Nhóc Con Dễ Thương! Lấy Anh Nhé!!!

Chương 15: Sự trả thù của hoàng tử

/20


#Ở quán cafe Angel Garden#

Lâm bước vào quán, nhanh chóng tìm thấy chỗ ngồi của Ái Linh, Lâm tiến lại gần, ngồi đối diện và vào thẳng vấn đề.

- Cô định làm cách nào giúp tôi giành lại Anh Nhi?

- Từ từ nào, không cần vội, kêu nước đã. - Linh cười.

- Khỏi cần! Tôi muốn biết kế hoạch của cô. - Lâm thẳng thừng.

- Anh yêu Nhi nhiều đến vậy sao? - Linh nhướn mày.

- Yêu nhất trên đời này! - Lâm đưa mắt nhìn về một khoảng không nào đó.

- Trúc Du cũng yêu nó nhất! - Linh nhìn ly cam ép trước mặt.

- Đừng nói nữa! Tôi không muốn nghe đến anh ta. - Lâm quát.

- Bình tĩnh nào! - Linh cười.

- Kế hoạch của cô là gì? - Lâm lạnh lùng.

- Tới gần đây! - Linh ngoắc tay.

Lâm tiến lại gần, Linh thì thầm với Lâm những điều chỉ có Linh và Lâm biết, sắc mặt Linh thì bình thường, nhưng Lâm thì biến sắc tột độ.

- Chuyện đó không thể được. - Lâm lắc đầu.

- Nếu không được thì anh cũng sẽ mất Anh Nhi. - Linh nói.

- Nhưng... - Lâm không thể làm điều tội lỗi đó.

- Không nhưng nhị gì cả! Một: Anh làm và có Anh Nhi, hai: không làm và mất Anh Nhi mãi mãi. - Linh thẳng thừng.

- Tôi... làm. - Lâm phát ra âm cuối nhẹ nhàng, vì nó, anh có thể phạm bất cứ tội lỗi nào, chỉ cần có được nó mà thôi!

- Tốt! - Linh gật đầu.

- Nhưng tại sao cô lại giúp tôi? - Lâm hỏi.

- Vì tôi yêu Trúc Du, nhưng anh ấy chỉ để mắt đến Nhi thôi! Tôi làm họ tan vỡ, anh và tôi cùng có lợi. - Linh trả lời.

- Hiểu rồi! - Lâm trả lời và rời quán.

#Tại một phòng phẫu thuật thẫm mĩ#

- Tôi muốn phẫu thuật thành khuôn mặt này! - Linh đưa cho vị bác sĩ tấm hình.

- Được. - Bác sĩ trả lời.

- Bao nhiêu? - Linh hỏi.

- Gần 1 tỉ. - Bác sĩ đáp.

- Ok! Khi nào xong? - Linh hỏi.

- Ngày mai bắt đầu, sau 2 ngày, khuôn mặt sẽ giống hết tấm hình này. - Bác sĩ nói.

- Tốt! Mai tôi đến. - Linh rời đi.

Ái Linh đến một ngân hàng, cô rút trong tài khoản ra 1 tỉ.

#Sáng hôm sau, tại thẩm mĩ viện#

- Đã xong! - Vị bác sĩ lau tay.

- Thanks! - Linh nói.

- Hai ngày nữa là ok. - Bác sĩ nói.

- Tiền đây! - Linh đưa tiền cho bác sĩ.

- Cảm ơn. - Bác sĩ cười.

Linh rời mĩ viện, hai ngày nữa, kế hoạch của cô sẽ hoàn thành.

#Cùng lúc đó#

Hắn đang vui vẻ đến nhà nó, hôm nay hắn đi bộ, trên tay cầm một bó lavender tím nhạt, hắn vừa đi vừa thích thú huýt sáo theo điệu nhạc yêu thích.

Hắn đi ngang một căn nhà đang xây dở, lúc hắn bước qua, đột nhiên những thanh sắt từ trên cao rơi xuống và...

< Bốp >

< Bịch >

< Leng keng >

Những thanh sắt rơi trúng người hắn, hắn té mạnh xuống đất, các thanh sắt rớt xuống đất vang lên những âm thanh ồn ào và khó chịu.

Hắn nằm đó, dưới sàn đất lạnh và các vết thương đang rướm máu. Lâm nhìn thấy tất cả tại một góc kín, anh cắn chặt môi, vì tình yêu, anh phải làm thế, phải hại hắn, phải làm điều mà thâm tâm anh không muốn.

Những người nhìn thấy bu quanh hắn, đưa hắn đến bệnh viện. Họ dùng phone của hắn gọi cho nó.

< Alo >

< Cô có phải người yêu của anh Trúc Du không? >

< Dạ phải, có gì không ạ? >

< Anh Du bị tai nạn, cô đến bệnh viện ngay đi! >

< Dạ, tôi biết rồi! Tôi đến ngay! >

Nó hốt hoảng thay đồ rồi phóng xe đến bệnh viện, hắn bị tai nạn gì vậy? Trong lòng nó lo lắng vô cùng, nó không biết giờ hắn đang ra sao nữa!

Nó đỗ xe vào bãi rồi chạy vào bệnh viện. Đang đi thì...

< Bốp >

Có ai đó đánh nó từ phía sau, nó cảm thấy đau buốt và lịm đi. Lâm nhấc bỗng nó lên, anh đưa nó rời bệnh viện bằng lối thoát hiểm, đưa nó lên xe, anh phóng đi đến một ngôi nhà hoang cách xa trung tâm thành phố.

Lâm đặt nó lên giường, dịu dàng nhìn nó, nắm bàn tay thon dài của nó, ánh mắt Lâm buồn vô hạn. Vì tình yêu dành cho nó, Lâm sẽ phải làm nó đau, anh mong nó không giận hay oán trách anh. Anh áp tay nó lên mặt mình, thì thầm:

- Anh xin lỗi em!

Chợt phone của Lâm rung lên, anh mở máy nghe:

< Alo >

< Ái Linh đây! Anh xong nhiệm vụ chưa? >

< Rồi! >

< Tốt! Bây giờ trói nó lại và rời khỏi đó! >

< Không thể được! Sao có thể trói cô ấy chứ? >

< Không trói để nó chạy mất à? Làm như tôi nói đi! >

< Tôi biết rồi. >

< Thế thì làm nhanh đi, trước khi nó biết được anh là người bắt nó. >

< Ừ! >

< Tốt! Hai ngày nữa tôi sẽ đến bệnh viện, anh hãy biến mất không dấu tích đi! >

< Ok! >

< Vậy thì làm đi! >

Lâm tắt máy, ẵm nó đặt cạnh một cái cột, anh trói tay nó vào cột, anh định nới lỏng một tí nhưng lại dẹp bỏ, siết chặt dây thừng, Lâm nhìn nó:

- Em đừng trách anh!

Lâm bỏ ra ngoài, khoá cửa rồi lên xe phóng đi.

Kế hoạch tiếp theo, Ái Linh sẽ định làm gì?????????????

/20

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status