Nữ Nhân Hữu Độc

Chương 61

/63


Lê Họa cùng Lộ Thiểu Hành thuê một nhà trọ giản dị đến mức tận cùng, những chỗ này có một chút cảm giác thực tế, giống như phòng ốc mấy thế hệ lưu truyền tới nay, giữ lại nguyên vẹn những tổn hại, chẳng biết tại sao, nhìn nơi này thế nhưng lại cảm thấy có vài phần cảm động, trong thành phố thương mại lớn, kiến trúc hiện đại hoá dường như càng ngày càng giống cảnh tượng vội vàng của thế giới, ở chỗ sâu trong tâm hồn có lẽ càng chờ mong nơi cũ nát này.

Đường bên ngoài nhà trọ là đá, sạch sẽ, nhẹ nhàng thoải mái, đi ở mặt trên, tâm hồn của người giống như cũng có thể được tinh lọc.

Hoàng hôn buông xuống, Lê Họa kéo Lộ Thiểu Hành bước đi trên con đường nhỏ này, hai cái bóng hẹp dài trên mặt đất. Khi còn bé nghe 《 chuyện lãng mạn nhất 》, hiện tại xuất hiện trong đầu chính là một màn như vậy, đi đến ngã tư đường yên tĩnh, có một người khác nắm tay của mình, không cần suy nghĩ muốn đi đâu, cũng không suy nghĩ sẽ dừng lại ở nơi nào.

"Em thích nơi này." Lê Họa cười cười, nghiêng đầu nhìn bóng của mình, thậm chí vươn tay ra khoa tay múa chân một vài động tác, mặt đất cũng hiện ra động tác của tay cô, trông rất sống động.

Tiếng bước chân thanh thúy như tiếng vang của chuông bạc, anh câu môi về phía cô, không tự giác tràn ra ý cười.

Thích một người là cái cảm giác gì?

Muốn cùng một chỗ với cô, cái gì cũng không làm, chính là nhìn, vĩnh viễn cũng không cảm thấy nhàm chán, có lẽ cũng chính là như vậy?

Bọn họ theo con đường đá thật dài hướng đến bên kia, cũng không nói chuyện, trong lòng giống như có rất nhiều chuyện muốn nói cũng sắp tràn ra, nhưng nhìn đối phương cái gì cũng không nói được, hai mắt nhìn nhau, trong lòng đều hiểu mà không nói, dường như đều có thể hiểu. Loại không thể nói nên lời này khiến cho người ta cảm thấy thỏa mãn, bọn họ đều hiểu.

Thoát khỏi thành phố lớn ồn ào, đi đến một thành phố nhỏ này, giống như tạm thời trốn đi nơi khác.

"Anh muốn đi gặp một người bạn, cùng đi?" Lộ Thiểu Hành nhìn cô thương lượng, toàn bộ để cô làm chủ.

Cô vẫn chưa hưởng thụ hết toàn bộ cảm giác vui vẻ, híp mắt nhìn về phía anh, "Bạn bè nào?"

Làm sao khắp nơi anh đều có bạn bè hả, kéo kéo chăn, còn không có dự định rời giường. Lộ Thiểu Hành sớm đã mặc quần áo chỉnh tề, "Thì bạn bè. . . Có sở thích chung, ừ, anh ta cũng từng lưu học qua, nghe nói năm đó tại trường học kia rất lợi hại, sớm hoàn thành tất cả các tín chỉ hơn nữa thành công trở thành người duy nhất tốt nghiệp."

Nghị lực lợi hại, chính là nhân vật lợi hại như vậy.

"So với anh còn lợi hại hơn?" Ánh mắt cô sáng rực nhìn vẻ mặt Lộ Thiểu Hành.

Lộ Thiểu Hành chớp mắt, cười có chút khiến cho người ta... Kinh sợ.

Lập tức phối hợp, "Lợi hại giống anh?"

Phụ nữ khác mặc kệ, phụ nữ nhà mình sùng bái phải là chính mình, "Ừ." Này còn kém không nhiều lắm.

Cười kịch liệt đến không thể đè xuống, nhưng vẫn đứng lên mặc quần áo. Đàn ông, bất luận là cái dạng đàn ông gì, có đôi khi cũng không khác đứa trẻ bao nhiêu.

Cùng nhau hưởng thụ nhưng sau khi trở về chỗ cũ sớm một chút, Lê Họa mới đi theo bên cạnh Lộ Thiểu Hành, cùng đi.

Thấy anh nói là bạn bè. Đi tới, cảm thấy có chút không đúng. Dùng sức không ít lôi kéo cánh tay của anh.

"Anh chừng nào thì quyết định tới gặp người bạn kia của anh?" Mặt của cô có vài phần nghiêm túc, đáng tiếc, Lộ Thiểu Hành không có nhìn thấy, chỉ là nhìn chằm chằm địa chỉ trong tay.

"Mấy ngày hôm trước." Thuận miệng trả lời.

Lê Họa nghiến răng nghiến lợi, "Thì ra anh là tới tìm người bạn kia, sau đó thuận tiện đến nhìn em."

Lộ Thiểu Hành phản ứng lại, lấy tay gõ gõ đầu của Lê Họa, "Em có thể cho rằng anh là tới tìm em, thuận tiện đến gặp người bạn kia."

"Điều này giống nhau sao?"

"Đương nhiên giống nhau, hơn nữa, anh là tìm em trước."

"Đó là anh cảm thấy một mình gặp bạn của anh rất nhàm chán, kéo em đi chịu tội cùng."

"Đừng hiểu anh như vậy." Anh cười đến vô cùng phô trương.

Cô lại vươn tay véo chết anh, cười thành như vậy, chán ghét.

Lần đầu tiên Lê Họa thấy có người có thể đem hai chữ chán chường này suy diễn đến mức tận cùng, hoàn toàn không có làm ra vẻ, chỉ liếc mắt nhìn anh một cái, là cảm giác như vậy. Cô kéo tay của Lộ Thiểu Hành càng thêm chặt, người đàn ông kia, khiến cho trong lòng Lê Họa có một loại cảm giác không thể nói rõ, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể phát điên? Có lẽ chính là loại nguyên nhân không xác định này, khiến cho người ta có chút sợ hãi.

Lê Họa nuốt nuốt nước miếng, nhẹ giọng ở bên tai Lộ Thiểu Hành mở miệng, "Anh ta chính là bạn của anh?"

Sau khi nhìn thấy một lúc, hình như cũng không phải đáng sợ như vậy, nhất là đối phương tuyệt đối đúng với danh hiệu anh tuấn vô địch, chính là chẳng biết tại sao, Lê Họa mất đi sức lực thưởng thức, chẳng lẽ già rồi, đối với loại đẹp trai này mất đi sức lực ngắm nghía và thưởng thức?

Cô còn đang miên man suy nghĩ, Lộ Thiểu Hành đã buông tay của Lê Họa ra, đi đến bên cạnh người đàn ông kia.

Trên bàn có nhiều bình rượu, cũng không biết đến tột cùng đã uống bao nhiêu.

Có một cái chai còn không ngừng lăn, mắt thấy rơi xuống đất. Lê Họa nhanh chóng bị lỗ tai lại, chờ bình rượu kia bị vỡ.

Đồng thời, người đàn ông chân dài kia nhẹ nhàng một chút, cái chai kia thế nhưng từ dưới vẽ một độ cong, vững vàng đứng ở trên bàn. Lê Họa nhìn mắt trợn tròn, miệng há lớn, giống biểu diễn xiếc, có lẽ bô dáng ngốc này của cô khiến cho người ta khinh thường. Chí ít người đàn ông ngồi ở trên ghế sa lon kia từ lúc cô tiến vào liếc mắt một cái sau đó cũng không muốn lãng phí ánh mắt ở trên người cô.

Lộ Thiểu Hành hơi nhíu mày, "Dự định trốn bao lâu?"

Người đàn ông vẫn tiếp tục nằm nghiêng ở trên ghế sa lon, một bộ dạng không biết ngày hôm nay ra sao.

Lộ Thiểu Hành không có đợi trả lời, người đàn ông cũng không có dự định mở miệng, lấy rượu ở bên cạnh, hai cái đem nắp mở ra. Khi người đàn ông chuẩn bị uống, Lộ Thiểu Hành đột nhiên cũng đi lấy bình rượu kia, hai tay cầm bình rượu, ánh mắt đối lập nhau, chất lỏng trong chai lay động không ít, hất lên tay của hai người đàn ông.

Lê Họa đi qua ngồi ở bên cạnh Lộ Thiểu Hành, cô luôn biết anh là một người kiên trì tới cùng, vì thế lấy tay túm túm áo của anh.

Lộ Thiểu Hành buông tay ra, người đàn ông kia lập tức cầm bình rượu, trực tiếp hướng miệng của mình, rượu từ miệng của người đàn ông tràn ra, đổ lên quần áo.

Lê Họa có chút sững sờ, cảm giác người này không thế nào ở chung.

"Anh của tôi kêu anh tới?" Người đàn ông đặt chén rượu xuống, cuối cùng mở miệng nói chuyện, chỉ là thanh âm trầm thấp.

Nằm nghiêng, hai mắt kia sáng ngời khác thường, nhất là toàn thân anh ta một màu đen phụ trợ.

Lộ Thiểu Hành gật gật đầu, lấy ra một điếu thuốc, đưa cho người đàn ông đối diện, người đàn ông từ chối. Lộ Thiểu Hành cũng không để ý, đem tàn thuốc vẩy vào chất lỏng trên bàn, lại dùng bật lửa châm, cháy thành một ngọn lửa nhỏ màu lam nhạt.

"Lương Thành Ngạn." Lộ Thiểu Hành đối với Lê Họa mở miệng.

Lê Họa nhìn người đàn ông kia gật gật đầu, nhưng đối phương không có phản ứng gì.

Lê Họa xấu hổ thu hồi ánh mắt.

Lộ Thiểu Hành liếc mắt nhìn bình rượu không một cái, "Cậu có thể tiếp tục uống , uống cả đời, chỉ cần cậu sẵn lòng. Chỉ là anh của cậu bảo tôi nói với cậu một câu, thời gian cậu uống rượu có thể trở về nhìn cha của cậu một lần hay không, hiện tại ông ấy đang nằm viện, nếu may mắn có thể sống một năm, nếu không may, có lẽ ngày mai chính là lễ tang.

Thân thể của Lương Thành Ngạn cuối cùng cũng thay đổi từ lúc bọn họ tiến vào, hình như đang run rẩy, từ trên mặt anh ta cho thấy có chút bi thương.

"Chỉ có vậy?"

"Vậy cậu nghĩ anh cậu sẽ nói cái gì với cậu? Chân trời nơi nào không có hoa cỏ?" Lộ Thiểu Hành nói xong cười cười, kéo Lê Họa rời đi, cùng loại người cố chấp đến tận cùng này, không cần nói thêm cái gì.

Trong lòng Lê Họa có chút không yên, vừa rồi trong lúc vô ý, khiến cho cô nhìn thấy phía trên tay trái của người đàn ông có một vết sẹo. Tổn thương ở nơi đó, thật khiến cho người ta không thể không suy nghĩ phương diện kia, chính là một người đàn ông như vậy lại tự sát, vậy liệu đó là tình yêu đích thực không thể quên? Vậy là người như thế nào có thể khiến cho một người đàn ông như vậy lại trở thành như thế?

"Đang suy nghĩ cái gì?" Lộ Thiểu Hành đem đầu của Lê Họa dựa vào trên người mình.

"Cái kia Lương. . . Hình như có chút quen thuộc, giống như một ngôi sao nào đó."

Lộ Thiểu Hành chế nhạo, "Người đẹp trai em đều có ấn tượng."

"Cắt." Vẫn có chút tò mò, "Tại sao anh ta lại biến thành như vậy? Bởi vì một người phụ nữ?"

Lộ Thiểu Hành vuốt mũi, nghĩ nghĩ, "Em nói si tình có thể là một loại bệnh hay không?"

"A?"

Ngược lại Lộ Thiểu Hành tự mình nở nụ cười, "Anh cảm thấy người nhà bọn họ đều di truyền loại bệnh này..."

Lê Họa vốn muốn cười khóe miệng còn chưa kịp kéo ra, si tình ở trong mắt của anh là một loại bệnh, vậy thông minh như Lộ Thiểu Hành, nhất định sẽ không để cho mình mắc phải bệnh như vậy, cho dù bị bệnh, cũng sẽ nghĩ lập tức tìm thuốc chữa bệnh?

Lê Họa có chút buồn bực không vui, đi một đoạn đường rất dài, Lộ Thiểu Hành mới phát hiện. Cũng không thể trách anh, anh luôn nói điện thoại, đầu tiên là xử lý một vài việc ở công ty, sau đó chủ động gọi điện thoại cho anh của Lương Thành Ngạn, nội dung đơn giản rõ ràng, nói anh đã chuyển lời, về phần có thể có tác dụng hay không, anh sẽ không phụ trách.

"Tức giận?" Lộ Thiểu Hành để xuống điện thoại di động.

Lê Họa nhìn động tác của anh, vừa định nói chuyện, đầu lưỡi bị chính mình cắn phải, may mắn không đau.

"Người vừa rồi, từng tự sát qua?" Lê Họa đột nhiên nghĩ đến.

Lộ Thiểu Hành nhìn cô vài lần, "Chuyện của người khác, hiếu kì như vậy làm cái gì?"

Lời của anh thành công chặn lại vấn đề kế tiếp của cô, anh nhất định sẽ không làm một người tự sát đi? Thậm chí loại hành vi này khiến cho anh cảm thấy rất ngây thơ, không thể nói lý, đứa ngốc mới có thể làm.

Sắc mặt của cô càng không tốt.

Lộ Thiểu Hành xoa xoa bả vai của cô, "Làm sao vậy?"

"Em muốn đi đến thác nước nhìn một lát."

"Ừ."

"Em không có tiền."

Lộ Thiểu Hành không nói gì, "Muốn dùng tiền của anh, người trở mặt lên là anh mới phải?"

Lê Họa kéo cánh tay hắn của anh, "Em tới lấy lòng anh."

"Chỉ như vậy?"

Lê Họa cắn cắn môi, để cho mình làm càn một chút, chỉ một chút, không quan tâm cài gì.

Thác nước kia rất nổi tiếng, chỉ là có rất ít người biết, vì cái gì lại nổi tiếng như thế. Phần lớn mọi người nhìn một cái rồi đi, dù sao một cái thác nước nhỏ như vậy, thực sự không có giá trị gì đáng xem.

Lê Họa đứng ở nơi đó, nhìn kia thác nước thật lâu thật lâu.

Vẻ mặt của cô quá mức chăm chú, Lộ Thiểu Hành có chút khó hiểu, cũng phát hiện cảm xúc của cô rất kém, vỗ vỗ bả vai của cô, "Đừng nhìn chằm chằm phía dưới như vậy, sẽ khiến anh nghĩ rằng em nuốn nhảy xuống tự sát."

Lê Họa không có phủ nhận, "Nếu em nhảy xuống tự sát, anh sẽ đi cùng em hay không?"

Lộ Thiểu Hành liếc mắt một cái nhìn cô, "Anh dường như có khuynh hướng giữ lấy em không cho em nhảy xuống."

Cô chỉ biết sẽ là như vậy, người bình thường, đa số mọi người sẽ lựa chọn làm như vậy, chỉ là nghe anh mở miệng không hề lo lắng như vậy, vẫn là cảm thấy có chút thất vọng. Thất vọng cái gì, chính cô cũng không rõ ràng, có lẽ là chính mình không biết đủ đi, muốn có được rất nhiều, chậm rãi khiến cho mình càng ngày càng có lòng tham không đáy.

Cô đẩy Lộ Thiểu Hành một cái, không cho anh tiến lại gần mình.

Không hiểu tại sao nổi giận, trên mặt Lộ Thiểu Hành tỏ ra không kiên nhẫn, xoay người thật sự rời đi.

Nhìn bóng lưng của anh, "Anh yêu em sao?"

Lộ Thiểu Hành không để ý đến cô, vẫn là đi về phía trước.

Cô cắn môi dưới, không rõ chính mình bi thương từ đâu tới, "Anh chính là không thương em, không thương em..." Cô hét thật sự lớn tiếng, cũng không biết muốn hét cho ai nghe.

Bước chân Lộ Thiểu Hành dừng một chút xoay người hướng cô chạy tới, cầm lấy tay cô, giữa ánh mắt kinh ngạc của cô kéo cô nhảy xuống hồ nước phía dưới thác nước.

Nước bắn lên thật lớn, hai người đồng thời rơi vào trong nước.

Nếu đây là cô muốn, vậy anh cho.

Hồ nước phía dưới thác nước, không nghĩ bên trong yên tĩnh không có sóng, mà có một dòng nước lớn, những thứ gì rơi vào trong nước, đều có thể lập tức bị đẩy vào bờ.

Lê Họa còn bị vây trong hoảng sợ, kinh ngạc nhìn anh.

Khóe miệng Lộ Thiểu Hành hơi hơi nhếch lên, "Anh thật sự muốn nhảy, cũng kéo em đi cùng."

Không cần nghĩ anh thành người tốt cái gì, nếu anh thực sự sống không được, cũng muốn có người đi cùng.

Cái loại người vĩ đại vì người khác hy sinh hạnh phúc của chính mình, vĩnh viễn cũng sẽ không xảy ra trên người anh.

Lê Họa nhìn anh ướt đẫm, đột nhiên lệ rơi đầy mặt.

Lộ Thiểu Hành cảm thấy bất đắc dĩ, đem cô kéo vào trong ngực của mình. Quần áo ướt sũng lại dính rất nhiều bùn cát.

"Vừa rồi anh không có mắng em, khóc cái gì?" Anh ôm chặt cô.

Không biết, không biết.

Cô là biết bí mật của hồ nước này, nhưng rất nhiều người không biết. Khu du lịch bây giờ không cho phép người khác chạm vào nước, bởi vậy cũng không có tuyên truyền đặc sắc của nước hồ này.

Cuối cùng một phần bất an dưới đáy lòng cô, hoàn toàn bị áp chế.

"Vừa rồi anh suy nghĩ cái gì?" Cô đặc biệt muốn biết phía dưới biểu tình dứt khoát kia của anh là cái gì.

"Cái gì cũng không có nghĩ."

Người nghĩ muốn rất nhiều, cái gì cũng không làm được.

Quần áo của hai người đều ẩm ướt thành bộ dạng này, Lê Họa có đủ loại áy náy, lại không biết xấu hổ, "Nhìn, cho anh hưởng thụ một lần kích thích, có phải hay không?"

Lộ Thiểu Hành mặc kệ cô.

"Giống như trong phim truyền hình, nam nữ chính từ vách núi đen nhảy xuống phía dưới, sau đó như thế nào cũng sẽ không chết?"

Lộ Thiểu Hành chỉ là vắt quần áo, đem nước vặn ra.

"Tại sao không nói? Phát biểu một chút cảm tưởng?"

Lộ Thiểu Hành kéo cô qua, đem váy của cô vặn nước đi, "Cảm tưởng chính là em tương đối thích hợp viết tiểu thuyết, lần sau thực tiễn chuẩn bị thực hành, có thể đừng kéo anh xuống nước không?"

Lê Họa càng thêm áy náy, suy nghĩ hai giây, phản ứng lại, "Là anh kém em..."

Lộ Thiểu Hành trừng mắt liếc cô một cái, cô đúng lúc ngậm miệng.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: hi vọng nhiều người hơn ủng hộ văn mới.

Nếu như không có ngoài ý muốn, sau "Nữ nhân hữu độc" sẽ liên tục cập nhật, hi vọng mọi người ủng hộ và khích lệ, văn kế tiếp cũng muốn không gặp không về.

/63

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status