một tuần sau 2 người đã được xuất viện
Trong bàn ăn, không khí quý dị, Đế Tứ Thần một người luôn lạnh lùng, chuyện gì cũng không biến sắc vậy mà bây giờ đang cười thật tươi bón cơm cho Tì Tan
anh dịu dàng dụ hoặc: - há miệng ra nào Tiểu Tan ..Ưm ngoan ngoan
- nữa nữa nào há ra
- nuốt xuống... ưm ừ đúng rồi
- ráng còn chút xíu à
- bà xã anh giỏi vô cùng nha
- nè còn ly sữa giỏi uống vào nha, ngoan ngoan
Cô cười duyên nhìn châm châm anh, một người vì cô mà thay đỗi, một người không thích cười mà vì cô lại hay cười, một người cao cao thượng thượng mà bây giờ lại ngồi đây bón cơm cho cô
còn Gia Đình Tề, Tam Tu như gặp quỷ, fuck chẳng biết Tì Tan có bỏ thuốc gì cho Đế Lão Đại không nữa, mà muốn thành người khác luôn rồi
sao khi ăn xong cô với anh về thư phòng, vừa vào liền đá cửa đóng lại, xô anh ngã xuống thảm, cô ngồi lại người anh, hung hăng hôn môi anh
Ánh mắt ngậm ý cười: - Thần tại sao anh lại đáng yêu như vậy chứ
anh ôm cô lật người lại để cô dưới thân : - cảm ơn phu nhân đã khen
Anh hôn cô, lưỡi chạm nhau cùng nhau chơi đùa, anh từ từ hôn xuống quai hàm để lại những dấu vết màu đỏ, Anh lại đưa tay xoa bóp một phần ngực của cô
cô bất thình lình gạt ta tay anh ra, nhìn thẳng vào mặt anh, ánh mắt của anh bây giờ nóng rực, làm cô kìm không được run rẩy một trận
lại mặc kệ cô gạt tay lại tiếp tục đưa tay vào áo cô, xoa xoa cảm nhận được cô mặc rất nhiều áo bèn nói: - sau này mặc 2 cái được rồi tuổi em còn phát triển, mặc như vậy ép ngực không tối đâu
rồi lại tiếp tục vén áo cô lên hôn lên bộ ngực của cô , tâm tình cô không được tốt đẩy anh ra đứng thẳng dạy
thấy được con người anh đang chật vật liền đau lòng
: - anh đi vào tắm đii, em xuống chơi với Tề Bạch
nói xong xoay người bỏ đii củng không dám quay lại nhìn thẳng mặt anh
anh cũng không suy nghĩ gì nhiều nghe lời đi vào nhà tắm
Tề Bạch đang ngồi đọc sách thấy cô xuống liền bỏ sách xuống nhìn cô
- má cỗ má bị gì vậy ai đánh mà đỏ thế a
- dấu yêu đấy cô mỉn cười giải thích
- con cũng muốn có nữa Tề Bạch chỉ chỉ vào chiếc cổ của mình
Cô cười ra tiếng: - sau này con lớn đii
Tề Bạch ngoan ngoãn gật đầu:- Dạ
-Ba con sắp về rồi đó cô vừa nói vừa quan sát mặt nhóc
nhóc hơi cứng người nhưng vẫn bình thản: - dạ vâng
- lỡ Ba con, về không nhận con thì sao?
Nhóc ngước mặt nhìn vào cô:- con mong hắn ta không nhận, đỡ mệt mỏi
Cô cau mày: - nhưng mẹ con yêu hắn ta
khuôn mặt đáng yêu đỏ bừng - mẹ yêu nhưng con không yêu , 4 năm để Mẹ con một mình, 4 năm sống trong bóng tối lúc đó hắn ở đâu? có biết sự tồn tại của đứa con này không, hắn căn bản không xứng là Ba của Tề Bạch này
Chát nhóc vừa dứt lời một cái tát không sức vào mặt nhóc
lúc này Dạ Sii, Thuận Tii vừa xuống liền thấy Cô tát Tề Bạch, Thuận Tii liền chạy lại ôm nhóc đứng dạy
- Tan mày điên à sao đánh Tiểu Bạch con còn nhỏ có gì nói
đôi mắt đen thẩm đầy tức giận: - Tề Bạch má muốn con lần đầu củng như lần cuối, hắn không biết sự tồn tại của con chứ không phải là biết mà bỏ con hiểu không?
- con không nên hận hắn muốn hận thì hận Hoàng Đại Lâm con khốn Kim Tuyết Nhi
- con hận hắn, cũng như đang trách má... được nếu con muốn má liền đi nói cho hắn biết
Nhóc khóc thành tiếng, vùng vẫy trong lòng Thuận Tii, ý muốn cậu bỏ nhóc xuống
Cậu vừa bỏ Nhóc xuống, nhóc liền quỳ xuống trước mặt cô :- con sai rồi, má ạ con sai rồi, con không nên hận Ba con, con sai, mong má tha lỗi
Cô đau lòng Ôm nhóc: - Má sai rồi Tiểu Bạch à, là má không tốt, Má cho con hiểu chuyện quá sớm, Má hại con rồi tiểu Bạch à
- hong hong Má đúng má đúng, má... cho con hiểu chuyện.. sớm là muốn con sau.. này tốt hơn, không sai lầm thứ gì Nhóc vừa khóc vừa dùng sức ôm chặt Cô
- Tiểu Bạch Dạ Sii dịu dàng gọi tên
- D... ạ
- Con đừng làm Má Tan con không vui, vì thương con, vì tốt cho con, Má Tan đã làm rất nhiều thứ.. để cho gia đình ra đoàn tụ, bây giờ con nói con không cần, vậy công sức 4 năm của Má con đỗ vào biển?
Nhóc liền gật đầu con hiểu rồi, con không ngoan, con không nghe lời
Cô hơi nhướn mày: - Thuận dẫn con lên phòng cho con ngủ đi
thật lòng thì như cô đã sai? Tề Bạch còn quá nhỏ, cô liền cho nó biết sự đời, tuổi thơ thăng trầm bây giờ cô lại làm một người như cô nữa..... thật đáng hận..... mong đứa con Phi Yến lớn nhanh, chơi chung với Tiểu Bạch cho có tuổi thơ dữ dội với người ta
Trong bàn ăn, không khí quý dị, Đế Tứ Thần một người luôn lạnh lùng, chuyện gì cũng không biến sắc vậy mà bây giờ đang cười thật tươi bón cơm cho Tì Tan
anh dịu dàng dụ hoặc: - há miệng ra nào Tiểu Tan ..Ưm ngoan ngoan
- nữa nữa nào há ra
- nuốt xuống... ưm ừ đúng rồi
- ráng còn chút xíu à
- bà xã anh giỏi vô cùng nha
- nè còn ly sữa giỏi uống vào nha, ngoan ngoan
Cô cười duyên nhìn châm châm anh, một người vì cô mà thay đỗi, một người không thích cười mà vì cô lại hay cười, một người cao cao thượng thượng mà bây giờ lại ngồi đây bón cơm cho cô
còn Gia Đình Tề, Tam Tu như gặp quỷ, fuck chẳng biết Tì Tan có bỏ thuốc gì cho Đế Lão Đại không nữa, mà muốn thành người khác luôn rồi
sao khi ăn xong cô với anh về thư phòng, vừa vào liền đá cửa đóng lại, xô anh ngã xuống thảm, cô ngồi lại người anh, hung hăng hôn môi anh
Ánh mắt ngậm ý cười: - Thần tại sao anh lại đáng yêu như vậy chứ
anh ôm cô lật người lại để cô dưới thân : - cảm ơn phu nhân đã khen
Anh hôn cô, lưỡi chạm nhau cùng nhau chơi đùa, anh từ từ hôn xuống quai hàm để lại những dấu vết màu đỏ, Anh lại đưa tay xoa bóp một phần ngực của cô
cô bất thình lình gạt ta tay anh ra, nhìn thẳng vào mặt anh, ánh mắt của anh bây giờ nóng rực, làm cô kìm không được run rẩy một trận
lại mặc kệ cô gạt tay lại tiếp tục đưa tay vào áo cô, xoa xoa cảm nhận được cô mặc rất nhiều áo bèn nói: - sau này mặc 2 cái được rồi tuổi em còn phát triển, mặc như vậy ép ngực không tối đâu
rồi lại tiếp tục vén áo cô lên hôn lên bộ ngực của cô , tâm tình cô không được tốt đẩy anh ra đứng thẳng dạy
thấy được con người anh đang chật vật liền đau lòng
: - anh đi vào tắm đii, em xuống chơi với Tề Bạch
nói xong xoay người bỏ đii củng không dám quay lại nhìn thẳng mặt anh
anh cũng không suy nghĩ gì nhiều nghe lời đi vào nhà tắm
Tề Bạch đang ngồi đọc sách thấy cô xuống liền bỏ sách xuống nhìn cô
- má cỗ má bị gì vậy ai đánh mà đỏ thế a
- dấu yêu đấy cô mỉn cười giải thích
- con cũng muốn có nữa Tề Bạch chỉ chỉ vào chiếc cổ của mình
Cô cười ra tiếng: - sau này con lớn đii
Tề Bạch ngoan ngoãn gật đầu:- Dạ
-Ba con sắp về rồi đó cô vừa nói vừa quan sát mặt nhóc
nhóc hơi cứng người nhưng vẫn bình thản: - dạ vâng
- lỡ Ba con, về không nhận con thì sao?
Nhóc ngước mặt nhìn vào cô:- con mong hắn ta không nhận, đỡ mệt mỏi
Cô cau mày: - nhưng mẹ con yêu hắn ta
khuôn mặt đáng yêu đỏ bừng - mẹ yêu nhưng con không yêu , 4 năm để Mẹ con một mình, 4 năm sống trong bóng tối lúc đó hắn ở đâu? có biết sự tồn tại của đứa con này không, hắn căn bản không xứng là Ba của Tề Bạch này
Chát nhóc vừa dứt lời một cái tát không sức vào mặt nhóc
lúc này Dạ Sii, Thuận Tii vừa xuống liền thấy Cô tát Tề Bạch, Thuận Tii liền chạy lại ôm nhóc đứng dạy
- Tan mày điên à sao đánh Tiểu Bạch con còn nhỏ có gì nói
đôi mắt đen thẩm đầy tức giận: - Tề Bạch má muốn con lần đầu củng như lần cuối, hắn không biết sự tồn tại của con chứ không phải là biết mà bỏ con hiểu không?
- con không nên hận hắn muốn hận thì hận Hoàng Đại Lâm con khốn Kim Tuyết Nhi
- con hận hắn, cũng như đang trách má... được nếu con muốn má liền đi nói cho hắn biết
Nhóc khóc thành tiếng, vùng vẫy trong lòng Thuận Tii, ý muốn cậu bỏ nhóc xuống
Cậu vừa bỏ Nhóc xuống, nhóc liền quỳ xuống trước mặt cô :- con sai rồi, má ạ con sai rồi, con không nên hận Ba con, con sai, mong má tha lỗi
Cô đau lòng Ôm nhóc: - Má sai rồi Tiểu Bạch à, là má không tốt, Má cho con hiểu chuyện quá sớm, Má hại con rồi tiểu Bạch à
- hong hong Má đúng má đúng, má... cho con hiểu chuyện.. sớm là muốn con sau.. này tốt hơn, không sai lầm thứ gì Nhóc vừa khóc vừa dùng sức ôm chặt Cô
- Tiểu Bạch Dạ Sii dịu dàng gọi tên
- D... ạ
- Con đừng làm Má Tan con không vui, vì thương con, vì tốt cho con, Má Tan đã làm rất nhiều thứ.. để cho gia đình ra đoàn tụ, bây giờ con nói con không cần, vậy công sức 4 năm của Má con đỗ vào biển?
Nhóc liền gật đầu con hiểu rồi, con không ngoan, con không nghe lời
Cô hơi nhướn mày: - Thuận dẫn con lên phòng cho con ngủ đi
thật lòng thì như cô đã sai? Tề Bạch còn quá nhỏ, cô liền cho nó biết sự đời, tuổi thơ thăng trầm bây giờ cô lại làm một người như cô nữa..... thật đáng hận..... mong đứa con Phi Yến lớn nhanh, chơi chung với Tiểu Bạch cho có tuổi thơ dữ dội với người ta
/91
|