hai mẹ con kia tiếp tục hút máu công ty như vậy, cô thà tình nguyện để ông nội đem công ty giao cho Phó Sâm, vậy là không bị hai mẹ con kia chà đạp!
Trở lại chung cư không bao lâu, Bạch Côn liền gọi điện thoại cho cô, cô chỉ đơn giảm đem sự việc nói qua một lần, đầu bên kia cũng trầm mặc hồi lâu.
"Cái này ông nội cũng đã cân nhắc, gả con cho Phó Sâm cũng đã suy tính đến nước này. Ba con làm ăn không được, về sau chờ con gả cho Phó Sâm rồi, công ty có thể nhờ Phó Sâm xử lí giúp. Cổ phần trong tay con cũng sẽ có thêm hoa hồng hằng năm, con không cần lo lắng tới những vấn đề khác nữa."
Nghe giọng nói truyền đến trong điện thoại, người vốn rất ghét hôn nhân thương mại - Bạch Túc Túc đột nhiên bắt đầu dao động. Cô rốt cuộc hiểu rõ vì sao lại có nhiều hôn nhân thương mại như vậy, bởi vì cả hai đều có lợi đối với nhau. Chỉ là cô không thích cái loại vì lợi ích mới đến với nhau thế này. Nhưng với Phó Sâm, tâm tình cô cũng rất phức tạp. Thôi thì hết thảy cứ chờ cái vụ bắt cóc cho qua đi đã rồi nói sau.
"Ông nói con đều hiểu, bất quá kết hôn bây giờ con vẫn thấy còn quá sớm." Bạch Túc Túc nghiêm túc nói qua điện thoại.
Dứt lời, đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng thở dài: "Con nói phải, chuyện kết hôn còn phải tùy con thế nào."
Mang theo tâm trạng rối rắm, Bạch Túc Túc ngồi trên ghế sô pha suy nghĩ thật lâu. Cô không biết mình đối với Phó Sâm là loại cảm giác gì. Nhưng khi anh tiếp cận mình lại không có chút nào chán ghét, không biết có phải là do hào quang nam chính ám cô rồi hay không.
Không nghĩ đến những chuyện này nữa, ngày Tết nguyên đán sắp đến, Bạch Túc Túc nhận được rất nhiều lời mời của buổi hòa nhạc và truyền hình cuối năm. Nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn đài truyền hình của <>. Gần đây cô có nhiều hoạt động, hiện tại cát-xê đã có thể lên 60 vạn, cát-xê tham gia chương trình truyền hình cũng có khi hơn triệu. Bất quá còn phải chia cho công ty cho nên cô mới muốn mở studio riêng.
Gần đây bận bịu bù đầu tối cổ, nhưng không lâu sau, trên mạng đột nhiên tung ra video của cô!
Trong video là ảnh chụp ngày đó Phó Sâm ra vào nhà cô, còn có lần trước cô ở trong xe Phó Sâm cũng bị người ta chụp được. Mặc dù hơi mờ, có thể lờ mờ thấy được gò má của cô, nhưng khuôn mặt Phó Sâm lại được che triệt để. Rõ ràng có người cố ý muốn bôi đen cô. Tiêu đề mở đầu chính là # Bạch Túc Túc qua lại cùng một vị nhà giàu thần bí, hai người trong xe kích hôn #.
Sau khi Bạch Túc Túc ngủ dậy một giấc liền thấy ngay tin này, bình luận weibo cũng lập tức tăng lên 100 ngàn, tất cả đều mắng cô dựa vào kim chủ.
Netizen A: Chỗ đó hẳn là biệt thự ở đường Nam Phong, mảnh đất kia có 3 người ở, và tất cả đều là đại boss [ icon khóc cười ]
Netizen B: Buồn nôn, Bạch Túc Túc thích ăn bám một ông già như vậy à? [ icon nôn mửa ]
Netizen C: Khó trách có thể đi vào <>, quả nhiên là một chương trình không có chỗ dựa là không vào được.
Netizen D: Đau lòng Ngô Hoằng bị chửi thảm như vậy, Bạch tiểu thứ thế mà vẫn cứ đóng vai con người khiêm nhường có thực lực miết [ icon nôn mửa ]
Netizen E: Marketing tung tin đồn nhảm, nói không chừng đó lại chính là bạn trai người ta [ icon mỉm cười ]
Nhìn thấy Phó Sâm bị chửi là lão già, Bạch Túc Túc đột nhiên muốn biết anh sẽ có phản ứng gì. Bất quá lần này rõ ràng là cố ý nhắm vào cô, cũng không biết là ai, nhưng đối phương còn biết đem mặt Phó Sâm che mờ đi, biết đến Phó Sâm mà còn dám làm như vậy, khẳng định người đó phải hận cô thấu xương.
Không hiểu sao, Bạch Túc Túc không khỏi nghĩ đến Giang Ngưng, bởi vì chỉ cô ta mới có năng lực làm được đến trình độ này.
Đang lúc chuẩn bị gọi điện cho Chu tỷ, Bạch Túc Túc vẫn gọi cho Phó Sâm trước. Nhưng đầu dây bên kia lại thông báo đã tắt máy, cô đành phải gọi cho trợ lý Lâm. Đối phương tựa hồ bề bộn nhiều việc, điện thoại vang lên thật lâu mới có người bắt máy.
"Bạch tiểu thư, cô không cần gấp, tôi sẽ cho người đi xử lý chuyện trên mạng, hotsearch chẳng mấy chốc sẽ bị gỡ xuống." Trợ lý Lâm mở miệng đánh đòn phủ đầu, anh cảm thấy đối phương gọi là vì chuyện này.
Nghe vậy, Bạch Túc Túc không khỏi nhíu mày, ngồi trên ban công nhìn hàng cây xanh phía dưới, tò mò hỏi: "Phó tổng các anh đâu?"
Cô cũng không phải là sợ dư luận trên mạng, dù sao cứ bị nhiều người bàn luận như vậy cô cực không thích. Cứ đợi chút nữa đi, để cho những người trên mạng kia biết đến cùng là nhà cô có tiền hay không mà phải dựa vào kim chủ!
"Tổng giám đốc... ngài ấy..." Trợ lý Lâm đột nhiên ấp a ấp úng.
Vừa nghe liền biết bên kia có chuyện, Bạch Túc Túc lập tức truy vấn: "Có chuyện gì vậy?"
Nói đến đây, trợ lý Lâm thở dài một hơi: "Chính là gần đây công ty xảy ra chút việc, tổng giám đốc một mực bận bịu, cũng không biết bao lâu rồi chưa có nghỉ ngơi. Bất quá chẳng còn cách nào khác, những sơ hở đó không lớn cũng không nhỏ, nhất định phải nhanh chóng xử lý, bằng không sẽ liên lụy những hạng mục khác."
Chuyện công ty Bạch Túc Túc không tiện hỏi nhiều. Nhưng cô cũng đã nghĩ đến trường hợp này, bởi vì thời gian gần đây cô đều chưa gặp Phó Sâm, khó trách đoạn thời gian trước anh cứ bận bịu như vậy, cũng không biết công ty xảy ra chuyện gì.
Sau khi cúp điện thoại, Bạch Túc Túc liền up weibo, bức ảnh là hình ông nội cô cuốc đất trong vườn hoa của nhà. Mặc dù chỉ có bóng lưng nhưng lại thấy rõ ràng nhà cô có cái vườn hoa rất rộng.
Bạch Túc Túc V: Ông nội cứ nhất định phải tự mình trồng rau [ hình ảnh ]
Bạch Túc Túc mặc dù không có nhiều tiền như nhà Phó Sâm, nhưng cô cũng rất giàu đó nha. Đăng lên khoe xíu cho thiên hạ, ai kêu mấy người kia cứ chửi cô chứ, cũng hết cách rồi chứ có phải đâu.
Chu tỷ không gọi điện cho Bạch Túc Túc mà trực tiếp tìm đến cửa, vừa tới liền thấy Bạch Túc Túc thay quần áo tựa hồ muốn ra ngoài.
"Em lần sau khoe của có thể báo cho chị trước một tiếng được không? Với lại, em muốn đi đâu vậy? Dưới kia chị còn có thể thấy được 2 tên papparzzi ngồi xổm trước cửa nhà em, em còn dám đi ra ngoài?" Chu tỷ nhịn không được ôm trán bất lực.
Bạch Túc Túc đội mũ cùng khẩu trang, cơ hồ đã hóa trang đầy đủ, thay xong giày rồi mới nhìn Chu tỷ đang ngồi trên ghế sô pha, thản nhiên nói: "Em có chút việc muốn ra ngoài một tí, với lại, em chỉ nói sự thật mà thôi."
Nghe xong, sắc mặt Chu tỷ lúc trắng lúc xanh, mặc dù weibo của Bạch Túc Túc có giải thích không ít, nhưng đó lại chưa phải là biện pháp giải quyết tốt nhất. Về sau mọi người đều biết trong nhà Bạch Túc Túc có tiền, vô luận làm cái gì cũng sẽ thấy cô là dựa vào bối cảnh trong nhà mà không phải nhờ thực lực.
"Được rồi, mấy ngày nay em cũng đừng đăng gì nữa, chuyện này cứ để cho nó trôi qua là được rồi." Chu tỷ tựa hồ cũng bất đắc dĩ, không rõ Bạch Túc Túc lại đắc tội với ai.
Bạch Túc Túc không nói gì, nhấc túi chuẩn bị rời đi. Thấy thế, Chu tỷ nhất định phải đưa cô đi cho bằng được, nói là sợ papparazzi theo dõi. Chỉ là khi tới bên ngoài ngôi biệt thự y như trong video, Chu tỷ mới ngu ngơ nhìn khu vực xa hoa này.
"Đây là..."
"Đây là nhà của Phó Sâm, em biết ai đã ở sau lưng em giở trò quỷ, vậy em sẽ hết lần này đến lần khác tức chết cô ta!" Bạch Túc Túc bĩu môi, ngang ngược từ trên xe bước xuống, không thèm quan tâm đằng sau có người chụp lén hay không.
Dù sao bị nói thành một ông già, Phó Sâm nhất định sẽ phải tức giận hơn cô rất nhiều, với lại cô 90% chắc chắn cái kia là do Giang Ngưng giở trò quỷ. Phụ nữ tâm cơ biết ngấm ngầm hành động. Mặc dù không nhiều mưu mô quỷ kế bằng Giang Ngưng, vậy cô cứ làm tức chết cô ta, hết lần này đến lần khác đi gần Phó Sâm một chút, để xem cô ta còn có thể làm cái gì.
Thấy Bạch Túc Túc còn dám đến đây vào lúc này, Chu tỷ cảm thấy nhất định là Bạch Túc Túc bị điên mất rồi. Bây giờ có nhiều papparazzi để mắt tới cô như vậy, thế mà dám to gan tự động vác mặt tới.
Bạch Túc Túc vốn là muốn nhìn một chút gần đây Phó Sâm thế nào, dù sao trợ lý Lâm đã nói anh đã thật lâu không có nghỉ ngơi. Phó Sâm đã tốt với cô như vậy, cô cũng nên bày tỏ quan tâm qua lại một chút.
Bảo vệ bên ngoài đã không còn cản cô. Khi đi vào biệt thự, cô chỉ thấy trong sân có một dì đang quét dọn vệ sinh. Thấy Bạch Túc Túc tới, dì lập tức lên tiếng chào hỏi "Bạch tiểu thư đến tìm Phó tiên sinh sao? Ngài ấy ở trên phòng, bất quá đã một ngày qua chưa ăn gì, tựa hồ bề bộn rất nhiều việc."
Nghe vậy, Bạch Túc Túc nhíu nhíu mày. Mặc dù không biết công ty có chuyện gì xảy ra, nhưng có thể thấy được, vấn đề xảy ra là không nhỏ. Bằng không thì sao Phó Sâm lại bận quên ăn quên ngủ như vậy được.
Sau khi đi lên lầu hai, đến trước cửa phòng đang đóng lại, Bạch Túc Túc gõ cửa hai lần.
"Vào đi."
Nghe thấy bên trong truyền đến một giọng nam lãnh đạm, Bạch Túc Túc hít sâu một hơi, đẩy cửa bước vào. Trong căn phòng rộng rãi, sạch sẽ, một người đàn ông mặc áo sơ mi màu trắng, đang ngồi sau bàn làm việc xem văn kiện. Mặt mày cau lại, tâm tình tựa hồ không hề tốt.
Nghe tiếng bước chân, Phó Sâm biết ngay không phải là dì giúp việc. Anh ngẩng đầu, liền thấy cô gái trong áo khoác xanh đang từng bước đi đến. Tựa hồ không nghĩ đến Bạch Túc Túc lại tới, Phó Sâm không khỏi khó hiểu nhìn lên Bạch Túc Túc: "Có chuyện gì?"
Trong trí nhớ của anh, cô gái này chỉ có thời điểm cần anh giúp đỡ mới chủ động tìm đến. Nhắc mới nhớ, anh đích thật cũng đã lâu không chú ý tới cô rồi, nhưng trợ lý Lâm hẳn vẫn theo dõi đàng hoàng.
"Tôi... bộ không có việc thì tôi không được đến tìm anh hả?" Bạch Túc Túc bỗng nhiên có chút chột dạ, ngẫm lại thì quả thật cô chỉ đến tìm Phó Sâm khi có chuyện cần giúp đỡ. Cứ như vậy, Bạch Túc Túc lập tức đi đến ghê sô pha đối diện ngồi xuống, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm sắc mặt có chút mệt mỏi của người đàn ông đối diện. "Tôi nghe trợ lý Lâm nói gần đây anh rất nhiều việc, không chút nghỉ ngơi. Coi như bận rộn đến mấy cũng phải chú ý đến sức khỏe, tiền không mua được sức khỏe đâu."
Thấy mặt Bạch Túc Túc hơi hướng ngước lên, còn mang theo chút chỉ trích. Lông mày Phó Sâm khẽ nhúc nhích, bỗng nhiên để cây viết trong tay xuống, ánh mắt tĩnh mịch nhìn cô: "Em đang quan tâm anh?"
Bốn mắt chạm nhau, Bạch Túc Túc lập tức dời mắt, tai không tự giác đỏ lên, nhưng vẫn ra vẻ bình tĩnh, ho nhẹ một tiếng, nói: "Tôi chỉ là tốt bụng mà thôi, dù sao trước anh cũng giúp tôi nhiều như vậy."
Phó Sâm không nói gì, cứ như vậy bình tĩnh đưa mắt nhìn Bạch Túc Túc, bỗng nhiên cầm điện thoại lên. Anh rất ít khi chú ý đến tin tức giải trí, nhưng lục soát một chút trên mạng vẫn có thể thấy được tin tức liên quan tới Bạch Túc Túc. Phó Sâm nhìn thoáng qua, sau đó cho Bạch Túc Túc một cái nhìn không rõ.
Bạch Túc Túc có chút xấu hổ, vội vàng giải thích: "Tôi... tôi muốn đến thăm anh là thật, cái này chỉ là trùng hợp, tôi cam đoan đã tự mình xử lý thật tốt."
Nói xong, tựa hồ bị Phó Sâm nhìn đến không chịu được, Bạch Túc Túc lái sang chuyện khác, lập tức khôi phục vẻ mặt chỉ trích nhìn người đối diện nói: "Nghe nói hôm nay anh cũng chưa ăn gì, sao anh lại có thể bỏ mặc dạ dày của mình như vậy chứ."
"Mặc dù tay nghề của tôi còn kém so với dì Triệu, nhưng vẫn có thể ăn được không tệ." Nói xong, Bạch Túc Túc lặng lẽ liếc mắt nhìn Phó Sâm, giọng điệu mơ hồ: "Vậy anh... thích ăn cái gì?"
"Ba" Bạch Tình Tình lập tức giữ chặt cánh tay ông, âm thanh nghẹn ngào "Con biết đều là lỗi của con."
Bạch Túc Túc ra khỏi biệt thự, không để ý mấy người đằng sau nữa. Mặc kệ xưa nay Bạch Quốc Hoa đối xử bất công, cô đều có thể chấp nhận. Nhưng duy nhất chuyện này là không thể tha thứ. Thay vì cứ để hai mẹ con kia tiếp tục hút máu công ty như vậy, cô thà tình nguyện để ông nội đem công ty giao cho Phó Sâm, vậy là không bị hai mẹ con kia chà đạp!
Trở lại chung cư không bao lâu, Bạch Côn liền gọi điện thoại cho cô, cô chỉ đơn giảm đem sự việc nói qua một lần, đầu bên kia cũng trầm mặc hồi lâu.
"Cái này ông nội cũng đã cân nhắc, gả con cho Phó Sâm cũng đã suy tính đến nước này. Ba con làm ăn không được, về sau chờ con gả cho Phó Sâm rồi, công ty có thể nhờ Phó Sâm xử lí giúp. Cổ phần trong tay con cũng sẽ có thêm hoa hồng hằng năm, con không cần lo lắng tới những vấn đề khác nữa."
Nghe giọng nói truyền đến trong điện thoại, người vốn rất ghét hôn nhân thương mại - Bạch Túc Túc đột nhiên bắt đầu dao động. Cô rốt cuộc hiểu rõ vì sao lại có nhiều hôn nhân thương mại như vậy, bởi vì cả hai đều có lợi đối với nhau. Chỉ là cô không thích cái loại vì lợi ích mới đến với nhau thế này. Nhưng với Phó Sâm, tâm tình cô cũng rất phức tạp. Thôi thì hết thảy cứ chờ cái vụ bắt cóc cho qua đi đã rồi nói sau.
"Ông nói con đều hiểu, bất quá kết hôn bây giờ con vẫn thấy còn quá sớm." Bạch Túc Túc nghiêm túc nói qua điện thoại.
Dứt lời, đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng thở dài: "Con nói phải, chuyện kết hôn còn phải tùy con thế nào."
Mang theo tâm trạng rối rắm, Bạch Túc Túc ngồi trên ghế sô pha suy nghĩ thật lâu. Cô không biết mình đối với Phó Sâm là loại cảm giác gì. Nhưng khi anh tiếp cận mình lại không có chút nào chán ghét, không biết có phải là do hào quang nam chính ám cô rồi hay không.
Không nghĩ đến những chuyện này nữa, ngày Tết nguyên đán sắp đến, Bạch Túc Túc nhận được rất nhiều lời mời của buổi hòa nhạc và truyền hình cuối năm. Nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn đài truyền hình của <
Gần đây bận bịu bù đầu tối cổ, nhưng không lâu sau, trên mạng đột nhiên tung ra video của cô!
Trong video là ảnh chụp ngày đó Phó Sâm ra vào nhà cô, còn có lần trước cô ở trong xe Phó Sâm cũng bị người ta chụp được. Mặc dù hơi mờ, có thể lờ mờ thấy được gò má của cô, nhưng khuôn mặt Phó Sâm lại được che triệt để. Rõ ràng có người cố ý muốn bôi đen cô. Tiêu đề mở đầu chính là # Bạch Túc Túc qua lại cùng một vị nhà giàu thần bí, hai người trong xe kích hôn #.
Sau khi Bạch Túc Túc ngủ dậy một giấc liền thấy ngay tin này, bình luận weibo cũng lập tức tăng lên 100 ngàn, tất cả đều mắng cô dựa vào kim chủ.
Netizen A: Chỗ đó hẳn là biệt thự ở đường Nam Phong, mảnh đất kia có 3 người ở, và tất cả đều là đại boss [ icon khóc cười ]
Netizen B: Buồn nôn, Bạch Túc Túc thích ăn bám một ông già như vậy à? [ icon nôn mửa ]
Netizen C: Khó trách có thể đi vào <
Netizen D: Đau lòng Ngô Hoằng bị chửi thảm như vậy, Bạch tiểu thứ thế mà vẫn cứ đóng vai con người khiêm nhường có thực lực miết [ icon nôn mửa ]
Netizen E: Marketing tung tin đồn nhảm, nói không chừng đó lại chính là bạn trai người ta [ icon mỉm cười ]
Nhìn thấy Phó Sâm bị chửi là lão già, Bạch Túc Túc đột nhiên muốn biết anh sẽ có phản ứng gì. Bất quá lần này rõ ràng là cố ý nhắm vào cô, cũng không biết là ai, nhưng đối phương còn biết đem mặt Phó Sâm che mờ đi, biết đến Phó Sâm mà còn dám làm như vậy, khẳng định người đó phải hận cô thấu xương.
Không hiểu sao, Bạch Túc Túc không khỏi nghĩ đến Giang Ngưng, bởi vì chỉ cô ta mới có năng lực làm được đến trình độ này.
Đang lúc chuẩn bị gọi điện cho Chu tỷ, Bạch Túc Túc vẫn gọi cho Phó Sâm trước. Nhưng đầu dây bên kia lại thông báo đã tắt máy, cô đành phải gọi cho trợ lý Lâm. Đối phương tựa hồ bề bộn nhiều việc, điện thoại vang lên thật lâu mới có người bắt máy.
"Bạch tiểu thư, cô không cần gấp, tôi sẽ cho người đi xử lý chuyện trên mạng, hotsearch chẳng mấy chốc sẽ bị gỡ xuống." Trợ lý Lâm mở miệng đánh đòn phủ đầu, anh cảm thấy đối phương gọi là vì chuyện này.
Nghe vậy, Bạch Túc Túc không khỏi nhíu mày, ngồi trên ban công nhìn hàng cây xanh phía dưới, tò mò hỏi: "Phó tổng các anh đâu?"
Cô cũng không phải là sợ dư luận trên mạng, dù sao cứ bị nhiều người bàn luận như vậy cô cực không thích. Cứ đợi chút nữa đi, để cho những người trên mạng kia biết đến cùng là nhà cô có tiền hay không mà phải dựa vào kim chủ!
"Tổng giám đốc... ngài ấy..." Trợ lý Lâm đột nhiên ấp a ấp úng.
Vừa nghe liền biết bên kia có chuyện, Bạch Túc Túc lập tức truy vấn: "Có chuyện gì vậy?"
Nói đến đây, trợ lý Lâm thở dài một hơi: "Chính là gần đây công ty xảy ra chút việc, tổng giám đốc một mực bận bịu, cũng không biết bao lâu rồi chưa có nghỉ ngơi. Bất quá chẳng còn cách nào khác, những sơ hở đó không lớn cũng không nhỏ, nhất định phải nhanh chóng xử lý, bằng không sẽ liên lụy những hạng mục khác."
Chuyện công ty Bạch Túc Túc không tiện hỏi nhiều. Nhưng cô cũng đã nghĩ đến trường hợp này, bởi vì thời gian gần đây cô đều chưa gặp Phó Sâm, khó trách đoạn thời gian trước anh cứ bận bịu như vậy, cũng không biết công ty xảy ra chuyện gì.
Sau khi cúp điện thoại, Bạch Túc Túc liền up weibo, bức ảnh là hình ông nội cô cuốc đất trong vườn hoa của nhà. Mặc dù chỉ có bóng lưng nhưng lại thấy rõ ràng nhà cô có cái vườn hoa rất rộng.
Bạch Túc Túc V: Ông nội cứ nhất định phải tự mình trồng rau [ hình ảnh ]
Bạch Túc Túc mặc dù không có nhiều tiền như nhà Phó Sâm, nhưng cô cũng rất giàu đó nha. Đăng lên khoe xíu cho thiên hạ, ai kêu mấy người kia cứ chửi cô chứ, cũng hết cách rồi chứ có phải đâu.
Chu tỷ không gọi điện cho Bạch Túc Túc mà trực tiếp tìm đến cửa, vừa tới liền thấy Bạch Túc Túc thay quần áo tựa hồ muốn ra ngoài.
"Em lần sau khoe của có thể báo cho chị trước một tiếng được không? Với lại, em muốn đi đâu vậy? Dưới kia chị còn có thể thấy được 2 tên papparzzi ngồi xổm trước cửa nhà em, em còn dám đi ra ngoài?" Chu tỷ nhịn không được ôm trán bất lực.
Bạch Túc Túc đội mũ cùng khẩu trang, cơ hồ đã hóa trang đầy đủ, thay xong giày rồi mới nhìn Chu tỷ đang ngồi trên ghế sô pha, thản nhiên nói: "Em có chút việc muốn ra ngoài một tí, với lại, em chỉ nói sự thật mà thôi."
Nghe xong, sắc mặt Chu tỷ lúc trắng lúc xanh, mặc dù weibo của Bạch Túc Túc có giải thích không ít, nhưng đó lại chưa phải là biện pháp giải quyết tốt nhất. Về sau mọi người đều biết trong nhà Bạch Túc Túc có tiền, vô luận làm cái gì cũng sẽ thấy cô là dựa vào bối cảnh trong nhà mà không phải nhờ thực lực.
"Được rồi, mấy ngày nay em cũng đừng đăng gì nữa, chuyện này cứ để cho nó trôi qua là được rồi." Chu tỷ tựa hồ cũng bất đắc dĩ, không rõ Bạch Túc Túc lại đắc tội với ai.
Bạch Túc Túc không nói gì, nhấc túi chuẩn bị rời đi. Thấy thế, Chu tỷ nhất định phải đưa cô đi cho bằng được, nói là sợ papparazzi theo dõi. Chỉ là khi tới bên ngoài ngôi biệt thự y như trong video, Chu tỷ mới ngu ngơ nhìn khu vực xa hoa này.
"Đây là..."
"Đây là nhà của Phó Sâm, em biết ai đã ở sau lưng em giở trò quỷ, vậy em sẽ hết lần này đến lần khác tức chết cô ta!" Bạch Túc Túc bĩu môi, ngang ngược từ trên xe bước xuống, không thèm quan tâm đằng sau có người chụp lén hay không.
Dù sao bị nói thành một ông già, Phó Sâm nhất định sẽ phải tức giận hơn cô rất nhiều, với lại cô 90% chắc chắn cái kia là do Giang Ngưng giở trò quỷ. Phụ nữ tâm cơ biết ngấm ngầm hành động. Mặc dù không nhiều mưu mô quỷ kế bằng Giang Ngưng, vậy cô cứ làm tức chết cô ta, hết lần này đến lần khác đi gần Phó Sâm một chút, để xem cô ta còn có thể làm cái gì.
Thấy Bạch Túc Túc còn dám đến đây vào lúc này, Chu tỷ cảm thấy nhất định là Bạch Túc Túc bị điên mất rồi. Bây giờ có nhiều papparazzi để mắt tới cô như vậy, thế mà dám to gan tự động vác mặt tới.
Bạch Túc Túc vốn là muốn nhìn một chút gần đây Phó Sâm thế nào, dù sao trợ lý Lâm đã nói anh đã thật lâu không có nghỉ ngơi. Phó Sâm đã tốt với cô như vậy, cô cũng nên bày tỏ quan tâm qua lại một chút.
Bảo vệ bên ngoài đã không còn cản cô. Khi đi vào biệt thự, cô chỉ thấy trong sân có một dì đang quét dọn vệ sinh. Thấy Bạch Túc Túc tới, dì lập tức lên tiếng chào hỏi "Bạch tiểu thư đến tìm Phó tiên sinh sao? Ngài ấy ở trên phòng, bất quá đã một ngày qua chưa ăn gì, tựa hồ bề bộn rất nhiều việc."
Nghe vậy, Bạch Túc Túc nhíu nhíu mày. Mặc dù không biết công ty có chuyện gì xảy ra, nhưng có thể thấy được, vấn đề xảy ra là không nhỏ. Bằng không thì sao Phó Sâm lại bận quên ăn quên ngủ như vậy được.
Sau khi đi lên lầu hai, đến trước cửa phòng đang đóng lại, Bạch Túc Túc gõ cửa hai lần.
"Vào đi."
Nghe thấy bên trong truyền đến một giọng nam lãnh đạm, Bạch Túc Túc hít sâu một hơi, đẩy cửa bước vào. Trong căn phòng rộng rãi, sạch sẽ, một người đàn ông mặc áo sơ mi màu trắng, đang ngồi sau bàn làm việc xem văn kiện. Mặt mày cau lại, tâm tình tựa hồ không hề tốt.
Nghe tiếng bước chân, Phó Sâm biết ngay không phải là dì giúp việc. Anh ngẩng đầu, liền thấy cô gái trong áo khoác xanh đang từng bước đi đến. Tựa hồ không nghĩ đến Bạch Túc Túc lại tới, Phó Sâm không khỏi khó hiểu nhìn lên Bạch Túc Túc: "Có chuyện gì?"
Trong trí nhớ của anh, cô gái này chỉ có thời điểm cần anh giúp đỡ mới chủ động tìm đến. Nhắc mới nhớ, anh đích thật cũng đã lâu không chú ý tới cô rồi, nhưng trợ lý Lâm hẳn vẫn theo dõi đàng hoàng.
"Tôi... bộ không có việc thì tôi không được đến tìm anh hả?" Bạch Túc Túc bỗng nhiên có chút chột dạ, ngẫm lại thì quả thật cô chỉ đến tìm Phó Sâm khi có chuyện cần giúp đỡ. Cứ như vậy, Bạch Túc Túc lập tức đi đến ghê sô pha đối diện ngồi xuống, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm sắc mặt có chút mệt mỏi của người đàn ông đối diện. "Tôi nghe trợ lý Lâm nói gần đây anh rất nhiều việc, không chút nghỉ ngơi. Coi như bận rộn đến mấy cũng phải chú ý đến sức khỏe, tiền không mua được sức khỏe đâu."
Thấy mặt Bạch Túc Túc hơi hướng ngước lên, còn mang theo chút chỉ trích. Lông mày Phó Sâm khẽ nhúc nhích, bỗng nhiên để cây viết trong tay xuống, ánh mắt tĩnh mịch nhìn cô: "Em đang quan tâm anh?"
Bốn mắt chạm nhau, Bạch Túc Túc lập tức dời mắt, tai không tự giác đỏ lên, nhưng vẫn ra vẻ bình tĩnh, ho nhẹ một tiếng, nói: "Tôi chỉ là tốt bụng mà thôi, dù sao trước anh cũng giúp tôi nhiều như vậy."
Phó Sâm không nói gì, cứ như vậy bình tĩnh đưa mắt nhìn Bạch Túc Túc, bỗng nhiên cầm điện thoại lên. Anh rất ít khi chú ý đến tin tức giải trí, nhưng lục soát một chút trên mạng vẫn có thể thấy được tin tức liên quan tới Bạch Túc Túc. Phó Sâm nhìn thoáng qua, sau đó cho Bạch Túc Túc một cái nhìn không rõ.
Bạch Túc Túc có chút xấu hổ, vội vàng giải thích: "Tôi... tôi muốn đến thăm anh là thật, cái này chỉ là trùng hợp, tôi cam đoan đã tự mình xử lý thật tốt."
Nói xong, tựa hồ bị Phó Sâm nhìn đến không chịu được, Bạch Túc Túc lái sang chuyện khác, lập tức khôi phục vẻ mặt chỉ trích nhìn người đối diện nói: "Nghe nói hôm nay anh cũng chưa ăn gì, sao anh lại có thể bỏ mặc dạ dày của mình như vậy chứ."
"Mặc dù tay nghề của tôi còn kém so với dì Triệu, nhưng vẫn có thể ăn được không tệ." Nói xong, Bạch Túc Túc lặng lẽ liếc mắt nhìn Phó Sâm, giọng điệu mơ hồ: "Vậy anh... thích ăn cái gì?"
/75
|