Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1806

/2424


Chương 1806:

Trên sông và đường biển vận chuyển hàng hóa ở Giang Nam, khắp nơi đều là đệ tử của Tào bang, bọn hắn tự cho mình là bá vương ở đây, người bình thường, người thế lực còn nhỏ gặp phải bọn họ, trừ phi là đặc cách, nếu không sẽ không thể toàn thân mà lui ra.

Hiện giờ Tô Mạt không hề kiêng dè gì mà ra tay với bọn hắn, mặc dù là bọn hắn mắng chửi người trước, Hoàng Phủ Cẩn cũng có chút lo lắng.

Tất nhiên hắn không sợ gây chuyện, hắn lo trong lúc đó nàng gặp phải sơ xuất gì đó.

An toàn của nàng, là chuyện hắn lo lắng nhất.

Tô Mạt biết hắn đang lo lắng điều gì, cúi đầu đặt tai lên mặt bàn, vẫy tay về phía hắn, cười hì hì nói: "Huynh cũng tới nghe thử đi, chơi thật vui."

Nội lực của hắn thâm hậu, có thể cạch không nghe thấy âm thanh, tiếng từ trong nước truyền tới thuyền, lại truyền tiếp tới mặt bàn, rồi tới tau, vô cùng rõ ràng.

Hoàng Phủ Cẩn tất nhiên không cần ghé vào bàn cũng có thể nghe thấy, hắn sủng nịnh nhìn nàng, giống như nhìn một tiểu hài tử nghịch ngợm đáng yêu.

Chẳng qua là nàng có thể thoải mái đối mặt với những chuyện đã xảy ra, không có đau khổ tiều tụy như trước nữa khiến hắn vô cùng vui vẻ.

Cho nên dù nàng có đùa dai một chút, hắn cũng không có ý kiến gì cả, dù có hơi quá đà thì hắn cũng sẽ giúp nàng thu dọn.

Bên ngoài khoang thuyề, nhóm người chèo thuyền có chút kinh hoảng, mặt nước xuất hiện màu đỏ, đậm tới mức không tan ra mà xông thẳng lên, sau đó bị phai nhạt đi.

Thuyền rung lắc mạnh một cái, nhóm người chèo thuyền vội vàng ổn định lại, cón có người đến cạnh khoang thuyền nói với Tô Mạt, "Tiểu thư đừng lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu."

Kỹ thuật chèo thuyền của hắn là được truyền từ đời này sang đời khác, hơn nữa từ khi sinh ra hắn hầu như là ở trên mặt nước, không thể so cùng với mấy tên tầm thường khác.

Tô Mạt cười cười: "Lâm sư phụ, ta cũng không lo lắng, còn đang chờ xem kịch vui."

Thủy thủ trên mấy chiếc thuyền vây xung quanh bọn họ luôn chăm chú nhìn dưới nước, không ngừng có người nhảy xuống, còn có người bị kéo lên.

Có người vội vàng nổi lên, hô lớn: "Gặp quỷ rồi, các nàng là người hay quỷ vậy, không cần thở sao?"

Những người đó cũng có chút bản lĩnh, kết quả là không chịu được một chiêu, chỉ là trong chớp mắt, liền bị thương mà quay về.

Thật sự là dọa người, còn muốn tranh công với thủ lĩnh, cũng không thể để bang chủ mất mặt trước Thẩm tam tiểu thư.

Bỗng nhiên, đội ngũ thuyền kia xảy ra rối loạn, một chiếc thuyền cứ như vậy mà chìm xuống, mọi người không kịp phản ứng, lại một chiếc thuyền khác bị lật, thủy thủ trên thuyền vội vàng nhảy xuống nước.

Mà đám người bọn hắn phái đi đục thuyền của Tô Mạt lại như biến thành bong bóng cá, tuy là không chết, nhưng tất cả đều hôn mê, nếu không được cứu thì chắc chắn là phải chết.

Chương 1807:

Xem ra đối phương đã hạ thủ lưu tình, nếu mình còn không biết tốt xấu, chỉ sợ bọn họ sẽ hạ sát thủ.

Tên thủ lĩnh đau đầu không biết làm sao, nếu thuyền của mình cũng bị lật, vậy thì mặt mũi này cũng vứt đi luôn.

Sau này chính mình không thể thống lĩnh trăm huynh đệ được rồi.

Hắn thấy càng ngày càng nhiều thuyền bị lật, rất nhanh sẽ đến thuyền của mình.

Hắn quyết định nhanh, vung bàn tay lên, "Rút lui."

Sau đó hắn đứng ở mũi thuyền, ôm quyền hướng về phía thuyền Tô Mạt hô lớn, "Đắc tội, nếu các vị không nể mặt, vậy thì mời tiếp tục xuôi nam, chỉ là phía trước gió lớn, nhân vật nhỏ bé như chúng tôi không thể so sánh được. Các vị vẫn nên lưu ý một chút."

Trong lòng hắn có chút bội phục, dù sao đối phương chỉ phái ra hai người, mặc kệ là dùng phương pháp nào, đều là bản thân mình vô năng.

Tô Mạt nghe rõ những điều hắn nói, cười khanh khách, nâng chén hướng về phía hắn ta, "Đa tạ vị đại ca này đã nhắc nhở. Tuy là hiện giờ trên nước có chút hỗn loạn, nhưng muốn làm gì thì phải làm đến nơi đến chốn, gót chân phải đứng cho vững. Cũng đừng luôn đi theo người khác, kết quả là giỏ trúc múc nước chả được gì."

Trong lòng nam nhân kia vừa hận vừa sợ, nhưng thật sự là bội phục, nói cảm tạ, rồi bảo người nhường đường.

Khi thuyền của bọn họ đi qua khỏi, hai tỷ muội Lan Nhược Lan Như từ dưới nước nhảy lên thuyền.

Những thủy thủ kia chỉ thấy hai cô nương dáng người yểu điệu, mặc một bộ quần áo bó sát màu da cá, trên đầu cũng đội mũ giống như vậy, trên lưng còn đeo một khí nang màu đen, không biết làm từ chất liệu gì.

Đợi các nàng kéo khăn chùm đầu xuống, cởi quần áo bên ngoài ra, liền lộ ra sa y phiêu dật bên trong, theo gió sông bay phất phới không ngừng.

Tóc đen, gương mặt xinh đẹp, thì ra là hai tỷ muội vô cùng diễm lệ.

Tuy rằng đang là đối thủ, những người đó cũng không nhịn được mà trầm trồ khen ngợi, còn có người bội phục giơ lên ngón cái, cho dù là đám người bị các nàng đả thương cũng không hề oán hận.

Bởi vì công phu của họ thật sự là hơn người, cũng không dùng đến mỹ nhân kế hay các thứ tương tự.

Cho nê, dù là thất bại nhưng cũng vui vẻ.

Nhưng bọn họ không biết rằng, trên tháp cao bên bờ, một thiếu nữ y phục lộng lẫy, tay cầm kính viễn vọng nhìn toàn bộ.

Nhìn thấy đám người Tô Mạt bình yên vô sự rời di, những người nàng tìm tới giúp đỡ lại đứng vỗ tay cho bọn họ, nàng quả thật tức muốn chết rồi.

Gương mặt xinh đẹp như phủ một lớp băng, âm trầm đáng sợ.

"Bọn họ là ai, tra được chưa?" Giọng nói của nàng vốn cực kỳ êm tai, nhưng bởi vì tâm tình không tốt, cho nên có chút khàn khàn.


/2424

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status