Tô Mạt hơi nhăn mày, phân phó nói: "Em đi hỏi rõ chuyện gì quay lại nói với ta."
Thu Hà đáp lại một tiếng, vội vàng đi.
Tô Nhu Nhi dừng lại việc thêu áo đang ngồi ăn đào quay sang nói với Tô Mạt: "Mạt nhi, chắc gần đây muội mệt lắm phải không? Có chuyện gì phiền lòng sao?"
Tô Hinh Nhi cũng quay sang nhìn.
Tô Mạt lắc đầu, "Không có chuyện gì, chỉ là một số chuyện nhỏ thôi."
Nàng sớm đã không muốn chuyện của bản thân là phiền đến người khác, đặc biệt là đại tỷ sắp xuất giá, nàng hy vọng bọn họ luôn được vui vẻ.
Rất nhanh Thu Hà đã trở lại, bẩm báo: "Tiểu thư, nô tỳ đã hỏi rõ rồi, là hai tỷ muội Nhạc gia, tới cầu tiểu thư cho họ ở lại vương phủ. Kim Kết tỷ tỷ tức giận, mắng cho hai người họ một trận, sau đó đuổi họ đi."
Tô Nhu Nhi kinh ngạc nói: "Hai tỷ muội Nhạc gia muốn ở lại vương phủ? Sao lại đến cầu Mạt nhi?"
Thu Hà lắc đầu.
Tô Hinh Nhi có chút tức giận, "Để muội đi xem hai nữ nhân này là cái loại gì, Nhạc Thiếu Sâm cũng là người có tiếng, tuy xuất thân kém, nhưng là quan đã nhiều năm cũng nên cho người dạy dỗ muội muội của mình cho tốt chứ. Cứ như vậy giữa ban ngày ban mặt chạy đến phủ vương phi tương lại làm loạn? Cũng thật là quá đáng, muội sẽ trực tiếp cho người đánh họ ra ngoài, mắng cái gì chứ!"
Tô Mạt hỏi Thu Hà vài câu: "Có lẽ các nàng từ vương phủ đến đây."
Tô Hinh Nhi vỗ tay cười nói: "Khẳng định là đến cầu vương gia, kết quả bị vương gia cự tuyệt, các nàng chưa từ bỏ ý định liền đến cầu muội. Tỷ nói muội nghe Mạt nhi, muội không thể mềm lòng. Loại nữ nhân như tế nói không chừng là có âm mưu gì đó, nếu như muội để họ vào nhà, đó chính là dẫn sói vào nhà. Vương gia là ai chứ, có không ít nữ nhân nhìn chằm chằm đâu."
Tô Nhu Nhi bật cười, lườn nàng một cái: "Hinh nhi, đây không phải lời mà một thiên kim tiểu thư nên nói. Mạt nhi thông minh như vậy, tất nhiên sẽ có cách hành xử riêng, muội cứ tin tưởng là được."
Tô Hinh Nhi gật đầu, có chút xấu hổ nói: "Đúng vậy, muội đâu thông minh được bằng Mạt nhi."
Tô Mạt kéo tay nàng nói: "Tỷ lại tự coi thường mình, chúng ta là chị em tốt của nhau, hai tỷ tất nhiên là muốn tốt cho muội chẳng lẽ muội không biết sao. Yên tâm đi, muội đi xem thế nào."
Tô Hinh Nhi đứng dậy muốn đi cùng nàng, Tô Mạt đè nàng lại, để cho nàng ở lại trong phòng cùng đại tỷ.
Tô Hinh Nhi dù sao cũng chưa xuất giá, hơn nữa chân đi lại cũng không tiện, Tô Mạt không muốn nàng phải chịu bất cứ tổn thương nào.
Thu Hà đáp lại một tiếng, vội vàng đi.
Tô Nhu Nhi dừng lại việc thêu áo đang ngồi ăn đào quay sang nói với Tô Mạt: "Mạt nhi, chắc gần đây muội mệt lắm phải không? Có chuyện gì phiền lòng sao?"
Tô Hinh Nhi cũng quay sang nhìn.
Tô Mạt lắc đầu, "Không có chuyện gì, chỉ là một số chuyện nhỏ thôi."
Nàng sớm đã không muốn chuyện của bản thân là phiền đến người khác, đặc biệt là đại tỷ sắp xuất giá, nàng hy vọng bọn họ luôn được vui vẻ.
Rất nhanh Thu Hà đã trở lại, bẩm báo: "Tiểu thư, nô tỳ đã hỏi rõ rồi, là hai tỷ muội Nhạc gia, tới cầu tiểu thư cho họ ở lại vương phủ. Kim Kết tỷ tỷ tức giận, mắng cho hai người họ một trận, sau đó đuổi họ đi."
Tô Nhu Nhi kinh ngạc nói: "Hai tỷ muội Nhạc gia muốn ở lại vương phủ? Sao lại đến cầu Mạt nhi?"
Thu Hà lắc đầu.
Tô Hinh Nhi có chút tức giận, "Để muội đi xem hai nữ nhân này là cái loại gì, Nhạc Thiếu Sâm cũng là người có tiếng, tuy xuất thân kém, nhưng là quan đã nhiều năm cũng nên cho người dạy dỗ muội muội của mình cho tốt chứ. Cứ như vậy giữa ban ngày ban mặt chạy đến phủ vương phi tương lại làm loạn? Cũng thật là quá đáng, muội sẽ trực tiếp cho người đánh họ ra ngoài, mắng cái gì chứ!"
Tô Mạt hỏi Thu Hà vài câu: "Có lẽ các nàng từ vương phủ đến đây."
Tô Hinh Nhi vỗ tay cười nói: "Khẳng định là đến cầu vương gia, kết quả bị vương gia cự tuyệt, các nàng chưa từ bỏ ý định liền đến cầu muội. Tỷ nói muội nghe Mạt nhi, muội không thể mềm lòng. Loại nữ nhân như tế nói không chừng là có âm mưu gì đó, nếu như muội để họ vào nhà, đó chính là dẫn sói vào nhà. Vương gia là ai chứ, có không ít nữ nhân nhìn chằm chằm đâu."
Tô Nhu Nhi bật cười, lườn nàng một cái: "Hinh nhi, đây không phải lời mà một thiên kim tiểu thư nên nói. Mạt nhi thông minh như vậy, tất nhiên sẽ có cách hành xử riêng, muội cứ tin tưởng là được."
Tô Hinh Nhi gật đầu, có chút xấu hổ nói: "Đúng vậy, muội đâu thông minh được bằng Mạt nhi."
Tô Mạt kéo tay nàng nói: "Tỷ lại tự coi thường mình, chúng ta là chị em tốt của nhau, hai tỷ tất nhiên là muốn tốt cho muội chẳng lẽ muội không biết sao. Yên tâm đi, muội đi xem thế nào."
Tô Hinh Nhi đứng dậy muốn đi cùng nàng, Tô Mạt đè nàng lại, để cho nàng ở lại trong phòng cùng đại tỷ.
Tô Hinh Nhi dù sao cũng chưa xuất giá, hơn nữa chân đi lại cũng không tiện, Tô Mạt không muốn nàng phải chịu bất cứ tổn thương nào.
/2424
|