Tôi không ngừng chớp mắt, đây là ai ?
Ồ, phòng kinh doanh ở tầng ba, xin hỏi cô tìm ai ạ ? Cô gái lễ tân xinh đẹp hỏi.
Tôi đến tìm Trần An An. Người đàn bà đó nhẹ nhàng nói.
Tìm Trần An An ?
Tôi chớp chớp mắt, chậm bước chân của mình lại.
Ồ, chị Trần An An làm ở phòng kinh doanh ạ, xin hỏi cô có hẹn với chị ấy chưa ạ? Cô gái lễ tân tiếp tục nói.
Uhm. Người phụ nữ đó không thèm để ý đến lời cô lễ tân nói nữa, đi thẳng về phía thang máy.
Lạc Thị có quy định rất nghiêm khắc, người ngoài vào đây cần phải đăng ký ở quầy lễ tân, đồng thời phải có hẹn với người làm trong Lạc Thị.
Nhưng cô ta rõ ràng không quan tâm đến điều đó.
Cô ta đi tới trước thang máy, nhìn thấy hai thang máy dừng ở trên lầu mười mấy vẫn chưa đi xuống, cô ta cau có, rồi lập tức chạy vào cửa dẫn đến cầu thang bộ, leo thang bộ lên lầu.
Tôi liền sững người lại, cô ta đến tìm Trần An An để làm gì ? Nhìn có vẻ, có chuyện chẳng lành.
Bởi vì Trần An An là bạn thân của tôi, tôi luôn quan tâm tới cô ấy, thế nên, tôi lập tức cũng chạy vào cầu thang leo lên theo cô ta.
Cô ta leo cầu thang rất nhanh, chân tôi leo nhanh thế mà cũng chẳng đuổi kịp cô ta.
Khi tôi leo đến phòng kinh doanh ở tầng ba, tôi thấy cô ta hùng hục lao vào phòng kinh doanh như một cơn lốc xoáy.
Tôi nghe thấy cô ta cao giọng : Ai là Trần An An ?
Lúc này, tôi cũng xông vào phòng kinh doanh.
Trần An An lúc này đang ngồi chăm chú làm việc bỗng nhiên nghe thấy có người hỏi mình liền đứng dậy, cô ấy vẫn còn chưa hiểu rút cuộc có chuyện gì, cô ấy bất ngờ nhìn người phụ nữ kia, nhìn dáng vẻ hình như cũng không quen biết nhau.
Tôi vội vàng giơ tay vỗ vào vai người phụ nữ kia một cái : Xin hỏi, cô tìm Trần An An có việc gì ?
Cô ta không thèm để ý đến lời tôi nói, vẫn giữ một khuôn mặt như cơn cuồng phong muốn thổi bay Trần An An, tôi thấy cô ta xông thẳng tới bàn làm việc của Trần An An, xoay tròn cánh tay, tôi chỉ nghe thấy Bốp - Một âm thanh lớn vang lên, cô ta đã tát một cái rất mạnh vào mặt Trần An An, khuôn mặt trắng xinh của Trần An An liền bị in hằn lên năm ngón tay đỏ rực.
Có thể tượng tượng ra, cô ta đã dùng hết sức lực của mình vào cái tát đó. Âm thanh đó, làm tôi sợ đứng im một lúc.
Trần An An Á một tiếng, rồi đưa tay lên sờ lên mặt của mình.
Những đồng nghiệp cùng phòng kinh doanh lúc này cũng đều đang sững sờ, bọn họ người nọ nhìn người kia, không ai động đậy, chỉ thấy mắt mũi tròn vo nhìn sự việc trước mặt, lặng im không nói.
Những cô gái sợ hãi đứng im nhưng thực ra đều mong muốn được xem náo nhiệt sắp diễn ra.
Tôi đương nhiên không thể đứng xem bọn họ lao vào nhau, Trần An An là bạn thân của tôi, tôi vội cầm lấy một vật đặt trên mặt bàn trước mặt, chạy nhanh về phía người phụ nữ đó, một tay kéo lấy cánh tay của cô ta đó : Xin hỏi cô này, cô tìm Trần An An để làm gì ? Tại sao chẳng nói chẳng rằng đã lao vào đánh người ta rồi hả ?
Cô ta liền quay mặt lại, hằm hằm nhìn tôi : Cô là ai ? Cô ta có một tư thế rất vênh váo và hung hăng.
Tôi là thư ký Tổng giám đốc Tô Tư Nhụy. Tôi nói đầy dũng khí, đối mặt với những loại đàn bà hung hăng như thế này, tôi cũng cần phải bảo vệ bạn bè của mình, Cô này, tôi thấy cô rất hiền lành xinh đẹp, mà sao lại hung hăng đánh người bừa bãi thế hả ?
Lúc này, người đàn bà trung niên đó cười : Ồ, là thư ký Tổng giám đốc à, được, vậy cô xem cấp dưới của mình sao mà lại làm một việc đáng xấu hổ như vậy, định làm người thứ ba làm vợ lẽ đấy, đong đưa cấp trên. Tôi đánh chết cô ta.
Tôi lập tức sững sờ.
Trần An An vừa ẩn, vừa giơ tay lên đỡ rồi bật khóc, nhưng cô ấy đâu phải là đối thủ của người đàn bà kia, tôi đã cố gắng kéo cánh tay của người đàn bà trung niên đó, nhưng cô ta dường như giống như một con hổ đói đang săn mồi, sống chết lao vào dứt tóc xé ao Trần An An.
Chỉ có mấy phút, búi tóc được búi gọn gàng xinh xắn của An An đã bị cô ta làm cho bù xù, mặt mũi bị làm cho tơi tả, đến chiếc cúc áo sơ mi trắng cung bị tung ra rồi, còn tôi, vì muốn bảo vệ Trần An An, mặt tôi, người tôi cũng đã bị ăn mấy phát tát của mụ ta, đau quá.
Lúc này, Giản Doanh và mấy người vội đi đến giữ lấy tôi.
Giản Doanh nhẹ nhàng nói với tôi : Thư ký Tô, đừng lên nữa, em biết bà ta là ai không ? Đó là phu nhân của Dương Tổng đấy, bố vợ của Dương Tổng là cựu lãnh đạo của thành phố này đấy, vợ của Dương Tổng cũng đang là Giám đốc nhân sự của một công ty trong thành phố. Rất lợi hại biết không, xem ra chuyện giữa Trần An An và Dương Tổng đã bị cô ta biết rồi, em đừng lao lên nữa, người ta đang đánh ghen, em lao vào cũng sẽ bị đánh lây đấy.
Giản Doanh nói như thế, mắt thì liếc nhìn Trần An An đang bị đánh, trong ánh mắt chứa đầy sự thích thú và thỏa mãn.
A ?
Tôi hít một hơi thật sâu, thì ra là vợ của Giám đốc Dương Siêu, việc mà tôi luôn lo lắng rút cuộc cũng đã xảy ra rồi, vợ của Dương Siêu nếu cứ hùng hổ như thế, thì người thứ ba Trần An An liệu có còn đường sống không ?
Sao Trần An An còn bên cạnh Dương Siêu, trong khi đã bị vợ người ta biết chuyện.
Tuy tôi cũng rất ghét những kẻ phá hoại gia đình người khác, ghét bất kỳ ai trên thế giới này nếu làm như vậy, nhưng là An An dù sao vẫn là bạn thân của tôi, tôi không thể cứ đứng nhìn mặc kệ cô ấy được!
Đặc biệt là bây giờ nhìn bộ dạng bị đánh của cô ấy, nhìn đáng thương vô cùng, sao tôi có thể đứng yên không động đậy được chứ ?
Tôi thấy An An bị đánh trông vô cùng thê thảm, chẳng thể nhịn được nữa tôi xông lên, lấy hết sức mình lao vào kéo cô vợ của Dương Siêu ra, rồi để An An đứng an toàn phía sau mình.
Phu nhân Dương lúc này cũng đã mất đi vẻ bề ngoài lịch sự quyến rũ, do đánh nhau với Trần An An, bây giờ cô ta cũng giống như vừa mới ngủ dậy, mặt mũi phờ phạc vì mệt.
Tôi không ngừng thở dài trong lòng, trong tranh đấu giữa vợ và người thứ ba, cuối cùng ai là người chiến thắng, ai là người thất bại ?
Còn người đàn ông kia thì sao ? Tại sao không truy xét trách nhiệm của người kia ?
Cô...Cô bảo vệ con hồ ly tinh này sao ? Vợ Dương Siêu chỉ vào đỉnh mũi của tôi như tức muốn nhảy ngược lên.
Tôi vội nói : Cô Dương, An An cũng biết là sai rồi, hơn nữa việc này chưa được làm rõ ràng, cũng có thể sẽ có hiểu lầm ở đây.
Hiểu lầm cái gì ? Những bằng chứng bọn họ đi nhà nghỉ khách sạn đều được tôi cử người đi theo dõi chụp lại cả rồi, cô có muốn xem không hả ? Cô ta mở chiếc túi Burberry đang đeo bên người ra, moi ra một xấp ảnh ném vào mặt tôi, rồi cũng ném một xấp ảnh khác về phía mọi người đang đứng xung quanh, Mọi người xem đi, xem đi, con hồ ly tinh này, trơ tráo như thế nào, lên giường với sếp của mình, phá tan hạnh phúc gia đình người khác, thật là quá trơ trẽn, tôi nguyền rủa cô cả đời này không có ai động tới, kiếp sau không sinh không nở.
Có thể thấy, cô ta thật sự đang rất tức giận.
Tôi thấy mặt mình bị đánh thật đau, tôi thuận tay cầm lấy mấy tấm ảnh, vừa đưa mắt nhìn tôi đã không ngừng thở dài, trên ảnh có đủ các hình ảnh của An An, còn mặc bộ nội y sexy gợi cảm, rồi tạo đủ tư thế trên chiếc giường sang trọng trong khách sạn, ngoài ra còn mấy tấm ảnh, trên đó là cô ấy và Dương Siêu đang .....trên giường....
Tôi xem mà đỏ bừng cả mặt mũi và hai tai, và chẳng thể nào xem tiếp được nữa.
Đây quả thực chính là bằng chứng rồi!
Ồ, phòng kinh doanh ở tầng ba, xin hỏi cô tìm ai ạ ? Cô gái lễ tân xinh đẹp hỏi.
Tôi đến tìm Trần An An. Người đàn bà đó nhẹ nhàng nói.
Tìm Trần An An ?
Tôi chớp chớp mắt, chậm bước chân của mình lại.
Ồ, chị Trần An An làm ở phòng kinh doanh ạ, xin hỏi cô có hẹn với chị ấy chưa ạ? Cô gái lễ tân tiếp tục nói.
Uhm. Người phụ nữ đó không thèm để ý đến lời cô lễ tân nói nữa, đi thẳng về phía thang máy.
Lạc Thị có quy định rất nghiêm khắc, người ngoài vào đây cần phải đăng ký ở quầy lễ tân, đồng thời phải có hẹn với người làm trong Lạc Thị.
Nhưng cô ta rõ ràng không quan tâm đến điều đó.
Cô ta đi tới trước thang máy, nhìn thấy hai thang máy dừng ở trên lầu mười mấy vẫn chưa đi xuống, cô ta cau có, rồi lập tức chạy vào cửa dẫn đến cầu thang bộ, leo thang bộ lên lầu.
Tôi liền sững người lại, cô ta đến tìm Trần An An để làm gì ? Nhìn có vẻ, có chuyện chẳng lành.
Bởi vì Trần An An là bạn thân của tôi, tôi luôn quan tâm tới cô ấy, thế nên, tôi lập tức cũng chạy vào cầu thang leo lên theo cô ta.
Cô ta leo cầu thang rất nhanh, chân tôi leo nhanh thế mà cũng chẳng đuổi kịp cô ta.
Khi tôi leo đến phòng kinh doanh ở tầng ba, tôi thấy cô ta hùng hục lao vào phòng kinh doanh như một cơn lốc xoáy.
Tôi nghe thấy cô ta cao giọng : Ai là Trần An An ?
Lúc này, tôi cũng xông vào phòng kinh doanh.
Trần An An lúc này đang ngồi chăm chú làm việc bỗng nhiên nghe thấy có người hỏi mình liền đứng dậy, cô ấy vẫn còn chưa hiểu rút cuộc có chuyện gì, cô ấy bất ngờ nhìn người phụ nữ kia, nhìn dáng vẻ hình như cũng không quen biết nhau.
Tôi vội vàng giơ tay vỗ vào vai người phụ nữ kia một cái : Xin hỏi, cô tìm Trần An An có việc gì ?
Cô ta không thèm để ý đến lời tôi nói, vẫn giữ một khuôn mặt như cơn cuồng phong muốn thổi bay Trần An An, tôi thấy cô ta xông thẳng tới bàn làm việc của Trần An An, xoay tròn cánh tay, tôi chỉ nghe thấy Bốp - Một âm thanh lớn vang lên, cô ta đã tát một cái rất mạnh vào mặt Trần An An, khuôn mặt trắng xinh của Trần An An liền bị in hằn lên năm ngón tay đỏ rực.
Có thể tượng tượng ra, cô ta đã dùng hết sức lực của mình vào cái tát đó. Âm thanh đó, làm tôi sợ đứng im một lúc.
Trần An An Á một tiếng, rồi đưa tay lên sờ lên mặt của mình.
Những đồng nghiệp cùng phòng kinh doanh lúc này cũng đều đang sững sờ, bọn họ người nọ nhìn người kia, không ai động đậy, chỉ thấy mắt mũi tròn vo nhìn sự việc trước mặt, lặng im không nói.
Những cô gái sợ hãi đứng im nhưng thực ra đều mong muốn được xem náo nhiệt sắp diễn ra.
Tôi đương nhiên không thể đứng xem bọn họ lao vào nhau, Trần An An là bạn thân của tôi, tôi vội cầm lấy một vật đặt trên mặt bàn trước mặt, chạy nhanh về phía người phụ nữ đó, một tay kéo lấy cánh tay của cô ta đó : Xin hỏi cô này, cô tìm Trần An An để làm gì ? Tại sao chẳng nói chẳng rằng đã lao vào đánh người ta rồi hả ?
Cô ta liền quay mặt lại, hằm hằm nhìn tôi : Cô là ai ? Cô ta có một tư thế rất vênh váo và hung hăng.
Tôi là thư ký Tổng giám đốc Tô Tư Nhụy. Tôi nói đầy dũng khí, đối mặt với những loại đàn bà hung hăng như thế này, tôi cũng cần phải bảo vệ bạn bè của mình, Cô này, tôi thấy cô rất hiền lành xinh đẹp, mà sao lại hung hăng đánh người bừa bãi thế hả ?
Lúc này, người đàn bà trung niên đó cười : Ồ, là thư ký Tổng giám đốc à, được, vậy cô xem cấp dưới của mình sao mà lại làm một việc đáng xấu hổ như vậy, định làm người thứ ba làm vợ lẽ đấy, đong đưa cấp trên. Tôi đánh chết cô ta.
Tôi lập tức sững sờ.
Trần An An vừa ẩn, vừa giơ tay lên đỡ rồi bật khóc, nhưng cô ấy đâu phải là đối thủ của người đàn bà kia, tôi đã cố gắng kéo cánh tay của người đàn bà trung niên đó, nhưng cô ta dường như giống như một con hổ đói đang săn mồi, sống chết lao vào dứt tóc xé ao Trần An An.
Chỉ có mấy phút, búi tóc được búi gọn gàng xinh xắn của An An đã bị cô ta làm cho bù xù, mặt mũi bị làm cho tơi tả, đến chiếc cúc áo sơ mi trắng cung bị tung ra rồi, còn tôi, vì muốn bảo vệ Trần An An, mặt tôi, người tôi cũng đã bị ăn mấy phát tát của mụ ta, đau quá.
Lúc này, Giản Doanh và mấy người vội đi đến giữ lấy tôi.
Giản Doanh nhẹ nhàng nói với tôi : Thư ký Tô, đừng lên nữa, em biết bà ta là ai không ? Đó là phu nhân của Dương Tổng đấy, bố vợ của Dương Tổng là cựu lãnh đạo của thành phố này đấy, vợ của Dương Tổng cũng đang là Giám đốc nhân sự của một công ty trong thành phố. Rất lợi hại biết không, xem ra chuyện giữa Trần An An và Dương Tổng đã bị cô ta biết rồi, em đừng lao lên nữa, người ta đang đánh ghen, em lao vào cũng sẽ bị đánh lây đấy.
Giản Doanh nói như thế, mắt thì liếc nhìn Trần An An đang bị đánh, trong ánh mắt chứa đầy sự thích thú và thỏa mãn.
A ?
Tôi hít một hơi thật sâu, thì ra là vợ của Giám đốc Dương Siêu, việc mà tôi luôn lo lắng rút cuộc cũng đã xảy ra rồi, vợ của Dương Siêu nếu cứ hùng hổ như thế, thì người thứ ba Trần An An liệu có còn đường sống không ?
Sao Trần An An còn bên cạnh Dương Siêu, trong khi đã bị vợ người ta biết chuyện.
Tuy tôi cũng rất ghét những kẻ phá hoại gia đình người khác, ghét bất kỳ ai trên thế giới này nếu làm như vậy, nhưng là An An dù sao vẫn là bạn thân của tôi, tôi không thể cứ đứng nhìn mặc kệ cô ấy được!
Đặc biệt là bây giờ nhìn bộ dạng bị đánh của cô ấy, nhìn đáng thương vô cùng, sao tôi có thể đứng yên không động đậy được chứ ?
Tôi thấy An An bị đánh trông vô cùng thê thảm, chẳng thể nhịn được nữa tôi xông lên, lấy hết sức mình lao vào kéo cô vợ của Dương Siêu ra, rồi để An An đứng an toàn phía sau mình.
Phu nhân Dương lúc này cũng đã mất đi vẻ bề ngoài lịch sự quyến rũ, do đánh nhau với Trần An An, bây giờ cô ta cũng giống như vừa mới ngủ dậy, mặt mũi phờ phạc vì mệt.
Tôi không ngừng thở dài trong lòng, trong tranh đấu giữa vợ và người thứ ba, cuối cùng ai là người chiến thắng, ai là người thất bại ?
Còn người đàn ông kia thì sao ? Tại sao không truy xét trách nhiệm của người kia ?
Cô...Cô bảo vệ con hồ ly tinh này sao ? Vợ Dương Siêu chỉ vào đỉnh mũi của tôi như tức muốn nhảy ngược lên.
Tôi vội nói : Cô Dương, An An cũng biết là sai rồi, hơn nữa việc này chưa được làm rõ ràng, cũng có thể sẽ có hiểu lầm ở đây.
Hiểu lầm cái gì ? Những bằng chứng bọn họ đi nhà nghỉ khách sạn đều được tôi cử người đi theo dõi chụp lại cả rồi, cô có muốn xem không hả ? Cô ta mở chiếc túi Burberry đang đeo bên người ra, moi ra một xấp ảnh ném vào mặt tôi, rồi cũng ném một xấp ảnh khác về phía mọi người đang đứng xung quanh, Mọi người xem đi, xem đi, con hồ ly tinh này, trơ tráo như thế nào, lên giường với sếp của mình, phá tan hạnh phúc gia đình người khác, thật là quá trơ trẽn, tôi nguyền rủa cô cả đời này không có ai động tới, kiếp sau không sinh không nở.
Có thể thấy, cô ta thật sự đang rất tức giận.
Tôi thấy mặt mình bị đánh thật đau, tôi thuận tay cầm lấy mấy tấm ảnh, vừa đưa mắt nhìn tôi đã không ngừng thở dài, trên ảnh có đủ các hình ảnh của An An, còn mặc bộ nội y sexy gợi cảm, rồi tạo đủ tư thế trên chiếc giường sang trọng trong khách sạn, ngoài ra còn mấy tấm ảnh, trên đó là cô ấy và Dương Siêu đang .....trên giường....
Tôi xem mà đỏ bừng cả mặt mũi và hai tai, và chẳng thể nào xem tiếp được nữa.
Đây quả thực chính là bằng chứng rồi!
/656
|