Chương 1744:
Tô Mạt quay đầu lại nhìn Tần Nguyên Quân đang nói chuyện cùng Hoàng Phủ Cẩn và Tô Việt, lớn tiếng nói: "Tỷ phu, huynh nhanh thật đấy."
Tần Nguyên Quân cười ngây ngô, Tô Việt nhanh chóng bảo mọi người vào phòng lão phu nhân, lão phu nhân sắp đợi không kịp nữa rồi.
"Sức khỏe của bà nội vẫn tốt chứ?" Tô Mạt hỏi đại tiểu thư.
Tô Nhu Nhi gật đầu, "Có thể rời khỏi kinh thành, trong lòng bà nội thoải mái hơn nhiều, ăn được ngủ được, sức khỏe tốt hơn nhiều so với lúc ở kinh thành. Hơn nữa muội bảo Hồ tiên sinh phối thuốc và thức ăn hàng ngày cho người, hiện giờ sức khỏe của người rất tốt."
Tô Mạt nắm lấy tay nàng ấy, "Sao tỷ không để Hồ tiên sinh phối cho tỷ mấy thang thuốc."
Một nhà Hồ tiên sinh về đến Trữ Châu trước bọn họ.
Dù Hồ tiên sinh và A Cổ Thái không muốn ở lại Tô gia, nhưng có Tô Việt và Tần Nguyên Quân quản lý việc buôn bán, tự nhiên sẽ thường gặp mặt.
Tô Nhu Nhi cười nói, "Muội đừng lo lắng, bọn họ đều quan tâm đến tỷ. Tú Hồng có cố ý chuẩn bị thuốc cho tỷ, chuẩn bị riêng son và phấn cho ta, khác hẳn so với bình thường."
Khi còn ở thôn trang Tô Mạt đã hướng dẫn qua cho Hồ Tú Hồng và Thủy Muội một số kiến thức, thấy các nàng nhớ kỹ như vậy, nàng cảm thấy rất vui.
Dù nàng không có ở đây, bọn họ cũng có thể hoạt động tốt, như vậy nàng cũng an tâm hơn.
Trương ma ma vẫn đi theo hầu hạ lão phu nhân, bà tự mình vén rèm cho Tô Mạt, cười vui vẻ, "Tứ tiểu thư đã trở lại, lão phu nhân nhắc đến người không biết bao nhiêu lần rồi."
Lão phu nhân mặc y phục màu xanh rêu, nghiêng người dựa vào thành ghế, cười nói: "Có phải là ngươi nói là ta nói nhiều khiến các ngươi đau tai đúng không, đứng nghĩ là ta không biết."
Mọi người cười rộ lên.
Tô Mạt tiến lên dập đầu dưới chân lão phu nhân, Hoàng Phủ Cẩn cũng không để ý đến thân phận vương gia của mình, vén áo lên quỳ song song với Tô Mạt.
Lão phu nhân thấy vậy luống cuống, vội bảo Tô Việt nhanh đỡ Tề vương đứng dậy.
Hoàng Phủ Cẩn không đồng ý, ánh mắt hắn chân thành, nói: "Lão phu nhân, con đã quyết tâm rời khỏi hoàng gia, từ nay về sau cùng với Tô Mạt sống nương tựa vào nhau. Mong lão phu nhân yêu thương con nhiều, con đã thành con cháu của người rồi."
Nói xong hắn dập đầu, với tính cách của hắn, không cho hắn hành lễ hắn nhất định không đứng dậy, lão phu nhân đành từ bỏ.
Tô Mạt nghiêng đầu liếc nhìn hắn một cái, âm thầm cảnh cáo, trở về tính sổ với huynh sau.
Nàng ngồi bên cạnh lão phu nhân, trả lời những câu hỏi của bọn họ, về chuyện của Tô Nhân Vũ chỉ tìm một lý do để cho qua.
/2424
|