Lúc thái tử uống rượu xong, cùng nhóm Hoàng Phủ Cẩn đi được một đoạn, sau đó xoay người trở về.
Hắn biết Tô Nhân Vũ vì công vụ bận rộn, sau khi tiễn đưa đã cùng quan viên quay về huyện nha, mà người Tô gia tất nhiên do Tô Trì hộ tống. Đây là cơ hội tốt để hắn gặp Tô đại tiểu thư.
Tô Trì nói ngày ấy Tần Nguyên Quân tặng đại tiểu thư một đôi cá vàng, nàng nhận, tâm hắn liền không thể an tĩnh được. Hắn nhất định phải gặp nàng. Hắn thúc ngựa chạy như bay, khi đến nơi, quả nhiên các quan viên đã muốn rời đi, xa giá của Tô gia cũng đang chậm rãi rời đi.
Tô Trì đang ở ngoại đình chờ hắn, thấy thải tử đến, hắn hành lễ rồi yên lặng chạy tới chỗ xe ngựa, gõ vách tường nói: “Nhu nhi, muội xuống dưới một chút.”
Đại tiểu thư mở màn che, nghi hoặc nhìn hắn: “Đại ca, có chuyện gì vậy?”
Tô Việt nghe vậy cũng nhảy xuốn ngựa, lại gần hỏi. Tô Trì trừng mắt liếc hắn một cái: “Hinh nhi xuống dưới, nhị ca ngươi về trước đi.”
Tô Hinh Nhi khó hiểu, lưỡng lự không chịu xuống, nhưng là lệnh huynh trưởng, đành phải ủy khuất đi xuống. Tần Nguyên Quân đồng hành cùng Tô Việt, thấy thế cũng thúc ngựa quay lại, Tô Trì không âm không dương nói: “Tần công tử thỉnh đi trước.”
Tần Nguyên Quân không chịu, gã sai vặt liền chạy nhanh đến khuyên hắn, dù sao cũng không thể cùng đại cữu xung đột, nếu không hôn sự có thể găp trắc trở. Tần Nguyên Quân liếc mắt nhìn xe ngựa một cái, đành phải ngậm ngùi đi trước, nhìn Tô Việt hỏi: “Tô Việt, rốt cuộc là có chuyện gì thế?”
Tô Việt lắc đầu: “Cũng không biết nữa, chắc không có gì đâu, chúng ta đi trước đi.”
Tô Trì thấy bọn họ đã đi được một khoảng, lại đem nha đầu cùng vú em xuống dưới, đến chờ cùng tùy tùng của hắn. Hắn nói với đại tiểu thư: “Thái tử điện hạ có chuyện muốn nói với muội mấy câu.”
Đại tiểu thư tâm thần chấn động, nắm chặt tay nói: “Đại ca, đó là không có đạo lý, muội đã cùng Tần công tử đính hôn, làm sao có thể gặp nam nhân khác.”
Tô Trì nhíu mày nói: “Cho dù ngươi muốn cắt đứt thì cũng nên cho thái tử một cơ hội, gặp mặt lần cuối.”
Hắn biết Tô Nhân Vũ vì công vụ bận rộn, sau khi tiễn đưa đã cùng quan viên quay về huyện nha, mà người Tô gia tất nhiên do Tô Trì hộ tống. Đây là cơ hội tốt để hắn gặp Tô đại tiểu thư.
Tô Trì nói ngày ấy Tần Nguyên Quân tặng đại tiểu thư một đôi cá vàng, nàng nhận, tâm hắn liền không thể an tĩnh được. Hắn nhất định phải gặp nàng. Hắn thúc ngựa chạy như bay, khi đến nơi, quả nhiên các quan viên đã muốn rời đi, xa giá của Tô gia cũng đang chậm rãi rời đi.
Tô Trì đang ở ngoại đình chờ hắn, thấy thải tử đến, hắn hành lễ rồi yên lặng chạy tới chỗ xe ngựa, gõ vách tường nói: “Nhu nhi, muội xuống dưới một chút.”
Đại tiểu thư mở màn che, nghi hoặc nhìn hắn: “Đại ca, có chuyện gì vậy?”
Tô Việt nghe vậy cũng nhảy xuốn ngựa, lại gần hỏi. Tô Trì trừng mắt liếc hắn một cái: “Hinh nhi xuống dưới, nhị ca ngươi về trước đi.”
Tô Hinh Nhi khó hiểu, lưỡng lự không chịu xuống, nhưng là lệnh huynh trưởng, đành phải ủy khuất đi xuống. Tần Nguyên Quân đồng hành cùng Tô Việt, thấy thế cũng thúc ngựa quay lại, Tô Trì không âm không dương nói: “Tần công tử thỉnh đi trước.”
Tần Nguyên Quân không chịu, gã sai vặt liền chạy nhanh đến khuyên hắn, dù sao cũng không thể cùng đại cữu xung đột, nếu không hôn sự có thể găp trắc trở. Tần Nguyên Quân liếc mắt nhìn xe ngựa một cái, đành phải ngậm ngùi đi trước, nhìn Tô Việt hỏi: “Tô Việt, rốt cuộc là có chuyện gì thế?”
Tô Việt lắc đầu: “Cũng không biết nữa, chắc không có gì đâu, chúng ta đi trước đi.”
Tô Trì thấy bọn họ đã đi được một khoảng, lại đem nha đầu cùng vú em xuống dưới, đến chờ cùng tùy tùng của hắn. Hắn nói với đại tiểu thư: “Thái tử điện hạ có chuyện muốn nói với muội mấy câu.”
Đại tiểu thư tâm thần chấn động, nắm chặt tay nói: “Đại ca, đó là không có đạo lý, muội đã cùng Tần công tử đính hôn, làm sao có thể gặp nam nhân khác.”
Tô Trì nhíu mày nói: “Cho dù ngươi muốn cắt đứt thì cũng nên cho thái tử một cơ hội, gặp mặt lần cuối.”
/2424
|