Tôi đương nhiên không biết tại sao Lâm Sảnh Di và mấy người đồng nghiệp nữ lại trở thành bạn thân tâm đầu ý hợp như thế.
Lúc này, tôi đang nằm trên giường tận hưởng phục vụ đẳng cấp của tôi mát xoa tinh xầu cho tôi, phòng tránh những vết rạn da của bà bầu.
Còn nhân viên phục vụ đẳng cấp này, đương nhiên chính là chồng tương lai của tôi, Lạc Mộ Thâm.
Lúc này Lạc Mộ Thâm đổ dầu tràm đầy ra tay, nhẹ nhàng xoa bóp vùng bụng và vùng lưng, và .....mông, nghe nói, từ lúc mang thai tháng thứ ba cho đến ngày sinh em bé ra, trên bụng sẽ xuất hiện các nếp nhăn và vết rạn da.
Nếu như trên bụng có nhiều vết rạn da, như thế không phải rất xấu sao?
Vốn dĩ tôi muốn mua dầu tràm để tự mình mát xoa, nhưng Lạc Mộ Thâm không để tôi tự tay làm, anh ấy nhất quyết đòi mát xoa cho tôi.
“ Hãy để cơ hội này cho tiểu đệ, tiểu đệ sẽ tự tay phục vụ cho cô Tô.” Lạc Mộ Thâm cười nói, tay anh ấy nhẹ xoa theo vòng tròn quanh bụng tôi, “ Cô Tô, cô có thoải mái không? Dễ chịu không?”
“ Uhm, rất tuyệt, rất dễ chịu, tiểu đệ tử cậu thật sự được việc, việc gì cũng biết làm, tôi sẽ bảo ông chủ của cậu tăng lương cho cậu, còn cả bên này nữa, bên này cũng mát xoa cho tôi, không được để sót.” Tôi chỉ vào mông mình nói.
“ Đương nhiên rồi, mời cô Tô lật chiếc ‘mông’ cao quý của cô lên nào.” Lạc Mộ Thâm cười nói.
“ Được.” Tôi lật người lại, chổng mông của mình lên.
Lạc Mộ Thâm lại dùng dầu tràm mát xoa trên mông của tôi.
Anh ấy vẫn chăm chú mát xoa, tôi cảm thấy mông của mình dễ chịu hơn rất nhiều.
Lạc Mộ Thâm bôi bôi, đột nhiên hì hì cười lên.
“ Anh cười cái gì thế?” Tôi tò mò quay đầu lại.
“ Lạ quá. Tại sao anh cảm thấy mình giống như đang nướng vịt vậy, đây không phải đang quét dầu lên mông vịt sao?” Lạc Mộ Thâm cười nói.
“ Hừ, Lạc Mộ Thâm, anh mới là vịt nướng. Còn trêu em nữa, cẩn thận em biến anh thành vịt nướng thật đấy.” Tôi lầu bầu nói.
Mặc dù miệng thì nói thế, nhưng thực ra trong lòng tôi thật sự cả thấy ngọt ngào, thử hỏi trên thế giới này, có mấy người chồng có thể kiên trì mà mát xoa dầu cho vợ mình chứ?
“ Vợ yêu vất vả rồi.” Lạc Mộ Thâm khẽ nói.
“ Uhưm? Vì sao lại vất vả?” Tôi cười quay đầu nhìn Lạc Mộ Thâm.
“ Tại vì phụ nữ mang thai thật sự rất vất vả, phụ nữ rất vĩ đại, trong thời kỳ thai nghén, phải chịu sự khó chịu của thay đổi tâm sinh lý, đầu lợn, anh cứ nhìn thấy em mỗi ngày lúc ngủ đều cố gắng quay sang trái ngủ, đồng thời cố gắng không cử động nhiều, anh rất cảm động, điều này khác hẳn trước đây tư thế ngủ của em rất khó coi, lật lung tung rồi lăn lộn, thậm chí thường xuyên nằm sấp ngủ?” Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng nói.
Anh ấy nói như thế, tôi cảm thấy mình rất vĩ đại, đúng thế, vì để đứa con trong bụng mình phát triển khỏe mạnh trong không gian lớn, tôi bây giờ cố gắng hết sức nằm nghiêng bên trái ngủ, đồng thời thường xuyên ít động đậy, buổi sáng khi tỉnh dậy, cơ thể giống như bị cứng đờ vậy, phải vận động mãi mới thấy hồi phục nguyên trạng.
Nếu không phải Lạc Mộ Thâm nói như thế, thực ra trong bất giác tôi không phát hiện mình đã thay đổi như thế, vì con mà làm nhiều như thế. Có điều khiến tôi vui là, Lạc Mộ Thâm cũng vì tôi, vì con của chúng tôi, đánh đổi cũng rất nhiều.
Anh ấy bây giờ mỗi ngày gần như không ra ngoài tiếp khách nữa, chính là vì muốn ở bên cạnh tôi, bên cạnh đứa con trong bụng tôi.
Anh ấy mỗi ngày đều mát xoa cho tôi, bôi dầu tràm cho tôi, anh ấy thật sự là một người chồng tốt, người bố tốt.
Bây giờ, anh ấy ngoài việc không thể cho tôi một hôn nhân bình thường, những cái khác anh ấy đều làm cho tôi.
Có điều, tôi cảm thấy, hôn nhân hạnh phúc của chúng tôi có lẽ cũng không xa nữa rồi?
Giống như trong câu danh ngôn đó nói: Mùa đông đến rồi, mùa xuân sẽ không còn xa phải không?
Tôi tin Lâm Sảnh Di sẽ tác thành sớm cho chúng tôi thôi.
Cứ nghĩ đến đây, tôi không kìm được trong lòng vui mừng, mừng vì Lâm Sảnh Di là một người thấu tình đạt lý như thế, rộng lượng vị tha như thế.
“ Anh Đại Thâm, anh cảm thấy Lâm Sảnh Di thế nào? Có phải cực kỳ xuất sắc?” Tôi cười hỏi Lạc Mộ Thâm, “ Cô ấy hôm nay thật sự rất xuất sắc, tiếng Ả rập của cô ấy rất giỏi.”
“ Đúng thế, rất tốt, Lâm Sảnh Di thật sự rất xuất sắc.” Lạc Mộ Thâm vừa mát xoa cho tôi vừa nói, “ Cô ấy không những biết nói tiếng Ả rập, cô ấy có thể nói lưu loát 9 thứ ngôn ngữ nữa, cô ấy là một thiên tài ngôn ngữ, hơn nữa trình độ rất cao, chẳng kém gì phiên dịch đấy.”
“ Thật sao?” Tôi khẽ thở dài. “ Thật khiến em phải tự hổ thẹn. Anh Đại Thâm, tại sao anh lại không thích Lâm Sảnh Di xuất sắc nhu ưthế, mà lại thích người chẳng có gì nổi bật như em? Anh nói thích người không hoàn mỹ như em, tại sao anh thích không hoàn mỹ thế? Có phải con mắt thẩm mỹ của anh khác mọi người, cho nên anh mới nhìn thấy em cũng xinh đẹp? Mới thích em, giống như Gia Cát Lượng vậy?”
Tôi tò mò hỏi.
“ Anh rất thích em, có điều anh thì có liên quan gì đến Gia Cát Lượng chứ?” Lạc Mộ Thâm thấy lạ hỏi.
Tôi lật người lại, chăm chú nhìn vào mắt Lạc Mộ Thâm, cười nói: “ Anh không biết truyện cười đó sao?”
“ Truyện cười nào?” Lạc Mộ Thâm lạ lùng hỏi.
“ Chính là truyện này, em kể cho anh nghe,” Cứ nhắc đến kể truyện cười là tôi lập tức lấy lại tinh thần, “Truyện kể rằng, sau khi Lưu Bị đó chết đi, không phải Lưu Thiền lên ngôi sao? Gia Cát Lượng phụ giúp Lưu Thiền, cũng chính là kẻ bất tài, sau đó, chớp mắt Lưu Thiền cũng đến tuổi thành hôn, các đại thần dự định chọn cho Lưu Thiền một hoàng hậu xinh đẹp. Gia Cát Lượng nói với Lưu Thiền: Việc này cứ để thần lo, thần nhất định sẽ chọn cho ngài một người đẹp tuyệt sắc xinh đẹp nhất.
Sau đó Lưu Thiền yên tâm để Gia Cát Lượng chọn hoàng hậu cho, ngày kết hôn, Lưu Thiền kích động kéo chiếc khăn đỏ trùm đầu của tân lương ra, giật mình suýt ngất đi, thì ra tân lương chính là con gái lớn của Trương phi. Anh nghĩ Trương Phi như thế nào chứ? Con gái của ông ấy có thể xinh đẹp sao?
Sau đó Lưu Thiền rất khó hiểu, khó hiểu đến mấy năm, hoàng hậu bị bệnh chết. Lưu Thiền dự định lập một vị hoàng hậu khác, Gia Cát Lượng nói: Việc này cứ để thần lo, sau đó lại giúp cho Lưu Thiền chọn, lại chọn một mỹ nữ gọi là tuyệt sắc khác, nhưng đợi đến ngày thành hôn, Lưu Thiền lại mở chiếc khăn đỏ che đầu của tân lương ra xem, tức đến nỗi ngất lần nữa, tại vì lần này Gia Cát Lượng thay Lưu Thiền chọn con gái thứ hai là Trương Phi. Trong mắt của Gia Cát Lượng, hai con gái của Trương Phi chính là tuyệt sắc giai nhân rồi, không chỉ như thế, vợ của Gia Cát Lượng cũng là người phụ nữ xấu nổi tiếng trong lịch sử. Anh nói xem con mắt thẩm mỹ của Gia Cát Lượng không phải dị thường sao?”
Tôi cười dường như tức cả bụng, Lạc Mộ Thâm cũng cười lên, anh ấy nhéo vào mông tôi một cái, nói: “ Nha đầu thối, em là ám chỉ trong truyện anh cũng không có con mắt thẩm mỹ sao?”
“ Em chỉ là cảm thấy Lâm Sảnh Di là tiểu thư nhà giàu xinh đẹp mê người như thế anh lại không cần, tại sao lại thích em chứ?” Tôi cười nói, “ Lẽ nào không phải con phải con mắt thẩm mỹ của anh đặc biệt, cảm thấy em xinh đẹp hơn Lâm Sảnh Di sao?”