Nữ Chủ Xinh Đẹp , Chạy Trốn Cuộc Hôn Nhân (Sắc)

CHƯƠNG 3

/474


 

CHƯƠNG 3 

 

Ninh Tri phát hiện ra chỗ tốt của cái khung tâm tình này rồi, cô có thể tùy thời biết tâm tình của Lục Tuyệt.

 

“Từ hôm nay trở đi, em muốn ngủ ở trên giường.” Ninh Tri nhìn mắt Lục Tuyệt, đối phương nhanh chóng lại rũ mi mắt xuống, “Em cùng anh ngủ.”

 

Môi Lục Tuyệt nhấp chặt đến gắt gao, mây đen trên đỉnh đầu giống như biến lớn hơn một chút.

 

Hắn đây là càng thêm tức giận sao?

 

Đối với một số người bị bệnh tự kỷ mà nói, bọn họ không muốn thứ thuộc về mình bị quấy rầy, cho tới nay Lục Tuyệt đều là tự mình ngủ, Ninh Tri đột nhiên tới gần, trong khoảng thời gian ngắn, hắn rất khó thích ứng cùng tiếp thụ

 

Ninh Tri hoạt động gối đầu, nhường ra phần giường lớn, “Lục Tuyệt, sô pha cộm cả người em phát đau, mỗi đêm em đều ngủ không tốt, em muốn ngủ trên giường.”

 

Cho nên, cô sẽ không ủy khuất mình, cho dù hắn tức giận cô cũng sẽ kiên trì ngủ ở trên giường.

 

Lục Tuyệt lớn lên soái, lại đỉnh mây đen đầy tia chớp như vậy thực đáng yêu, Ninh Tri dỗ hắn, “Chúng ta mỗi người ngủ một nửa giường, em ngủ rất ngoan, sẽ không phiền đến anh”

 

Lục Tuyệt buông mi mắt xuống, hơi thở cả người thực lạnh, như đang kháng cự.

 

Vẫn là không muốn sao?

 

Ninh Tri chớp chớp mắt, cô chui vào một góc trong chăn, giường có chút cứng, không có mềm mại như cái giường trước kia của cô, cô điều chỉnh vị trí thoải mái nhất, “Em muốn ngủ.”

 

Nếu không quen, vậy bức bách cho hắn quen đi.

 

Ninh Tri nhắm mắt lại, cô cảm thấy mình có chút hư, gióng như người xấu bắt nạt trẻ nhỏ vậy.

 

Trong phòng thực an tĩnh, ánh đèn nhu hòa dừng trên thân ảnh cô chiếu tới trên người Lục Tuyệt.

 

Một hồi lâu, Ninh Tri cảm nhận được vị trí bên cạnh hơi hơi trầm xuống, bên tai vang lên thanh âm nhỏ vụn do quần áo cọ xát với chăn.

 

Cô nghiêng đầu nhìn lại.

 

Lục Tuyệt nằm xuống trên giường, hắn đắp chăn lên, thân thể nằm thẳng tắp, sau đó nhắm mắt lại.

 

Dưới ánh đèn, mi mắt Lục Tuyệt khẽ run, mắt hắn thật đẹp, mi mắt hơi mỏng, rất đẹp, mà mây đen lóe trên đỉnh đầu điện hắn còn không có biến mất.

 

Ninh Tri có chút buồn cười, cứ để cho hắn giận dỗi đi, ngày mai tỉnh lại lại dỗ hắn.

 

Cũng không biết qua bao lâu, ngoài cửa sổ một mảnh yên tĩnh.

 

Bên cạnh truyền đến hương thơm nhàn nhạt, Lục Tuyệt thong thả mở to mắt, đôi mắt đào hoa xinh đẹp của hắn mờ mịt nhìn trần nhà, an tĩnh nghe, nơi ngực có chút ấm, có chút ngứa, cảm giác rất kỳ quái.

 

Hắn thích loại mùi hương này.

 

Ban đêm an tĩnh, ở nơi mà Ninh Tri không nhìn thấy, mây đen lóe điện trên đỉnh đầu Lục Tuyệt biến mất.

 

=====

 

Bầu trời xám xịt bị ánh sáng mặt trời xốc lên một góc, ánh nắng chiếu vào ô cửa sổ.

 

Ninh Tri bị thanh âm chốt mở toilet đánh thức, cô mở mắt ra, xem Lục Tuyệt đã rửa mặt xong trở về, tóc mái trên trán hắn hỗn độn, một sợi nhếch lên trên trông có vẻ ngốc ngốc.

 

Lục Tuyệt đi đến trước tủ quần áo, mở cửa tủ ra.

 

Ninh Tri nhìn lại, thấy đầy tủ quần áo đều là quần áo màu đỏ, chỉ có một hai kiện màu vàng, chói mắt thật sự.

 

Ninh Tri ..

 

Hắn thích màu đỏ đến mức nào chứ?

 

Nhưng không thể không thừa nhận, Lục Tuyệt thực rất thích hợp mặc màu đỏ, màu da hắn rất trắng, mặc quần áo màu đỏ xác thật rất đẹp.

 

Lục Tuyệt cúi đầu cởi cúc áo ngủ.

 

Ngón tay hắn thon dài, động tác chậm rãi mà cởi từng cúc một, gương mặt thanh tuấn làm người ta nhìn thấy sẽ có một loại hưởng thụ nào đó.

 

Sau khi cởi áo ngủ, thân trên Lục Tuyệt trần trụi.

 

Mắt sáng ngời, Ninh Tri nháy mắt đã không còn buồn ngủ.

 

Lục Tuyệt thoạt nhìn mảnh khảnh, sau khi cởi quần áo ra, dáng người lại rất tốt.


/474

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status