Khu vực trung tâm cao ốc Technology Daiga, đây là tòa cao ốc đời cũ đang trong quá trình dỡ bỏ, khoảng vài tháng sau sẽ bắt đầu thi công đập đi kiến trúc cũ và trùng tu lại kiến trúc mới. Tòa nhà cao khoảng chừng 45 tầng lầu, để an toàn cho những người sống ở khu vực quanh đây. Tổ thầu của cty xây dựng khoản công trình này, đã cho sơ tán, giải tỏa khu vực ở xung quanh đây và đặt những rào cản phong tỏa nơi này, không cho người dân tiếp cận.
Đây cũng là một nơi không tồi cho những phần tử tội phạm trú ngụ ở đây.
“ Đại ca Yun! Vụ việc của chúng ta bị cảnh sát phát hiện, các khu vực xung quanh rất khó kiếm được nơi ẩn náo cho các anh em...Yun đại ca có thể nào tổ chức đã từ bỏ chúng ta rồi hay không? Tại sao đến giờ mà vẫn không thấy có người liên lạc với chúng ta?” Một tên to cao với khắp người chi chít những hình xăm, đang ngậm điếu thuốc hơi có vẻ tâm thần bất ổn, không yên tâm.
“ Lão Han, nếu mày cảm thấy lo lắng thì đi tìm các anh em khác rèn luyện thêm tay nghề đi. Đừng ở trước mặt tao, líu ríu không ngừng như thế.”
Người mặc áo khoác đen đang ngồi ở giữa lên tiếng, khiến cho những tên khác xung quanh hơi rùng mình, ngoan ngoãn không phát ra một tiếng động cho dù là nhỏ nhất. Dù sao, đại ca Yun vẫn cứ là lão đại, mức độ tàn nhẫn và lạnh lùng là điều mà toàn bộ các anh em trong bang đều đã được trông thấy. Bọn họ đã không còn đường lui, khi gia nhập vào tổ chức này. Thậm chí, có người chịu không nổi đã tự sát hay bại lộ thân phận gián điệp của mình mà bị giết.
Điều kiện gia nhập vào băng là, tự tay giết chết một đứa bé, ở trước mặt các thành viên khác. Tự tay mổ xẻ và lấy ra nội tạng của đứa bé đó. Với điều kiện tàn khốc trên, gần như đã loại bỏ ra phần lớn, những kẻ giả trang thành người mới muốn vào trong bang hội. Đại đa số những kẻ đó, nếu không trải qua được bước này thì bọn họ, chỉ có thể tự hiểu số phận mình tuyệt đối lành ít dữ nhiều. Nếu thất bại.
Nếu còn có lương tâm của một con người, thì lần đầu tiên khi nghe đến chính tay của mình phải làm một sự kiện đáng sợ như thế. Hầu hết mọi người sẽ tay run, không thể làm được hay nôn mửa ra gần hết toàn bộ những gì mà mình đã ăn, khi họ ra tay làm những việc đó.
Nhưng với đại ca Yun thì nó giống như một sự hưởng thụ cái đẹp từ giết chóc vậy. Đặc biệt nhất là, Yun rất thích chơi một trò chơi, trước khi bắt đầu hành động giết chóc của mình, Yun hay thích giả bộ làm cho đứa bé, đối tượng của mình nghĩ rằng, mình là gián điệp của cảnh sát hay tổ chức nào đó giống CIA đến thăm dò và giải cứu con tin. Đến khi đứa bé đó ngây thơ và tin rằng đây là sự thật, còn giả bộ phối hợp với Yun, chạy thoát ra khỏi tòa nhà này...thì cậu bé đó sẽ không ngờ được rằng...ở bên những tầng phía dưới, mới thực sự là địa ngục đang chờ cậu.
Những hình ảnh man rợ và đầy máu tanh sẽ khiến tâm linh yếu ớt và căng thẳng của cậu bé, đến bên kia bờ vực của sự tan vỡ. Và nếu cậu biết được rằng, kẻ mà luôn an ủi cậu chính là người cầm đầu tổ chức địa ngục này. Thì hình ảnh đó sẽ ra sao nhỉ? Rất là thú vị.
Phải không?…
Toàn bộ những điều đó đều được tất cả những thành viên khác chứng kiến và hiểu ra rằng. Đại ca Yun là một kẻ biến thái và có những sở thích điên loạn. Đặc biệt, khi nhìn hình ảnh bên ngoài của Yun, càng giống như thành phần tri thức tinh anh trong xã hội, áo sơ mi trắng mắt kính gọng đen mỏng. Là cái vỏ bề ngoài hiền lành và lương thiện, đã che dấu đi cái tôi đáng sợ bên trong của Yun. Cho nên, Yun đã thành công xây dựng nên cho mình một hình ảnh của kẻ nguy hiểm trong mắt các đàn em khác, là một kẻ bệnh hoạn và tàn độc nhất, trong những tên đồ tể đang có mặt ở đây.
“ Á ra~~ Kobanwa ( Chào buổi tối)!!!”
Một giọng nói lạ, rơi vào tai toàn bộ những kẻ có mặt trong đại sảnh.
“ Kẻ nào? “
Cục diện ngay lập tức như một ao nước tĩnh lặng bị ném vào một hòn đá gây ra những đợt sóng trùng kích. Cả đại sảnh, nhóm người không bình tĩnh, cảnh giác lên 10 phần. Hoàn toàn không phát giác ra, giọng nói gần như 100% non nớt của trẻ nhỏ. Chỉ trừ một kẻ….
“ Tất cả bình tĩnh, ổn định lại cho ta.” Yun trầm giọng, kèm theo sát khí lạnh lẽo làm cho những đàn em trong nhóm rùng mình. m thầm không dám phát ra tiếng động, ai cũng không muốn mình trở thành kẻ xui xẻo bị đại ca làm thịt.
“ Ra đi, nhóc con. Đây không phải nơi đùa giỡn của con nít, khi ta còn đang kiên nhẫn nói chuyện với mi.” Với phán đoán tĩnh táo gần như lãnh khốc, Yun đại ca còn đang suy đoán thân phận của đứa bé này.
Đứa trẻ, là ai đưa đến đây? Chỗ của mình bị lộ? Không, không phải...nếu là bình thường những kẻ kia đã biết được thân phận của bọn chúng, thì sẽ không có ai ngu đến mức đưa đến một đứa trẻ ra làm mồi nhữ như thế? Cũng có thể là tên nhóc trước mắt đi lạc vào đây, lúc này?...lừa quỉ đi.
Vào đêm hôm khuya khoắt thế này, làm gì có đứa trẻ nào dám ra đường vào lúc này. Thật sự hình ảnh trước mắt này, rất là tà môn.
“ Hi, không đùa với các vị nữa. Chúng ta đến chơi một trò chơi nha, được không?” Từ trong bóng tối bước ra Lucas ánh mắt cười ấm áp, đối với tất cả những kẻ sát nhân này hoàn toàn không phòng bị.
Nhìn thấy ở trước mặt là một thằng nhóc khoảng 11-12 tuổi, ăn mặc lịch sự. Áo thể thao màu đen, tay dài, có mũ trùm đầu, giày thể thao cũng cùng một màu với áo. Khí chất của tên nhóc này rất kì lạ, vừa ấm áp nhưng cũng cực kỳ lạnh lẽo. Khá giống với khí chất của đại ca Yun…nhưng cả đám chỉ dám nói thầm trong bụng mà thôi. Làm một đàn em thông minh, thì không cần đại ca nhắc nhở...chủ động, thử xem đứa nhóc này muốn cái gì.
“ Nhóc con, cha mẹ của mày không dạy mày buổi tối không nên ra ngoài ban đêm à~~”
“ Ha ha. Chỉ là một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch thôi anh em.”
“ Tự nhiên khi không có thêm một bộ nội tạng đưa lên tận cửa. Không nên lãng phí nha, các anh em~~”
“ Đã một thời gian không được nghe tiếng kêu khóc, van xin của trẻ con, khiến tao hơi buồn à nha…”
Chỉ duy có Yun là ánh mắt cảnh giác nhìn Lucas chằm chằm. Là một kẻ giết người không chớp mắt, có thể sống được đến giờ đều không phải là do may mắn. Một phần nhờ trực giác dã thú trời sinh, đối với mùi vị của sự nguy hiểm có ảnh hưởng đến tính mạng của mình, Yun hoàn toàn cực kỳ nhạy cảm. Đặc biệt khi thấy trong đêm tối xuất hiện một đứa bé. Càng làm cho Yun có xu hướng nghĩ đến trên tay mình hơn 10 nhân mạng của các đứa trẻ khác, có thể trước mặt mình tên nhóc này. Làm hắn ngửi được mùi vị của tử vong...cực kỳ nguy hiểm.
Tuy ý nghĩ rất là buồn cười, nhưng Yun thật sự cười không nổi. Thà tin rằng là có còn hơn không biết gì hết mà mất mạng oan uổng.
Những gì mà Yun suy đoán, rất nhanh được ứng nghiệm ngay lập tức.
“ Thật sự là các vị đang nghĩ như thế sao? Nếu đã như thế thì…”
Chỉ thấy đứa trẻ kia, giơ cánh tay phải, ngón trỏ hướng lên trên rồi chỉ xuống dưới, rất chậm.
Không kẻ nào ngờ đến một màn kinh dị sẽ xảy ra, có tổng cộng 4 cái đầu lâu lấy góc độ quỉ dị bay lên cao, máu phun ra từ cổ xối xả. Theo quán tính cơ thể cả 4 tên đều đang đứng đó, giật giật vài cái rồi toàn bộ đều ngã xuống.
“Bịch.”
“Bịch.”
“Bịch.”
“Bịch.”
Trong đại sảnh có thêm bốn cái xác...
Nhiệt độ trong phòng, ngay lập tức trở nên gần như âm độ, khiến cho tất cả những kẻ ở đây, không hiểu sao đều có cảm giác thật lãnh. Đây không phải là ảo giác, vì mùi máu tanh đang bay thoang thoảng xung quanh những kẻ khác trong đại sảnh.
Tuy rằng trước đó, những người ở đây tay đều nhuốm đầy máu tươi. Tàn sát rất nhiều trẻ nhỏ, nhưng giết đi kẻ khác và tính mạng của mình nằm trong tay kẻ khác, là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Bọn chúng đều là những kẻ hiếp yếu sợ mạnh, cho dù mới đầu không biết đứa bé trước mắt không dễ khi dễ. Nhưng thật sự không ngờ đến tình trạng, một phương đơn giản đồ sát một phương, mà lại không có ai biết những kẻ kia chết như thế nào. Sự việc này, muốn bao nhiêu quỉ dị thì có bấy nhiêu quỉ dị.
Tròng mắt hơi co lại khi nhìn cảnh tượng trước mắt.
Vẫn mười phần tỉnh táo Yun nhẹ lên tiếng phá tan không khí tĩnh lặng này.
“ Luật chơi như thế nào?”
Biết chắc cả đám đêm nay, có nguy cơ treo toàn bộ. Nhưng chỉ cần có một tia hi vọng sống sót, thì cho dù bán mạng cho quỉ dữ cũng không phải là không thể. Huống chi, có thể tên tiểu quỉ này muốn cùng hắn chơi một trò chơi.
Lúc này, một đám đồ tể đã nhận định tên nhóc trước mắt rất có thể là một ác ma, muốn cùng hắn chơi một trò chơi. Nếu từ chối, có thể sẽ bị giết hết cả đám.
“ Trò này gọi là đuổi bắt, thời gian cho các vị chạy trốn là 3 phút. Sau 3 phút ta sẽ bắt đầu đuổi bắt các vị, nếu bị ta bắt được thì...hạ tràng sẽ giống 4 kẻ nằm trên đất kia. Không có luật lệ gì cụ thể, chỉ cần đừng để bị ta tìm thấy là được. Chạy ra khỏi tòa nhà này và đến khu vực có người sống là thắng, ta sẽ không giết kẻ đó.”
“ Ta có điều muốn nói!!” Yun ngay lập tức lên tiếng.
“ Nói.”
“ Chúng ta đang ở tầng thứ 35 của tòa nhà, thang máy thì không hoạt động được. Chạy bộ cũng phải mất hơn 10 phút, mới có thể xuống được đến nơi phía dưới. Thời gian chuẩn bị chỉ có 3 phút là không đủ, ít nhất phải 8 phút mới được.”
“ 5 phút, không cho bàn nữa. Còn bằng không thì chết hết toàn bộ.”
Làm bộ hơi suy nghĩ một tí, Yun cắn cắn khóe môi. Nói...
“ 5 phút thì 5 phút. Trong khoảng thời gian đó, ngươi sẽ không được ăn gian. Chạy đi tìm chúng ta, trước thời gian qui định đấy.”
“ Đồng ý~~”
Chỉnh đồng hồ, bắt đầu đếm ngược 5 phút.
“ Như vậy...cuộc chơi bắt đầu nào
”
Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧
-----------Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!----------
Cảm ơn đọc giả tiepbn7 và Bác [email protected] đã gửi tặng Tác ta Np. Cảm ơn hai Bác nha!!!
Và [email protected] vừa tặng ta Kim Đậu lẫn Đậu thúi, trường hợp này thật sự hết nói nổi. Nhưng thôi kệ!!! Bác tặng hay bác ném, ta cũng hốt tất. Cảm ơn Bác luôn. Ha ha
Đây cũng là một nơi không tồi cho những phần tử tội phạm trú ngụ ở đây.
“ Đại ca Yun! Vụ việc của chúng ta bị cảnh sát phát hiện, các khu vực xung quanh rất khó kiếm được nơi ẩn náo cho các anh em...Yun đại ca có thể nào tổ chức đã từ bỏ chúng ta rồi hay không? Tại sao đến giờ mà vẫn không thấy có người liên lạc với chúng ta?” Một tên to cao với khắp người chi chít những hình xăm, đang ngậm điếu thuốc hơi có vẻ tâm thần bất ổn, không yên tâm.
“ Lão Han, nếu mày cảm thấy lo lắng thì đi tìm các anh em khác rèn luyện thêm tay nghề đi. Đừng ở trước mặt tao, líu ríu không ngừng như thế.”
Người mặc áo khoác đen đang ngồi ở giữa lên tiếng, khiến cho những tên khác xung quanh hơi rùng mình, ngoan ngoãn không phát ra một tiếng động cho dù là nhỏ nhất. Dù sao, đại ca Yun vẫn cứ là lão đại, mức độ tàn nhẫn và lạnh lùng là điều mà toàn bộ các anh em trong bang đều đã được trông thấy. Bọn họ đã không còn đường lui, khi gia nhập vào tổ chức này. Thậm chí, có người chịu không nổi đã tự sát hay bại lộ thân phận gián điệp của mình mà bị giết.
Điều kiện gia nhập vào băng là, tự tay giết chết một đứa bé, ở trước mặt các thành viên khác. Tự tay mổ xẻ và lấy ra nội tạng của đứa bé đó. Với điều kiện tàn khốc trên, gần như đã loại bỏ ra phần lớn, những kẻ giả trang thành người mới muốn vào trong bang hội. Đại đa số những kẻ đó, nếu không trải qua được bước này thì bọn họ, chỉ có thể tự hiểu số phận mình tuyệt đối lành ít dữ nhiều. Nếu thất bại.
Nếu còn có lương tâm của một con người, thì lần đầu tiên khi nghe đến chính tay của mình phải làm một sự kiện đáng sợ như thế. Hầu hết mọi người sẽ tay run, không thể làm được hay nôn mửa ra gần hết toàn bộ những gì mà mình đã ăn, khi họ ra tay làm những việc đó.
Nhưng với đại ca Yun thì nó giống như một sự hưởng thụ cái đẹp từ giết chóc vậy. Đặc biệt nhất là, Yun rất thích chơi một trò chơi, trước khi bắt đầu hành động giết chóc của mình, Yun hay thích giả bộ làm cho đứa bé, đối tượng của mình nghĩ rằng, mình là gián điệp của cảnh sát hay tổ chức nào đó giống CIA đến thăm dò và giải cứu con tin. Đến khi đứa bé đó ngây thơ và tin rằng đây là sự thật, còn giả bộ phối hợp với Yun, chạy thoát ra khỏi tòa nhà này...thì cậu bé đó sẽ không ngờ được rằng...ở bên những tầng phía dưới, mới thực sự là địa ngục đang chờ cậu.
Những hình ảnh man rợ và đầy máu tanh sẽ khiến tâm linh yếu ớt và căng thẳng của cậu bé, đến bên kia bờ vực của sự tan vỡ. Và nếu cậu biết được rằng, kẻ mà luôn an ủi cậu chính là người cầm đầu tổ chức địa ngục này. Thì hình ảnh đó sẽ ra sao nhỉ? Rất là thú vị.
Phải không?…
Toàn bộ những điều đó đều được tất cả những thành viên khác chứng kiến và hiểu ra rằng. Đại ca Yun là một kẻ biến thái và có những sở thích điên loạn. Đặc biệt, khi nhìn hình ảnh bên ngoài của Yun, càng giống như thành phần tri thức tinh anh trong xã hội, áo sơ mi trắng mắt kính gọng đen mỏng. Là cái vỏ bề ngoài hiền lành và lương thiện, đã che dấu đi cái tôi đáng sợ bên trong của Yun. Cho nên, Yun đã thành công xây dựng nên cho mình một hình ảnh của kẻ nguy hiểm trong mắt các đàn em khác, là một kẻ bệnh hoạn và tàn độc nhất, trong những tên đồ tể đang có mặt ở đây.
“ Á ra~~ Kobanwa ( Chào buổi tối)!!!”
Một giọng nói lạ, rơi vào tai toàn bộ những kẻ có mặt trong đại sảnh.
“ Kẻ nào? “
Cục diện ngay lập tức như một ao nước tĩnh lặng bị ném vào một hòn đá gây ra những đợt sóng trùng kích. Cả đại sảnh, nhóm người không bình tĩnh, cảnh giác lên 10 phần. Hoàn toàn không phát giác ra, giọng nói gần như 100% non nớt của trẻ nhỏ. Chỉ trừ một kẻ….
“ Tất cả bình tĩnh, ổn định lại cho ta.” Yun trầm giọng, kèm theo sát khí lạnh lẽo làm cho những đàn em trong nhóm rùng mình. m thầm không dám phát ra tiếng động, ai cũng không muốn mình trở thành kẻ xui xẻo bị đại ca làm thịt.
“ Ra đi, nhóc con. Đây không phải nơi đùa giỡn của con nít, khi ta còn đang kiên nhẫn nói chuyện với mi.” Với phán đoán tĩnh táo gần như lãnh khốc, Yun đại ca còn đang suy đoán thân phận của đứa bé này.
Đứa trẻ, là ai đưa đến đây? Chỗ của mình bị lộ? Không, không phải...nếu là bình thường những kẻ kia đã biết được thân phận của bọn chúng, thì sẽ không có ai ngu đến mức đưa đến một đứa trẻ ra làm mồi nhữ như thế? Cũng có thể là tên nhóc trước mắt đi lạc vào đây, lúc này?...lừa quỉ đi.
Vào đêm hôm khuya khoắt thế này, làm gì có đứa trẻ nào dám ra đường vào lúc này. Thật sự hình ảnh trước mắt này, rất là tà môn.
“ Hi, không đùa với các vị nữa. Chúng ta đến chơi một trò chơi nha, được không?” Từ trong bóng tối bước ra Lucas ánh mắt cười ấm áp, đối với tất cả những kẻ sát nhân này hoàn toàn không phòng bị.
Nhìn thấy ở trước mặt là một thằng nhóc khoảng 11-12 tuổi, ăn mặc lịch sự. Áo thể thao màu đen, tay dài, có mũ trùm đầu, giày thể thao cũng cùng một màu với áo. Khí chất của tên nhóc này rất kì lạ, vừa ấm áp nhưng cũng cực kỳ lạnh lẽo. Khá giống với khí chất của đại ca Yun…nhưng cả đám chỉ dám nói thầm trong bụng mà thôi. Làm một đàn em thông minh, thì không cần đại ca nhắc nhở...chủ động, thử xem đứa nhóc này muốn cái gì.
“ Nhóc con, cha mẹ của mày không dạy mày buổi tối không nên ra ngoài ban đêm à~~”
“ Ha ha. Chỉ là một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch thôi anh em.”
“ Tự nhiên khi không có thêm một bộ nội tạng đưa lên tận cửa. Không nên lãng phí nha, các anh em~~”
“ Đã một thời gian không được nghe tiếng kêu khóc, van xin của trẻ con, khiến tao hơi buồn à nha…”
Chỉ duy có Yun là ánh mắt cảnh giác nhìn Lucas chằm chằm. Là một kẻ giết người không chớp mắt, có thể sống được đến giờ đều không phải là do may mắn. Một phần nhờ trực giác dã thú trời sinh, đối với mùi vị của sự nguy hiểm có ảnh hưởng đến tính mạng của mình, Yun hoàn toàn cực kỳ nhạy cảm. Đặc biệt khi thấy trong đêm tối xuất hiện một đứa bé. Càng làm cho Yun có xu hướng nghĩ đến trên tay mình hơn 10 nhân mạng của các đứa trẻ khác, có thể trước mặt mình tên nhóc này. Làm hắn ngửi được mùi vị của tử vong...cực kỳ nguy hiểm.
Tuy ý nghĩ rất là buồn cười, nhưng Yun thật sự cười không nổi. Thà tin rằng là có còn hơn không biết gì hết mà mất mạng oan uổng.
Những gì mà Yun suy đoán, rất nhanh được ứng nghiệm ngay lập tức.
“ Thật sự là các vị đang nghĩ như thế sao? Nếu đã như thế thì…”
Chỉ thấy đứa trẻ kia, giơ cánh tay phải, ngón trỏ hướng lên trên rồi chỉ xuống dưới, rất chậm.
Không kẻ nào ngờ đến một màn kinh dị sẽ xảy ra, có tổng cộng 4 cái đầu lâu lấy góc độ quỉ dị bay lên cao, máu phun ra từ cổ xối xả. Theo quán tính cơ thể cả 4 tên đều đang đứng đó, giật giật vài cái rồi toàn bộ đều ngã xuống.
“Bịch.”
“Bịch.”
“Bịch.”
“Bịch.”
Trong đại sảnh có thêm bốn cái xác...
Nhiệt độ trong phòng, ngay lập tức trở nên gần như âm độ, khiến cho tất cả những kẻ ở đây, không hiểu sao đều có cảm giác thật lãnh. Đây không phải là ảo giác, vì mùi máu tanh đang bay thoang thoảng xung quanh những kẻ khác trong đại sảnh.
Tuy rằng trước đó, những người ở đây tay đều nhuốm đầy máu tươi. Tàn sát rất nhiều trẻ nhỏ, nhưng giết đi kẻ khác và tính mạng của mình nằm trong tay kẻ khác, là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Bọn chúng đều là những kẻ hiếp yếu sợ mạnh, cho dù mới đầu không biết đứa bé trước mắt không dễ khi dễ. Nhưng thật sự không ngờ đến tình trạng, một phương đơn giản đồ sát một phương, mà lại không có ai biết những kẻ kia chết như thế nào. Sự việc này, muốn bao nhiêu quỉ dị thì có bấy nhiêu quỉ dị.
Tròng mắt hơi co lại khi nhìn cảnh tượng trước mắt.
Vẫn mười phần tỉnh táo Yun nhẹ lên tiếng phá tan không khí tĩnh lặng này.
“ Luật chơi như thế nào?”
Biết chắc cả đám đêm nay, có nguy cơ treo toàn bộ. Nhưng chỉ cần có một tia hi vọng sống sót, thì cho dù bán mạng cho quỉ dữ cũng không phải là không thể. Huống chi, có thể tên tiểu quỉ này muốn cùng hắn chơi một trò chơi.
Lúc này, một đám đồ tể đã nhận định tên nhóc trước mắt rất có thể là một ác ma, muốn cùng hắn chơi một trò chơi. Nếu từ chối, có thể sẽ bị giết hết cả đám.
“ Trò này gọi là đuổi bắt, thời gian cho các vị chạy trốn là 3 phút. Sau 3 phút ta sẽ bắt đầu đuổi bắt các vị, nếu bị ta bắt được thì...hạ tràng sẽ giống 4 kẻ nằm trên đất kia. Không có luật lệ gì cụ thể, chỉ cần đừng để bị ta tìm thấy là được. Chạy ra khỏi tòa nhà này và đến khu vực có người sống là thắng, ta sẽ không giết kẻ đó.”
“ Ta có điều muốn nói!!” Yun ngay lập tức lên tiếng.
“ Nói.”
“ Chúng ta đang ở tầng thứ 35 của tòa nhà, thang máy thì không hoạt động được. Chạy bộ cũng phải mất hơn 10 phút, mới có thể xuống được đến nơi phía dưới. Thời gian chuẩn bị chỉ có 3 phút là không đủ, ít nhất phải 8 phút mới được.”
“ 5 phút, không cho bàn nữa. Còn bằng không thì chết hết toàn bộ.”
Làm bộ hơi suy nghĩ một tí, Yun cắn cắn khóe môi. Nói...
“ 5 phút thì 5 phút. Trong khoảng thời gian đó, ngươi sẽ không được ăn gian. Chạy đi tìm chúng ta, trước thời gian qui định đấy.”
“ Đồng ý~~”
Chỉnh đồng hồ, bắt đầu đếm ngược 5 phút.
“ Như vậy...cuộc chơi bắt đầu nào
”
Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧
-----------Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!----------
Cảm ơn đọc giả tiepbn7 và Bác [email protected] đã gửi tặng Tác ta Np. Cảm ơn hai Bác nha!!!
Và [email protected] vừa tặng ta Kim Đậu lẫn Đậu thúi, trường hợp này thật sự hết nói nổi. Nhưng thôi kệ!!! Bác tặng hay bác ném, ta cũng hốt tất. Cảm ơn Bác luôn. Ha ha
/242
|