Part 4
“.... Ơ oáp....Ủa Steph? mới mấy tiếng đồng hồ mà sao trông cậu như gầy rộc hẳn đi thế?”
“.... Nếu anh nói là hốc hác đi thì, có lẽ là, đúng như vậy...”
Sắp đến lúc trò chơi bắt đầu, Steph bộ dạng phờ phạc nói với hai người Sora vừa mới tỉnh dậy.
“Được rồi, Shiro, tình hình thế nào?”
“.... Cực – kỳ, tốt....”
Nghe Sora hỏi, trong mắt Shiro lóe lên ánh sáng sắc bén hơn bình thường tới vài bậc.
“Jibril thế nào rồi?”
“Đối với tộc Flügel không có tình trạng tốt hay xấu. Chỉ cần một mệnh lệnh của người, em lúc nào cũng sẵn sàng dâng hiến toàn bộ sức mạnh.”
Jibril cũng từ bỏ vẻ phất phơ thường ngày, trả lời vô cùng nghiêm túc.
“Steph, tình hình cậu.... Ừm, có vẻ là không được tốt lắm.”
Sau khi buông một câu như vậy, Sora tiếp tục chậm rãi nói.
“Steph, cậu có nhớ trò chơi chúng ta đánh cược lần trước không?”
“.... Là trò chơi, nào cơ?”
“Trò đoán lúc nào bồ câu bay lên ấy.”
“À à.... Là hôm tôi bị ra lệnh phải làm chó phải không, vậy thì sao?”
“Cậu có nhớ là lúc ấy, tôi.... vẫn chưa yêu cầu món cược đúng không?”
“…….. Eh?”
“Jibril, cô có thể khiến Werebeast không nghe thấy lời chúng ta nói không?”
“Vâng. Em sẽ dung tinh linh bao phủ Master và Dora-chan, để tiếng của hai người không lọt ra bên ngoài.”
Vòng sáng trên đầu Jibril xoay tròn, Sora nhìn cô khẽ gật đầu rồi quay sang phía Steph.
“Nào Steph, bây giờ tôi sẽ cho cậu một câu thần chú đặc biệt nhé….”
Nụ cười của cậu cực, cực kỳ dịu dàng.
Nhưng thấy cậu tiến tới một cách khác thường, Steph chỉ cảm thấy một dự cảm rất xấu....
Part 5
.... Trò chơi bắt đầu.
Theo sự dẫn đường của Ino, mọi người đi vào trung tâm tầng một trong đại sứ quán.
Đó là một đại sảnh hình vuông khổng lồ, cơ hồ bao trọn diện tích tầng một.
Trên mỗi bức tường đều có gắn một màn hình khổng lồ, những hàng ghế trải dài khắp bốn phía.
Ở đó có hàng trăm.... không, hàng ngàn con người đang ngồi. Tới để xem cuộc đấu quyết định vận mệnh của Imanity, tất cả họ đều dõi mắt vào võ đài với ánh mắt đầy lo lắng và hoài nghi.
Trên võ đài trước màn hình chính diện có một chiếc hộp lớn màu đen... cùng với năm ghế nằm.
“........”
Một bé gái.... đối thủ của cuộc thi đấu đang yên lặng ngồi đợi trên một chiếc ghế.
Đó là đại sứ của Liên Hiệp Đông Bộ đồn trú tại Elechia.
Một Werebeast với đôi tai to dài như cáo Fennec và mái tóc đen tuyền.... Hatsuse Izuna.
Cô bé hai mắt nhắm nghiền, giống như đang tập trung tinh thần, hoàn toàn không còn vẻ thân thiện như hôm trước chút nào.
“..... Mời các vị ngồi sang bên này.”
Dưới sự thúc giục của Ino, Sora ngồi xuống ghế bên cạnh Izuna, tiếp đó lần lượt theo phía tay phải là Shiro, Jibril và Steph.
Xác nhận họ đều đã ngồi yên ổn, Ino đứng bên cạnh Izuna, bắt đầu đọc văn kiện cầm trong tay.
“Như vậy..... Bây giờ chúng ta bắt đầu [Xác nhận nội dung Minh ước].”
Có thể nghe thấy tiếng như có người đang nuốt nước bọt.
“Liên Hiệp Đông Bộ đặt cược [tất cả mọi sở hữu trên đại lục Lucia]. Vương quốc Elechia đặt cược [quân cờ chủng tộc].....cũng tức là, tất cả mọi quyền lợi, lãnh thổ và toàn bộ những gì sở hữu của Imanity. Sẽ do người đại diện của Liên Hiệp Đông Bộ trên đất liền, hai quốc vương của Elechia cùng hai tùy tùng, tổng cộng năm người tiến hành trò chơi do Liên Hiệp Đông Bộ chỉ định..... theo hình thức 1 vs 4.”
Thấy đối phương đáp ứng tất cả mọi yêu cầu của mình....bao gồm cả điều kiện 1 vs 4, Sora nở một nụ cười đắc ý.
..... Đó là điều tất nhiên rồi, bởi vì cậu hoàn toàn không cho đối phương có quyền từ chối.
“Ngoài ra Liên Hiệp Đông Bộ theo thông lệ, kèm theo yêu cầu [quên lãng tất cả ký ức liên quan đến nội dung trò chơi], đối tượng của yêu cầu này là toàn thể Imanity trong đó bao gồm tất cả các player và mọi người quan sát.”
Ino tiếp tục đọc với giọng đều đều.
“Thêm nữa, quy tắc chỉ được thuyết minh sau khi trò chơi bắt đầu nên sau khi nghe quy tắc xong mới từ chối tham gia sẽ được tính là cuộc đấu vô hiệu, chỉ xóa bỏ ký ức có liên quan đến trò chơi.... Điều kiện như vậy có thật sự chấp nhận được không?”
.... Thật là những đòi hỏi vô lý.
Đặt cược xong mới biết là trò chơi như thế nào?
Lại còn sau khi tuyên bố điều kiện nặng nề đến mức nào, cố ý hỏi thêm một lần [như vậy có thật sự chấp nhận nhận được không?]
[Như vậy có thật sự chấp nhận được không?], đó cũng là điều mà tất cả những người đang ngồi xem đều muốn hỏi.
Thế nhưng Sora lại vô cùng ung dung bình thản.
“Ừm, không có vấn đề gì. Chỉ là có hai điểm cần phải nói rõ trước.”
Đồng thời, vua của chủng tộc loài người.... Sora đáp trả sắc bén.
“Cho dù bọn tôi bỏ cuộc thì cũng chỉ có.... [ký ức về trò chơi hôm nay] biến mất. Nếu ông chuẩn bị đưa ra trò chơi không thể chiến thắng để ép bọn tôi bỏ cuộc, chỉ đoạt đi ký ức của bọn tôi thì tốt nhất là nên từ bỏ cái hy vọng viển vông ấy đi vì nó chỉ lãng phí thời gian thôi.”
Tiếp đó, Sora nhìn sâu vào mắt Ino, nói.
“Rồi đến điều thứ hai. [Nếu có hành vi không minh bạch trong trò chơi, khi bị phát hiện sẽ bị thua].... Đó là một tiền đề quan trọng trong [Mười Minh ước], chỉ cần các ông không quên điều đó là không còn vấn đề gì nữa. Được rồi, mau bắt đầu trò chơi đi.”
.... Quá là dễ dàng.
Một trong những cạm bẫy mà đội ngũ thượng tầng Liên Hiệp Đông Bộ bày ra đã bị Sora dễ dàng phá bỏ.
Thấy Sora có vẻ hoàn toàn không hề tính đến chuyện mình sẽ thất bại.
Trong mắt những người đang theo dõi, đó thật sự là hành vi vô cùng ngu xuẩn.
Nhưng Ino và Izuna thì biết nội dung trò chơi đã bị lật tẩy từ trước rồi.
Hai người cùng nhíu mày vì những nguyên nhân khác nhau.
“.... Vậy coi như là các vị đã đồng ý.... Xin hãy tiến hành tuyên thệ trước Minh ước.
Nghe Ino nói vậy, Sora và Shiro giơ tay lên.
Jibril cũng không chút do dự, Steph thì sợ sệt, chần chừ....
[Acciente!]
“Acciente, desu.”
Người đại diện toàn quyền của chủng tộc loài người, Sora và Shiro, cùng hai người tham gia thi đấu khác.
Đại biểu toàn quyền trên đất liền của Liên Hiệp Đông Bộ, Hatsuse Izuna.
.... Tuân theo [Mười Minh ước], cùng đưa ra lời thề.
“Nào, Shiro, đừng buông tay ra nhé!”
“... Anh, cũng vậy...”
Hai người nắm chặt tay nhau, Sora ngồi dựa lưng vào ghế, nói.
“Được rồi... Bắt đầu trò chơi đi.”
“.... Vậy bây giờ tôi sẽ bắt đầu.”
Ino vừa nói vừa thao tác gì đó tại chiếc hộp màu đen... có lẽ là mở công tắc điện.
Những màn hình cực lớn trên tường bắt đầu tỏa sáng.
.... Đây là cuộc đấu đánh cược cả một chủng tộc Imanity và toàn bộ lãnh thổ trên đất liền của quốc gia lớn thứ ba thế giới.
Căng thẳng, nghi ngờ, tuyệt vọng, vô số cảm giác đan xen vào nhau.
Thế nhưng trong đại sảnh chứa hàng ngàn người này lại yên lặng như trong phần mộ.
Ngồi cạnh Izuna, Sora vừa nhìn màn hình vừa nói.
“Này, Izuna-tan.”
“.... Chuyện gì, desu?”
Cô bé hơi do dự trong một thoáng, không biết có nên trả lời đối thủ khi trò chơi sắp sửa bắt đầu thế này hay không.
Nhưng mà, Sora tiếp tục nhìn màn hình, chỉ bình thản, không chút kích động, nói ra một câu.
..... Khiến cho Izuna sẽ phải cảm thấy hối hận rằng mình đáng ra không nên nghe thấy nó.
“Lần cuối cùng em chơi trò chơi thấy [vui vẻ] là lúc nào?”
Nghe thấy thế, Izuna còn chưa kịp suy nghĩ thì màn hình đã biến thành màu đen, tiếp đó...
.... Ý thức của mấy người Sora cùng bị hút vào trong màn hình.
“.... Ơ oáp....Ủa Steph? mới mấy tiếng đồng hồ mà sao trông cậu như gầy rộc hẳn đi thế?”
“.... Nếu anh nói là hốc hác đi thì, có lẽ là, đúng như vậy...”
Sắp đến lúc trò chơi bắt đầu, Steph bộ dạng phờ phạc nói với hai người Sora vừa mới tỉnh dậy.
“Được rồi, Shiro, tình hình thế nào?”
“.... Cực – kỳ, tốt....”
Nghe Sora hỏi, trong mắt Shiro lóe lên ánh sáng sắc bén hơn bình thường tới vài bậc.
“Jibril thế nào rồi?”
“Đối với tộc Flügel không có tình trạng tốt hay xấu. Chỉ cần một mệnh lệnh của người, em lúc nào cũng sẵn sàng dâng hiến toàn bộ sức mạnh.”
Jibril cũng từ bỏ vẻ phất phơ thường ngày, trả lời vô cùng nghiêm túc.
“Steph, tình hình cậu.... Ừm, có vẻ là không được tốt lắm.”
Sau khi buông một câu như vậy, Sora tiếp tục chậm rãi nói.
“Steph, cậu có nhớ trò chơi chúng ta đánh cược lần trước không?”
“.... Là trò chơi, nào cơ?”
“Trò đoán lúc nào bồ câu bay lên ấy.”
“À à.... Là hôm tôi bị ra lệnh phải làm chó phải không, vậy thì sao?”
“Cậu có nhớ là lúc ấy, tôi.... vẫn chưa yêu cầu món cược đúng không?”
“…….. Eh?”
“Jibril, cô có thể khiến Werebeast không nghe thấy lời chúng ta nói không?”
“Vâng. Em sẽ dung tinh linh bao phủ Master và Dora-chan, để tiếng của hai người không lọt ra bên ngoài.”
Vòng sáng trên đầu Jibril xoay tròn, Sora nhìn cô khẽ gật đầu rồi quay sang phía Steph.
“Nào Steph, bây giờ tôi sẽ cho cậu một câu thần chú đặc biệt nhé….”
Nụ cười của cậu cực, cực kỳ dịu dàng.
Nhưng thấy cậu tiến tới một cách khác thường, Steph chỉ cảm thấy một dự cảm rất xấu....
Part 5
.... Trò chơi bắt đầu.
Theo sự dẫn đường của Ino, mọi người đi vào trung tâm tầng một trong đại sứ quán.
Đó là một đại sảnh hình vuông khổng lồ, cơ hồ bao trọn diện tích tầng một.
Trên mỗi bức tường đều có gắn một màn hình khổng lồ, những hàng ghế trải dài khắp bốn phía.
Ở đó có hàng trăm.... không, hàng ngàn con người đang ngồi. Tới để xem cuộc đấu quyết định vận mệnh của Imanity, tất cả họ đều dõi mắt vào võ đài với ánh mắt đầy lo lắng và hoài nghi.
Trên võ đài trước màn hình chính diện có một chiếc hộp lớn màu đen... cùng với năm ghế nằm.
“........”
Một bé gái.... đối thủ của cuộc thi đấu đang yên lặng ngồi đợi trên một chiếc ghế.
Đó là đại sứ của Liên Hiệp Đông Bộ đồn trú tại Elechia.
Một Werebeast với đôi tai to dài như cáo Fennec và mái tóc đen tuyền.... Hatsuse Izuna.
Cô bé hai mắt nhắm nghiền, giống như đang tập trung tinh thần, hoàn toàn không còn vẻ thân thiện như hôm trước chút nào.
“..... Mời các vị ngồi sang bên này.”
Dưới sự thúc giục của Ino, Sora ngồi xuống ghế bên cạnh Izuna, tiếp đó lần lượt theo phía tay phải là Shiro, Jibril và Steph.
Xác nhận họ đều đã ngồi yên ổn, Ino đứng bên cạnh Izuna, bắt đầu đọc văn kiện cầm trong tay.
“Như vậy..... Bây giờ chúng ta bắt đầu [Xác nhận nội dung Minh ước].”
Có thể nghe thấy tiếng như có người đang nuốt nước bọt.
“Liên Hiệp Đông Bộ đặt cược [tất cả mọi sở hữu trên đại lục Lucia]. Vương quốc Elechia đặt cược [quân cờ chủng tộc].....cũng tức là, tất cả mọi quyền lợi, lãnh thổ và toàn bộ những gì sở hữu của Imanity. Sẽ do người đại diện của Liên Hiệp Đông Bộ trên đất liền, hai quốc vương của Elechia cùng hai tùy tùng, tổng cộng năm người tiến hành trò chơi do Liên Hiệp Đông Bộ chỉ định..... theo hình thức 1 vs 4.”
Thấy đối phương đáp ứng tất cả mọi yêu cầu của mình....bao gồm cả điều kiện 1 vs 4, Sora nở một nụ cười đắc ý.
..... Đó là điều tất nhiên rồi, bởi vì cậu hoàn toàn không cho đối phương có quyền từ chối.
“Ngoài ra Liên Hiệp Đông Bộ theo thông lệ, kèm theo yêu cầu [quên lãng tất cả ký ức liên quan đến nội dung trò chơi], đối tượng của yêu cầu này là toàn thể Imanity trong đó bao gồm tất cả các player và mọi người quan sát.”
Ino tiếp tục đọc với giọng đều đều.
“Thêm nữa, quy tắc chỉ được thuyết minh sau khi trò chơi bắt đầu nên sau khi nghe quy tắc xong mới từ chối tham gia sẽ được tính là cuộc đấu vô hiệu, chỉ xóa bỏ ký ức có liên quan đến trò chơi.... Điều kiện như vậy có thật sự chấp nhận được không?”
.... Thật là những đòi hỏi vô lý.
Đặt cược xong mới biết là trò chơi như thế nào?
Lại còn sau khi tuyên bố điều kiện nặng nề đến mức nào, cố ý hỏi thêm một lần [như vậy có thật sự chấp nhận nhận được không?]
[Như vậy có thật sự chấp nhận được không?], đó cũng là điều mà tất cả những người đang ngồi xem đều muốn hỏi.
Thế nhưng Sora lại vô cùng ung dung bình thản.
“Ừm, không có vấn đề gì. Chỉ là có hai điểm cần phải nói rõ trước.”
Đồng thời, vua của chủng tộc loài người.... Sora đáp trả sắc bén.
“Cho dù bọn tôi bỏ cuộc thì cũng chỉ có.... [ký ức về trò chơi hôm nay] biến mất. Nếu ông chuẩn bị đưa ra trò chơi không thể chiến thắng để ép bọn tôi bỏ cuộc, chỉ đoạt đi ký ức của bọn tôi thì tốt nhất là nên từ bỏ cái hy vọng viển vông ấy đi vì nó chỉ lãng phí thời gian thôi.”
Tiếp đó, Sora nhìn sâu vào mắt Ino, nói.
“Rồi đến điều thứ hai. [Nếu có hành vi không minh bạch trong trò chơi, khi bị phát hiện sẽ bị thua].... Đó là một tiền đề quan trọng trong [Mười Minh ước], chỉ cần các ông không quên điều đó là không còn vấn đề gì nữa. Được rồi, mau bắt đầu trò chơi đi.”
.... Quá là dễ dàng.
Một trong những cạm bẫy mà đội ngũ thượng tầng Liên Hiệp Đông Bộ bày ra đã bị Sora dễ dàng phá bỏ.
Thấy Sora có vẻ hoàn toàn không hề tính đến chuyện mình sẽ thất bại.
Trong mắt những người đang theo dõi, đó thật sự là hành vi vô cùng ngu xuẩn.
Nhưng Ino và Izuna thì biết nội dung trò chơi đã bị lật tẩy từ trước rồi.
Hai người cùng nhíu mày vì những nguyên nhân khác nhau.
“.... Vậy coi như là các vị đã đồng ý.... Xin hãy tiến hành tuyên thệ trước Minh ước.
Nghe Ino nói vậy, Sora và Shiro giơ tay lên.
Jibril cũng không chút do dự, Steph thì sợ sệt, chần chừ....
[Acciente!]
“Acciente, desu.”
Người đại diện toàn quyền của chủng tộc loài người, Sora và Shiro, cùng hai người tham gia thi đấu khác.
Đại biểu toàn quyền trên đất liền của Liên Hiệp Đông Bộ, Hatsuse Izuna.
.... Tuân theo [Mười Minh ước], cùng đưa ra lời thề.
“Nào, Shiro, đừng buông tay ra nhé!”
“... Anh, cũng vậy...”
Hai người nắm chặt tay nhau, Sora ngồi dựa lưng vào ghế, nói.
“Được rồi... Bắt đầu trò chơi đi.”
“.... Vậy bây giờ tôi sẽ bắt đầu.”
Ino vừa nói vừa thao tác gì đó tại chiếc hộp màu đen... có lẽ là mở công tắc điện.
Những màn hình cực lớn trên tường bắt đầu tỏa sáng.
.... Đây là cuộc đấu đánh cược cả một chủng tộc Imanity và toàn bộ lãnh thổ trên đất liền của quốc gia lớn thứ ba thế giới.
Căng thẳng, nghi ngờ, tuyệt vọng, vô số cảm giác đan xen vào nhau.
Thế nhưng trong đại sảnh chứa hàng ngàn người này lại yên lặng như trong phần mộ.
Ngồi cạnh Izuna, Sora vừa nhìn màn hình vừa nói.
“Này, Izuna-tan.”
“.... Chuyện gì, desu?”
Cô bé hơi do dự trong một thoáng, không biết có nên trả lời đối thủ khi trò chơi sắp sửa bắt đầu thế này hay không.
Nhưng mà, Sora tiếp tục nhìn màn hình, chỉ bình thản, không chút kích động, nói ra một câu.
..... Khiến cho Izuna sẽ phải cảm thấy hối hận rằng mình đáng ra không nên nghe thấy nó.
“Lần cuối cùng em chơi trò chơi thấy [vui vẻ] là lúc nào?”
Nghe thấy thế, Izuna còn chưa kịp suy nghĩ thì màn hình đã biến thành màu đen, tiếp đó...
.... Ý thức của mấy người Sora cùng bị hút vào trong màn hình.
/63
|