Tình thế hiện nay, Hoàng Phủ Cẩn chắc chắc sẽ bắt được toàn bộ sơn tặc trên Dã Kê về quy án nên hắn hào hứng bảo mọi người không cần khẩn trương, còn sai bày tiệc, mời mọi người đến phủ dự tiệc cùng hắn và Tô Mạt.
Hắn không phải loại người ưa tiệc tùng nhưng tiểu vương phi tương lai của hắn lại thích náo nhiệt. Để chiều ý nàng, hắn còn bảo các quan viên dẫn theo nữ nhi nhà mình đến chơi với nàng nữa.
Nhưng muội muội Trịnh Vinh quá mức mĩ miều, lại cùng nàng có năm phần tương tự, Tô Mạt đương nhiên không thích. Hắn đành phải kêu Trịnh Vinh lặng lẽ dẫn muội muội ra về.
Trịnh Vinh dẫn theo Tô Mạt nhập tòa, nói với Hải Nhất Đao : “Đại đương gia, muội muội của tại hạ trí nhớ rất tốt. Tất cả các chốt canh phòng trong phủ nó đều nhớ rõ không sai.”
Sơn tặc trên Dã Kê luôn nung nấu ý định tấn công bất ngờ vào Lai Châu chứng minh thực lực, việc em gái hắn nhớ rõ các tuyến phòng thủ chính là một cơ hội tốt.
Trịnh Vinh lại lấy ra một phong mật tín.
Hải Nhất Đao lập tức sai người mời nhị đương gia kiêm quân sư đến, rất nhanh, một người gầy gò, râu sơn dương bước vào. Hắn ta hành lễ rồi bắt chuyện với Trịnh Vinh.
Hắn cầm thư nhìn kĩ, chữ trên thư nghiêng lệch, chắc chắn do viết bằng tay trái. Hắn xem cẩn thận, chắc chắc là chữ viết của Hải Ưng rồi mới xem tới nội dung.
Trong thư nói, hắn bị Hoàng Phủ Cẩn cùng Tô Mạt gài bẫy sa lưới. Tô Mạt ban đầu dùng khăn lung lạc tinh thần huynh đệ, sau đó sẽ đưa đại pháo có sức công phá lớn tấn công triệt để nơi này, hơn nữa còn bày kế phái người giả dạng trà trộn lên núi, nhằm tiến hành nội ứng ngoại hợp, lừa nói đại pháo là giả, dụ đại đương gia xuống núi để nhân cơ hội tấn công, thỉnh đương gia không cần mắc mưu.
Trịnh Vinh quan hệ với người trên Dã Kê cũng không ngắn, khá hiểu rõ tâm tư của Hải Nhất Đao, tuy chưa đến mức như sâu trong bụng nhưng điểm mấu chốt thì cũng rõ một, hai. Hắn được Hải Nhất Đao khá là tin tưởng.
Điều quan trọng là những gì được viết trong thư nói một cách nào đó đều là sự thật, nếu không Tô Mạt cũng sẽ không nghênh ngang theo đến đây.
Nàng với Hoàng Phủ Cẩn đã bày bố thiên la địa võng, thật thật giả giả, trong giả có thật, trong thật có giả nhằm để người ngoài nghĩ nàng không hề nghi Trịnh Vinh với Kham Ngạn Hoành.
Hơn nữa, nàng chắc chắn Kinh chỉ huy không một mình tác chiến, nhất định còn có đồng lõa, tìm người truyền tin lúc nguy cấp là không thể, chỉ có Trịnh vinh với Kham Ngạn Hoành là lựa chọn tốt nhất.
Năm đệ đệ Trịnh Vinh bị đánh chết, chính Hải Nhất Đao giúp hắn trả thù, buộc hắn thỏa hiệp làm tay sai. Cho nên, Trịnh vinh đáng tin hơn.
Hải Nhất Đao với Tiết Nhị đương gia khoản đãi Trịnh Vinh, bảo hắn kể chuyện về Tô Mạt và Tề vương cho bọn hắn nghe.
Hắn không phải loại người ưa tiệc tùng nhưng tiểu vương phi tương lai của hắn lại thích náo nhiệt. Để chiều ý nàng, hắn còn bảo các quan viên dẫn theo nữ nhi nhà mình đến chơi với nàng nữa.
Nhưng muội muội Trịnh Vinh quá mức mĩ miều, lại cùng nàng có năm phần tương tự, Tô Mạt đương nhiên không thích. Hắn đành phải kêu Trịnh Vinh lặng lẽ dẫn muội muội ra về.
Trịnh Vinh dẫn theo Tô Mạt nhập tòa, nói với Hải Nhất Đao : “Đại đương gia, muội muội của tại hạ trí nhớ rất tốt. Tất cả các chốt canh phòng trong phủ nó đều nhớ rõ không sai.”
Sơn tặc trên Dã Kê luôn nung nấu ý định tấn công bất ngờ vào Lai Châu chứng minh thực lực, việc em gái hắn nhớ rõ các tuyến phòng thủ chính là một cơ hội tốt.
Trịnh Vinh lại lấy ra một phong mật tín.
Hải Nhất Đao lập tức sai người mời nhị đương gia kiêm quân sư đến, rất nhanh, một người gầy gò, râu sơn dương bước vào. Hắn ta hành lễ rồi bắt chuyện với Trịnh Vinh.
Hắn cầm thư nhìn kĩ, chữ trên thư nghiêng lệch, chắc chắn do viết bằng tay trái. Hắn xem cẩn thận, chắc chắc là chữ viết của Hải Ưng rồi mới xem tới nội dung.
Trong thư nói, hắn bị Hoàng Phủ Cẩn cùng Tô Mạt gài bẫy sa lưới. Tô Mạt ban đầu dùng khăn lung lạc tinh thần huynh đệ, sau đó sẽ đưa đại pháo có sức công phá lớn tấn công triệt để nơi này, hơn nữa còn bày kế phái người giả dạng trà trộn lên núi, nhằm tiến hành nội ứng ngoại hợp, lừa nói đại pháo là giả, dụ đại đương gia xuống núi để nhân cơ hội tấn công, thỉnh đương gia không cần mắc mưu.
Trịnh Vinh quan hệ với người trên Dã Kê cũng không ngắn, khá hiểu rõ tâm tư của Hải Nhất Đao, tuy chưa đến mức như sâu trong bụng nhưng điểm mấu chốt thì cũng rõ một, hai. Hắn được Hải Nhất Đao khá là tin tưởng.
Điều quan trọng là những gì được viết trong thư nói một cách nào đó đều là sự thật, nếu không Tô Mạt cũng sẽ không nghênh ngang theo đến đây.
Nàng với Hoàng Phủ Cẩn đã bày bố thiên la địa võng, thật thật giả giả, trong giả có thật, trong thật có giả nhằm để người ngoài nghĩ nàng không hề nghi Trịnh Vinh với Kham Ngạn Hoành.
Hơn nữa, nàng chắc chắn Kinh chỉ huy không một mình tác chiến, nhất định còn có đồng lõa, tìm người truyền tin lúc nguy cấp là không thể, chỉ có Trịnh vinh với Kham Ngạn Hoành là lựa chọn tốt nhất.
Năm đệ đệ Trịnh Vinh bị đánh chết, chính Hải Nhất Đao giúp hắn trả thù, buộc hắn thỏa hiệp làm tay sai. Cho nên, Trịnh vinh đáng tin hơn.
Hải Nhất Đao với Tiết Nhị đương gia khoản đãi Trịnh Vinh, bảo hắn kể chuyện về Tô Mạt và Tề vương cho bọn hắn nghe.
/2424
|