Nhược Linh, chẳng lẽ em đã có người mình thích Thấy lâu như vậy mà Lâm Nhược Linh vẫn chưa lên tiếng, Hàn Trần Hạo sốt ruột hỏi, câu hỏi này lại làm Lâm Nhược Linh chợt nhớ tới Trần Vũ, cô lại nghĩ linh tinh gì vậy chứ?
Hàn thiếu, anh nói anh thích tôi vậy cũng nên cho tôi thấy anh thích tôi như thế nào? Lâm Nhược Linh nhẹ nhàng nói, cô lại là hoa mà anh ta muốn hái là hái sao, lại dám xem cô như những bông hoa kia, chết tiệc!
Em muốn anh thể hiện như thế nào? Hàn Trần Hạo hỏi, cô diễn nãy giờ cũng chỉ là đợi câu hỏi này!
Tôi muốn anh cho mọi người biết anh thích tôi như thế nào?
Chuyện này.... Hàn Trần Hạo chần chừ, Lâm Ngân Ngân cũng là đang ở đây, nếu bây giờ cho mọi người biết, anh chỉ là sợ....
Có gì không được sao? Hàn thiếu quả nhiên chỉ là trêu đùa tôi mà Lâm Nhược Linh thấy vậy cũng không quên châm dầu vào lửa a~
Được thôi, tôi sao lại trêu đùa Lâm tổng, tình cảm của tôi là thật lòng mà Hàn Trần Hạo cũng là nghĩ, nếu quen Lâm Ngân Ngân cũng chưa chắc Lâm Ân Thiên sẽ giao lại Lâm thị cho anh ta nhưng đối với Lâm Nhược Linh thì khác. Nghĩ vậy, Hàn Trần Hạo bước tới sảnh chính nói lớn Nhược Linh, anh thích em, em làm bạn gái anh được không? câu nói thu hút tất cả tầm nhìn, Lâm Ngân Ngân cũng bước lại gần quát lớn Trần Hạo, anh sao lại
Đợi mãi cũng nghe, Lâm Nhược Linh một bên nở nụ cười bước tới gần anh ta Trần Hạo tôi nói cho anh biết, lúc nãy tôi suy nghĩ có sự vô sỉ nào bằng nói bạn gái của mình là em gái không?, bạn gái đang ở ngay cạnh vẫn đi câu dẫn một cô gái khác, anh thật sự làm tôi mở rộng tầm mắt a
Nhược Linh sao cô lại? Câu nói của cô làm mọi người sững sờ, Hàn Trần Hạo như người mất hồn lên tiếng, rõ ràng là anh muốn câu cá lớn nhưng bây giờ...
Nhược Linh, em biết chị hận em nhưng sao chị lại làm như vậy, rõ ràng chị biết Trần Hạo là bạn trai em sao chị lại còn câu dẫn anh ấy, em xin chị hãy dừng lại đi mà Lâm Ngân Ngân nước mắt ngập đôi gò má, vẻ mặt ủy khuất với đôi mắt đỏ nhòe
Ngân Ngân, cô biết không, cô là nên cảm ơn tôi đã cho cô thấy bộ mặt của hắn Nói đoạn cô tay lấy trong túi xách xấp tài liệu đưa cho Lâm Ngân Ngân, Lâm Ngân Ngân cũng thuận theo nắm lấy, bên trong ghi rõ Hàn Trần Hạo trong thời gian quen Lâm Ngân Ngân đã bắt đầu thu mua Lâm thị nhưng lại bị Trần Vũ ngăn cản làm anh ta không thể nào thu mua. Khuôn mặt Lâm Ngân Ngân từ từ chuyển sang tái đi, xoay người bỏ đi, Hàn Trần Hạo cũng không còn mặt mũi nào ở lại nên cũng mượn cớ đuổi theo Lâm Ngân Ngân mà ra về
Mọi chuyện kết thúc cũng là lúc tiếng nhạc nổi lên, Trần Vũ bước đến trước mặt cô làm động tác mời Chơi đã chưa! Em có muốn nhảy không, quý cô?
Cô đặt nhẹ bàn tay lên tay anh, nở nụ cười lên tiếng Rất sẵn lòng thưa quý ông
Hàn thiếu, anh nói anh thích tôi vậy cũng nên cho tôi thấy anh thích tôi như thế nào? Lâm Nhược Linh nhẹ nhàng nói, cô lại là hoa mà anh ta muốn hái là hái sao, lại dám xem cô như những bông hoa kia, chết tiệc!
Em muốn anh thể hiện như thế nào? Hàn Trần Hạo hỏi, cô diễn nãy giờ cũng chỉ là đợi câu hỏi này!
Tôi muốn anh cho mọi người biết anh thích tôi như thế nào?
Chuyện này.... Hàn Trần Hạo chần chừ, Lâm Ngân Ngân cũng là đang ở đây, nếu bây giờ cho mọi người biết, anh chỉ là sợ....
Có gì không được sao? Hàn thiếu quả nhiên chỉ là trêu đùa tôi mà Lâm Nhược Linh thấy vậy cũng không quên châm dầu vào lửa a~
Được thôi, tôi sao lại trêu đùa Lâm tổng, tình cảm của tôi là thật lòng mà Hàn Trần Hạo cũng là nghĩ, nếu quen Lâm Ngân Ngân cũng chưa chắc Lâm Ân Thiên sẽ giao lại Lâm thị cho anh ta nhưng đối với Lâm Nhược Linh thì khác. Nghĩ vậy, Hàn Trần Hạo bước tới sảnh chính nói lớn Nhược Linh, anh thích em, em làm bạn gái anh được không? câu nói thu hút tất cả tầm nhìn, Lâm Ngân Ngân cũng bước lại gần quát lớn Trần Hạo, anh sao lại
Đợi mãi cũng nghe, Lâm Nhược Linh một bên nở nụ cười bước tới gần anh ta Trần Hạo tôi nói cho anh biết, lúc nãy tôi suy nghĩ có sự vô sỉ nào bằng nói bạn gái của mình là em gái không?, bạn gái đang ở ngay cạnh vẫn đi câu dẫn một cô gái khác, anh thật sự làm tôi mở rộng tầm mắt a
Nhược Linh sao cô lại? Câu nói của cô làm mọi người sững sờ, Hàn Trần Hạo như người mất hồn lên tiếng, rõ ràng là anh muốn câu cá lớn nhưng bây giờ...
Nhược Linh, em biết chị hận em nhưng sao chị lại làm như vậy, rõ ràng chị biết Trần Hạo là bạn trai em sao chị lại còn câu dẫn anh ấy, em xin chị hãy dừng lại đi mà Lâm Ngân Ngân nước mắt ngập đôi gò má, vẻ mặt ủy khuất với đôi mắt đỏ nhòe
Ngân Ngân, cô biết không, cô là nên cảm ơn tôi đã cho cô thấy bộ mặt của hắn Nói đoạn cô tay lấy trong túi xách xấp tài liệu đưa cho Lâm Ngân Ngân, Lâm Ngân Ngân cũng thuận theo nắm lấy, bên trong ghi rõ Hàn Trần Hạo trong thời gian quen Lâm Ngân Ngân đã bắt đầu thu mua Lâm thị nhưng lại bị Trần Vũ ngăn cản làm anh ta không thể nào thu mua. Khuôn mặt Lâm Ngân Ngân từ từ chuyển sang tái đi, xoay người bỏ đi, Hàn Trần Hạo cũng không còn mặt mũi nào ở lại nên cũng mượn cớ đuổi theo Lâm Ngân Ngân mà ra về
Mọi chuyện kết thúc cũng là lúc tiếng nhạc nổi lên, Trần Vũ bước đến trước mặt cô làm động tác mời Chơi đã chưa! Em có muốn nhảy không, quý cô?
Cô đặt nhẹ bàn tay lên tay anh, nở nụ cười lên tiếng Rất sẵn lòng thưa quý ông
/24
|