Hôm nay là một ngày khá đặc biệt với Nó, nhưng Nó ghét cay ghét đắng ngày này. Từ nhỏ mỗi khi vào sinh nhật Nó thì đều có những điều xấu xảy đến với Nó. Từ khi Nó có nhận thức được mọi chuyện, thì Nó đẫ muốn ránh xa ngày này ra rồi. Nó chưa bao giờ có một sinh nhật hoàn chỉnh trong đời. Bởi vì Nó đc sinh vào ngày 13 và vào trúng thứ 6. Từ đó Nó luôn nghĩ sn mình là một điều xui xẻo.
Sinh nhật 7 tuổi_ Nó bị lạc trong công viên, vì mải ham chơi
Sinh nhật 8 tuổi_ Nó bị gãy chân trong khi đang tập luyện
Sinh nhật 9 tuổi_ Nó té cầu thang phải nằm viện 1 tháng
….. bla bla bla……
Cho đến khi Nó 10 tuổi thì Nó ko muốn có sn nữa. Mọi người trong gd Nó cũng như quên đi hết, ko ai nhắc, hay nhớ sn Nó. Ko phải là Nó mê tín , nhưng vì xảy ra quá nhiều điều xấu trong ngày này, tuy rằng ko phải lúc nào sn Nó cũng vào thứ 6, nhưng như 1 điềm lạ vậy.
Khi vào nhưng ngày này, Nó thường giả bệnh để ở nhà, nhưng lần này thì ko. Nó dường như muốn biết sẽ có điều gì xấu sẽ đến với Nó. Nó ko như xưa, nay Nó có thể bảo vệ mình. Nó ko muốn bị khuất phục bởi số phận của mình. Con người phải biết vươn lên chứ.
Cho nên.. lần này.. Nó sẽ đánh liều một phen.
Hiện trường…..
Nó đang tung tăng nhảy chân sáo đến trường, với muôn vàng con mắt đang dỏi theo. Ko phải vì Nó đẹp mê người, mà là vì thấy chuyện lạ thế giới thôi.
< kekeke chả có chuyện gì xảy ra cả? mình thật bá đạo mà, Hy Hy vô đối, Hy Hy vô đối> Nó vừa tưởng tượng vừa cười khục khịch
- Ê con điên- Anh ( t/g sẽ ko ghi Ngọc Anh nữa cho đỡ mất thời gian nha! )
- Nóng trong người à?- Nó
- Hứ ko biết sở thú hôm nay có mất con khỉ nào ko nhi? hahahha- Anh cười khoái chí
- Chắc có đấy, xức người xấu thì cười cũng xấu. Người ta nói đẹp khoe xấu che đó, đúng là đồ não phẳng- Nó phang tới tấp
- Mày dám nói ai hả? cái con nghèo mạc xác kia- nhỏ Dung từ đâu bay tới
- Tao nói tụi mày đó- Nó chỉ thẳng mặt nhỏ thẳng mặt nhỏ Anh và nhỏ Dung khiến cho 2 nhỏ hơi run run.
- Mày, mày được lắm, tao ko để yên chuyện này đâu- nhỏ Anh mặt xanh lè bỏ đi, sau lưng là nhỏ Dung cũng bỏ đi tuốt.
< kekeke suy ra hôm nay hình hên chứ, đâu có gì đâu?> Nó tiếp tục cười khoái chí tiến thẳng về lớp
Nó vừa bước vào lớp thì đã thấy Thái, Bảo, Ngọc, và Hắn ở đó rùi. Thái thì cứ chu chéo với nhỏ Na, còn 3 người con lại thì im thin thin chả ai nói với ai câu nào. Bảo thì nghe nhạc, Ngọc thì xem báo về thời trang, còn Hắn thì chắc đang ngủ.
- Ê lùn, tới rùi hả- Thái
- Ông mà dám nói chữ đó 1 lần nữa là tui bẻ răng ông đó- Nó đe dọa
- Hử? hề hề ko phải chọc pà, mà tui ko biết nói dối thôi- Thái tiếp tực làm NÓ sôi máu, nhưng vừa nói xong câu là bỏ chạy
Nó ném cái cặp về phía bàn, bắt đầu công cuộc tập thể dục buổi sáng do tên Sát thủ chè đậu đen ban cho. Chắc ngày nào cũng zậy chắc chết quá.
1 con nhỏ cao 1m55 mà đuổi 1 tên tren 1m8 thì có khi đụng chân trời cũng chưa đuổi kịp mất. Nhưng Nó sẽ chẳng bỏ cuộc đâu. Thái và Nó đẩ cho cả lớp thấy 1 buổi biểu diển như ninja đang nhào lộn vậy. Phóng lên bàn, rồi lôn tăng xong 2 vòng rồi mới hạ cánh, còn có những cú nhảy cao phi đá, và những cảnh xo đẩy bàn ghế là ko tránh khỏi.
Đang chạy rất chi là hăng say thì Nó ko may bất cẩn đập chân vào bàn, rồi té xõng xoài ra đất, môi hôn đất mẹ. ( ai mà đã từng đập chân vào thành bàn thì chắc biết cảm giác của Nó như thế nào, con bạn nào chưa bị… thì có thể thử. Kekeke mình giỡn thôi nha! ^.^)
- Hy sao ko?_ Bảo chạy đến chỗ Nó
- Đau quá- Nó mếu máo
- Nè đứng lên đi đã rồi tính, từ từ thôi- Bảo nhẹ nhàng đỡ NÓ dậy.
-Ừ- Nó
- Nè cho tui xin lỗi nha! bà sao ko?- Thái cũng lo lắng
- Ông thử bị đập đi rùi biết- NÓ tức giận
- Thì xin lỗi rùi mà- Thái tỏ vẻ biết lỗi
- Đùa thôi! có chơi thì có chịu chứ lỗi phải gì- Nó ko giận Thái, vì NÓ biết ko sớm thì muộn Nó cũng sẽ xảy ra chuyện.
- Ừm hì hì- Thái cười toe toét
< AAA sao mà xiu dữ> Nó nghĩ < Mới sáng sớm đã gặp cái họa này thì cả ngày hôm nay làm s đây? Chắc chết mất>
Sinh nhật 7 tuổi_ Nó bị lạc trong công viên, vì mải ham chơi
Sinh nhật 8 tuổi_ Nó bị gãy chân trong khi đang tập luyện
Sinh nhật 9 tuổi_ Nó té cầu thang phải nằm viện 1 tháng
….. bla bla bla……
Cho đến khi Nó 10 tuổi thì Nó ko muốn có sn nữa. Mọi người trong gd Nó cũng như quên đi hết, ko ai nhắc, hay nhớ sn Nó. Ko phải là Nó mê tín , nhưng vì xảy ra quá nhiều điều xấu trong ngày này, tuy rằng ko phải lúc nào sn Nó cũng vào thứ 6, nhưng như 1 điềm lạ vậy.
Khi vào nhưng ngày này, Nó thường giả bệnh để ở nhà, nhưng lần này thì ko. Nó dường như muốn biết sẽ có điều gì xấu sẽ đến với Nó. Nó ko như xưa, nay Nó có thể bảo vệ mình. Nó ko muốn bị khuất phục bởi số phận của mình. Con người phải biết vươn lên chứ.
Cho nên.. lần này.. Nó sẽ đánh liều một phen.
Hiện trường…..
Nó đang tung tăng nhảy chân sáo đến trường, với muôn vàng con mắt đang dỏi theo. Ko phải vì Nó đẹp mê người, mà là vì thấy chuyện lạ thế giới thôi.
< kekeke chả có chuyện gì xảy ra cả? mình thật bá đạo mà, Hy Hy vô đối, Hy Hy vô đối> Nó vừa tưởng tượng vừa cười khục khịch
- Ê con điên- Anh ( t/g sẽ ko ghi Ngọc Anh nữa cho đỡ mất thời gian nha! )
- Nóng trong người à?- Nó
- Hứ ko biết sở thú hôm nay có mất con khỉ nào ko nhi? hahahha- Anh cười khoái chí
- Chắc có đấy, xức người xấu thì cười cũng xấu. Người ta nói đẹp khoe xấu che đó, đúng là đồ não phẳng- Nó phang tới tấp
- Mày dám nói ai hả? cái con nghèo mạc xác kia- nhỏ Dung từ đâu bay tới
- Tao nói tụi mày đó- Nó chỉ thẳng mặt nhỏ thẳng mặt nhỏ Anh và nhỏ Dung khiến cho 2 nhỏ hơi run run.
- Mày, mày được lắm, tao ko để yên chuyện này đâu- nhỏ Anh mặt xanh lè bỏ đi, sau lưng là nhỏ Dung cũng bỏ đi tuốt.
< kekeke suy ra hôm nay hình hên chứ, đâu có gì đâu?> Nó tiếp tục cười khoái chí tiến thẳng về lớp
Nó vừa bước vào lớp thì đã thấy Thái, Bảo, Ngọc, và Hắn ở đó rùi. Thái thì cứ chu chéo với nhỏ Na, còn 3 người con lại thì im thin thin chả ai nói với ai câu nào. Bảo thì nghe nhạc, Ngọc thì xem báo về thời trang, còn Hắn thì chắc đang ngủ.
- Ê lùn, tới rùi hả- Thái
- Ông mà dám nói chữ đó 1 lần nữa là tui bẻ răng ông đó- Nó đe dọa
- Hử? hề hề ko phải chọc pà, mà tui ko biết nói dối thôi- Thái tiếp tực làm NÓ sôi máu, nhưng vừa nói xong câu là bỏ chạy
Nó ném cái cặp về phía bàn, bắt đầu công cuộc tập thể dục buổi sáng do tên Sát thủ chè đậu đen ban cho. Chắc ngày nào cũng zậy chắc chết quá.
1 con nhỏ cao 1m55 mà đuổi 1 tên tren 1m8 thì có khi đụng chân trời cũng chưa đuổi kịp mất. Nhưng Nó sẽ chẳng bỏ cuộc đâu. Thái và Nó đẩ cho cả lớp thấy 1 buổi biểu diển như ninja đang nhào lộn vậy. Phóng lên bàn, rồi lôn tăng xong 2 vòng rồi mới hạ cánh, còn có những cú nhảy cao phi đá, và những cảnh xo đẩy bàn ghế là ko tránh khỏi.
Đang chạy rất chi là hăng say thì Nó ko may bất cẩn đập chân vào bàn, rồi té xõng xoài ra đất, môi hôn đất mẹ. ( ai mà đã từng đập chân vào thành bàn thì chắc biết cảm giác của Nó như thế nào, con bạn nào chưa bị… thì có thể thử. Kekeke mình giỡn thôi nha! ^.^)
- Hy sao ko?_ Bảo chạy đến chỗ Nó
- Đau quá- Nó mếu máo
- Nè đứng lên đi đã rồi tính, từ từ thôi- Bảo nhẹ nhàng đỡ NÓ dậy.
-Ừ- Nó
- Nè cho tui xin lỗi nha! bà sao ko?- Thái cũng lo lắng
- Ông thử bị đập đi rùi biết- NÓ tức giận
- Thì xin lỗi rùi mà- Thái tỏ vẻ biết lỗi
- Đùa thôi! có chơi thì có chịu chứ lỗi phải gì- Nó ko giận Thái, vì NÓ biết ko sớm thì muộn Nó cũng sẽ xảy ra chuyện.
- Ừm hì hì- Thái cười toe toét
< AAA sao mà xiu dữ> Nó nghĩ < Mới sáng sớm đã gặp cái họa này thì cả ngày hôm nay làm s đây? Chắc chết mất>
/30
|