Càng đến gần Tuyết liên động,tâm tình Nguyệt càng phức tạp. Kí ức bỗng chốc lùa về khiến hắn ngạnh sinh sinh dừng lại trước cửa hang.Ánh mắt chìm chìm... Gió rét gào thét,tuyết rơi mịt mù đáp vào mặt nạ Bạc lạnh lẽo mà thê lương,hắn đứng nơi đó,khí tức bi thương tràn ra hệt như con thú dữ bị trọng thương co mình tự liếm láp. -------------------------------phân cách tuyến hồi ức----------------------------- Nam Cung Hàn..đó là tên của hắn. Mẫu phi nói,bởi vì hắn sinh ra vào mùa đông,khi đó,tuyết rơi trắng xoá cả bầu trời,năm đó mùa đông gió lạnh lẽo nhất từ trước đến nay. Hàn lấy danh vì vậy ra đời. Vừa ra đời,vì thân thể ốm yếu hắn nhận hết bao nhiêu yêu thương sủng ái từ mẫu phi cùng phụ hoàng,cứ ngỡ mình là tiểu hài tử hạnh phúc nhất trên đời. Không ngờ mộng đẹp tan vỡ cho một lời nói ngây thơ. -"mẫu phi,hôm qua nhi thần mơ thấy mình cưỡi long bay qua khắp miền Thiên Long lục địa." Hắn nhớ lúc ấy,mẫu phi cùng phụ hoàng đang dùng cơm,nói cưỡi long bởi vì hắn thực mơ thấy thế và cũng bởi vì muốn thảo niềm vui của phụ hoàng. Không ngờ lại thấy khuôn mặt của mẫu phi thoáng tái mét.Mà phụ hoàng lạnh lẽo nhìn hắn đứng dậy phất tay bỏ đi.Để lại một câu nói làm mẫu phi từ đó về sau lấy nước mắt rửa mặt. -"Nhĩ hảo nuôi dạy con,còn nhỏ đã mơ thấy chuyện "tốt".Cưỡi Long cơ đấy?Hôm nay mơ thấy cưỡi Long có phải hay không ngày mai sẽ tạo phản?" -------------------------- Nam Cung Liệt,hoàng đế Thiên Long lục địa năm nay 53 tuổi,hắn lên ngôi đã được 22 năm. Vốn dĩ với tuổi như vậy,lập thái tử bồi dưỡng người thừa kế là chuyện đương nhiên. Khả hắn lại không cam tâm buông rèm làm thái thượng hoàng hữu danh vô thực. Cho nên hắn chậm chạm bồi dưỡng người thừa kế. Vì tu tập chiến khí,hắn 53 tuổi nhưng nhân hình lại dừng lại ở tuổi 30,31 vô cùng tuấn lãng lại pha thêm ý vị thành thục của nam nhân. Chiến sĩ thọ lâu dài, khi bắt đầu mại nhập vào cam cấp, một cấp bậc lại thêm một trăm năm. Hắn năm nay 53 tuổi,nhờ dược vật cùng đan dược trân quý cũng sắp mại nhập vào hàng cam cấp. Con đường phía trước thênh thang như vậy..sao hắn nỡ buông ra tất cả lùi về phía sau? Cho nên hắn luyến tiếc ngai vàng,luyến tiếc địa vị đế vương. Một con người một khi đứng ở địa vị ngự trị thiên hạ thời gian lâu,sẽ mê đắm cái cảm giác cao cao tại thượng hô mưa gọi gió ấy. Huống chi nhà đế vương đời đời mơ ước chuyện trường sinh chẳng phải để mình có thể nắm quyền lực tận thiên thu hay sao. Nam Cung Liệt không ngoại lệ. Mà nay,một đứa con nít lại mơ thấy chuyện cưỡi trên Long,phải chăng đế mệnh của hắn đã đến hồi mạt định?Làm sao có thể? Nghĩ đến quyền lực địa vị đang có nguy cơ tuột khỏi tay,khuôn mặt hắn âm trầm phất tay áo bỏ đi Mẫu phi hoảng sợ vội quỳ xuống cầu xin nhưng cũng chỉ nhìn thấy bóng lưng lạnh lùng kia càng ngày càng xa. Sau đó mẫu phi chết lặng ôm lấy hắn,xoa xoa tóc hắn lặng lẽ rơi nước mắt. -"hài nhi ngốc của ta.." -------------------------------------- Ngày hôm sau, hắn và mẫu phi nhận được lệnh từ tổng quản nội vụ,Hoàng Thượng có lệnh hai mẫu tử hắn lập tức rời đến Hi Cảnh cung. -------------------- Hi Cảnh cung.Phía Bắc hoàng cung. Đó là nơi hẻo lánh đến tang thương, đưa mắt nhìn cảnh vật hoang vu trong Hi Cảnh cung rồi lại nhìn mẫu phi, hắn lại lần nữa thấy mẫu phi rơi nước mắt. Một đứa trẻ ba tuổi,chưa hiểu chuyện,nào biết suy nghĩ nhà đế vương vô tình,Nam Cung Hàn chỉ nghĩ mình làm phụ hoàng không vui nên mẫu thân mới khóc thương tâm như vậy,nhất thời cũng mắt đỏ hoe oà khóc. Lan phi nghe tiếng con trẻ khóc nhất thời bừng tỉnh,vội vàng dỗ hắn.Nhận mệnh dắt hắn vào Hi Cảnh cung sống qua ngày. Mọi chuyện sẽ luôn trôi qua êm ả như vậy nếu như không có cuộc khảo hạch chiến khí hai năm sau đó. ------------------------ Trẻ con ở Thương Lam vị diện năm tuổi phải trắc nghiệm khí căn. Hắn cũng không ngoại lệ. Nhìn viên thạch lạnh lẽo im lìm khi tay hắn chạm vào.Tim hắn cũng trở nên giá buốt Hai năm ...đủ để hắn biết vài chuyện. Chẳng hạn khao khát nhìn thấy phụ hoàng sau những ngày trông chờ mỏi mắt sẽ từ từ chết tâm. Chẳng hạn mong chờ mẫu phi khoẻ lên sau đó thấy mẫu phi càng ngày càng ốm yếu. Chẳng hạn..năm xưa phụ hoàng sủng ái hắn,không phải yêu thương gì, đơn giản vì thể chất hắn yếu ớt không sống nổi đến hai mươi lăm tuổi ,không có khả năng gây ra nguy cơ đến quyền lực địa vị của hắn..cho nên.. Thật bi ai a..-------------------------------- Hắn biết việc hắn không có chiến khí là con dao hai lưỡi,thân hình hắn vừa sinh ra đã ốm yếu.Nay lại không có chiến khí,hẳn là phụ hoàng hắn sẽ buông lỏng đề phòng.. Quả nhiên liếc mắt lên đài cao,hắn thấy phụ hoàng mặt mày vốn đang căng thẳng lại chậm rãi giãn ra,trên mặt ý cười càng đậm thêm vài phần.. Quả thật làm lòng người băng giá. Thế nhưng không có chiến khí đồng nghĩa với việc hắn là một tên phế vật,hắn phải làm gì để bảo vệ mẫu phi của hắn?? ---------------------------------Hai năm sau. Đó là năm hắn 7 tuổi,mẫu phi hắn bị người giết hại,còn hắn bị nhân đánh hôn mê mang vứt bỏ ở Tuyết sơn. Tuyết sơn,nơi như tên gọi,quanh năm tuyết phủ,không khi nào tuyết tan. Một đứa nhỏ 7 tuổi,ở nơi hoang vu lạnh lẽo,không thức ăn,không nước uống,chỉ có dã thú cùng sự rét lạnh. Khi hắn sắp chết đến nơi,lại thấy được có ánh sáng ngọn lửa lập loè xa xa. Cố gắng chút sức lực còn lại,hắn lê bước về phía ánh sáng đó. Tại đây,hắn gặp được sư phụ hắn,người khiến cuộc đời hắn lật sang trang mới. Mà Tiêu Hồn là cháu trai của người. ----------------------------- lời tác giả: Tiêu Hồn thân phận thật rất cao nha,hắn nguyện đi theo Nam Cung Hàn,nhận Nam Cung Hàn vi chủ 30 năm vì ân cứu mạng.Thật ra là có sứ mệnh riêng.Sau này Nam Cung Hàn phải đi theo Hồn ca ca lấy lòng nữa cơ.=))))) Sẵn tiết lộ,Tiêu Hồn sẽ không nằm trong hậu cung Tuyết tỉ,nhưng mấy anh muốn vào hậu cung Tuyêt tỉ sau này phải thông qua Hồn ca ca nga~. Chương sau quá khứ Hàn ca ca sẽ tiếp tục được tiết lộ , hậu cung Tuyết tỉ đụng độ,dấm chua bay tứ phía nga~. Cầu ủng hộ,cầu cmt a~
/148
|