Thành chủ thì có đi học không? Về vấn đề này Dạ Thần nhún nhún vai tỏ vẻ hắn cũng không rõ, cũng không ai nói là không được mà, phải không? Mình thích thì mình làm thôi! Tất nhiên hắn cũng có dự định trước. Dạ Thần hướng về Dạ Tuyết cười cười, nhẹ nheo mắt, thần thần bí bí xoay người đi, đối mặt với Khung Duệ, để lại cho Dạ Tuyết một bóng lưng, không để nàng nhìn thấy. Thình lình đối mặt với Dạ Thần, Khung Duệ thoáng giật mình nhưng rất nhanh thu liễm tâm tình, bình tĩnh nhìn hắn. Chẳng qua, ở khi nhìn thấy đối phương đưa hai tay lên mặt mình sờ soạng, nhẹ kéo một lớp mỏng màu da trên mặt bản thân xuống, thì tầm mắt chợt dừng lại. Nhìn gương mặt bên dưới lớp da kia, Khung Duệ kinh ngạc đến ngây người. Cảm nhận được tầm mắt của Khung Duệ, Dạ Thần nhẹ liếc mắt lạnh nhạt nhìn hắn, sau đó xoay người. Khung Duệ : "..." Có phải là bản thân hắn ảo giác? Vừa nãy Dạ Thần là đối với bản thân.. thị uy.. đi? Hình như hắn không có làm gì đắc tội đối phương đi? Thị cái gì uy a? Khung Duệ đầu đầy dấu chấm hỏi không giải nhìn bóng lưng của đối phương. Mà Dạ Thần đây? Muội khống thương không dậy nổi a. Lúc này Dạ tiểu Thần trong lòng tiểu nhân đang chống nạnh hếch cằm. Nhìn đi, dung mạo kém hơn ta, muốn đuổi tới ta muội muội? Nghĩ đến mỹ. Hừm! Dạ Tuyết không biết đại ca mình trong lòng cong cong vẹo vẹo, nhưng nhìn đến gương mặt Dạ Thần lập tức lộ ra thần sắc hiểu rõ. Nàng đã nói đi, chức nghiệp của bọn họ là Sát thủ, chuyên hành tẩu trong bóng tối. Tuy nói tùy từng cá nhân phong cách mà hành động có bất đồng, nhưng trên cơ bản nguyên tắc của sát thủ là tận lực tiềm hành, không thể nổi lên mặt nước. Điệu thấp, ẩn nấp, quan sát, khóa chặt sau đó bất ngờ một kích tất sát con mồi. Cũng chính vì thế nên khi vừa đặt chân đến Lâm thành, nghe đến tin đồn về vị thành chủ trong truyền thuyết kia, nàng chỉ cảm thán một câu "ngọa hổ tàng long", dị giới nhân tài lớp lớp, cũng không hề liên tưởng đến Dạ Thần. Cho nên, sau khi nghe một năm một mười mọi chuyện, trong lòng nàng thật ra vẫn có chút nghi hoặc về việc Dạ Thần quá cao điệu trong việc đạp đổ tiền thành chủ thượng vị, nghi vấn thì nghi vấn, bản thân nàng vẫn không nghĩ nhiều, ca ca của nàng hành sự hết thảy đều cẩn trọng, kia có thể là đối sách của Dạ Thần đi..? Hiện tại nhìn gương mặt trước mắt, nàng xem như hiểu rõ.. cao điệu thì thế nào? kia căn bản không phải gương mặt thật của hắn a, chả trách.. Bất quá... -"Thần ca, muội thấy, tốt hơn hết là huynh hãy dịch dung thành một gương mặt khác.. ừm.. nếu không muốn.." bị trành thượng ngay từ đầu. Dạ Tuyết trán giăng đầy hắc tuyến, khóe môi giật giật, hết nói nổi. Bọn họ là đang âm mưu đột nhập tùy thời "nuốt" bảo vật của người ta được không? Cần phải điệu thấp, điệu thấp, điệu thấp a nha, từ quan trọng nhắc lại ba lần. Không nói thứ khác, đỉnh gương mặt còn yêu nghiệt hơn so với gương mặt khuynh thành trước đó của thành chủ mà hắn dịch dung kia đi báo danh, bọn họ phỏng chừng ngay ngày đầu đã bị toàn học viện nhìn chằm chằm được không? Dạ Thần thành công lập cái "uy" thiệt to bự với Khung Duệ, đuôi to ba vốn diêu a diêu đã nhếch lên tận trời, đợi chờ muội muội khen ngợi bản thân nhanh trí, không ngờ Dạ Tuyết "tàn nhẫn" dội một chậu nước lạnh lập tức rũ xuống.. Dạ Tuyết lười để ý Dạ Thần động kinh, lại nhớ ra cái gì vội vàng lên tiếng. -"Thần ca, muội cần tìm hai người. Rất gấp, huynh có thể điều người giúp một tay sao?" Dạ Tuyết hai tay nắm thật chặt, nói. -"Có thể, muội nói một chút đặc điểm của họ, ta sẽ phái người đi dò la, nếu đối phương đã đến nơi này, rất nhanh là có thể tìm ra." Trải qua ba năm, nhân lực của hắn ở nơi này phát triển xem như đi, tìm một hai cá nhân cũng bất quá như thế. Dạ Tuyết gật gật đầu, hai tay nhịn không được xiết chặt nắm đấm. Ngày đó, sau khi thoát khỏi vùng đất lạ kia, nàng âm thầm liên hệ với tiểu Hiên trong không gian, nhưng không nhận được đáp lại. (*) Nàng và không gian có liên hệ nên biết vị trí Hiên Viên Triệt đang ở đâu, chính là hắn cũng không làm ra bất kỳ hồi đáp nào. Nếu không phải huyết khế còn tồn tại mà nàng không có việc gì, nàng thậm chí lo lắng Hiên Viên Triệt xảy ra vấn đề. Hiện tại cũng chỉ có thể lo lắng suông. Quan trọng là trước mắt cần phải tìm được hai người kia, cũng không biết bọn họ ổn không? _______________________________ Trong khi đó, tại kinh thành, dân chúng lại đang vô cùng hoang mang lo sợ, nguyên nhân là Nhị hoàng tử phủ ban đêm bị tập kích, tử nhân vô số, tuy đẩy lùi được thích khách, bản thân Nhị hoàng tử lại bị thương không nhẹ. Nhất thời lòng người dao động, hoàng thượng long nhan giận dữ đã ra lệnh điều tra cặn kẽ chuyện này, bất quá đối phương ra tay lưu loát sạch sẽ, không để lại chút dấu vết nào. Đồng dạng trở thành tiêu điểm còn có tương lai Nhị hoàng tử phi, Dạ gia đại tiểu thư Vân Mộng Vũ. Nghe đồn trong tay nàng nắm giữ thần khí vô cùng lợi hại, thất cấp sát thủ không chịu nổi một kích, tan xương nát thịt. Nếu không phải nhị hoàng tử phi ra tay, e là nhị hoàng tử không chỉ bị thương nặng. Tin này vừa ra toàn dân ồ lên. Nhất thời Dạ gia trở nên náo nhiệt, người đến kẻ đi tấp nập. Các đại gia tộc tiến đến giao hảo, thăm dò nối đuôi không ngừng, Dạ gia chủ tươi cười đầy mặt. Hoàng thượng đối với nhị hoàng tử phi vô cùng hài lòng, ban thánh chỉ trọng thưởng, đồng thời định ngày hôn lễ. Vân Mộng Vũ lập tức trở thành nhân vật phong vân. Hoàng cung, Nhã phi nơi ở. Nội điện."Xoảng" trong phòng, một nữ nhân vận một thân bạch y đang không ngừng tạp trong tay đồ vật. Dưới chân nàng, mảnh vỡ văng tung tóe. Nàng sở hữu một dung nhan diễm lệ mị hoặc dáng người, là sủng phi của hoàng đế. Giờ phút này nàng thần sắc giận dữ đập toái đồ vật tỏ rõ sự uất giận trong lòng mình, thần tình vặn vẹo. Xung quanh nàng thị nữ đã sớm rút lui, để lại vị trí đối diện đứng ba hắc y nhân đều cúi gằm mặt, thân hình buộc chặt, không dám thở mạnh. Chịu đựng mảnh vỡ văng lên thân thể cũng không dám di chuyển. Bọn họ một nhóm hơn 300 tử sĩ tả hữu lục cấp, thất cấp giờ phút này chỉ còn lại ba người bọn họ đầy người chật vật chạy thoát, sống sót. Trước cơn giận của chủ nhân bọn họ không có quyền phản ứng thậm chí là bào chữa cho bản thân mình. Chừng một lát, sau khi đã lấy lại bình tĩnh, thả chậm nhịp thở, nữ nhân thần sắc vặn vẹo mở miệng. -"Ngươi nhìn rõ đối phương là Diêm Tự Các nhân?" Từng chữ theo kẽ răng thoát ra ngoài đầy âm độc. -"Là, chủ nhân. Tới người là ngũ đại phân chủ của Diêm Tự Các, tứ nam nhất nữ, nữ nhân dùng Tử Vân nhuyễn tiên (**), chính là Xà Mỹ nhân không lầm." Một trong ba hắc y nhân run sợ trả lời. -"Ngũ đại phân chủ?" Nhã phi đồng tử co rụt lại, hơi cao giọng chất vấn. -"..Là." Hắc y nhân toàn thân buộc chặt. Dĩ nhiên là ngũ đại phân chủ. Tại sao Diêm Tự Các lại ra tay? Lý do là gì? Nàng cùng đối phương nước sông không phạm nước giếng, tại sao đối phương lại ra tay với nàng? Nhã phi trong đầu quay cuồng vô số nghi vấn. Đột nhiên một hắc y nhân đột ngột xuất hiện trong phòng. Nhã phi nhìn người tới trong lòng trầm xuống, tâm dâng lên một dự cảm xấu. -"Chủ tử.. Diêm Tự Các ám sát bảng treo nhiệm vụ "1 viên Bát cấp đan dược đổi mạng.." hắc y nhân ngập ngừng. Nhã phi nghe một nửa câu, chỉ cảm thấy một trận hàn ý xông thẳng lên đầu, khuôn mặt dần mất đi huyết sắc. Môn không báo trước bị dùng lực đạp ra, một thân minh hoàng sắc Long bào hoàng đế khuôn mặt âm trầm xuất hiện. -"Ái phi, nàng có thể giải đáp thắc mắc cho trẫm nàng là như thế nào đắc tội Diêm Tự Các các chủ?" Âm thanh lạnh lẽo không ti tình cảm vang lên, Nhã phi như rơi vào hầm băng, tâm lạnh thấu. Hoàng đế đã biết!________________________________(*) Tác giả có lời muốn nói : Ta vừa rà lại một lần và phát hiện 1 cái bug to bự trong quá trình viết lúc trước bị sót, nên đã fix bug tại chương 115 : Gặp Nạn nhé. Đây là nội dung đã thêm ở chương 115. Vẫn câu nói cũ, các nàng nên theo dõi truyện tại trang cá nhân theo địa chỉ ID wattpad Kenzylisa, bởi vì những bug, những lỗi về kịch tình và thiếu logic ta sẽ sửa liên tục một khi ta hoặc là một reader nào đó phát hiện. Những web khác chỉ update mà không re-up nên sẽ thiếu sót rất nhiều chi tiết được thêm sau đó khiến câu chuyện trở nên không logic và khó hiểu vài điểm. Cảm ơn đã ủng hộ và dõi theo bộ truyện này. Sắp tới ta sẽ hoàn luôn bộ Hàn Tuyết Ly Trùng Sinh và chuyên tâm cho truyện này. Dù sao nó cũng là đứa con ta mang hơn 2 năm nay. Sẵn tiện, ta khẳng định sẽ không bỏ bộ nào, kể cả những bộ đã unpublished trước đó. Tks.(**) : roi.
/148
|