Chờ Bảo về, Quốc An ngồi nói chuyện nghiêm túc với nó.
-Cấm cậu đi làm thêm nữa.
-Vô lý, cậu lấy đâu ra cái quyền đó chứ.
Quốc An mà mình quen biết sao lại có những đòi hỏi vô lý giống hắn vậy không biết.
-Cấm cãi, cậu chỉ việc nghe lời thôi biết không hả?
-Cậu bị điên à? Lên cơn thì để tôi lấy thuốc cho mà uống.
-Tôi nói rồi, cậu mà không nghe lời thì đừng có mà trách tôi. Quốc An vẫn rất dứt khoát, cậu không muốn nó cực khổ một xíu nào.
-Không nghe, không nghe, không nghe đó, cậu làm gì tôi.
Con nhỏ này đúng là lỳ lợm, để tôi xem có ai dám thuê cậu làm không cho biết, dám cãi lời tôi hả.
............
Tại Ý, hắn dốc hết sức để lo công việc của mình, nhưng trong lòng không ngừng nghĩ đến nó, cảm giác bị nó hiểu lầm rất khó chịu, nhất định phải thanh minh vụ này mới có thể lấy lại lòng tin nơi nó.
-Tôi cần bay về Việt Nam gấp, cậu sắp xếp cho tôi sáng mai đi sớm. Hắn quay sang ra lệnh cho Quân, tay thư ký đắc lực.
-Ngày mai có cuộc họp quan trọng thưa Tổng Giám Đốc.
-Bỏ hết cho tôi.
-Vâng, anh về có việc gì thế ạ? Quân thắc mắc tại sao hắn lại về gấp mà không thông báo trước.
-Tôi về giải quyết chuyện của Tường Vy, để báo chí đăng tin như vậy không được.
-Tổng Giám Đốc suy nghĩ kỹ chưa ạ? Tôi thấy từ khi báo chí đăng tin chuyện của hai người thì doanh thu chúng ta tăng lên đột biến. Tất nhiên ai cũng sẽ quan tâm đến độ nổi tiếng của Tường Vy, và khi cô ta làm đại diện nhãn hàng của mình thì sẽ dẫn đến hiệu ứng tốt, vả lại tôi thấy hai người cũng rất hợp nhau mà.
-Cậu nói đúng, nhưng mà Thiên Anh.....
-Nếu cô ấy yêu anh thì sẽ hiểu anh thôi, coi như đây là khoảng thời gian thử thách tình cảm của cả hai người đi. Anh chỉ đi có thời gian ngắn, tôi không nghĩ cô ấy sẽ thay lòng nhanh vậy đâu. Nếu anh để báo chí phát hiện chuyện hai người thì sẽ có nhiều tin đồn xoay quanh chuyện cá nhân của anh, như vậy sẽ ảnh hưởng đến hình tượng công ty.
Quân nói đúng, mọi chuyện không đơn giản như mình nghĩ. Nếu đã chấp nhận Tường Vy là người yêu tin đồn thì không thể công khai bên nó được, như vậy hoàn toàn không tốt cho cả ba. Chờ anh nhé, anh sẽ về và khi đó nhất định sẽ làm sáng tỏ mọi chuyện với em, người yêu bé bỏng.
........
Tối, nó chuẩn bị đồ để đi làm như thường lệ, vừa đến quán đã thấy ông chủ chạy ra đón tiếp rất nồng hậu.
-Thiên Anh, từ hôm nay cô không cần đến làm việc nữa.
Nó ngơ ngác, tại sao đang yên đang lành lại đuổi việc nó chứ?
-Là sao con không hiểu ạ?
-Cô bị đuổi việc vì không hoàn thành tốt công việc của mình.
-Bác, bác cho con thêm cơ hội được không? Con hứa sẽ cố gắng hết sức.
Vẫn nghĩ mình đã làm rất tốt thế mà bây giờ lại thành ra thế này, nếu mà bị mất việc nó cũng chẳng biết xoay xở học phí ở đâu ra nữa.
-Tôi không giúp được gì cho cô rồi, đây là lương của cô. Cô về đi đừng làm khó tôi nữa.
Nó cầm lương ra về mà trong lòng lo lắng, vậy là từ ngày mai phải tiếp tục đi tìm việc rồi, nó đúng là vô dụng.
Về nhà mở ti vi lên xem, nó vô tình nhìn thấy buổi phỏng vấn trực tiếp của hắn và Tường Vy. Hắn vẫn phong độ như xưa sánh đôi cùng cô người mẫu đó quả thật rất xứng đôi.
-Xin lỗi anh chị đã có kế hoạch khi nào kết hôn chưa ạ?
Tường Vy nhìn qua hắn, câu hỏi của cô phóng viên đúng như ý muốn của cô ta.
-Chúng tôi vẫn đang chuẩn bị, chờ chi nhánh bên Ý hoạt động ổn định, có lẽ là năm sau.
-Chúc mừng anh chị. Xin hỏi anh Duy Minh, lúc trước có rộ lên tin đồn chị Tường Vy là người thứ 3 chen vào tình cảm của anh và người yêu cũ, tại sao lại có tin này vậy ạ?
-Đó chỉ là tin đồn thôi, mà tin đồn thì một số không hề có cơ sở, và đây là tin đồn thuộc loại đó.
-Hôm qua có một vài người hâm mộ gặp chị ở bệnh viện phụ sản, có tin đồn là chị đang mang thai, không biết điều này có đúng không ạ?
Hắn giật mình với câu hỏi này, thật muốn bịt miệng cô phóng viên này ngay lập tức, hi vọng là nó sẽ không xem chương trình vớ vẩn này.
-Chuyện này là bí mật, tôi xin không nói ở đây.
Câu trả lời úp úp mở mở của Tường Vy làm nó bàng hoàng, nếu đây là sự thật thì giữa nó và hắn đã không còn chút hi vọng nào nữa rồi. Hắn đã chính thức phủ nhận mối quan hệ của hai đứa mà công khai với cô ta, nó còn luyến tiếc gì nữa. Một người không xứng đáng như vậy sao nó vẫn không thể nào quên được, phải làm sao mới có thể xóa bóng hình hắn ra khỏi trái tim bây giờ?
.....
-Doremon, mở cửa cho tôi.
Vừa biết được chuyện của Duy Minh và cô người mẫu gì đó trên ti vi, Quốc An chạy qua gặp nó ngay lập tức. Nó ra mở cửa với hai mắt đỏ hoe, lúc nào nó gặp chuyện thì cậu ấy cũng luôn xuất hiện bên cạnh.
-Cậu ổn chứ?
Nó lắc đầu, từ ngày chia tay với hắn nó chưa bao giờ ổn, đêm nào nó cũng khóc khi những ỷ niệm đẹp cứ lướt qua trong đầu.
-Quốc An, tôi không muốn sống nữa. Xung quanh tôi chẳng còn ai nữa rồi....
-Ngốc xít, cậu còn có tôi mà, sẽ ổn thôi.
Quốc An ôm nó vào lòng an ủi nó, tên Duy Minh đó thật sự không xứng đáng để nó dành tất cả tình cảm của mình cho hắn.
-Sau này tôi sẽ giúp cậu quên hắn, chúng ta sẽ trở về cuộc sống vui vẻ như trước kia được không?
-Tôi không thể.
-Có tôi đây thì không việc nào là không làm được.
Câu nói của Quốc An làm lòng nó ấm lại, giúp nó có thêm chút hi vọng vào tương lai của mình hơn. Cảm ơn cậu, Quốc An vì cậu luôn xuất hiện đúng lúc, giúp đỡ tôi trong những lúc tuyệt vọng nhất...
-Cấm cậu đi làm thêm nữa.
-Vô lý, cậu lấy đâu ra cái quyền đó chứ.
Quốc An mà mình quen biết sao lại có những đòi hỏi vô lý giống hắn vậy không biết.
-Cấm cãi, cậu chỉ việc nghe lời thôi biết không hả?
-Cậu bị điên à? Lên cơn thì để tôi lấy thuốc cho mà uống.
-Tôi nói rồi, cậu mà không nghe lời thì đừng có mà trách tôi. Quốc An vẫn rất dứt khoát, cậu không muốn nó cực khổ một xíu nào.
-Không nghe, không nghe, không nghe đó, cậu làm gì tôi.
Con nhỏ này đúng là lỳ lợm, để tôi xem có ai dám thuê cậu làm không cho biết, dám cãi lời tôi hả.
............
Tại Ý, hắn dốc hết sức để lo công việc của mình, nhưng trong lòng không ngừng nghĩ đến nó, cảm giác bị nó hiểu lầm rất khó chịu, nhất định phải thanh minh vụ này mới có thể lấy lại lòng tin nơi nó.
-Tôi cần bay về Việt Nam gấp, cậu sắp xếp cho tôi sáng mai đi sớm. Hắn quay sang ra lệnh cho Quân, tay thư ký đắc lực.
-Ngày mai có cuộc họp quan trọng thưa Tổng Giám Đốc.
-Bỏ hết cho tôi.
-Vâng, anh về có việc gì thế ạ? Quân thắc mắc tại sao hắn lại về gấp mà không thông báo trước.
-Tôi về giải quyết chuyện của Tường Vy, để báo chí đăng tin như vậy không được.
-Tổng Giám Đốc suy nghĩ kỹ chưa ạ? Tôi thấy từ khi báo chí đăng tin chuyện của hai người thì doanh thu chúng ta tăng lên đột biến. Tất nhiên ai cũng sẽ quan tâm đến độ nổi tiếng của Tường Vy, và khi cô ta làm đại diện nhãn hàng của mình thì sẽ dẫn đến hiệu ứng tốt, vả lại tôi thấy hai người cũng rất hợp nhau mà.
-Cậu nói đúng, nhưng mà Thiên Anh.....
-Nếu cô ấy yêu anh thì sẽ hiểu anh thôi, coi như đây là khoảng thời gian thử thách tình cảm của cả hai người đi. Anh chỉ đi có thời gian ngắn, tôi không nghĩ cô ấy sẽ thay lòng nhanh vậy đâu. Nếu anh để báo chí phát hiện chuyện hai người thì sẽ có nhiều tin đồn xoay quanh chuyện cá nhân của anh, như vậy sẽ ảnh hưởng đến hình tượng công ty.
Quân nói đúng, mọi chuyện không đơn giản như mình nghĩ. Nếu đã chấp nhận Tường Vy là người yêu tin đồn thì không thể công khai bên nó được, như vậy hoàn toàn không tốt cho cả ba. Chờ anh nhé, anh sẽ về và khi đó nhất định sẽ làm sáng tỏ mọi chuyện với em, người yêu bé bỏng.
........
Tối, nó chuẩn bị đồ để đi làm như thường lệ, vừa đến quán đã thấy ông chủ chạy ra đón tiếp rất nồng hậu.
-Thiên Anh, từ hôm nay cô không cần đến làm việc nữa.
Nó ngơ ngác, tại sao đang yên đang lành lại đuổi việc nó chứ?
-Là sao con không hiểu ạ?
-Cô bị đuổi việc vì không hoàn thành tốt công việc của mình.
-Bác, bác cho con thêm cơ hội được không? Con hứa sẽ cố gắng hết sức.
Vẫn nghĩ mình đã làm rất tốt thế mà bây giờ lại thành ra thế này, nếu mà bị mất việc nó cũng chẳng biết xoay xở học phí ở đâu ra nữa.
-Tôi không giúp được gì cho cô rồi, đây là lương của cô. Cô về đi đừng làm khó tôi nữa.
Nó cầm lương ra về mà trong lòng lo lắng, vậy là từ ngày mai phải tiếp tục đi tìm việc rồi, nó đúng là vô dụng.
Về nhà mở ti vi lên xem, nó vô tình nhìn thấy buổi phỏng vấn trực tiếp của hắn và Tường Vy. Hắn vẫn phong độ như xưa sánh đôi cùng cô người mẫu đó quả thật rất xứng đôi.
-Xin lỗi anh chị đã có kế hoạch khi nào kết hôn chưa ạ?
Tường Vy nhìn qua hắn, câu hỏi của cô phóng viên đúng như ý muốn của cô ta.
-Chúng tôi vẫn đang chuẩn bị, chờ chi nhánh bên Ý hoạt động ổn định, có lẽ là năm sau.
-Chúc mừng anh chị. Xin hỏi anh Duy Minh, lúc trước có rộ lên tin đồn chị Tường Vy là người thứ 3 chen vào tình cảm của anh và người yêu cũ, tại sao lại có tin này vậy ạ?
-Đó chỉ là tin đồn thôi, mà tin đồn thì một số không hề có cơ sở, và đây là tin đồn thuộc loại đó.
-Hôm qua có một vài người hâm mộ gặp chị ở bệnh viện phụ sản, có tin đồn là chị đang mang thai, không biết điều này có đúng không ạ?
Hắn giật mình với câu hỏi này, thật muốn bịt miệng cô phóng viên này ngay lập tức, hi vọng là nó sẽ không xem chương trình vớ vẩn này.
-Chuyện này là bí mật, tôi xin không nói ở đây.
Câu trả lời úp úp mở mở của Tường Vy làm nó bàng hoàng, nếu đây là sự thật thì giữa nó và hắn đã không còn chút hi vọng nào nữa rồi. Hắn đã chính thức phủ nhận mối quan hệ của hai đứa mà công khai với cô ta, nó còn luyến tiếc gì nữa. Một người không xứng đáng như vậy sao nó vẫn không thể nào quên được, phải làm sao mới có thể xóa bóng hình hắn ra khỏi trái tim bây giờ?
.....
-Doremon, mở cửa cho tôi.
Vừa biết được chuyện của Duy Minh và cô người mẫu gì đó trên ti vi, Quốc An chạy qua gặp nó ngay lập tức. Nó ra mở cửa với hai mắt đỏ hoe, lúc nào nó gặp chuyện thì cậu ấy cũng luôn xuất hiện bên cạnh.
-Cậu ổn chứ?
Nó lắc đầu, từ ngày chia tay với hắn nó chưa bao giờ ổn, đêm nào nó cũng khóc khi những ỷ niệm đẹp cứ lướt qua trong đầu.
-Quốc An, tôi không muốn sống nữa. Xung quanh tôi chẳng còn ai nữa rồi....
-Ngốc xít, cậu còn có tôi mà, sẽ ổn thôi.
Quốc An ôm nó vào lòng an ủi nó, tên Duy Minh đó thật sự không xứng đáng để nó dành tất cả tình cảm của mình cho hắn.
-Sau này tôi sẽ giúp cậu quên hắn, chúng ta sẽ trở về cuộc sống vui vẻ như trước kia được không?
-Tôi không thể.
-Có tôi đây thì không việc nào là không làm được.
Câu nói của Quốc An làm lòng nó ấm lại, giúp nó có thêm chút hi vọng vào tương lai của mình hơn. Cảm ơn cậu, Quốc An vì cậu luôn xuất hiện đúng lúc, giúp đỡ tôi trong những lúc tuyệt vọng nhất...
/80
|