Ở một nơi, dưới gốc cây hoa anh đào đang nở rộ rơi nả tả có đôi trẻ con đang cùng nhau đuổi bắt:
- Kisr đợi anh,... Em chạy nhanh quá
Cô bé vừa chạy vừa quay lại lè lưỡi:
-Lêu lêu anh Ken yếu quá không bắt được em đâu...
Vâng đôi bạn đó không ai khác chính là Ken, Min (Min hiện tại tên Kisr). Họ cùng nhau chơi đùa ở gốc cây anh đào ấy vui rất vui. Bỗng đột nhiên:
-Áaa... Đau quá huhu... TT
Do bất cẩn không để ý Kisr đã vấp phải rễ cây hoa anh đào trồi lên và ngã xuống đất. Chân nó bắt đầu rỉ máu... Từng giọt từng giọt năn dài năn dài. Đau thật...
- Kisr có đau không em?
Ken chạy đến bên nó ân cần hỏi han. Chưa để nó nói Ken:
- Chân chảy máu rồi kìa Kisr ngồi đây đi. Anh băng bó cho.
Nó thấy vậy rất vui:
- Không sao đâu anh Ken, đau 1 xíu thôi mà ^^
Ken nghe thế gắt lên:
- Không sao cái gì em nên nhớ em là con người giống mẹ em đó nên vết thương không tự lành lại được đâu!
Nó nghe vậy hơi buồn mặt xị xuống. Như biết mình lỡ lời Ken vội nói:
- Kisr anh xin lỗi do anh nóng nảy quá nên lỡ lời. Đừng buồn đừng giận anh nhá!!!
Nó nghe vậy tuy buồn nhưng vẫn nở nụ cười gượng gạo may mà Ken không biết:
- Không sao đâu anh, anh nói đúng em không nên như vậy sẽ không tốt ^^
Ken nghe vậy thấy tốt hơn liền băng bó cho nó. Đang băng thì đột nhiên nó nói:
- Anh Ken này, anh là người đầu tiên sau ba mẹ em đối xử tốt với em. Em rất hạnh phúc anh ạ! Anh sau này ta vẫn thế nhé được không?
Nghe vậy Ken gật đầu. Nó vui lắm thế là giờ nó đã có thêm người quan tâm nó chăm sóc nó! Đột nhiên nó phát hiện trời đang tối dần đã đến lúc nó phải về:
- Anh Ken tối rồi em về đây.
Ken:
- Đợi đã anh đưa em về chân em đang bị thương anh không an tâm.
Nó hơi do dự:
- Nhưng... Nhưng...
Ken vẻ mặt hơi buồn (giả đó ạ đừng mắc mưu):
- Không nhẽ em không tin anh, ta là bạn mà anh chỉ đưa em về đến gần nhà được không Kisr?
Nó:
- Cũng được hihi ^_^
Thế là 2 người dắt nhau đi về. Lúc đi nó thấy lạ lạ nhưng không biết lạ chỗ nào, mặt Ken có gì đó rất gian có gì đó của sự toan tính nhưng nó tin Ken nên bỏ qua (và đây cũng là điều hối hận nhất của Kisr nó dẫn đến 1 sai lầm trầm trọng). Vừa đi nó vừa cười trông rất hạnh phúc.
Nó trước giờ đều không có bạn chứ đừng nói đến người khác quan tâm ngoài gia đình nó. Vì ba nó là 1 vampire hoàng tộc là hoàng tử được kì vọng nhiều nhất, có nhiều vampire mơ ước được làm vợ ông nhưng ông từ chối do ông đã đem lòng yêu mẹ nó_1 con người. Thế giới hút máu không chấp nhận việc này 1 vampire lấy thức ăn là con người làm vợ. Nhưng ông mặc kệ vẫn lấy bà.
2 người bị tộc vampire chỉ trích sỉa sói họ mặc kệ. Nhưng cho đến 1 ngày mẹ nó sinh ra cặp song sinh đó không ai khác là Kisr, Vin. Họ rất vui khi cặp song sinh trào đời.
Nhưng ông trời thích trêu người hạnh phúc của họ chưa kéo dài được bao nhiêu lâu thì sóng gió ập đến vì họ bất ngờ phát hiện Kisr mang dòng máu con người cao hơn vampire khiến cho Kisr không có lever sức mạnh.
Kisr mới 2 tuổi mà bị người đời ruồng bỏ và bị gọi là phế vật. Gia đình Kisr luôn bị quăng đồ vào khiến cho ngôi nhà từ lộng lẫy đẹp đẽ bỗng chốc trở thành bẩn thỉu bừa bộn. Vì thế gia đình Kisr quyết định đi vào nơi hẻo lánh răng kết giới không để 1 vampire nào biết nơi ở của họ.
Kisr từ 1 đứa bé 2 tuổi hồn nhiên ngây thơ bỗng chốc biến thành phế vật bị cả thế giới gạt bỏ đi đến đâu cũng bị hành hạ đánh đập may mà có Vin bảo vệ. Tuy là em nhưng Vin luôn quan tâm bảo vệ Kisr.
Nhưng rồi sự bảo hộ đó cũng mất. Năm lên 4 mọi thứ vẫn vậy ngoài 1 việc đó là thằng em Kisr-Vin phải đi du học. Một mình Kisr bị bọn họ ức hiếp.
Nó chỉ muốn có bạn thôi mà sao khó vậy?? Nó chắc hẳn là đứa trẻ bất hạnh nhất đây mà.
Cũng như trước Kisr lại bị đánh thừa sống thiếu chết. Nhưng lại không như trước có Vin bảo vệ lần này chắc hẳn số nó đã tận đi. Đang trong lúc đau khổ tuyệt vọng nó cũng chẳng thèm phản kháng nữa thì có 1 người con trai khoảng 6,7 tuổi ra bảo vệ nó. Khi bọn Vampire chạy mất nó ngước lên nhìn bằng đôi mắt long lanh. Nó không tự chủ mà thốt lên:
- Đẹp quá!
Người con trai đó quá đẹp, đẹp như 1 vị Thần. Người đó nghe thế liền cười bước đến bên nó cúi xuống:
- Thật sự đẹp lắm sao?
Nó không suy nghĩ liền gật đầu. Người con trai đó lại cười nói:
- Bạn thật dễ thương mà bạn có sao không?
Nó bị đơ trong giây lát xong lấy lại ý thức nó ngây thơ hỏi:
- Cậu là ai?? Là thần sao???
Người con trai đó nghe thế liền cười tươi khiến nó bất giác đỏ mặt. Người đó nói:
- Thần??? Mình không phải! Mình tên Ken còn cậu tên gì? Nó hơi rụt rè e ngại:
- Mình... Mình tên Kisr.
Ken vẻ mặt hơi ngạc nhiên:
- Cậu là con người đó hả?
Nó mặt hơi xụ xuống:
- Đúng vậy, cậu cũng ghét mình như họ phải không?
Ken nghe vậy liền cười nói:
- Không, sao sao mình lại ghét cậu?
Nó hơi buồn lên tiếng:
- Vì mình lạc loài không có lever sức mạnh họ gọi mình là phế vật. Mọi người luôn kì thị minh.
Ken:
- Mình không giống họ ta làm bạn được không?
Nó cười tươi:
- Được hihi.
Từ đó Ken, Kisr thường xuyên gặp nhau ở gốc cây anh đào nói chuyện.
2 năm, 2 năm họ chơi cùng nhau vui buồn đều có nhau cứ ngỡ họ sẽ mãi mãi như vậy nhưng 1 chuyện đã xảy ra làm xáo trộn mọi thứ. Nó đã đi ra khỏi vòng quỹ đạo.
Hôm nay cũng như mọi ngày nó chuẩn bị đi đến gốc cây anh đào. Vừa xuống nhà thì nó chợt nghe thấy tiếng đánh nhau với phép thuật va chạm nhau. Nó sợ hãi lấp vào 1 bên quan sát.
Nó sock, sock nặng. Nó đang thấy cái gì đây??? Ba mẹ, ba mẹ nó... 1 dòng nước mắt tuôn trào nó ngồi bệt xuống đất. Trước mắt nó mẹ nó nằm đó người be bét máu. Còn ba nó đang bị 1 đám 10 vampire dùng sức mạnh liên tục đánh. Ba nó đã kiệt sức ngã quỵ xuống. Ba nó từ từ bò đến bên mẹ nó. Nó đau lắm nó chưa bao giờ thấy mình vô dụng như lúc này. Ngàn vạn từ nếu như bay quanh nó, nó thét lên:
- BA MẸ!!!
Tiếng hét của nó thành công làm mọi người chú ý đến mình. Ba nó hét:
- CHẠY ĐI, CHẠY ĐI KISR!
Nó mặc kệ chạy nó chạy đến cạnh ba mẹ nó đỡ 2 người. Nước mắt nó không tự chủ mà tuôn trào:
- Ba, ba sao vậy nè huhu mẹ dậy đi mẹ ơi huhu T_T
Ba nó nặng nhọc đưa tay gạt dòng nước mắt đang chảy của nó nói:
- Kisr ba mẹ xin lỗi nhưng chắc chúng ta không thể ở bên cạnh con, bảo vệ con được nữa rồi... Khụ... Khụ
Ba nó ho ra máu. Nó khóc thét lên:
- KHÔNG, ba mẹ không được thất hứa 2 người hứa sẽ đưa chúng con đi chơi mà... Hứa năm nay đợi Vin về gia đình ta sẽ cùng nhau đi du ngoạn mà. Ba mẹ còn 2 ngày nữa thôi, 2 ngày nữa thôi em nó sẽ về mà. 2 người đừng đi mà huhu
Ba nó:
- Ba... Mẹ... Xin lỗiiiii....
Ba nó đã ngừng thở. Nó như người vô hồn:
- KHÔNG, KHÔNG 2 người dậy đi làm ơn đừng ngủ mà, dậy đi 2 người chơi thế không vui đâu đùa dai quá rồi... Ba mẹ dậy đi con xin 2 người đó dậy đi còn 2 ngày nữa thôi... 2 ngày thôi...
________
- KHÔNG....
Nó hét lên giật mình tỉnh dậy. Hóa ra là chỉ là mơ thôi. Đã rất lâu nó không mơ về quá khứ đó rồi nó tưởng mình đã quên mất rồi chứ. Hóa ra là chưa thật buồn cười. Đột nhiên 1 giọng nói cất lên:
- Cô lại khóc nữa rồi chủ nhân. Cô mơ về họ à..
Nó đưa tay lên mặt thấy ướt ướt. Nó cười khổ. Giọng nói đó lại vang:
- Đã lâu lắm rồi vẫn chưa quên được quá khứ đó sao thật là...
Nó nghe vậy lườm hắn 1 phát giọng lạnh băng cất lên:
- Không liên quan đến ngươi ngươi chỉ cần làm tốt bổn phận của mình là được rồi..
Người đó:
- Đã rõ thưa chủ nhân!
Nó vẫn chất giọng đó:
- Việc ta giao thế nào rồi?
Người đó:
- Đã xong chờ chỉ thị tiếp ạ!
Nó gật đầu không nói gì chỉ vẫy vẫy tay. Người đó hiểu ý liền cúi đầu xong biến mất. Nó tựa vào ghế nhắm mắt lại nhớ về quá khứ mà nó tưởng đã bỏ vào quên lãng...
________end ngoại truyện 1____
- Kisr đợi anh,... Em chạy nhanh quá
Cô bé vừa chạy vừa quay lại lè lưỡi:
-Lêu lêu anh Ken yếu quá không bắt được em đâu...
Vâng đôi bạn đó không ai khác chính là Ken, Min (Min hiện tại tên Kisr). Họ cùng nhau chơi đùa ở gốc cây anh đào ấy vui rất vui. Bỗng đột nhiên:
-Áaa... Đau quá huhu... TT
Do bất cẩn không để ý Kisr đã vấp phải rễ cây hoa anh đào trồi lên và ngã xuống đất. Chân nó bắt đầu rỉ máu... Từng giọt từng giọt năn dài năn dài. Đau thật...
- Kisr có đau không em?
Ken chạy đến bên nó ân cần hỏi han. Chưa để nó nói Ken:
- Chân chảy máu rồi kìa Kisr ngồi đây đi. Anh băng bó cho.
Nó thấy vậy rất vui:
- Không sao đâu anh Ken, đau 1 xíu thôi mà ^^
Ken nghe thế gắt lên:
- Không sao cái gì em nên nhớ em là con người giống mẹ em đó nên vết thương không tự lành lại được đâu!
Nó nghe vậy hơi buồn mặt xị xuống. Như biết mình lỡ lời Ken vội nói:
- Kisr anh xin lỗi do anh nóng nảy quá nên lỡ lời. Đừng buồn đừng giận anh nhá!!!
Nó nghe vậy tuy buồn nhưng vẫn nở nụ cười gượng gạo may mà Ken không biết:
- Không sao đâu anh, anh nói đúng em không nên như vậy sẽ không tốt ^^
Ken nghe vậy thấy tốt hơn liền băng bó cho nó. Đang băng thì đột nhiên nó nói:
- Anh Ken này, anh là người đầu tiên sau ba mẹ em đối xử tốt với em. Em rất hạnh phúc anh ạ! Anh sau này ta vẫn thế nhé được không?
Nghe vậy Ken gật đầu. Nó vui lắm thế là giờ nó đã có thêm người quan tâm nó chăm sóc nó! Đột nhiên nó phát hiện trời đang tối dần đã đến lúc nó phải về:
- Anh Ken tối rồi em về đây.
Ken:
- Đợi đã anh đưa em về chân em đang bị thương anh không an tâm.
Nó hơi do dự:
- Nhưng... Nhưng...
Ken vẻ mặt hơi buồn (giả đó ạ đừng mắc mưu):
- Không nhẽ em không tin anh, ta là bạn mà anh chỉ đưa em về đến gần nhà được không Kisr?
Nó:
- Cũng được hihi ^_^
Thế là 2 người dắt nhau đi về. Lúc đi nó thấy lạ lạ nhưng không biết lạ chỗ nào, mặt Ken có gì đó rất gian có gì đó của sự toan tính nhưng nó tin Ken nên bỏ qua (và đây cũng là điều hối hận nhất của Kisr nó dẫn đến 1 sai lầm trầm trọng). Vừa đi nó vừa cười trông rất hạnh phúc.
Nó trước giờ đều không có bạn chứ đừng nói đến người khác quan tâm ngoài gia đình nó. Vì ba nó là 1 vampire hoàng tộc là hoàng tử được kì vọng nhiều nhất, có nhiều vampire mơ ước được làm vợ ông nhưng ông từ chối do ông đã đem lòng yêu mẹ nó_1 con người. Thế giới hút máu không chấp nhận việc này 1 vampire lấy thức ăn là con người làm vợ. Nhưng ông mặc kệ vẫn lấy bà.
2 người bị tộc vampire chỉ trích sỉa sói họ mặc kệ. Nhưng cho đến 1 ngày mẹ nó sinh ra cặp song sinh đó không ai khác là Kisr, Vin. Họ rất vui khi cặp song sinh trào đời.
Nhưng ông trời thích trêu người hạnh phúc của họ chưa kéo dài được bao nhiêu lâu thì sóng gió ập đến vì họ bất ngờ phát hiện Kisr mang dòng máu con người cao hơn vampire khiến cho Kisr không có lever sức mạnh.
Kisr mới 2 tuổi mà bị người đời ruồng bỏ và bị gọi là phế vật. Gia đình Kisr luôn bị quăng đồ vào khiến cho ngôi nhà từ lộng lẫy đẹp đẽ bỗng chốc trở thành bẩn thỉu bừa bộn. Vì thế gia đình Kisr quyết định đi vào nơi hẻo lánh răng kết giới không để 1 vampire nào biết nơi ở của họ.
Kisr từ 1 đứa bé 2 tuổi hồn nhiên ngây thơ bỗng chốc biến thành phế vật bị cả thế giới gạt bỏ đi đến đâu cũng bị hành hạ đánh đập may mà có Vin bảo vệ. Tuy là em nhưng Vin luôn quan tâm bảo vệ Kisr.
Nhưng rồi sự bảo hộ đó cũng mất. Năm lên 4 mọi thứ vẫn vậy ngoài 1 việc đó là thằng em Kisr-Vin phải đi du học. Một mình Kisr bị bọn họ ức hiếp.
Nó chỉ muốn có bạn thôi mà sao khó vậy?? Nó chắc hẳn là đứa trẻ bất hạnh nhất đây mà.
Cũng như trước Kisr lại bị đánh thừa sống thiếu chết. Nhưng lại không như trước có Vin bảo vệ lần này chắc hẳn số nó đã tận đi. Đang trong lúc đau khổ tuyệt vọng nó cũng chẳng thèm phản kháng nữa thì có 1 người con trai khoảng 6,7 tuổi ra bảo vệ nó. Khi bọn Vampire chạy mất nó ngước lên nhìn bằng đôi mắt long lanh. Nó không tự chủ mà thốt lên:
- Đẹp quá!
Người con trai đó quá đẹp, đẹp như 1 vị Thần. Người đó nghe thế liền cười bước đến bên nó cúi xuống:
- Thật sự đẹp lắm sao?
Nó không suy nghĩ liền gật đầu. Người con trai đó lại cười nói:
- Bạn thật dễ thương mà bạn có sao không?
Nó bị đơ trong giây lát xong lấy lại ý thức nó ngây thơ hỏi:
- Cậu là ai?? Là thần sao???
Người con trai đó nghe thế liền cười tươi khiến nó bất giác đỏ mặt. Người đó nói:
- Thần??? Mình không phải! Mình tên Ken còn cậu tên gì? Nó hơi rụt rè e ngại:
- Mình... Mình tên Kisr.
Ken vẻ mặt hơi ngạc nhiên:
- Cậu là con người đó hả?
Nó mặt hơi xụ xuống:
- Đúng vậy, cậu cũng ghét mình như họ phải không?
Ken nghe vậy liền cười nói:
- Không, sao sao mình lại ghét cậu?
Nó hơi buồn lên tiếng:
- Vì mình lạc loài không có lever sức mạnh họ gọi mình là phế vật. Mọi người luôn kì thị minh.
Ken:
- Mình không giống họ ta làm bạn được không?
Nó cười tươi:
- Được hihi.
Từ đó Ken, Kisr thường xuyên gặp nhau ở gốc cây anh đào nói chuyện.
2 năm, 2 năm họ chơi cùng nhau vui buồn đều có nhau cứ ngỡ họ sẽ mãi mãi như vậy nhưng 1 chuyện đã xảy ra làm xáo trộn mọi thứ. Nó đã đi ra khỏi vòng quỹ đạo.
Hôm nay cũng như mọi ngày nó chuẩn bị đi đến gốc cây anh đào. Vừa xuống nhà thì nó chợt nghe thấy tiếng đánh nhau với phép thuật va chạm nhau. Nó sợ hãi lấp vào 1 bên quan sát.
Nó sock, sock nặng. Nó đang thấy cái gì đây??? Ba mẹ, ba mẹ nó... 1 dòng nước mắt tuôn trào nó ngồi bệt xuống đất. Trước mắt nó mẹ nó nằm đó người be bét máu. Còn ba nó đang bị 1 đám 10 vampire dùng sức mạnh liên tục đánh. Ba nó đã kiệt sức ngã quỵ xuống. Ba nó từ từ bò đến bên mẹ nó. Nó đau lắm nó chưa bao giờ thấy mình vô dụng như lúc này. Ngàn vạn từ nếu như bay quanh nó, nó thét lên:
- BA MẸ!!!
Tiếng hét của nó thành công làm mọi người chú ý đến mình. Ba nó hét:
- CHẠY ĐI, CHẠY ĐI KISR!
Nó mặc kệ chạy nó chạy đến cạnh ba mẹ nó đỡ 2 người. Nước mắt nó không tự chủ mà tuôn trào:
- Ba, ba sao vậy nè huhu mẹ dậy đi mẹ ơi huhu T_T
Ba nó nặng nhọc đưa tay gạt dòng nước mắt đang chảy của nó nói:
- Kisr ba mẹ xin lỗi nhưng chắc chúng ta không thể ở bên cạnh con, bảo vệ con được nữa rồi... Khụ... Khụ
Ba nó ho ra máu. Nó khóc thét lên:
- KHÔNG, ba mẹ không được thất hứa 2 người hứa sẽ đưa chúng con đi chơi mà... Hứa năm nay đợi Vin về gia đình ta sẽ cùng nhau đi du ngoạn mà. Ba mẹ còn 2 ngày nữa thôi, 2 ngày nữa thôi em nó sẽ về mà. 2 người đừng đi mà huhu
Ba nó:
- Ba... Mẹ... Xin lỗiiiii....
Ba nó đã ngừng thở. Nó như người vô hồn:
- KHÔNG, KHÔNG 2 người dậy đi làm ơn đừng ngủ mà, dậy đi 2 người chơi thế không vui đâu đùa dai quá rồi... Ba mẹ dậy đi con xin 2 người đó dậy đi còn 2 ngày nữa thôi... 2 ngày thôi...
________
- KHÔNG....
Nó hét lên giật mình tỉnh dậy. Hóa ra là chỉ là mơ thôi. Đã rất lâu nó không mơ về quá khứ đó rồi nó tưởng mình đã quên mất rồi chứ. Hóa ra là chưa thật buồn cười. Đột nhiên 1 giọng nói cất lên:
- Cô lại khóc nữa rồi chủ nhân. Cô mơ về họ à..
Nó đưa tay lên mặt thấy ướt ướt. Nó cười khổ. Giọng nói đó lại vang:
- Đã lâu lắm rồi vẫn chưa quên được quá khứ đó sao thật là...
Nó nghe vậy lườm hắn 1 phát giọng lạnh băng cất lên:
- Không liên quan đến ngươi ngươi chỉ cần làm tốt bổn phận của mình là được rồi..
Người đó:
- Đã rõ thưa chủ nhân!
Nó vẫn chất giọng đó:
- Việc ta giao thế nào rồi?
Người đó:
- Đã xong chờ chỉ thị tiếp ạ!
Nó gật đầu không nói gì chỉ vẫy vẫy tay. Người đó hiểu ý liền cúi đầu xong biến mất. Nó tựa vào ghế nhắm mắt lại nhớ về quá khứ mà nó tưởng đã bỏ vào quên lãng...
________end ngoại truyện 1____
/48
|