Hoàng Phủ Cẩn thấy Bùi Bảo Khương có chuyện cần nói với Tô Mạt liền tránh sang bên cạnh, quay sang ngắm những hàng hóa được bày bán xung quanh, có rất nhiều các kiểu dáng khác nhau, có dạng túi, có dạng hộp, tất cả đều do Tô Mạt tự mình thiết kế, khi nghe thấy Bùi Bảo Khương nói có chuyện muốn nhờ, hắn hơi nghiêng đầu nhìn Bùi Bảo Khương, lại cảm thấy mình quá khẩn trương.
Bùi Bảo Khương không có võ công, hơn nữa sức khỏe cũng không được tốt, tất nhiên sẽ không thể khiến Tô Mạt bị thương được.
Nhưng theo bản năng hắn vẫn bước gần về phía Tô Mạt, để Tô Mạt trong phạm vi của hắn, nếu như có chuyện gì xảy ra, hắn có thể ra tay giúp đỡ.
Tô Mạt quay đầu lại nhìn Hoàng Phủ Cẩn, ý bảo hắn không cần lo lắng, rồi quay lại nói với Bùi Bảo Khương: "Bùi tiểu thư nếu như là chuyện của tỷ, muội sẽ cố gắng hết sức, nhưng nếu là chuyện của người khác, muội sẽ không giúp. Dù Bệ hạ rất ân sủng với Tô gia nhưng có rất nhiều chuyện trong đó, Bùi tiểu thư chắc cũng hiểu rõ. Chúng ta không giống với vẻ bề ngoài."
Bùi Bảo Khương run run, Mạt nhi rất thông minh, chắc là khi nàng vừa mở miệng nói Mạt nhi đã đoán được, nhưng là... nghĩ đến Tả Nghi Lan kiên cường không muốn dính líu đến ai, nàng lại đau lòng.
"Mạt nhi, dù vậy... muội nói như thế, tỷ hiểu rõ. Nhưng tỷ muốn nói là Tả tỷ tỷ không phải người như vậy, tỷ ấy là người tốt. Tỷ ấy không muốn gả cho Tín vương, đó là một lần lầm lỡ. Hiện giờ, Tín vương đối xử không tốt với tỷ ấy, nhà của tỷ ấy bị tịch thu bên phía mẹ chồng cũng bị tịch thu, tỷ ấy... không còn nơi nào để nương tựa nữa! Mạt nhi, muội hãy thương xót cho tỷ ấy, hãy nghĩ cách cứu tỷ ấy."
Tô Mạt nhìn Bùi Bảo Khương, nói: "Bùi tiểu thư, chắc không phải là Tín vương phi bảo tỷ đến đây." Theo cách nhìn người của nàng, Tả Nghi Lan là một cô gái kiên cường.
Dù trước đây nàng ấy có thích Tín vương, nhưng biết rằng hắn không thích nàng, nàng ấy sẽ không gả cho hắn.
Nhưng vì phụ thân, nàng lại gả cho Tín vương.
Vừa gả cho Tín vương không bao lâu liền xảy ra nhiều chuyện như vậy, nàng ấy cũng không thoải mái được.
Tô Mạt không phải là người hay lo cho người khác, cũng sẽ không mềm lòng với kẻ thù, dù nàng không coi Tả Nghi Lan là kẻ thù của mình. Lại nói, Tả Minh Thụy cũng coi như là có lòng, ông ấy làm vậy là vì tiên hoàng, vì Hoàng Phủ Cẩn, dù ông ấy nhầm người.
/2424
|