Niếp Môn: Tâm Kỳ Như Họa

Chương 10

/15


Muốn chia tay sao?

Máy bay tư nhân hạ cánh xuống phía sau biệt thự, một sân sau lớn không thua kém quảng trường của khu phố Mogadishu, tuy là nhà mình, nhưng hai bên đều có những người hầu đứng chờ.

Tần quản gia và Niếp Nhân Quân sớm đứng chờ đã lâu, cánh cửa cabin vừa mở ra, Tần quản gia nhanh chóng bước lên trước, lúc đang chờ Niếp Ngân từ cabin đi xuống, liền thoáng giật mình sửng sốt.

Rất nhiều người hầu chưa từng thấy qua Niếp Ngân thiếu gia cuối cùng có bộ dạng thế nào, có điều cũng không khó đoán ra cho dù đó là đại thiếu gia, bởi vì anh cùng cậu hai Niếp Tích quả thực là giống nhau như đúc, chỉ bất quá...

Niếp Ngân trong ngực ôm một người, một phụ nữ...

Người phụ nữ kia ngược lại cũng không khách khí, giống như đang ngủ, cả người như khối cao su dán trong ngực của thiếu gia, cảnh này không chỉ khiến Tần quản gia không vui, ngay cả Niếp Nhân Quân đứng cách đó không xa cũng hết sức ngạc nhiên.

"Thiếu gia, thiếu gia, người còn nhớ tôi không?" Tần quản gia cẩn thận đi tới trước mặt Niếp Ngân, hành lý đã được người hầu cầm đi, ông trong nhất thời thực sự không có cách nào xác định có tiếp nhận người phụ nữ trong lòng thiếu gia hay không.

Niếp Ngân vẫn ngồi ở chỗ cũ mà ôm Lãnh Tang Thanh, cũng không có ý buông ra, nhìn về phía Tần quản gia, khóe môi cuối cùng cũng lộ ra ý cười nhàn nhạt, "Lúc còn nhỏ, tôi bất luận bị cha nghiêm khắc dạy dỗ bao nhiêu, đánh tôi, tất cả đều có ông che chắn cho tôi; cho dù bỏ lỡ món ăn ngon nào, tôi cũng không lo lắng, bởi vì tôi biết ông nhất định sẽ để dành một phần cho tôi; mười hai năm trước, lúc tôi rời khỏi nhà, ông so với bất kì ai cũng đều đau lòng hơn. Tôi làm sao quên Tần quản gia chứ? Nhiều năm không gặp, ông dường như vẫn như thế."

"Thiếu gia đã thay đổi, trở nên khỏe mạnh hơn." Tần quản gia vỗ vỗ vai Niếp Ngân, nước mắt lập tức tuôn trào, "Nhanh đi xuống hỏi thăm Niếp tiên sinh đi, ông đã chờ ở đây nửa ngày rồi."

Hai mắt Niếp Ngân vừa di chuyển, Niếp Nhân Quân bị bỏ quên đứng cách đó không xa, ông chỉ lẳng lặng mà chờ đợi ở nơi này, nhìn Niếp Ngân, nhìn đứa con đã rời khỏi Niếp môn mười hai năm trời.

Một lúc lâu sau, Niếp Ngân rốt cục cũng đi lên trước, nhìn người cha mười hai năm chưa từng gặp mặt, khiêm tốn nói, "Cha, không ngờ cha lại đích thân tới đây."

"Trở về là tốt rồi, lẽ nào ta lại oán con cả đời sao? Không ở nhà lâu rồi, chúng ta vào nhà rồi nói chuyện." Ngữ khí Niếp Nhân Quân rất từ tốn, nhưng cũng lộ rõ vẻ kích động, lại nhìn người phụ nữ trong lòng Niếp Ngân một chút, chần chừ mà nói, "Vị này là..."

Niếp Ngân cúi đầu nhìn thoáng qua người trong ngực, đôi mắt để lộ ra một tia bất đắc dĩ, nha đầu này vẫn ngủ liên tục đến bây giờ, thật sự rất tin tưởng anh rồi, không sợ sau khi tới nơi này anh sẽ đem cô đi bán!

"Cha, con muộn chút nữa sẽ quay về." Anh nói xong, xoay người đi về hướng xe.

Niếp Nhân Quân hơi sửng sốt, không đợi đến lúc có phản ứng, xe đã lăn bánh, đôi mắt không khỏi nổi lên một tia thất vọng, bất đắc dĩ nói một câu: "Hắn vẫn đối với người cha này canh cánh trong lòng."

"Lão gia, người nghĩ nhiều quá rồi, chắc đại thiếu gia có chuyện quan trọng cần xử lý, muộn chút nữa cậu ấy sẽ trở về." Tần quản gia lập tức an ủi.

Niếp Nhân Quân không nói gì nữa, chỉ khẽ gật đầu.

_____________________


/15

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status