Tô Mạt lắc đầu, "Muội không sao, Lan Nhược...Bị bắt đi rồi."
Nàng kể ngắn gọn lại việc Thiên Diện Yêu Xà giả mạo Lan Nhược, Lan Như nôn nóng, "Vậy tỷ tỷ có nguy hiểm đến tính mạng không? Nữ nhân kia lợi hại vậy sao? Sao có thể giả mạo được tỷ tỷ?"
May mà tiểu thư lợi hại, nếu là mình, chỉ sợ là không thể nhận ra.
Tô Mạt thở dài, "Tuy rằng Thiện Diện Yêu Xà dịch dung rất giỏi, nhưng quan hệ giữa ta và Lan Nhược không tầm thường, nàng ta cũng chỉ giả mạo được khi cấp bách, nếu là ngày thường thì tất nhiên sẽ không thể."
Từ cách làm việc, lời nói nét mặt, đều có thể để lộ sơ hở.
Lưu Vân cũng vô cùng lo lắng, Tô Mạt bảo mọi người không cần quá lo lắng, tạm thời Lan Nhược sẽ không có nguy hiểm gì, hơn nữa nàng nhất định sẽ cứu Lan Nhược về.
Nàng lại hỏi mấy người Hoàng Phủ Cẩn có gặp chuyện gì không, làm cách nào thoát thân được.
Hoàng Phủ Cẩn không muốn để nàng lo lắng, chỉ nói ngắn gọn, lúc đi uống rượu cùng Doãn Thiếu Đường, kết quả là gặp phải công kích, sau đó có thêm Lan Như và Lưu Vân chạy tới.
"Doãn Thiếu Đường đâu?" Tô Mạt hỏi.
Nàng nhìn một vòng, chưa thấy hắn về.
Hoàng Phủ Cẩn giải thích: "Võ công của hắn không cao, kẻ địch lại quá lợi hại, hắn lại bị thương. Bởi vì lúc đó đang ở quán rượu, kinh động tới người khác, kết quả là Thẩm tam công tử ra tay giúp đỡ. Hắn và Doãn Thiếu Đường là chỗ quen biết, chúng ta liền đem Doãn Thiếu Đường cho hắn, đi theo hắn sẽ an toàn hơn đi theo chúng ta."
Thẩm tam công tử chính là Thẩm gia tam công tử, tam ca của Thẩm Tinh Tinh.
Nghe nói là hắn và Doãn Thiếu Đường quen biết đã lâu, khi ở Duy Dương náo loạn một phen.
Lời giải thích cũng hợp lý, mặc kệ là Doãn Thiếu Đường và Thẩm tam công tử có gì nghi ngờ hay không, tạm thời cũng chỉ có thể tin lời giải thích này.
"Nàng ta cũng bị thương." Tô Mạt cúi đầu nhìn Nhạc Phong Nhi đang dựa vào người Lan Như, Lan Như đã nhanh chóng băng bó vết thương cho nàng ta.
"Thiếu gia, tiểu thư, nàng ta trúng độc, cần phải cẩn thận xử lý vết thương." Lan Như nhìn miệng vết thương của Nhạc Phong Nhi nói.
Tô Mạt nhanh chóng quyết định, đến khách điếm trước.
Lan Như chữa thương cho Nhạc Phong Nhi, mấy người Tô Mạt bảo vệ ở gian ngoài, thuận tiện nghiên cứu võ công và lai lịch của kẻ địch lần này.
Bọn họ vừa mới đến, mà vùng này có thể chính là địa bàn của Bạch y nhân, bọn hắn đã chiếm cứ từ lâu, muốn xuống tay cũng không dễ dàng.
Chỉ là không đoán được vì sao lại là ngô huyện?
Mấy người Tô Mạt có mang theo rất nhiều thuốc chữa thương, thuốc giải độc cũng không thiếu, Nhạc Phong Nhi trúng độc có chút khó giải quyết, không thể giải độc tận gốc, chỉ có thể định kỳ uống thuốc sau đó dùng nội lực giúp nàng ta giải độc.
Nàng kể ngắn gọn lại việc Thiên Diện Yêu Xà giả mạo Lan Nhược, Lan Như nôn nóng, "Vậy tỷ tỷ có nguy hiểm đến tính mạng không? Nữ nhân kia lợi hại vậy sao? Sao có thể giả mạo được tỷ tỷ?"
May mà tiểu thư lợi hại, nếu là mình, chỉ sợ là không thể nhận ra.
Tô Mạt thở dài, "Tuy rằng Thiện Diện Yêu Xà dịch dung rất giỏi, nhưng quan hệ giữa ta và Lan Nhược không tầm thường, nàng ta cũng chỉ giả mạo được khi cấp bách, nếu là ngày thường thì tất nhiên sẽ không thể."
Từ cách làm việc, lời nói nét mặt, đều có thể để lộ sơ hở.
Lưu Vân cũng vô cùng lo lắng, Tô Mạt bảo mọi người không cần quá lo lắng, tạm thời Lan Nhược sẽ không có nguy hiểm gì, hơn nữa nàng nhất định sẽ cứu Lan Nhược về.
Nàng lại hỏi mấy người Hoàng Phủ Cẩn có gặp chuyện gì không, làm cách nào thoát thân được.
Hoàng Phủ Cẩn không muốn để nàng lo lắng, chỉ nói ngắn gọn, lúc đi uống rượu cùng Doãn Thiếu Đường, kết quả là gặp phải công kích, sau đó có thêm Lan Như và Lưu Vân chạy tới.
"Doãn Thiếu Đường đâu?" Tô Mạt hỏi.
Nàng nhìn một vòng, chưa thấy hắn về.
Hoàng Phủ Cẩn giải thích: "Võ công của hắn không cao, kẻ địch lại quá lợi hại, hắn lại bị thương. Bởi vì lúc đó đang ở quán rượu, kinh động tới người khác, kết quả là Thẩm tam công tử ra tay giúp đỡ. Hắn và Doãn Thiếu Đường là chỗ quen biết, chúng ta liền đem Doãn Thiếu Đường cho hắn, đi theo hắn sẽ an toàn hơn đi theo chúng ta."
Thẩm tam công tử chính là Thẩm gia tam công tử, tam ca của Thẩm Tinh Tinh.
Nghe nói là hắn và Doãn Thiếu Đường quen biết đã lâu, khi ở Duy Dương náo loạn một phen.
Lời giải thích cũng hợp lý, mặc kệ là Doãn Thiếu Đường và Thẩm tam công tử có gì nghi ngờ hay không, tạm thời cũng chỉ có thể tin lời giải thích này.
"Nàng ta cũng bị thương." Tô Mạt cúi đầu nhìn Nhạc Phong Nhi đang dựa vào người Lan Như, Lan Như đã nhanh chóng băng bó vết thương cho nàng ta.
"Thiếu gia, tiểu thư, nàng ta trúng độc, cần phải cẩn thận xử lý vết thương." Lan Như nhìn miệng vết thương của Nhạc Phong Nhi nói.
Tô Mạt nhanh chóng quyết định, đến khách điếm trước.
Lan Như chữa thương cho Nhạc Phong Nhi, mấy người Tô Mạt bảo vệ ở gian ngoài, thuận tiện nghiên cứu võ công và lai lịch của kẻ địch lần này.
Bọn họ vừa mới đến, mà vùng này có thể chính là địa bàn của Bạch y nhân, bọn hắn đã chiếm cứ từ lâu, muốn xuống tay cũng không dễ dàng.
Chỉ là không đoán được vì sao lại là ngô huyện?
Mấy người Tô Mạt có mang theo rất nhiều thuốc chữa thương, thuốc giải độc cũng không thiếu, Nhạc Phong Nhi trúng độc có chút khó giải quyết, không thể giải độc tận gốc, chỉ có thể định kỳ uống thuốc sau đó dùng nội lực giúp nàng ta giải độc.
/2424
|