Fiez dùng cơm trưa xong rồi trở về khách sạn, vừa lúc gặp Juliano đang thu xếp vật phẩm thi đấu.
Tưởng tượng đến chuyện Claude từng khen ngợi mình, không hiểu sao Fiez cảm thấy hưng phấn lên, mà điều cậu không ngờ nhất là người mình muốn chia sẻ đều này đầu tiên lại chính là Juliano.
“Ha ha, anh biết không? Claude từng nói là thật xem trọng tôi! Oa! Có để được y khẳng định như vậy thật là vui nha!” Fiez thấy Juliano vẫn không chút phản ứng như trước, vốn đang bừng bừng hưng phấn như bị dội vào chậu nước lạnh, “Tôi biết tôi không có lợi hại như anh, nhưng đương nhiên tôi cũng muốn có người khen ngợi mình, thái độ làm người của anh như vậy thật là đáng ghét nha!”
Juliano bước lên phía trước, lấy khăn mặt nhét vào túi, sau đó đưa tay kéo Fiez lại.
“Anh làm gì vậy? Rất nguy hiểm đó!” Nghĩ đến việc xương sống mình thiếu chút nữa đã đập vào cạnh bàn, Fiez nổi cáu lên.
Mà đối phương lại đưa tay vòng qua eo Fiez, tay kia đỡ gáy Fiez lên, Fiez theo bản năng lui về phía sau đụng vào bàn, Juliano hôn xuống, cắn lên môi Fiez, Fiez chịu đau há mồm sợ hãi, đầu lưỡi Juliano liền nhanh chóng tiến vào, hung hăng quấn lấy đầu lưỡi Fiez, giống như một loại bạo lực không thể nói thành lời. Fiez tức giận túm lấy tóc Juliano kéo về phía sau, đối phương cũng ấn đầu Fiez thấp xuống, Fiez tức giận định há miệng định cắn vào lưỡi Juliano, đối phương lại thu tay lại bóp chặt miệng Fiez, ép cậu há to miệng ra, vì không thể nuốt, nước bọt dọc theo khóe miệng chảy xuống, và Juliano cũng liên tục mút vào, chẳng những không có dấu hiệu ngừng lại mà ngược lại còn tàn sát bừa bãi, cuối cùng Fiez thở không nổi cầm chén trà trên bàn lên định đập lên đầu Juliano, nhưng nghĩ đến chuyện tên chết tiệt này sắp phải thi đấu, Fiez đành phải quăng chén trà xuống đất cái “Rầm”, âm thanh vang dội.
Juliano dường như hiểu được Fiez đang tức giận bèn rút chiếc lưỡi vẫn chưa thỏa mãn ra, nhìn chằm chằm vào Fiez đang điều chỉnh hô hấp hung hăng nhìn mình, chậm rãi nói, “Claude cũng được, Lilith cũng thế, trong mắt cậu chỉ cần có mình tôi là được rồi!”
Fiez nhìn bộ dáng Juliano vác túi đựng vợt trên lưng, thản nhiên như không có việc gì rời đi, rống lên, “Anh đừng tự cho mình là đúng có được không!” Anh đừng có cái kiểu ngây thơ như con nít đó được không, hễ vừa ý cái gì là sống chết phải lấy cho bằng được.
Fiez vốn định đi xem trận đấu của Juliano nhưng lại bị tên chết tiệt này chọc cho một trận, tâm tình lúc nãy cũng bay đi đâu hết.
Fiez uống nước chanh, xem tạp chí, kì thật tâm trí cậu vẫn còn đang quanh quẩn ở câu hỏi “Xem hay không xem”, nếu đi xem, tên đó lúc nào cũng làm cho người ta phải phát khùng lên, còn nếu không đi, thật khó có dịp có thể nhìn thấy kĩ thuật của tên chết tiệt đó…Fiez bực bội gãi gãi đầu, lúc này cậu mới giật mình phát hiện thì ra mình đang xem ngược…
Kết quả của quá trình đau khổ giãy giụa đó chính là Fiez lật đật chạy đến sân thi đấu, hết cách rồi, cho dù không đi xem Juliano cũng phải đến nhìn Flavor chứ, cậu nhóc này phải lẻ loi một mình chịu đựng khí thế ác liệt của Juliano, người luôn luôn bảo vệ kẻ yếu như Fiez đương nhiên là muốn đi theo cổ vũ cho cậu bé đó rồi.
Vì Fiez do dự hết nửa ngày nên lúc đi vào đấu trường thì trận đấu đã tiến hành đến set thứ ba, lúc Fiez nhìn thấy điểm số, cậu không khỏi há hốc mồm vì kinh ngạc, sao lại có thể như thế, người dẫn hai set trước cư nhiên lại là Flavor, nếu Juliano không thắng được set này, xem như bại trận…
Fiez không khỏi nhăn mặt lại, nhìn hai người đang di chuyển tới lui trên sân đấu.
Những pha bóng sắc bén của Juliano dường như đều bị Flavor chặn lại, đôi mày anh ta nhíu chặt chứng tỏ vị thiên chi kiêu tử này đang lâm vào khổ chiến. Kĩ thuật của Flavor vững vàng, thật sự không giống như một tay vợt trẻ còn non nớt, hoàn toàn khác hẳn với những tuyển thủ cùng độ tuổi khác như Teetor hay Horsel, thậm chí còn bày ra bẫy rập, dụ dỗ Juliano mắc sai lầm, xác xuất thành công lại rất cao. Flavor trong giới tennis, có thể ngầm cảm giác được một loại dục vọng trầm trọng khó thoát khỏi nào đó…
Fiez hít một hơi thật sâu, oán hận với Juliano cũng đã sớm bay đâu hết, huống chi Fiez còn là một người rất “Dễ quên”, giờ phút này hi vọng lớn nhất của cậu là Juliano có thể một lần nữa đoạt lại ưu thế.
Cuối cùng, trận đấu này cũng đi tới thời điểm quyết định, thành thật mà nói, với số điểm của Flavor, chỉ cần thắng luôn ván này thì xem như Juliano lần đầu tiên bị hạ trên sân Australian.
Không thể, Juliano! Tôi còn đang tiến lên phía trước, anh quyết không thể dừng lại ở đây được!
Ngay khi Flavor phát bóng ra, Fiez cơ hồ có thể cảm nhận được vận tốc đó tuyệt đối hơn 200, cũng ngay khi tất cả mọi người cảm thấy trận đấu này đã đến lúc chấm dứt, Juliano lại thắng được ván này. Flavor cười cười, vẫn như trước là cậu ta phát bóng, cũng như trước là cậu ta dẫn điểm, bóng phát ra mạnh mẽ nhưng không bay qua lưới, hai phát đó rõ ràng là muốn giữ lại khí thế của mình nhưng lại bị Juliano đánh trả lại quấy rầy trận tuyến ban đầu, rồi đến ván kế tiếp, Juliano dựa vào khả năng gọt bóng tinh xảo của mình chiếm lấy phần thắng.
Flavor vẫn cười cười như trước, vẫn là cậu ta dẫn đầu, dốc toàn lực phát bóng về phía trước, Juliano đập bóng của Flavor trở ngược lại hậu trường, Flavor cũng nhanh chóng di chuyển đến, đánh bóng qua phía bên trái Juliano, Juliano chạy đến điểm rơi bóng, lại đánh bóng ngược trở lại phía sau Flavor, dần dần Flavor bị cố định ở đường biên ngang, Juliano đột nhiên tung ra một cú bỏ nhỏ, thắng luôn set này.
Fiez thở ra một hơi, chính là như vậy Juliano…Anh đã bắt đầu khống chế cậu ta…
Tuy rằng Rafael và Mathilde đều từng khen ngợi Fiez có năng lực giữ bình tĩnh, phân tích, khống chế tiết tấu trận đấu, nhưng rõ ràng, lúc này Juliano tuyệt đối càng có thiên phú hơn mình nhiều.
Ngay khi Juliano bắt chước khả năng phát bóng đánh lừa của Flavor, Fiez thấy khuôn mặt thiên sứ đó bắt đầu thu hồi nụ cười lại. Một lúc sau, Juliano hoàn toàn giữ trận đấu này ở thế hòa và rõ ràng cũng bức Flavor đến tuyệt cảnh, Flavor tăng tốc lên, tiếng đập bóng hòa lẫn với tiếng hô nhưng Fiez vẫn có thể cảm nhận ra được độ mạnh yếu, Juliano đánh trả lại có chút chật vật, nhưng dần dần Juliano cũng buộc Flavor phải giảm tốc độ lại, dẫn dụ Flavor đến đường biên ngang công kích, Flavor cũng không phải ngọn đèn cạn dầu, cùng một bẫy rập không thể nào tiếp tục dùng trên người thiếu niên này lần nữa, cậu ta tiến lên phía trước chặn đánh, nhưng Flavor lại không ngờ, ý đồ của Juliano chính là muốn dụ mình tiến lên phía trước, tung ra một cú smash, đẩy trận đấu vào ván tie – break.
Tưởng tượng đến chuyện Claude từng khen ngợi mình, không hiểu sao Fiez cảm thấy hưng phấn lên, mà điều cậu không ngờ nhất là người mình muốn chia sẻ đều này đầu tiên lại chính là Juliano.
“Ha ha, anh biết không? Claude từng nói là thật xem trọng tôi! Oa! Có để được y khẳng định như vậy thật là vui nha!” Fiez thấy Juliano vẫn không chút phản ứng như trước, vốn đang bừng bừng hưng phấn như bị dội vào chậu nước lạnh, “Tôi biết tôi không có lợi hại như anh, nhưng đương nhiên tôi cũng muốn có người khen ngợi mình, thái độ làm người của anh như vậy thật là đáng ghét nha!”
Juliano bước lên phía trước, lấy khăn mặt nhét vào túi, sau đó đưa tay kéo Fiez lại.
“Anh làm gì vậy? Rất nguy hiểm đó!” Nghĩ đến việc xương sống mình thiếu chút nữa đã đập vào cạnh bàn, Fiez nổi cáu lên.
Mà đối phương lại đưa tay vòng qua eo Fiez, tay kia đỡ gáy Fiez lên, Fiez theo bản năng lui về phía sau đụng vào bàn, Juliano hôn xuống, cắn lên môi Fiez, Fiez chịu đau há mồm sợ hãi, đầu lưỡi Juliano liền nhanh chóng tiến vào, hung hăng quấn lấy đầu lưỡi Fiez, giống như một loại bạo lực không thể nói thành lời. Fiez tức giận túm lấy tóc Juliano kéo về phía sau, đối phương cũng ấn đầu Fiez thấp xuống, Fiez tức giận định há miệng định cắn vào lưỡi Juliano, đối phương lại thu tay lại bóp chặt miệng Fiez, ép cậu há to miệng ra, vì không thể nuốt, nước bọt dọc theo khóe miệng chảy xuống, và Juliano cũng liên tục mút vào, chẳng những không có dấu hiệu ngừng lại mà ngược lại còn tàn sát bừa bãi, cuối cùng Fiez thở không nổi cầm chén trà trên bàn lên định đập lên đầu Juliano, nhưng nghĩ đến chuyện tên chết tiệt này sắp phải thi đấu, Fiez đành phải quăng chén trà xuống đất cái “Rầm”, âm thanh vang dội.
Juliano dường như hiểu được Fiez đang tức giận bèn rút chiếc lưỡi vẫn chưa thỏa mãn ra, nhìn chằm chằm vào Fiez đang điều chỉnh hô hấp hung hăng nhìn mình, chậm rãi nói, “Claude cũng được, Lilith cũng thế, trong mắt cậu chỉ cần có mình tôi là được rồi!”
Fiez nhìn bộ dáng Juliano vác túi đựng vợt trên lưng, thản nhiên như không có việc gì rời đi, rống lên, “Anh đừng tự cho mình là đúng có được không!” Anh đừng có cái kiểu ngây thơ như con nít đó được không, hễ vừa ý cái gì là sống chết phải lấy cho bằng được.
Fiez vốn định đi xem trận đấu của Juliano nhưng lại bị tên chết tiệt này chọc cho một trận, tâm tình lúc nãy cũng bay đi đâu hết.
Fiez uống nước chanh, xem tạp chí, kì thật tâm trí cậu vẫn còn đang quanh quẩn ở câu hỏi “Xem hay không xem”, nếu đi xem, tên đó lúc nào cũng làm cho người ta phải phát khùng lên, còn nếu không đi, thật khó có dịp có thể nhìn thấy kĩ thuật của tên chết tiệt đó…Fiez bực bội gãi gãi đầu, lúc này cậu mới giật mình phát hiện thì ra mình đang xem ngược…
Kết quả của quá trình đau khổ giãy giụa đó chính là Fiez lật đật chạy đến sân thi đấu, hết cách rồi, cho dù không đi xem Juliano cũng phải đến nhìn Flavor chứ, cậu nhóc này phải lẻ loi một mình chịu đựng khí thế ác liệt của Juliano, người luôn luôn bảo vệ kẻ yếu như Fiez đương nhiên là muốn đi theo cổ vũ cho cậu bé đó rồi.
Vì Fiez do dự hết nửa ngày nên lúc đi vào đấu trường thì trận đấu đã tiến hành đến set thứ ba, lúc Fiez nhìn thấy điểm số, cậu không khỏi há hốc mồm vì kinh ngạc, sao lại có thể như thế, người dẫn hai set trước cư nhiên lại là Flavor, nếu Juliano không thắng được set này, xem như bại trận…
Fiez không khỏi nhăn mặt lại, nhìn hai người đang di chuyển tới lui trên sân đấu.
Những pha bóng sắc bén của Juliano dường như đều bị Flavor chặn lại, đôi mày anh ta nhíu chặt chứng tỏ vị thiên chi kiêu tử này đang lâm vào khổ chiến. Kĩ thuật của Flavor vững vàng, thật sự không giống như một tay vợt trẻ còn non nớt, hoàn toàn khác hẳn với những tuyển thủ cùng độ tuổi khác như Teetor hay Horsel, thậm chí còn bày ra bẫy rập, dụ dỗ Juliano mắc sai lầm, xác xuất thành công lại rất cao. Flavor trong giới tennis, có thể ngầm cảm giác được một loại dục vọng trầm trọng khó thoát khỏi nào đó…
Fiez hít một hơi thật sâu, oán hận với Juliano cũng đã sớm bay đâu hết, huống chi Fiez còn là một người rất “Dễ quên”, giờ phút này hi vọng lớn nhất của cậu là Juliano có thể một lần nữa đoạt lại ưu thế.
Cuối cùng, trận đấu này cũng đi tới thời điểm quyết định, thành thật mà nói, với số điểm của Flavor, chỉ cần thắng luôn ván này thì xem như Juliano lần đầu tiên bị hạ trên sân Australian.
Không thể, Juliano! Tôi còn đang tiến lên phía trước, anh quyết không thể dừng lại ở đây được!
Ngay khi Flavor phát bóng ra, Fiez cơ hồ có thể cảm nhận được vận tốc đó tuyệt đối hơn 200, cũng ngay khi tất cả mọi người cảm thấy trận đấu này đã đến lúc chấm dứt, Juliano lại thắng được ván này. Flavor cười cười, vẫn như trước là cậu ta phát bóng, cũng như trước là cậu ta dẫn điểm, bóng phát ra mạnh mẽ nhưng không bay qua lưới, hai phát đó rõ ràng là muốn giữ lại khí thế của mình nhưng lại bị Juliano đánh trả lại quấy rầy trận tuyến ban đầu, rồi đến ván kế tiếp, Juliano dựa vào khả năng gọt bóng tinh xảo của mình chiếm lấy phần thắng.
Flavor vẫn cười cười như trước, vẫn là cậu ta dẫn đầu, dốc toàn lực phát bóng về phía trước, Juliano đập bóng của Flavor trở ngược lại hậu trường, Flavor cũng nhanh chóng di chuyển đến, đánh bóng qua phía bên trái Juliano, Juliano chạy đến điểm rơi bóng, lại đánh bóng ngược trở lại phía sau Flavor, dần dần Flavor bị cố định ở đường biên ngang, Juliano đột nhiên tung ra một cú bỏ nhỏ, thắng luôn set này.
Fiez thở ra một hơi, chính là như vậy Juliano…Anh đã bắt đầu khống chế cậu ta…
Tuy rằng Rafael và Mathilde đều từng khen ngợi Fiez có năng lực giữ bình tĩnh, phân tích, khống chế tiết tấu trận đấu, nhưng rõ ràng, lúc này Juliano tuyệt đối càng có thiên phú hơn mình nhiều.
Ngay khi Juliano bắt chước khả năng phát bóng đánh lừa của Flavor, Fiez thấy khuôn mặt thiên sứ đó bắt đầu thu hồi nụ cười lại. Một lúc sau, Juliano hoàn toàn giữ trận đấu này ở thế hòa và rõ ràng cũng bức Flavor đến tuyệt cảnh, Flavor tăng tốc lên, tiếng đập bóng hòa lẫn với tiếng hô nhưng Fiez vẫn có thể cảm nhận ra được độ mạnh yếu, Juliano đánh trả lại có chút chật vật, nhưng dần dần Juliano cũng buộc Flavor phải giảm tốc độ lại, dẫn dụ Flavor đến đường biên ngang công kích, Flavor cũng không phải ngọn đèn cạn dầu, cùng một bẫy rập không thể nào tiếp tục dùng trên người thiếu niên này lần nữa, cậu ta tiến lên phía trước chặn đánh, nhưng Flavor lại không ngờ, ý đồ của Juliano chính là muốn dụ mình tiến lên phía trước, tung ra một cú smash, đẩy trận đấu vào ván tie – break.
/67
|