*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chử Dịch Phong hầu như tưởng mình nghe lầm, yên lặng nói: “Sao, bao nhiêu? Lặp lại lần nữa!”
“Bẩm Vương gia.” Thân binh nói ra từng chữ rõ ràng: “Tầm bắn 452 trượng!”
Chử Dịch Phong không biết biểu thị ra sao sự kích động của mình, quay đầu về phía Lăng Tiêu nói: “Có bốn… Hơn 400…”
“Ừm, hơn 400 trượng, như vậy có thể lôi kéo khoảng cách đối chiến xa hơn.” Lăng Tiêu khẽ vuốt xe nỏ, cười một tiếng nói: “Có điều thua ở chỗ không linh hoạt lắm không nhẹ nhàng, xe nỏ này quá nặng, lúc tác chiến không tiện tùy ý di động, chỉ có thể dùng để thủ thành.”
“Nhưng xe nỏ này đã rất tốt.” Chử Dịch Phong vuốt nhẹ xe nỏ, như là nhìn bảo bối quý giá nhất của mình: “So với đại mộc xe nỏ còn lợi hại hơn… Cái này gọi cái gì?”
Lăng Tiêu dừng một chút, tùy ý nói: “Đã quên, liền gọi bàn máy nỏ đi.” Lại quay đầu đối với Ô Kích, Lỗ Vĩ Sơn cười một tiếng nói: “Việc Bàn máy nỏ này kính xin hai vị tướng quân trước tiên bảo mật.”
*St: Bàn máy nỏ
Chử Dịch Phong nghe thấy quay đầu lại không hiểu nói: “Tại sao bảo mật?” Lăng Tiêu mỉm cười liếc mắt nhìn y tiếp tục nói: “Một là bàn máy nỏ cũng có một vài chi tiết nhỏ cần tu sửa, cũng không thể đem bán thành phẩm đi đến Hoàng thành, hai là… Hai vị tướng quân cũng biết, Thánh thượng cũng không thích võ tướng, Vương gia bây giờ bị điều đến phương Bắc nguyên nhân trong lòng các vị đã rõ ràng, bây giờ dâng lên vũ khí này, rõ ràng chính là nói chúng ta luyện tập võ nghệ binh khí cạnh tranh cùng đế vương, Hoàng thượng không hiểu e sợ chúng ta có ý định mưu phản…”
Chử Dịch Phong trong mắt buồn bã, không tiếp lời xoay người đi cùng thân binh thảo luận bí quyết bắn cung nỏ. Lăng Tiêu nhìn sắc mặt Ô Kích, kỳ thực lời này hắn nói cho Ô Kích nghe, Lỗ Vĩ Sơn là võ tướng của Chử Dịch Phong, tự nhiên vạn sự nghe theo Chử Dịch Phong, nhưng thân phận Ô Kích thì có một chút diệu, hắn từng đối với mình lấy lòng nhưng đến cùng không có thật sự đứng ở trên một thuyền, Lăng Tiêu cũng sẽ kiêng kỵ mấy phần.
“Lăng tướng nói đúng lắm.” Ô Kích nói: “Lỗ tướng quân e còn không biết biến cố trong Hoàng thành đi, Phục Kiệt Cầm bây giờ đã vào nhà lao, Phục tướng quân cũng là đời đời công huân, vẫn là bị tru diệt bộ hạ tiền triều cũ có công chi thần, bây giờ ra sao? Người mất trà lạnh …”
Lỗ Vĩ Sơn ở trong quân tin tức bế tắc, nghe tin của Phục Kiệt Cầm cũng tức giận nổi lên một thân huyết, cả giận nói: “Phục Kiệt Cầm từng là tướng sĩ dưới trướng Tiên đế! Hắn sao lại dám…” Phía sau không dám nói tiếp nữa, Lỗ Vĩ Sơn tức giận thở hổn hển mấy hơi, tầng tầng thở dài không tiếp tục nói nữa.
Ô Kích lạnh lùng nói: “Bây giờ bộ hạ cũ của Phục tướng quân tất cả đều đến làm thủ hạ của Tào Dung Hiên, ha ha…”
Lỗ Vĩ Sơn vừa nghe đến Tào Dung Hiên đúng là không phản ứng kịp, nghi ngờ nói: “Đây là người phương nào? Sao trước đây chưa từng nghe nói?”
“Lỗ tướng quân chưa từng nghe nói Tào Dung Hiên, hẳn nghe nói qua Tào thị trận pháp luận chứ? Tào Dung Hiên chính là đời sau của Tào Công, nói tới trận pháp rất là thông thạo.” Ô Kích cười lạnh: “Đáng tiếc là một thư sinh chưa bao giờ trải qua chiến trường, không sờ qua đao chưa từng thấy huyết chưa từng giết người, làm khó Thánh thượng chịu đề bạt hắn, ha ha…”
Lăng Tiêu mỉm cười không nói, Hoàng thượng đương nhiên không phải ngốc, hắn muốn thanh lý người của Tiên đế đang nắm quyền lớn, đương nhiên phải có người của mình thay thế. Trong Hoàng thành lão thần thế gia hắn đương nhiên sẽ không dễ dàng vận dụng, hiện tại là Tào Dung Hiên, phía sau nhất định còn có thể có không ít khuôn mặt mới đi ra.
Mấy người đều là võ tướng không được Hoàng thượng yêu thích, tự nhiên âu sầu trong lòng, ý kiến lập tức đạt thành nhất trí, lý do đường hoàng: Bàn máy nỏ công nghệ vẫn còn chưa hoàn thành, đợi đến tất cả hoàn thiện sẽ báo với triều đình sau.
Đến lúc nào thì hoàn thiện, Lăng Tiêu cười khẽ, trong vòng mấy năm đại khái là không xong rồi.
Vào lúc này triều đình đối với vũ khí hạng nặng như xe nỏ quản lý là rất nghiêm ngặt, như Chử Dịch Phong ở đất phong Vương thì thủ hạ thân binh căn bản là không thể được phân phối xe nỏ, có điều có Ô Kích hỗ trợ rất thuận tiện, quân doanh Bắc bộ và thân binh của Chử Dịch Phong xưa nay không phân rõ ràng, bây giờ tự nhiên vẫn là như thế, quân Bắc bộ quân doanh cờ hiệu hoàn thiện cũng trang bị giống thân binh trong doanh của Chử Dịch Phong.
Mấy ngày sau Sử Phái mang mật thư từ Hoàng thành đưa đến, Lăng Tiêu vội vã nhìn một lần nhắm chặt mắt lại, đến cùng là chết rồi.
Tần Long nhìn sắc mặt Lăng Tiêu, lấy thư Sử Phái nhìn xem một lần, vụ án Tuyên Đức Môn đến nay còn chưa kết, bây giờ đã bắt giữ bốn vị tam phẩm quan văn cùng sáu vị võ tướng, sáu vị võ tướng này lấy Phục Kiệt Cầm làm thủ lĩnh, mà mấy ngày trước Phục Kiệt Cầm sợ tội tự sát.
Cụ thể tình tiết Sử Phái còn chưa điều tra rõ không dám phỏng đoán, nhưng hiện tại từ tin tức mua được của ngục tốt hỏi thăm được, Phục Kiệt Cầm trước khi chết từng bị rất nhiều cực hình rất nặng, hơn nữa không chỉ một lần.
Lăng Tiêu chậm rãi nắm chặt nắm đấm, Hoàng thượng dĩ nhiên đối với Phục Kiệt Cầm dụng hình, hắn không sợ bị người ta biết…
“Chủ tử, có muốn nhân cơ hội này để Sử Phái ở Hoàng thành nhiều tạo một ít lời đồn đãi?” Tần Long trong lòng cũng không khỏi tức giận: “Việc này chúng ta tuy không chứng cứ nhưng tốt xấu không oan uổng hắn…”
“Không thể.” Lăng Tiêu đánh gãy lời nói Tần Long: “Phục tướng quân đã chết, không có người làm chứng câu chuyện này… Để Phục tướng quân chút thể diện đi.”
Lăng Tiêu trong lòng cười lạnh, sẽ không quên chuyện này được.
“Làm cái gì đây?” Chử Dịch Phong ở trong phủ tìm không gặp Lăng Tiêu, tìm đến thư phòng, Tần Long vội vã ngậm miệng không nói. Lăng Tiêu không dấu vết liếc mắt ra hiệu cho Tần Long. Tần Long lặng yên lui ra.
“Đệ từ đâu mà chạy đến đây?” Lăng Tiêu đến gần cầm khăn lau mặt cho Chử Dịch Phong, cười nói: “Trên mặt dính dơ cái gì đây?”
Chử Dịch Phong cười cười: “Vừa nãy chơi với thỏ con làm bẩn đi, mấy tên tiểu tử kia chắc ăn ngon miệng, cao lớn hơn không ít, nhìn thấy ta liền chạy đến bên chân ra… Tần Long tìm đến huynh làm gì?”
Lăng Tiêu cười cười: “Ồ… Nói tới cái này thì ta có chuyện thương lượng với đệ đây.” Lăng Tiêu nói kéo Chử Dịch Phong ngồi xuống, Chử Dịch Phong đem tráp kéo qua bóc hạt thông cho Lăng Tiêu, cười nói: “Huynh nói đi.”
“Như hôm nay khí trời đã rất tốt chúng ta nên chọn một ít kim ngư( cá vàng) thả vào ao ở trong viện chơi. Nên ta mới vừa dặn dò Tần Long đi kiếm cái này.” Lăng Tiêu cười nói: “Ta còn muốn lại chọn mua một ít chim thả ở trong vườn, để có thật nhiều con vật.”
Chử Dịch Phong sững sờ một chút: “Đem chim mà nuôi trong vườn, nó không bay?”
“Đương nhiên nó sẽ bay đi một ít, có điều chúng ta ở trong vườn để vài hộp thức ăn, mỗi ngày cũng cho người thêm lương thực ngũ cốc, nó tự nhiên vẫn trở về ăn uống.” Lăng Tiêu cười cười: “Nói không chừng còn có thể dẫn thêm vài con chim nơi khác đến.”
Chử Dịch Phong đối với những chuyện này từ trước đến giờ không có ý kiến gì: “Đều nghe lời huynh.”
Ngày mai Lăng Tiêu liền lôi kéo Chử Dịch Phong cùng đi xem chọn mua kim ngư, sư phụ có kinh nghiệm chỉ bảo trước tiên dùng lu lớn lấy nước ao trong vườn nuôi kim ngư trước, qua mấy ngày sau mới thả kim ngư vào trong ao. Chử Dịch Phong ở trong đình giữa hồ lấy thức ăn cho cá ném cho kim ngư ăn, Lăng Tiêu thấy Chử Dịch Phong liên tiếp bỏ thức ăn cá vào trong hồ cảm giác xuất thần, Lăng Tiêu xoa xoa trán của y: “Sao vậy, muốn cái gì đây?”
“Không có…” Chử Dịch Phong suy nghĩ một chút nói: “Ta nghĩ có thể nuôi cua hay không, đến khi muốn ăn cũng không cuống lên, ăn của nhà mình là được.”
Lăng Tiêu bật cười: “Muốn cái gì đây, con cua cũng không phải nuôi ở trong hồ, yên tâm đi, dù sao cũng sẽ có cho đệ, nghĩ tới cũng lâu dài.”
“Ha hả…” Chử Dịch Phong có chút ngượng ngùng, suy nghĩ một chút nói: “Đúng rồi, mấy ngày trước Bùi đại nhân còn có Phùng đại nhân đưa ít thứ đến cho ra, nói là cho người trong phòng của ta, ta nhìn một chút đều là vải vóc chất lượng cũng không tệ, ta nghĩ phủ chúng ta lại không dùng được cũng không cần những thứ này, huynh chuẩn bị kêu người mang cho biểu muội đi.”
“Lúc này đã hiểu thông, không trả tới trả lui nữa?” Lăng Tiêu trêu đùa: “Cuối cùng cũng coi như là trưởng thành”
Lúc Chử Dịch Phong mới vừa phong Vương luôn có người thỉnh thoảng hiếu kính ít thứ đến, Chử Dịch Phong vừa bắt đầu đưa hết trả về, làm các quan chức lo sợ mặt mày tái mét, cho rằng đã xúc phạm Vương gia cái gì, cũng còn tốt có Lăng Tiêu nghĩ biện pháp bù đắp. Từ chuyện đó sau này hắn nói với Chử Dịch Phong không thể trả lại lễ vật quan chức hiếu kính, Lăng Tiêu nói đường hoàng: Nhân gia thật vất vả tích góp ít đồ, lo lắng sợ hãi hiếu kính cho đệ, nhưng đệ không nhìn được hảo ý liền trả về, nhân gia biết bao đáng thương!
Chử Dịch Phong bị Lăng Tiêu tẩy não cũng chiếu theo mà làm. Lăng Tiêu không khỏi đau lòng, trước đây ngay cả mình cũng thu được một chút hiếu kính của người phía dưới nhưng Chử Dịch Phong chưa thu được, đường đường một Vương gia mà một, hai năm nay mới bắt đầu xử lý chuyện như vậy, đây chính là hậu quả không được Hoàng Thượng yêu thích, ai cũng không để vào mắt.
Lăng Tiêu gật đầu nở nụ cười: “Được, có tốt cũng chọn cho di mẫu một ít.”
Chìa khoá khố phòng trong phủ ở trong tay Lăng Tiêu, hai người lấy chìa khoá đi vào trong kho chọn đồ vật, Lăng Tiêu nhìn kỹ vải vóc đưa tới nói: Ngũ sắc Vân Cẩm mười thước, quốc sắc thiên hương trang đoạn mười thước, đoạn liêu trục hoa, so với trên dùng cũng không kém, Lăng Tiêu gật đầu: “Trang đoạn cho Trĩ nhi, Vân Cẩm hiếu kính Di mẫu đi.”
“Ừm.” Chử Dịch Phong không có ý kiến: “Màu nâu thọ tự đoạn cũng không sai, cho Thi phu nhân đi, lão nhân gia mặc cái này rất đẹp.” Nói xong lại chuẩn bị một chút đồ nữ nhân yêu thích, chọn xong rồi thu thập đi ra, gói kỹ càng cho người đưa đến Hoàng thành.
Nửa tháng sau người từ Hoàng thành trở về, Hoàng hậu, Thọ Khang Hầu phủ còn có Thi gia đều đưa không ít đồ vật trở về, có điều lúc này còn có An khang Hầu phủ đưa tới đồ vật, Lăng Tiêu cười cười đem lễ đưa cho Chử Dịch Phong: ” Nhạc gia của đệ đưa tới.”
An Khang Hầu ở trong Hoàng thành cũng không có thực quyền, chỉ có danh phận Hầu gia tên tuổi thôi, có điều An Khang Hầu không phải ngốc, bây giờ Chử Dịch Phong quân công hiển hách, tuy không được Hoàng thượng yêu thích nhưng tốt xấu cũng là Vương gia ở một đất phong, nữ nhi nhà An Khang chết đi cũng từ tam phẩm phụ Quốc Hoàng Quận Vương phi một đường thăng đến Nhất Phẩm Giám Quốc Tôn Thánh Thân Vương phi, đều là ỷ vào Chử Dịch Phong không chịu thua kém.
An Khang Hầu không cầu nhiều quyền lợi địa vị, chỉ muốn dựa vào Chử Dịch Phong chống đỡ gia tộc là tốt rồi, hắn đúng là không hy vọng xa vời Chử Dịch Phong sau này có thể đăng đại vị, xem tình thế ở Hoàng thành sau này thượng vị sẽ là Tuệ Vương. An Khang Hầu không dã tâm gì, cô gia có thể ngồi vững vàng vương vị, phối hợp tốt với An Khang Hầu phủ là được.
Chử Dịch Phong nhìn lễ chỉ cười, nhẹ giọng nói: “Lần tới tặng lễ vật cho người trong Hoàng thành cũng tặng cho An Khang Hầu phủ một phần đi.. Ừ…” Chử Dịch Phong nhìn sắc mất Lăng Tiêu sợ hắn không cao hứng, nhỏ giọng nói: “Được không?”
“Tự nhiên.” Lăng Tiêu biết Chử Dịch Phong vẫn đối với An Dung Nhi hổ thẹn, sao Lăng Tiêu lại nghĩ không thông, có điều hắn đương nhiên sẽ không bởi vì chút chuyện nhỏ này ngược lại ý của Chử Dịch Phong, cười nói: “Trước đây là ta bất cẩn rồi, sau này phàm là cho tặng lễ vật cho Hoàng thành đều sẽ cho An Khang Hầu phủ một phần.”
Xưa nay mỗi khi chuẩn bị lễ tết nhất đều do Lăng Tiêu chuẩn bị, chưa bao giờ thất lễ với An Khang Hầu phủ, những điều này Chử Dịch Phong đều biết, có chút ngượng ngùng: “Ta chính là nghĩ… Nhà bọn họ mất đi một nhi nữ, Ừ…”
“Ta biết.” Lăng Tiêu cười cười không thèm để ý, để Bích Hà kêu hạ nhân mang đồ từ Thọ Khang Hầu phủ đến hỏi trong chuyện trong phủ, không lâu lắm Bích Hà dẫn theo người tới, Lăng Tiêu vừa nhìn, chính là một quản sự của phủ tên là Lai Vượng.
Lai Vượng đi vào trước tiên hành lễ với Chử Dịch Phong và Lăng Tiêu, cười nói quý phủ bây giờ hết thảy đều tốt, Lăng Tiêu lại hỏi Thi quý phủ, Lai Vượng cười nói: “Chúc mừng Nhị thiếu gia, bây giờ Nhị tiểu thư thân thể nặng nề, thái y xem mạch nói là thai song sinh, còn rất có thể là hai huynh đệ, quý phủ của chúng ta còn có Thi quý phủ vui sướng vô cùng, trong cung Hoàng Hậu nương nương còn cho hai vị ma ma đến chuyên môn hầu hạ, vạn sự như ý.”
Lăng Tiêu nghe xong vui vẻ nói: “Như vậy rất tốt, chỉ là Trĩ nhi mang thai lần đầu, vạn sự phải cẩn thận.”
Lai Vượng cười đáp ứng: “Đúng vậy, Thi quý phủ còn kém đem tiểu thư chúng ta cung lên, nghe nói hai vị ma ma trong cung đi ra cũng lợi hại, trong ngày thường chuẩn bị ẩm thực dưỡng thai cho tiểu thư, mỗi ngày còn đúng hạn cho hoạt động một chút, vừa bắt đầu cô gia còn sợ tiểu thư mệt, sau đó tinh thần tiểu thư càng ngày càng tốt hơn, bởi vậy có thể thấy được ma ma này có biện pháp đúng.”
Lăng Tiêu gật đầu yên tâm: “Gia đình giàu có ẩm thực khá hơn một chút, thai nhi dưỡng lớn quá thì không dễ sinh sản, ma ma để Trĩ nhi hoạt động thêm chính là vì chuyện này, như vậy rất tốt, trở lại thay ta chuyển cho hai vị ma ma một trăm lạng bạc, nói là ta cảm niệm các nàng để tâm hầu hạ Trĩ nhi.”
Lai Vượng nở nụ cười: “Đến cùng thiếu gia hiểu rõ nhị tiểu thư nhất.”
Chử Dịch Phong nghe cũng cao hứng, lại nói: “Lúc trở về lại từ trong kho của ta lấy chút đồ bổ, ta thấy có nhân sâm sừng hươu còn có vài thứ gì tốt, cũng mang đi cho, dù sao hai ta không cần những thứ này, để lâu ngày cũng mất đi dược tính.”
Lăng Tiêu đối với Chử Dịch Phong cười cười: “Nghe lời đệ.”
Nói nửa ngày Lăng Tiêu lại hỏi: “Trong phủ còn có chuyện gì khác?”
Lai Vượng nghe vậy sửng sốt một chút, do dự lại nói: “Đại… Đại tiểu thư, ra… Một chút việc nhỏ.”
“Một chút việc nhỏ?” Lăng Tiêu cười khẽ: “Nói đi, ta cũng muốn nghe một chút.”
Lai Vượng cúi đầu, cũng không còn sắc mặt vui mừng khi nãy, chậm rãi nói: “Lúc Nhị thiếu gia về Hoàng thành phỏng chừng cũng nghe nói, nha đầu hồi môn Mã Não của Đại tiểu thư được Từ thiếu gia thu vào trong phòng, còn… Còn có hài tử. Đại tiểu thư vốn rất tức giận, nhưng Từ thiếu gia che chở Mã Não, mà Từ thái thái cũng yêu thích Mã Não, cũng không cách nào…”
“Sau đó không biết tại sao Đại tiểu thư trở nên rất tốt với Mã Não, mỗi ngày ở cùng một chỗ, chậm rãi mong Từ thiếu gia vui vẻ quay lại với mình, mọi người trong phủ của chúng ta cũng vui vẻ, nói hai bên hoà thuận là được rồi, ai biết…”
“Tháng trước Mã Não đột nhiên bị bệnh nặng vừa mới nửa ngày hài tử bị hư, Từ quý phủ giận dữ, cuối cùng dĩ nhiên tra ra được Đại tiểu thư, ở trong phòng của Đại tiểu thư tìm được dược, mới đầu Đại tiểu thư còn nói đó là kỳ dược mà mình điều trị nhưng sau đó gọi tới thái y hỏi, thái y nói… Nói là dược sẩy thai.”
Lăng Tiêu lông mày nhíu lại, Lăng Y thật sự còn coi mình là tiểu thư hào môn đây, một khi gả làm thiếp thất, không biết lấy lòng phụ mẫu và phu quân, còn dám làm ra loại chuyện thương thiên hại lý, thực sự là phiền phức.
Lăng Tiêu lạnh nhạt nói: “Sau đó thì sao?”
Lai Vượng dừng một chút rồi nói: “Sau đó… Từ thiếu gia nói phải hưu Đại tiểu thư, lão gia cùng với Từ thái thái tuy tức giận nhưng không dám hưu tiểu thư của chúng ta nên không cho, Từ thiếu gia nói không dám ở trong phủ, nói Đại tiểu thư sẽ cho hắn ăn độc dược, hơn một tháng vẫn ở bên ngoài, Từ lão gia và thái thái cũng không cách nào, quý phủ chúng ta và Từ thái thái, cũng không biết tiếp theo nên làm sao.”
Lăng Tiêu cười khẽ: “Thực sự là náo nhiệt, đáng tiếc ta chưa tận mắt thấy…”
Chử Dịch Phong nuốt nước miếng, nghe Lai Vượng nói trí tưởng tượng của y hoàn toàn siêu thoát rồi, chuyện này đều là… Cái chuyện gì nha, trong lòng nghĩ không nhịn được đau lòng vì Lăng Tiêu. Lăng Tiêu vì mình rời xa nhà đi đến địa phương xa xôi này, bây giờ trong nhà xảy ra đại sự như thế, coi như Lăng Tiêu không thèm để ý Lăng Y nhất định cũng lo lắng chuyện trong nhà, nhưng không thể trở về chăm nom…
Nhưng Lăng Tiêu lúc này tâm tình không sai, cười nói: “Vô sự, có điều chỉ là trò đùa trẻ con của tiểu phu thê trong khuê phòng thôi, ngươi đi đi, nghỉ ngơi một ngày rồi trở về.” Nói để người trong phủ cố gắng chiêu đãi, Lai Vượng lại dập đầu hành lễ với Lăng Tiêu rồi lui ra.
Lăng Tiêu nhìn khuôn mặt Chử Dịch Phong liền biết trong lòng y nghĩ tới cái gì, trong lòng vừa ấm áp vừa buồn cười, vỗ vỗ bên cạnh mình, Chử Dịch Phong biết ý, đi tới ngồi xuống, nắm tay Lăng Tiêu, nhỏ giọng nói: “Nếu không… huynh viết thư về hỏi một chút, Ừ…”
“Không có chuyện gì, trong phủ có cô tổ mẫu, bao nhiêu chuyện cũng có thể giải quyết.” Lời này nói đúng là chân tâm, trong nhà Thi phu nhân và Lăng Tiêu một lòng, làm mọi chuyện tất nhiên sẽ không để cho Lăng Tiêu thất vọng. Lăng Y, ha ha…
Lăng Tiêu thấy Chử Dịch Phong vẫn làm ra dáng vẻ đau lòng không nhịn được đùa y, mắt phượng khẽ nâng nháy mắt một cái, trong phòng bọn nha hoàn hầu hạ lui xuống hết. Lăng Tiêu cười nói: “Đau lòng ta?”
“Ừm.” Chử Dịch Phong thành thật gật đầu: “Đau lòng.”
Lăng Tiêu xoa nhẹ tóc Chử Dịch Phong: “Kêu tiếng êm tai cho ta nghe được không hả?” Chử Dịch Phong nghe vậy đỏ mặt, Lăng Tiêu vào ban ngày thảo luận chuyện phòng the không đứng đắn, Chử Dịch Phong da mặt không dày như thế, muốn an ủi Lăng Tiêu nhưng không làm được, đỏ mặt chậm chập, Lăng Tiêu nhìn buồn cười, cúi đầu gần kề bên tai Chử Dịch Phong nhẹ giọng nói: “Không muốn thì thôi, chờ đến tối…”
Chử Dịch Phong hầu như tưởng mình nghe lầm, yên lặng nói: “Sao, bao nhiêu? Lặp lại lần nữa!”
“Bẩm Vương gia.” Thân binh nói ra từng chữ rõ ràng: “Tầm bắn 452 trượng!”
Chử Dịch Phong không biết biểu thị ra sao sự kích động của mình, quay đầu về phía Lăng Tiêu nói: “Có bốn… Hơn 400…”
“Ừm, hơn 400 trượng, như vậy có thể lôi kéo khoảng cách đối chiến xa hơn.” Lăng Tiêu khẽ vuốt xe nỏ, cười một tiếng nói: “Có điều thua ở chỗ không linh hoạt lắm không nhẹ nhàng, xe nỏ này quá nặng, lúc tác chiến không tiện tùy ý di động, chỉ có thể dùng để thủ thành.”
“Nhưng xe nỏ này đã rất tốt.” Chử Dịch Phong vuốt nhẹ xe nỏ, như là nhìn bảo bối quý giá nhất của mình: “So với đại mộc xe nỏ còn lợi hại hơn… Cái này gọi cái gì?”
Lăng Tiêu dừng một chút, tùy ý nói: “Đã quên, liền gọi bàn máy nỏ đi.” Lại quay đầu đối với Ô Kích, Lỗ Vĩ Sơn cười một tiếng nói: “Việc Bàn máy nỏ này kính xin hai vị tướng quân trước tiên bảo mật.”
*St: Bàn máy nỏ
Chử Dịch Phong nghe thấy quay đầu lại không hiểu nói: “Tại sao bảo mật?” Lăng Tiêu mỉm cười liếc mắt nhìn y tiếp tục nói: “Một là bàn máy nỏ cũng có một vài chi tiết nhỏ cần tu sửa, cũng không thể đem bán thành phẩm đi đến Hoàng thành, hai là… Hai vị tướng quân cũng biết, Thánh thượng cũng không thích võ tướng, Vương gia bây giờ bị điều đến phương Bắc nguyên nhân trong lòng các vị đã rõ ràng, bây giờ dâng lên vũ khí này, rõ ràng chính là nói chúng ta luyện tập võ nghệ binh khí cạnh tranh cùng đế vương, Hoàng thượng không hiểu e sợ chúng ta có ý định mưu phản…”
Chử Dịch Phong trong mắt buồn bã, không tiếp lời xoay người đi cùng thân binh thảo luận bí quyết bắn cung nỏ. Lăng Tiêu nhìn sắc mặt Ô Kích, kỳ thực lời này hắn nói cho Ô Kích nghe, Lỗ Vĩ Sơn là võ tướng của Chử Dịch Phong, tự nhiên vạn sự nghe theo Chử Dịch Phong, nhưng thân phận Ô Kích thì có một chút diệu, hắn từng đối với mình lấy lòng nhưng đến cùng không có thật sự đứng ở trên một thuyền, Lăng Tiêu cũng sẽ kiêng kỵ mấy phần.
“Lăng tướng nói đúng lắm.” Ô Kích nói: “Lỗ tướng quân e còn không biết biến cố trong Hoàng thành đi, Phục Kiệt Cầm bây giờ đã vào nhà lao, Phục tướng quân cũng là đời đời công huân, vẫn là bị tru diệt bộ hạ tiền triều cũ có công chi thần, bây giờ ra sao? Người mất trà lạnh …”
Lỗ Vĩ Sơn ở trong quân tin tức bế tắc, nghe tin của Phục Kiệt Cầm cũng tức giận nổi lên một thân huyết, cả giận nói: “Phục Kiệt Cầm từng là tướng sĩ dưới trướng Tiên đế! Hắn sao lại dám…” Phía sau không dám nói tiếp nữa, Lỗ Vĩ Sơn tức giận thở hổn hển mấy hơi, tầng tầng thở dài không tiếp tục nói nữa.
Ô Kích lạnh lùng nói: “Bây giờ bộ hạ cũ của Phục tướng quân tất cả đều đến làm thủ hạ của Tào Dung Hiên, ha ha…”
Lỗ Vĩ Sơn vừa nghe đến Tào Dung Hiên đúng là không phản ứng kịp, nghi ngờ nói: “Đây là người phương nào? Sao trước đây chưa từng nghe nói?”
“Lỗ tướng quân chưa từng nghe nói Tào Dung Hiên, hẳn nghe nói qua Tào thị trận pháp luận chứ? Tào Dung Hiên chính là đời sau của Tào Công, nói tới trận pháp rất là thông thạo.” Ô Kích cười lạnh: “Đáng tiếc là một thư sinh chưa bao giờ trải qua chiến trường, không sờ qua đao chưa từng thấy huyết chưa từng giết người, làm khó Thánh thượng chịu đề bạt hắn, ha ha…”
Lăng Tiêu mỉm cười không nói, Hoàng thượng đương nhiên không phải ngốc, hắn muốn thanh lý người của Tiên đế đang nắm quyền lớn, đương nhiên phải có người của mình thay thế. Trong Hoàng thành lão thần thế gia hắn đương nhiên sẽ không dễ dàng vận dụng, hiện tại là Tào Dung Hiên, phía sau nhất định còn có thể có không ít khuôn mặt mới đi ra.
Mấy người đều là võ tướng không được Hoàng thượng yêu thích, tự nhiên âu sầu trong lòng, ý kiến lập tức đạt thành nhất trí, lý do đường hoàng: Bàn máy nỏ công nghệ vẫn còn chưa hoàn thành, đợi đến tất cả hoàn thiện sẽ báo với triều đình sau.
Đến lúc nào thì hoàn thiện, Lăng Tiêu cười khẽ, trong vòng mấy năm đại khái là không xong rồi.
Vào lúc này triều đình đối với vũ khí hạng nặng như xe nỏ quản lý là rất nghiêm ngặt, như Chử Dịch Phong ở đất phong Vương thì thủ hạ thân binh căn bản là không thể được phân phối xe nỏ, có điều có Ô Kích hỗ trợ rất thuận tiện, quân doanh Bắc bộ và thân binh của Chử Dịch Phong xưa nay không phân rõ ràng, bây giờ tự nhiên vẫn là như thế, quân Bắc bộ quân doanh cờ hiệu hoàn thiện cũng trang bị giống thân binh trong doanh của Chử Dịch Phong.
Mấy ngày sau Sử Phái mang mật thư từ Hoàng thành đưa đến, Lăng Tiêu vội vã nhìn một lần nhắm chặt mắt lại, đến cùng là chết rồi.
Tần Long nhìn sắc mặt Lăng Tiêu, lấy thư Sử Phái nhìn xem một lần, vụ án Tuyên Đức Môn đến nay còn chưa kết, bây giờ đã bắt giữ bốn vị tam phẩm quan văn cùng sáu vị võ tướng, sáu vị võ tướng này lấy Phục Kiệt Cầm làm thủ lĩnh, mà mấy ngày trước Phục Kiệt Cầm sợ tội tự sát.
Cụ thể tình tiết Sử Phái còn chưa điều tra rõ không dám phỏng đoán, nhưng hiện tại từ tin tức mua được của ngục tốt hỏi thăm được, Phục Kiệt Cầm trước khi chết từng bị rất nhiều cực hình rất nặng, hơn nữa không chỉ một lần.
Lăng Tiêu chậm rãi nắm chặt nắm đấm, Hoàng thượng dĩ nhiên đối với Phục Kiệt Cầm dụng hình, hắn không sợ bị người ta biết…
“Chủ tử, có muốn nhân cơ hội này để Sử Phái ở Hoàng thành nhiều tạo một ít lời đồn đãi?” Tần Long trong lòng cũng không khỏi tức giận: “Việc này chúng ta tuy không chứng cứ nhưng tốt xấu không oan uổng hắn…”
“Không thể.” Lăng Tiêu đánh gãy lời nói Tần Long: “Phục tướng quân đã chết, không có người làm chứng câu chuyện này… Để Phục tướng quân chút thể diện đi.”
Lăng Tiêu trong lòng cười lạnh, sẽ không quên chuyện này được.
“Làm cái gì đây?” Chử Dịch Phong ở trong phủ tìm không gặp Lăng Tiêu, tìm đến thư phòng, Tần Long vội vã ngậm miệng không nói. Lăng Tiêu không dấu vết liếc mắt ra hiệu cho Tần Long. Tần Long lặng yên lui ra.
“Đệ từ đâu mà chạy đến đây?” Lăng Tiêu đến gần cầm khăn lau mặt cho Chử Dịch Phong, cười nói: “Trên mặt dính dơ cái gì đây?”
Chử Dịch Phong cười cười: “Vừa nãy chơi với thỏ con làm bẩn đi, mấy tên tiểu tử kia chắc ăn ngon miệng, cao lớn hơn không ít, nhìn thấy ta liền chạy đến bên chân ra… Tần Long tìm đến huynh làm gì?”
Lăng Tiêu cười cười: “Ồ… Nói tới cái này thì ta có chuyện thương lượng với đệ đây.” Lăng Tiêu nói kéo Chử Dịch Phong ngồi xuống, Chử Dịch Phong đem tráp kéo qua bóc hạt thông cho Lăng Tiêu, cười nói: “Huynh nói đi.”
“Như hôm nay khí trời đã rất tốt chúng ta nên chọn một ít kim ngư( cá vàng) thả vào ao ở trong viện chơi. Nên ta mới vừa dặn dò Tần Long đi kiếm cái này.” Lăng Tiêu cười nói: “Ta còn muốn lại chọn mua một ít chim thả ở trong vườn, để có thật nhiều con vật.”
Chử Dịch Phong sững sờ một chút: “Đem chim mà nuôi trong vườn, nó không bay?”
“Đương nhiên nó sẽ bay đi một ít, có điều chúng ta ở trong vườn để vài hộp thức ăn, mỗi ngày cũng cho người thêm lương thực ngũ cốc, nó tự nhiên vẫn trở về ăn uống.” Lăng Tiêu cười cười: “Nói không chừng còn có thể dẫn thêm vài con chim nơi khác đến.”
Chử Dịch Phong đối với những chuyện này từ trước đến giờ không có ý kiến gì: “Đều nghe lời huynh.”
Ngày mai Lăng Tiêu liền lôi kéo Chử Dịch Phong cùng đi xem chọn mua kim ngư, sư phụ có kinh nghiệm chỉ bảo trước tiên dùng lu lớn lấy nước ao trong vườn nuôi kim ngư trước, qua mấy ngày sau mới thả kim ngư vào trong ao. Chử Dịch Phong ở trong đình giữa hồ lấy thức ăn cho cá ném cho kim ngư ăn, Lăng Tiêu thấy Chử Dịch Phong liên tiếp bỏ thức ăn cá vào trong hồ cảm giác xuất thần, Lăng Tiêu xoa xoa trán của y: “Sao vậy, muốn cái gì đây?”
“Không có…” Chử Dịch Phong suy nghĩ một chút nói: “Ta nghĩ có thể nuôi cua hay không, đến khi muốn ăn cũng không cuống lên, ăn của nhà mình là được.”
Lăng Tiêu bật cười: “Muốn cái gì đây, con cua cũng không phải nuôi ở trong hồ, yên tâm đi, dù sao cũng sẽ có cho đệ, nghĩ tới cũng lâu dài.”
“Ha hả…” Chử Dịch Phong có chút ngượng ngùng, suy nghĩ một chút nói: “Đúng rồi, mấy ngày trước Bùi đại nhân còn có Phùng đại nhân đưa ít thứ đến cho ra, nói là cho người trong phòng của ta, ta nhìn một chút đều là vải vóc chất lượng cũng không tệ, ta nghĩ phủ chúng ta lại không dùng được cũng không cần những thứ này, huynh chuẩn bị kêu người mang cho biểu muội đi.”
“Lúc này đã hiểu thông, không trả tới trả lui nữa?” Lăng Tiêu trêu đùa: “Cuối cùng cũng coi như là trưởng thành”
Lúc Chử Dịch Phong mới vừa phong Vương luôn có người thỉnh thoảng hiếu kính ít thứ đến, Chử Dịch Phong vừa bắt đầu đưa hết trả về, làm các quan chức lo sợ mặt mày tái mét, cho rằng đã xúc phạm Vương gia cái gì, cũng còn tốt có Lăng Tiêu nghĩ biện pháp bù đắp. Từ chuyện đó sau này hắn nói với Chử Dịch Phong không thể trả lại lễ vật quan chức hiếu kính, Lăng Tiêu nói đường hoàng: Nhân gia thật vất vả tích góp ít đồ, lo lắng sợ hãi hiếu kính cho đệ, nhưng đệ không nhìn được hảo ý liền trả về, nhân gia biết bao đáng thương!
Chử Dịch Phong bị Lăng Tiêu tẩy não cũng chiếu theo mà làm. Lăng Tiêu không khỏi đau lòng, trước đây ngay cả mình cũng thu được một chút hiếu kính của người phía dưới nhưng Chử Dịch Phong chưa thu được, đường đường một Vương gia mà một, hai năm nay mới bắt đầu xử lý chuyện như vậy, đây chính là hậu quả không được Hoàng Thượng yêu thích, ai cũng không để vào mắt.
Lăng Tiêu gật đầu nở nụ cười: “Được, có tốt cũng chọn cho di mẫu một ít.”
Chìa khoá khố phòng trong phủ ở trong tay Lăng Tiêu, hai người lấy chìa khoá đi vào trong kho chọn đồ vật, Lăng Tiêu nhìn kỹ vải vóc đưa tới nói: Ngũ sắc Vân Cẩm mười thước, quốc sắc thiên hương trang đoạn mười thước, đoạn liêu trục hoa, so với trên dùng cũng không kém, Lăng Tiêu gật đầu: “Trang đoạn cho Trĩ nhi, Vân Cẩm hiếu kính Di mẫu đi.”
“Ừm.” Chử Dịch Phong không có ý kiến: “Màu nâu thọ tự đoạn cũng không sai, cho Thi phu nhân đi, lão nhân gia mặc cái này rất đẹp.” Nói xong lại chuẩn bị một chút đồ nữ nhân yêu thích, chọn xong rồi thu thập đi ra, gói kỹ càng cho người đưa đến Hoàng thành.
Nửa tháng sau người từ Hoàng thành trở về, Hoàng hậu, Thọ Khang Hầu phủ còn có Thi gia đều đưa không ít đồ vật trở về, có điều lúc này còn có An khang Hầu phủ đưa tới đồ vật, Lăng Tiêu cười cười đem lễ đưa cho Chử Dịch Phong: ” Nhạc gia của đệ đưa tới.”
An Khang Hầu ở trong Hoàng thành cũng không có thực quyền, chỉ có danh phận Hầu gia tên tuổi thôi, có điều An Khang Hầu không phải ngốc, bây giờ Chử Dịch Phong quân công hiển hách, tuy không được Hoàng thượng yêu thích nhưng tốt xấu cũng là Vương gia ở một đất phong, nữ nhi nhà An Khang chết đi cũng từ tam phẩm phụ Quốc Hoàng Quận Vương phi một đường thăng đến Nhất Phẩm Giám Quốc Tôn Thánh Thân Vương phi, đều là ỷ vào Chử Dịch Phong không chịu thua kém.
An Khang Hầu không cầu nhiều quyền lợi địa vị, chỉ muốn dựa vào Chử Dịch Phong chống đỡ gia tộc là tốt rồi, hắn đúng là không hy vọng xa vời Chử Dịch Phong sau này có thể đăng đại vị, xem tình thế ở Hoàng thành sau này thượng vị sẽ là Tuệ Vương. An Khang Hầu không dã tâm gì, cô gia có thể ngồi vững vàng vương vị, phối hợp tốt với An Khang Hầu phủ là được.
Chử Dịch Phong nhìn lễ chỉ cười, nhẹ giọng nói: “Lần tới tặng lễ vật cho người trong Hoàng thành cũng tặng cho An Khang Hầu phủ một phần đi.. Ừ…” Chử Dịch Phong nhìn sắc mất Lăng Tiêu sợ hắn không cao hứng, nhỏ giọng nói: “Được không?”
“Tự nhiên.” Lăng Tiêu biết Chử Dịch Phong vẫn đối với An Dung Nhi hổ thẹn, sao Lăng Tiêu lại nghĩ không thông, có điều hắn đương nhiên sẽ không bởi vì chút chuyện nhỏ này ngược lại ý của Chử Dịch Phong, cười nói: “Trước đây là ta bất cẩn rồi, sau này phàm là cho tặng lễ vật cho Hoàng thành đều sẽ cho An Khang Hầu phủ một phần.”
Xưa nay mỗi khi chuẩn bị lễ tết nhất đều do Lăng Tiêu chuẩn bị, chưa bao giờ thất lễ với An Khang Hầu phủ, những điều này Chử Dịch Phong đều biết, có chút ngượng ngùng: “Ta chính là nghĩ… Nhà bọn họ mất đi một nhi nữ, Ừ…”
“Ta biết.” Lăng Tiêu cười cười không thèm để ý, để Bích Hà kêu hạ nhân mang đồ từ Thọ Khang Hầu phủ đến hỏi trong chuyện trong phủ, không lâu lắm Bích Hà dẫn theo người tới, Lăng Tiêu vừa nhìn, chính là một quản sự của phủ tên là Lai Vượng.
Lai Vượng đi vào trước tiên hành lễ với Chử Dịch Phong và Lăng Tiêu, cười nói quý phủ bây giờ hết thảy đều tốt, Lăng Tiêu lại hỏi Thi quý phủ, Lai Vượng cười nói: “Chúc mừng Nhị thiếu gia, bây giờ Nhị tiểu thư thân thể nặng nề, thái y xem mạch nói là thai song sinh, còn rất có thể là hai huynh đệ, quý phủ của chúng ta còn có Thi quý phủ vui sướng vô cùng, trong cung Hoàng Hậu nương nương còn cho hai vị ma ma đến chuyên môn hầu hạ, vạn sự như ý.”
Lăng Tiêu nghe xong vui vẻ nói: “Như vậy rất tốt, chỉ là Trĩ nhi mang thai lần đầu, vạn sự phải cẩn thận.”
Lai Vượng cười đáp ứng: “Đúng vậy, Thi quý phủ còn kém đem tiểu thư chúng ta cung lên, nghe nói hai vị ma ma trong cung đi ra cũng lợi hại, trong ngày thường chuẩn bị ẩm thực dưỡng thai cho tiểu thư, mỗi ngày còn đúng hạn cho hoạt động một chút, vừa bắt đầu cô gia còn sợ tiểu thư mệt, sau đó tinh thần tiểu thư càng ngày càng tốt hơn, bởi vậy có thể thấy được ma ma này có biện pháp đúng.”
Lăng Tiêu gật đầu yên tâm: “Gia đình giàu có ẩm thực khá hơn một chút, thai nhi dưỡng lớn quá thì không dễ sinh sản, ma ma để Trĩ nhi hoạt động thêm chính là vì chuyện này, như vậy rất tốt, trở lại thay ta chuyển cho hai vị ma ma một trăm lạng bạc, nói là ta cảm niệm các nàng để tâm hầu hạ Trĩ nhi.”
Lai Vượng nở nụ cười: “Đến cùng thiếu gia hiểu rõ nhị tiểu thư nhất.”
Chử Dịch Phong nghe cũng cao hứng, lại nói: “Lúc trở về lại từ trong kho của ta lấy chút đồ bổ, ta thấy có nhân sâm sừng hươu còn có vài thứ gì tốt, cũng mang đi cho, dù sao hai ta không cần những thứ này, để lâu ngày cũng mất đi dược tính.”
Lăng Tiêu đối với Chử Dịch Phong cười cười: “Nghe lời đệ.”
Nói nửa ngày Lăng Tiêu lại hỏi: “Trong phủ còn có chuyện gì khác?”
Lai Vượng nghe vậy sửng sốt một chút, do dự lại nói: “Đại… Đại tiểu thư, ra… Một chút việc nhỏ.”
“Một chút việc nhỏ?” Lăng Tiêu cười khẽ: “Nói đi, ta cũng muốn nghe một chút.”
Lai Vượng cúi đầu, cũng không còn sắc mặt vui mừng khi nãy, chậm rãi nói: “Lúc Nhị thiếu gia về Hoàng thành phỏng chừng cũng nghe nói, nha đầu hồi môn Mã Não của Đại tiểu thư được Từ thiếu gia thu vào trong phòng, còn… Còn có hài tử. Đại tiểu thư vốn rất tức giận, nhưng Từ thiếu gia che chở Mã Não, mà Từ thái thái cũng yêu thích Mã Não, cũng không cách nào…”
“Sau đó không biết tại sao Đại tiểu thư trở nên rất tốt với Mã Não, mỗi ngày ở cùng một chỗ, chậm rãi mong Từ thiếu gia vui vẻ quay lại với mình, mọi người trong phủ của chúng ta cũng vui vẻ, nói hai bên hoà thuận là được rồi, ai biết…”
“Tháng trước Mã Não đột nhiên bị bệnh nặng vừa mới nửa ngày hài tử bị hư, Từ quý phủ giận dữ, cuối cùng dĩ nhiên tra ra được Đại tiểu thư, ở trong phòng của Đại tiểu thư tìm được dược, mới đầu Đại tiểu thư còn nói đó là kỳ dược mà mình điều trị nhưng sau đó gọi tới thái y hỏi, thái y nói… Nói là dược sẩy thai.”
Lăng Tiêu lông mày nhíu lại, Lăng Y thật sự còn coi mình là tiểu thư hào môn đây, một khi gả làm thiếp thất, không biết lấy lòng phụ mẫu và phu quân, còn dám làm ra loại chuyện thương thiên hại lý, thực sự là phiền phức.
Lăng Tiêu lạnh nhạt nói: “Sau đó thì sao?”
Lai Vượng dừng một chút rồi nói: “Sau đó… Từ thiếu gia nói phải hưu Đại tiểu thư, lão gia cùng với Từ thái thái tuy tức giận nhưng không dám hưu tiểu thư của chúng ta nên không cho, Từ thiếu gia nói không dám ở trong phủ, nói Đại tiểu thư sẽ cho hắn ăn độc dược, hơn một tháng vẫn ở bên ngoài, Từ lão gia và thái thái cũng không cách nào, quý phủ chúng ta và Từ thái thái, cũng không biết tiếp theo nên làm sao.”
Lăng Tiêu cười khẽ: “Thực sự là náo nhiệt, đáng tiếc ta chưa tận mắt thấy…”
Chử Dịch Phong nuốt nước miếng, nghe Lai Vượng nói trí tưởng tượng của y hoàn toàn siêu thoát rồi, chuyện này đều là… Cái chuyện gì nha, trong lòng nghĩ không nhịn được đau lòng vì Lăng Tiêu. Lăng Tiêu vì mình rời xa nhà đi đến địa phương xa xôi này, bây giờ trong nhà xảy ra đại sự như thế, coi như Lăng Tiêu không thèm để ý Lăng Y nhất định cũng lo lắng chuyện trong nhà, nhưng không thể trở về chăm nom…
Nhưng Lăng Tiêu lúc này tâm tình không sai, cười nói: “Vô sự, có điều chỉ là trò đùa trẻ con của tiểu phu thê trong khuê phòng thôi, ngươi đi đi, nghỉ ngơi một ngày rồi trở về.” Nói để người trong phủ cố gắng chiêu đãi, Lai Vượng lại dập đầu hành lễ với Lăng Tiêu rồi lui ra.
Lăng Tiêu nhìn khuôn mặt Chử Dịch Phong liền biết trong lòng y nghĩ tới cái gì, trong lòng vừa ấm áp vừa buồn cười, vỗ vỗ bên cạnh mình, Chử Dịch Phong biết ý, đi tới ngồi xuống, nắm tay Lăng Tiêu, nhỏ giọng nói: “Nếu không… huynh viết thư về hỏi một chút, Ừ…”
“Không có chuyện gì, trong phủ có cô tổ mẫu, bao nhiêu chuyện cũng có thể giải quyết.” Lời này nói đúng là chân tâm, trong nhà Thi phu nhân và Lăng Tiêu một lòng, làm mọi chuyện tất nhiên sẽ không để cho Lăng Tiêu thất vọng. Lăng Y, ha ha…
Lăng Tiêu thấy Chử Dịch Phong vẫn làm ra dáng vẻ đau lòng không nhịn được đùa y, mắt phượng khẽ nâng nháy mắt một cái, trong phòng bọn nha hoàn hầu hạ lui xuống hết. Lăng Tiêu cười nói: “Đau lòng ta?”
“Ừm.” Chử Dịch Phong thành thật gật đầu: “Đau lòng.”
Lăng Tiêu xoa nhẹ tóc Chử Dịch Phong: “Kêu tiếng êm tai cho ta nghe được không hả?” Chử Dịch Phong nghe vậy đỏ mặt, Lăng Tiêu vào ban ngày thảo luận chuyện phòng the không đứng đắn, Chử Dịch Phong da mặt không dày như thế, muốn an ủi Lăng Tiêu nhưng không làm được, đỏ mặt chậm chập, Lăng Tiêu nhìn buồn cười, cúi đầu gần kề bên tai Chử Dịch Phong nhẹ giọng nói: “Không muốn thì thôi, chờ đến tối…”
/116
|