Nữ Chủ Bá Khuynh Thiên Hạ

Chương 7.1: Say mê

/33


Mặc Cốc Mộc Huyền cảm giác được Công Ngọc Hàn Tuyết cầm lấy tay của mình, cảm giác từ đôi tay mảnh khảnh ấy khiến lòng hắn run lên, độ ấm từ tay nàng giống như có thể chạm đến trái tim của hắn. Nhìn đôi mắt long lanh như hồ nước mùa xuân, một cái nhăn mày một nụ cười, đều rung động lòng người.

Trong lòng vừa nghĩ, tay Mặc Cốc Mộc Huyền đã ôm hông của Công Ngọc Hàn Tuyết, ôm nàng vào trong lòng mình, động tác cẩn thận, chưa bao giờ có một nữ tử có thể khiến hắn chú ý như vậy, nàng thật đặc biệt, khiến hắn có đôi khi không biết làm thế nào cho phải, dường như đã quen biết từ rất lâu rất lâu, là sự dẫn dắt từ linh hồn.

Công Ngọc Hàn Tuyết không nghĩ Mặc Cốc Mộc Huyền đột nhiên ôm lấy nàng, cơ thể mất thăng bằng, bị Mặc Cốc Mộc Huyền ôm vào trong ngực của hắn, mà nàng cũng đặt mông ngồi trên đùi Mặc Cốc Mộc Huyền. Nhìn hắn thật gần, nàng cảm thán nam tử này thật cứ như là đứa con được sủng ái của trời vậy, tuy rằng nhìn nhiều đã miễn dịch, nhưng lúc này bị đôi mắt thâm tình của hắn nhìn, trái tim bỗng đập lỗi nhịp, có cảm giác một sự quen thuộc như từ trong linh hồn, làm cho những hành vi của nàng không khống chế được.

Hắn vốn nên lạnh nhạt như thế, vậy mà vì nàng mà làm cho đôi mắt nhiễm một loại ám trầm lốc xoáy, đôi mắt thanh khiết chứa một loại tình cảm ấm áp sâu lắng, giống như muốn đem nàng cuốn vào.

Mặc Cốc Mộc Huyền luôn cảm thấy dù nàng đang ở trong ngực hắn, nhưng lại giống như cách hắn thật xa xôi. Bỗng suy nghĩ vừa chuyển, tay trái hắn nhẹ nhàng nắm hông nàng, tay phải giữ cái ót của nàng, cúi người hôn lên đôi môi như cánh hoa của nàng, nụ hôn của hắn mềm nhẹ, một chút một chút thăm dò đôi môi ngọt ngào của nàng, xục xạo khắp khoang miệng.

Giọng nói thanh nhuận ôn nhu của Mặc Cốc Mộc Huyền giữa đôi môi vang lên “Tuyết Nhi”, tiếng nói thì thào còn có một chút thở dài thật sâu, trong lúc này bất chợt, hắn giống như linh hồn đã có một cảm giác viên mãn.

Đôi mắt của Công Ngọc Hàn Tuyết lúc này như sương mù, xinh đẹp say lòng người, đến khi đợi nàng sắp không thở được, Mặc Cốc Mộc Huyền mới buông nàng ra, chuyển sang mềm nhẹ ôm lấy, từ từ vốt ve sau lưng của nàng, giúp nàng dễ thở.

Mặc Cốc Mộc Huyền cười nhẹ, sau đó sờ sờ sợi tóc mềm mại của Công Ngọc Hàn Tuyết, nghĩ chỉ muốn ôm nàng như vậy, mà sự xinh đẹp say lòng người vừa nãy cũng chỉ bày ra vì hắn.

Công Ngọc Hàn Tuyết nhẹ nhàng tựa đầu vào bả vai của Mặc Cốc Mộc Huyền, hơi hơi thở dốc, cảm nhận sự che chở nhẹ nhàng của Mặc Cốc Mộc Huyền, nàng nhắm mắt lại che dấu tình cảm trong mắt của mình. Nàng thật ra là một người lý trí, nàng không phải là loại tiểu nữ sinh ngây thơ, sẽ đắm chìm trong tình yêu. Nàng biết vị trí hoàn cảnh cùng thế giới nàng ở đã không phải là hiện đại, hơn nữa hình như khối thân thể còn có rất nhiều rắc rối đang chờ.

Nếu như không có những điều này, nàng có lẽ sẽ đồng ý sống ở trong này cùng một chỗ với hắn, đáng tiếc, tất cả mọi việc trong tương lai đều không thể biết trước được, nàng sẽ nhất định phải rời đi. Chỉ có nắm giữ hết tất cả mọi thứ trong tay, thì mới có thể nắm giữ vận mệnh của mình, mà không phải bị động thừa nhận. Nàng chỉ có thể thở dài trong lòng, cũng không thể bày tỏ suy nghĩ của mình đối với Mặc Cốc Mộc Huyền, nàng không biết hắn có thể chấp nhận cho nàng rời đi hay không?

Rất nhiều kỹ năng để rèn luyện thân thể của kiếp trước, nàng cũng chỉ có thể lén lút luyện tập, không muốn Mặc Cốc Mộc Huyền biết mà có điều gì nghi ngờ đối với nàng.

Đối với hắn, nàng vẫn còn chút áy náy, bởi vì nàng có thể thấu hiểu tình cảm trong mắt hắn, đáng tiếc nàng không thể đáp trả lại tình cảm tương tự như thế cho hắn, không phải là không thể, mà là nàng không cho phép lòng mình ở chỗ này. Nàng tự nói với mình, Mộc Huyền, nếu có một ngày ta có thể nắm giữ vận mệnh của mình, ta quay lại, ngươi còn muốn ta hay không?

Từ lúc ở thế giới kia nàng đã biết, nếu nguy hiểm lúc nào cũng chờ đợi nàng, chẳng sợ nàng mong muốn buông bỏ tất cả mọi thứ, muốn hạnh phúc, cũng khó khăn, không những thế còn có thể khiến cho người bên cạnh mình gặp nguy hiểm. Nàng chỉ biết cho dù là hiện đại hay thế giới này, chỉ có một con đường duy nhất cho nàng lựa chọn, đó là cường đại đến nỗi có thể diệt trừ hết nguy hiểm.

Nghĩ đến đây, Công Ngọc Hàn Tuyết dùng tay ôm chặt cổ Mặc Cốc Mộc Huyền, đối với hắn, nàng đúng là vẫn còn lưu luyến, nàng vốn không phải là người như thế, nhưng hắn lại cho nàng một sự quen thuộc kích động đến từ trong linh hồn, cho nên nàng nguyện ý tin tưởng thân cận hắn. Nhưng đã sắp tới thời gian chia ly, nửa tháng này, không chỉ chuyên môn làm bạn bên cạnh hắn, mà nàng cũng sẽ lợi dụng tất cả các cơ hội để tìm được cửa ra khỏi cốc.

/33

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status