- Nè! 3 người kia là người của Hắc Long thì tao biết rồi. Nhưng còn Ryna sao lại...? Vậy Ryn đâu? Em ấy chẳng phải là người của Hắc Long sao? Chẳng lẽ... - Rey quay sang nhìn hắn cũng đang ngẩn ngơ mà miệng cậu hỏi không ngừng.
- Ryna thì tao không biết. Hừm... Còn về Ryn tao nghĩ chúng ta đoán đúng rồi đó... - hắn thở dài nhìn chiếc xe sang trọng nhất vẫn chưa có dấu hiệu mở cửa.
Cạch... Tứ Long bước ra... Thêm một lần nữa... Họ ngỡ ngàng... Lây lại bộ dạng uy nghiêm thường ngày, hắn chậm rãi đến chỗ chiếc xe Tứ Long vừa bước xuống, cúi đầu:
- Cha tôi đang đợi Người ở bên trong. - sau câu nói của hắn, cánh cửa xe một lần nữa được mở ra. Lần này bước ra là một người con gái, tóc buộc gọn, khuôn mặt xinh đẹp, thanh tú được trang điểm nhẹ, áo thun bó ngực đen để lộ vòng eo siêu mẫu trắng ngần, khoác ngoài là chiếc áo da đắt tiền, quần da đen đi kèm đôi bốt cổ thấp. Cá tính, mạnh mẽ đầu lạnh lùng là điều có thể thấy ở người con gái trước mặt. Từng bước chân chắc chắn đang tiến vào đại sảnh. Đám người của Hắc Long hô to:
- Lão Đại.
Nó không nói gì, cũng chẳng nhìn lấy hắn một lần, cứ thế bước vào. Theo sau nó là 4 vị đường chủ (Kun, Kio, Ryu, Ryna), tiếp đến là Tứ Long, Hắn tính nối bước theo sau thì bị Kỳ Long chặn lại:
- Lão Đại căn dặn sau khi bàn việc xong, anh và bạn của anh đi theo chúng tôi. Mọi việc Lão Đại sẽ giải thích với 2 người sau. _ Hắn thở dài gật đầu rồi cùng Kỳ Long vào trong.
Đám người làm bên trong vừa thấy nó như bắt lấy vàng, mặt mày ai cũng hớn hở nhưng tuyệt nhiên không ai dám hó hé một lời nào. Vui thì vui nhưng sợ thì vẫn sợ, hàn khí xung quanh nó cứ tỏa ra đến lạnh thấu xương, đám người làm mặt thì vui nhưng chân thì đang run cầm cập, còn có người nhát hơn nữa khi nó vừa đi qua vì sợ quá mà suýt ngất.
Nó đến trước mặt Trương Hàn Thiên thì nở một nụ cười xả giao, Trương lão gia vừa thấy nó thì đã vội vàng cúi chào:
- Chào Lâm Lão Đại lâu rồi không gặp.
- Chào ông. - nó ngồi xuống ghế đối diện ông.
- Không biết hôm nay Người ghé hàn xá là có chuyện gì vậy? - ông tự tay rót trà cho nó.
- Chúng tôi bị mất một số vũ khí quan trọng và cần sự giúp đỡ của Ngài. - nó nhấp một ngụm trà rồi vào luôn vấn đề. Trương lão gia thấy thế thì hài lòng lắm. Thẳng thắn, không vòng vo. Quả là phong cách của của người làm việc lớn.
- Ryna thì tao không biết. Hừm... Còn về Ryn tao nghĩ chúng ta đoán đúng rồi đó... - hắn thở dài nhìn chiếc xe sang trọng nhất vẫn chưa có dấu hiệu mở cửa.
Cạch... Tứ Long bước ra... Thêm một lần nữa... Họ ngỡ ngàng... Lây lại bộ dạng uy nghiêm thường ngày, hắn chậm rãi đến chỗ chiếc xe Tứ Long vừa bước xuống, cúi đầu:
- Cha tôi đang đợi Người ở bên trong. - sau câu nói của hắn, cánh cửa xe một lần nữa được mở ra. Lần này bước ra là một người con gái, tóc buộc gọn, khuôn mặt xinh đẹp, thanh tú được trang điểm nhẹ, áo thun bó ngực đen để lộ vòng eo siêu mẫu trắng ngần, khoác ngoài là chiếc áo da đắt tiền, quần da đen đi kèm đôi bốt cổ thấp. Cá tính, mạnh mẽ đầu lạnh lùng là điều có thể thấy ở người con gái trước mặt. Từng bước chân chắc chắn đang tiến vào đại sảnh. Đám người của Hắc Long hô to:
- Lão Đại.
Nó không nói gì, cũng chẳng nhìn lấy hắn một lần, cứ thế bước vào. Theo sau nó là 4 vị đường chủ (Kun, Kio, Ryu, Ryna), tiếp đến là Tứ Long, Hắn tính nối bước theo sau thì bị Kỳ Long chặn lại:
- Lão Đại căn dặn sau khi bàn việc xong, anh và bạn của anh đi theo chúng tôi. Mọi việc Lão Đại sẽ giải thích với 2 người sau. _ Hắn thở dài gật đầu rồi cùng Kỳ Long vào trong.
Đám người làm bên trong vừa thấy nó như bắt lấy vàng, mặt mày ai cũng hớn hở nhưng tuyệt nhiên không ai dám hó hé một lời nào. Vui thì vui nhưng sợ thì vẫn sợ, hàn khí xung quanh nó cứ tỏa ra đến lạnh thấu xương, đám người làm mặt thì vui nhưng chân thì đang run cầm cập, còn có người nhát hơn nữa khi nó vừa đi qua vì sợ quá mà suýt ngất.
Nó đến trước mặt Trương Hàn Thiên thì nở một nụ cười xả giao, Trương lão gia vừa thấy nó thì đã vội vàng cúi chào:
- Chào Lâm Lão Đại lâu rồi không gặp.
- Chào ông. - nó ngồi xuống ghế đối diện ông.
- Không biết hôm nay Người ghé hàn xá là có chuyện gì vậy? - ông tự tay rót trà cho nó.
- Chúng tôi bị mất một số vũ khí quan trọng và cần sự giúp đỡ của Ngài. - nó nhấp một ngụm trà rồi vào luôn vấn đề. Trương lão gia thấy thế thì hài lòng lắm. Thẳng thắn, không vòng vo. Quả là phong cách của của người làm việc lớn.
/82
|