Vẫn phong cách ăn mặc thường ngày: áo bó ngực lửng; quần bó; bốt thấp; áo khoác da, ngoại trừ đôi mắt tím với mái tóc màu xanh đen ra thì trên người nó đều là một màu đen huyền bí. Hôm nay nó sẽ đi gặp đám người nhà Wiilliam bàn chuyện hôn ước giữa hai nhà. Thấy khuôn mặt âm độ với style đen toàn tập miệng mọi người giật giật thoáng rùng mình. Ha~~ Chỉ là chúng ta vui vẻ cùng nhau đi xem mắt thôi mà...có phải đi tranh giành địa bàn làm ăn hay thanh trừng các bang phái đâu sao ăn mặt như gangster vậy lão đại.( T_T )
Lần gặp mặt này...
Liệu là phúc hay là họa?
Liệu sóng gió có lại nổi lên?
Chiếc Cadillac sang trọng đỗ trước nhà hàng, nó song bước cùng ông Gia Viễn hiên ngang vào trong đại sảnh, nhóm của Kun cũng xuống xe thập thò, lén lút theo sau. Rõ ràng là nó thấy bọn họ nhưng vẫn làm ngơ mặc họ làm gì thì làm (cả chục đứa chen chúc có mù mới không thấy), Kun quyết định chọn một bàn lớn sau lưng nó, vừa dễ nghe lén với lại dễ...chuồn hơn (ờ...ngồi gần nó...mà đòi dễ chuồn...khôn gê nơi)
Thấy nó tới Thân vương Cargill đã vội vàng đứng lên tay bắt mặt mừng, miệng cười không ngừng.
- Haha...chúng ta lại gặp nhau rồi ông Lâm...
- À vâng, chào ông. - chú nó cũng thờ ơ đón nhận cái bắt tay, lòng đầy khinh bỉ. '' Haizz...Tối về lại phải ngâm tay thật lâu cho khỏi dơ quá'' ông thở dài ngao ngán nhìn qua nó.
- Đây là Gia Kỳ sao? Haha..không ngờ cháu lại xinh đẹp như vậy. - Cargill quay qua nó cười tươi, ánh mắt đầy dâm tà.
Nó vẫn thế, hàn hạ ngồi xuống ghế bỏ lơ cái bắt tay của Thân vương Cargill làm ông tức đến nghẹn họng nhưng vẫn cố tươi cười coi như chưa xảy ra chuyện gì.
Từ đầu Johan vẫn ngồi im quan sát nó. Hắn ta không có bất cứ hành động nào với nó không phải là kiêng dè mà là hắn ta không thể thốt nên lời. Quá tuyệt vời. Đẹp đến mức vừa nhìn đã thẹn. Quả là kỳ nữ của kỳ nữ.
Johan không nghĩ là cha của hắn lại nhường một cô gái đẹp tuyệt trần như thế cho hắn. Cũng phải thôi, từ trước tới giờ bất kể là người của hắn ta chỉ cần lão già ấy thích thì ông ta sẽ không từ thủ đoạn nào để chiếm hữu cho bằng được. Nếu không phải Lâm Gia Kỳ có hôn ước với tiểu Thân vương như hắn thì ông cũng không ngoại lệ mà biến cô gái xinh đẹp này thành người đàn bà của ông ta. (woaaa...cha con 2 người đúng là một cặp bài trùng....đê hèn như nhau)
- Thật đẹp. Vị hôn thê của tôi ơi...tôi nghĩ là tôi đã yêu em mất rồi. - lấy lại bình tĩnh Johan giở giọng trăng hoa nói với nó.
Bỉ ổi. Đê tiện. Tên khốn đó sao dám thốt ra mấy từ kinh tởm như vậy chứ. Bên này bọn hắn đã nổi da gà lên hết rồi. Hắn đang rất là tức giận. Tiểu hoa tâm của hắn không thể như thế mà bị người khác cướp đi được, nhưng nếu bây giờ ra đó sẽ phá hỏng kế hoạch của nó. Làm vậy chỉ khiến khoảng cách của cả 2 sẽ càng xa thêm. Nhịn. Hắn nhất định phải nhịn.
- Vấn đề chính. - nó nhàn nhạt mở miệng, vốn là chẳng để câu nói của Johan vào tai, mà nếu có đi chăng nữa thì cũng là từ tai này bay lọt qua tai kia. Giữ lại chỉ tổ bẩn tai. Đáy mắt Johan lộ lên tia thích thú, ý định chiếm hữu càng trở nên mạnh mẽ.
- À...Haha...hôm nay ta đưa Johan đến đây để bàn về hôn ước của 2 nhà. Ta nghĩ là nên tổ chức càng sớm càng tốt. - Cargill cười giã lã lấy lòng.
- Ông nghĩ vậy sao? - ông Gia Viễn vừa nhấp trà vừa trả lời cho có lệ.
- Tất nhiên. Bọn chúng cũng không còn nhỏ nữa. Johan nhà tôi thật sự rất thích Lâm tiểu thư đây. Hôn ước cũng đã định sẵn. Có gì mà phải e dè nữa chứ.
- Phải! Thật sự cháu rất thích tiểu thư đây. Thích từ lần đầu gặp mặt. Haha...phải gọi là tình yêu sét đánh chứ. Cháu nghĩ tổ chức hôn lễ càng sớm càng tốt. - Johan cũng cười cười gật đầu quả quyết. Nhất định hắn ta phải có thân thân xác của cô gái này. Thái độ kiêu ngạo của cô sau này cưới về rồi hắn ta sẽ từ từ dạy dỗ lại sau.
- Chỗ trưởng bối nói chuyện ai cho cậu chỏ mõm vào. - ông Gia Viễn dằn ly trà gắt lên. Bên này cả bọn nghe được câu chửi mát tai, thầm sung sướng tung hô ông ở trong lòng. Ông đúng là số một mà, vừa dằn mặt mà còn chửi xéo nữa... Haha...chỉ có ch* mới ''chỏ mõm'' vào chuyện của người khác. Sản khoái. Thật sản khoái a~~
Nó cũng nhếch mép làm lơ, vẫn quyết định ''im lặng là vàng''
Johan tức lắm nhưng không dám làm gì, Cargill thấy con trai bị người khác sỉ nhục thì tức đến nổi mặt đỏ gay nhưng cũng chẳng dám lên tiếng.
- Tôi xin lỗi... nhưng tôi cũng mong là buổi lễ ra mắt của 2 nhà được tổ chức thật sớm để còn thông báo cho giới truyền thông và Bạch đạo chung vui. Mong Lâm lão gia hiểu cho. -Cargill cúi đầu tạ lỗi nhưng trong lòng vẫn nguyền rủa không ngừng. (đừng nguyền, đừng rủa coi chừng gió giật)
Nó nhấp một ngụm cafe, thuận tay chặn ông Viễn lại khi ông định mở miệng. Đưa đôi mắt tím nhìn ông Cargil rồi lại quay sang nhìn Johan, môi khẽ nhếch lên, lưng ngả ra sau, hai tay khoanh trước ngực nhàn nhạt mở miệng:
- Lễ gì? Hôn lễ hay Tang lễ?
Không kể là 2 cha con nhà Wiilliam mà ngay cả ông Gia Viễn và nhóm của Kun ngồi bên này cũng giật mình sau câu nói đầy bá đạo của nó. Chỉ có ông Viễn, Peter, Tứ Long và Tứ Qủy hiểu được nó bây giờ, giọng điệu đó chứng tỏ lão đại của họ đang tức giận. Hôn lễ mà đem ra so sánh với Tang lễ không phải là đại kị sao? Câu nói bá đạo này chắc cũng chỉ có lão đại mới dám nói ra... Thật nể a~~
Đảm bảo chỉ sau ngày hôm nay nhà Wiilliam khó sống với nó. Muốn cưới nó. Hừ. Phải xem bọn họ có bản lĩnh đó không đã...
Đám người tự cho là thân vương đó không lâu nữa...
Sẽ biến mất...
Hoàn toàn...
Lần gặp mặt này...
Liệu là phúc hay là họa?
Liệu sóng gió có lại nổi lên?
Chiếc Cadillac sang trọng đỗ trước nhà hàng, nó song bước cùng ông Gia Viễn hiên ngang vào trong đại sảnh, nhóm của Kun cũng xuống xe thập thò, lén lút theo sau. Rõ ràng là nó thấy bọn họ nhưng vẫn làm ngơ mặc họ làm gì thì làm (cả chục đứa chen chúc có mù mới không thấy), Kun quyết định chọn một bàn lớn sau lưng nó, vừa dễ nghe lén với lại dễ...chuồn hơn (ờ...ngồi gần nó...mà đòi dễ chuồn...khôn gê nơi)
Thấy nó tới Thân vương Cargill đã vội vàng đứng lên tay bắt mặt mừng, miệng cười không ngừng.
- Haha...chúng ta lại gặp nhau rồi ông Lâm...
- À vâng, chào ông. - chú nó cũng thờ ơ đón nhận cái bắt tay, lòng đầy khinh bỉ. '' Haizz...Tối về lại phải ngâm tay thật lâu cho khỏi dơ quá'' ông thở dài ngao ngán nhìn qua nó.
- Đây là Gia Kỳ sao? Haha..không ngờ cháu lại xinh đẹp như vậy. - Cargill quay qua nó cười tươi, ánh mắt đầy dâm tà.
Nó vẫn thế, hàn hạ ngồi xuống ghế bỏ lơ cái bắt tay của Thân vương Cargill làm ông tức đến nghẹn họng nhưng vẫn cố tươi cười coi như chưa xảy ra chuyện gì.
Từ đầu Johan vẫn ngồi im quan sát nó. Hắn ta không có bất cứ hành động nào với nó không phải là kiêng dè mà là hắn ta không thể thốt nên lời. Quá tuyệt vời. Đẹp đến mức vừa nhìn đã thẹn. Quả là kỳ nữ của kỳ nữ.
Johan không nghĩ là cha của hắn lại nhường một cô gái đẹp tuyệt trần như thế cho hắn. Cũng phải thôi, từ trước tới giờ bất kể là người của hắn ta chỉ cần lão già ấy thích thì ông ta sẽ không từ thủ đoạn nào để chiếm hữu cho bằng được. Nếu không phải Lâm Gia Kỳ có hôn ước với tiểu Thân vương như hắn thì ông cũng không ngoại lệ mà biến cô gái xinh đẹp này thành người đàn bà của ông ta. (woaaa...cha con 2 người đúng là một cặp bài trùng....đê hèn như nhau)
- Thật đẹp. Vị hôn thê của tôi ơi...tôi nghĩ là tôi đã yêu em mất rồi. - lấy lại bình tĩnh Johan giở giọng trăng hoa nói với nó.
Bỉ ổi. Đê tiện. Tên khốn đó sao dám thốt ra mấy từ kinh tởm như vậy chứ. Bên này bọn hắn đã nổi da gà lên hết rồi. Hắn đang rất là tức giận. Tiểu hoa tâm của hắn không thể như thế mà bị người khác cướp đi được, nhưng nếu bây giờ ra đó sẽ phá hỏng kế hoạch của nó. Làm vậy chỉ khiến khoảng cách của cả 2 sẽ càng xa thêm. Nhịn. Hắn nhất định phải nhịn.
- Vấn đề chính. - nó nhàn nhạt mở miệng, vốn là chẳng để câu nói của Johan vào tai, mà nếu có đi chăng nữa thì cũng là từ tai này bay lọt qua tai kia. Giữ lại chỉ tổ bẩn tai. Đáy mắt Johan lộ lên tia thích thú, ý định chiếm hữu càng trở nên mạnh mẽ.
- À...Haha...hôm nay ta đưa Johan đến đây để bàn về hôn ước của 2 nhà. Ta nghĩ là nên tổ chức càng sớm càng tốt. - Cargill cười giã lã lấy lòng.
- Ông nghĩ vậy sao? - ông Gia Viễn vừa nhấp trà vừa trả lời cho có lệ.
- Tất nhiên. Bọn chúng cũng không còn nhỏ nữa. Johan nhà tôi thật sự rất thích Lâm tiểu thư đây. Hôn ước cũng đã định sẵn. Có gì mà phải e dè nữa chứ.
- Phải! Thật sự cháu rất thích tiểu thư đây. Thích từ lần đầu gặp mặt. Haha...phải gọi là tình yêu sét đánh chứ. Cháu nghĩ tổ chức hôn lễ càng sớm càng tốt. - Johan cũng cười cười gật đầu quả quyết. Nhất định hắn ta phải có thân thân xác của cô gái này. Thái độ kiêu ngạo của cô sau này cưới về rồi hắn ta sẽ từ từ dạy dỗ lại sau.
- Chỗ trưởng bối nói chuyện ai cho cậu chỏ mõm vào. - ông Gia Viễn dằn ly trà gắt lên. Bên này cả bọn nghe được câu chửi mát tai, thầm sung sướng tung hô ông ở trong lòng. Ông đúng là số một mà, vừa dằn mặt mà còn chửi xéo nữa... Haha...chỉ có ch* mới ''chỏ mõm'' vào chuyện của người khác. Sản khoái. Thật sản khoái a~~
Nó cũng nhếch mép làm lơ, vẫn quyết định ''im lặng là vàng''
Johan tức lắm nhưng không dám làm gì, Cargill thấy con trai bị người khác sỉ nhục thì tức đến nổi mặt đỏ gay nhưng cũng chẳng dám lên tiếng.
- Tôi xin lỗi... nhưng tôi cũng mong là buổi lễ ra mắt của 2 nhà được tổ chức thật sớm để còn thông báo cho giới truyền thông và Bạch đạo chung vui. Mong Lâm lão gia hiểu cho. -Cargill cúi đầu tạ lỗi nhưng trong lòng vẫn nguyền rủa không ngừng. (đừng nguyền, đừng rủa coi chừng gió giật)
Nó nhấp một ngụm cafe, thuận tay chặn ông Viễn lại khi ông định mở miệng. Đưa đôi mắt tím nhìn ông Cargil rồi lại quay sang nhìn Johan, môi khẽ nhếch lên, lưng ngả ra sau, hai tay khoanh trước ngực nhàn nhạt mở miệng:
- Lễ gì? Hôn lễ hay Tang lễ?
Không kể là 2 cha con nhà Wiilliam mà ngay cả ông Gia Viễn và nhóm của Kun ngồi bên này cũng giật mình sau câu nói đầy bá đạo của nó. Chỉ có ông Viễn, Peter, Tứ Long và Tứ Qủy hiểu được nó bây giờ, giọng điệu đó chứng tỏ lão đại của họ đang tức giận. Hôn lễ mà đem ra so sánh với Tang lễ không phải là đại kị sao? Câu nói bá đạo này chắc cũng chỉ có lão đại mới dám nói ra... Thật nể a~~
Đảm bảo chỉ sau ngày hôm nay nhà Wiilliam khó sống với nó. Muốn cưới nó. Hừ. Phải xem bọn họ có bản lĩnh đó không đã...
Đám người tự cho là thân vương đó không lâu nữa...
Sẽ biến mất...
Hoàn toàn...
/82
|