Nhất Thế Tôn Sư

Q.5 - Chương 25 - Bất Diệt Nguyên Thủy Thân

/1398


“Ta một đời này, không cầu kiếp sau!”

Mạnh Kỳ cầm kiếm, sau lưng là bức tranh núi non sông ngòi thành đồ, nhật nguyệt tinh thần bày ra, quanh thân Thiên Thần, Tiên Nhân, Phật Đà, Yêu Thần, Tà Ma, Quỷ Vương vòng quanh, phủ phục triều bái, Cửu U hồng trần do Luân Hồi ấn chế tạo ra đều tan nát, sáu cái lốc xoáy lắc lư, bắt đầu có dấu hiệu bị Bá Vương Tuyệt Đao ép xuống thế hạ phong.

Mặt trời bị các hành tinh che thu lại ánh sáng, ánh trăng thanh lãnh nhưng bị tàn phá lại rực ánh sáng tinh thuần.

Trường kiếm đâm ra, giữa không trung như có tiếng nước hư ảo, chui vào dòng sông thời gian, một phân thành hai, hai phân thành bốn, bốn phân thành tám, bắt đầu từ bên cạnh Mạnh Kỳ, thuận theo dòng sông mà xuống, tới khi gặp được phân nhánh thì cũng phân nhánh ra theo, nghênh đón những đạo thân ảnh nghịch thế đánh tới, những tương lai khác nhau, những kiếp sau khác nhau!

“Không hỏi trước kia” chủ yếu đề cập tới liên hệ nhân quả, có “Quá khứ đủ loại, tan thành mây khói” làm bản gốc, có Đạo Nhất ấn làm hạch tâm, không khó mà sáng tạo ra được nó. “Không cầu kiếp sau” lại liên quan tới vận mệnh nhân quả, là một nhánh khác thuộc về Nhân Quả chi đạo. Nói tới thời gian và dòng sông vận mệnh, nếu không có Bỉ Ngạn đặc thù, thực rất khó sáng tạo ra, nếu không phải hắn có Thất Sát bi trong tay, nếu không phải Mạnh Kỳ hóa bi thương, cừu hận, không cam tâm và áp lực thành động lực, bỏ qua thế giới bên ngoài, không chừa lại đường sống cho mình, khiến “Đạo Nhất ấn” cuối cùng cũng đăng đường nhập thất, “Chư quả chi nhân” có thành, thoáng tương đương Bỉ Ngạn đặc thù, thì bây giờ e là hắn cũng sẽ giống như đám cá và chuyển thế thân kia, khoanh tay chịu chết!

Không ai có thể chỉ dựa vào mình, nếu không có “Thất Sát bi” và “Đạo Nhất ấn”, Mạnh Kỳ dù có muốn nghịch thiên cũng không thể làm ra được cái gì. Nhưng điểm quan trọng của việc có thành công hay không lại nằm ở chỗ khi cơ hội xuất hiện, khi có hi vọng xuất hiện, thì có đủ nghị lực và trí tuệ, kiên định nắm lấy cơ hội ấy và thực hiện nó hay không.

Không trải qua mưa gió không thấy được cầu vồng, không chịu cực khổ không leo lên được đỉnh phong!

Lúc đây, Mạnh Kỳ tinh khí thần ý như vầng mặt trời hừng hực, kích phát kiếm quang đến cực hạn, ánh kiếm bắn ra không chỉ nhiều hơn những phân nhánh tương lai, mà nhân đạo nguyện lực còn dồi dào kinh khủng, mãnh liệt hướng tới phía trước, khiến cả dòng sông thời gian hư ảo cũng bị dính ánh kiếm vàng lưu ly. Kiếm quang phân hóa chui vào từng nhánh sông tương lai, chiếu sáng cả nhánh sông ấy.

Không bỏ sót một cái nào.

Ma Phật biến sắc thò tay ra, thu hồi Luân Hồi ấn về, nắm chặt lấy nó trong lòng bàn tay.

Những thân ảnh trong mắt có chữ vạn ngược cũng biến sắc, Như Nguyệt hồng nhan ngón cái ngón giữa tạo thế niêm hoa, điểm tới kiếm quang, thôn thiên phệ nhật đại yêu xòe rộng bàn tay, đè xuống, vô số ma ảnh hiện ra, rít lên lanh lảnh bay theo, Cửu U kéo Cửu Trọng Thiên cùng rơi xuống, bao phủ lên kiếm quang, phật đà đang ngồi xếp bằng trên đài sen cũng đưa tay ra, rồi từ từ nâng lên, vô lượng quang mang từ giữa phát ra, không có chỗ nào không tới, nghênh đón kiếm quang, phổ độ chúng sinh, Thiên Tôn ở trong hỗn độn trên cao, hai tay như kết ấn, đẩy về phía Nhân Hoàng kiếm. Nhất thời sinh tử biến hóa, âm dương minh diệt, tất cả mọi thứ đều trở nên dễ thay đổi, dễ tiêu tán, chư hành vô thường, chư pháp vô ngã!

Từng thức Như Lai thần chưởng và Như Lai nghịch chưởng bị các kiếp sau của Mạnh Kỳ xuất ra, uy lực cái nào cũng mạnh mẽ, cũng thần diệu, khiến vầng mặt trời bị các hành tinh che khuất cũng bị ảnh hưởng, trở nên hư ảo, biến mất vô tung.

Ma Phật A Nan hấp thu sức mạnh của Luân Hồi ấn, đánh tới!

Hủy diệt tinh cầu, mặt trời ẩn nấp như lấy đồ trong túi!

Phong Thần thế giới tối sầm, mặt đất rung mạnh, thời gian trở nên hỗn loạn, ào ạt trôi qua.

Một kích này Mạnh Kỳ không thể nào ngăn cản được, Nhân Hoàng kiếm và Bá Vương Tuyệt Đao chưa hoàn toàn thức tỉnh cũng không sao cản nổi.

Nhưng mà kiếm quang không phải là chém vào những bóng người kia, không phải để chống lại một kích khủng bố đó, mà là chém vào bản thân Mạnh Kỳ, vào dòng sông thời gian và vận mệnh của hắn!

Khi Như Lai thần chưởng và Như Lai nghịch chưởng sắp đánh tới, những đường kiếm quang đột nhiên vọt lên, chém đứt những nhánh sông hư ảo, dòng sông thời gian không tổn hao gì, nhưng vận mệnh của Mạnh Kỳ thì bị xuất hiện gián đoạn.

Ầm!

Mỗi nhánh sông thời gian bị chém đứt, lại có một vì sao trong bầu trời tắt đi, rơi vào thế giới Phong Thần, khiến Khổng Chiêu và công tử Vũ nhìn thấy được cơn mưa sao băng ấn tượng nhất trong đời.

“Buổi trưa Hiển Liệt vương năm thứ sáu, ngày biến thành đêm, có sao sa như mưa, đại hung!”

Cuối cùng, bầu trời đêm chỉ còn lại một vì sao sáng rực, tranh đua ánh sáng với lôi đình đầy trời.

Đây chính là bản thân Mạnh Kỳ, một Mạnh Kỳ không có các loại kiếp sau, không có các loại tương lai, ngân hà không còn, một mình rực sáng.

Hình chiếu dòng sông thời gian trước mặt Mạnh Kỳ bị chém đứt, “Niêm hoa cười” Như Nguyệt hồng nhan, “Thiên địa đồng trụy” Thôn Thiên đại yêu, “Phổ độ chúng sinh” đài sen Phật Đà, “Chư hành vô thường” Hỗn Độn Thiên Tôn, các thân ảnh trong mắt có chữ vạn ngược, và Nhân Hoàng kiếm với Mạnh Kỳ bị chia làm hai nửa, đứng ở hai bên vết đứt gãy, từ xa nhìn nhau.

Thời gian trôi qua, song phương chỉ xích thiên nhai!

Chỉ sau một kích, không còn liên hệ, không còn dây dưa, chỉ còn lại trống rỗng mà thôi!

Mạnh Kỳ nhìn các loại tương lai bị hắn giành trước chém đứt, một đám ‘mình’ ở các kiếp sau bị ngăn cách ở bên kia, hắn khẽ cười, nói với “Ma Phật” A Nan:

“Luôn nhìn vào đường lùi, làm sao nhìn thấy phía trước?”

Cắt đứt mối liên hệ với người thả câu xong, Mạnh Kỳ đã trở thành độc lập, hắn chém đứt trước kia, cắt bỏ kiếp sau, không chừa đường lui, về mặt thời gian, Mạnh Kỳ cũng đã trở thành duy nhất.

Kịch!

Tay phải Mạnh Kỳ tiếp lấy Bá Vương Tuyệt Đao, tay trái cầm Nhân Hoàng kiếm, nguyên thần, pháp tướng, nhục thân đã hoàn toàn trùng hợp vào nhau, Hỗn Độn chi hỏa từ trong hướng ra ngoài, lưu ly tịnh hỏa từ ngoài hướng vào trong, thoải mái tự tại trước nay chưa từng có.

Đại tự tại chính là đại cực lạc!

Hắn một mình đứng giữa hư không, độc lập, duy nhất, không còn nhìn thấy một ‘hắn’ khác nào nữa, thân hình cô độc, nhưng lại vô cùng viên mãn, thân tỏa ra ức vạn hào quang, trong ngoài sáng tỏ, hư không mấp máy, quy tắc đang ngưng tụ, Pháp Thân đang ngưng tụ.

Phân Thần Ma Phật A Nan cũng dần dần dung hợp vào cơ thể bản tôn của Mạnh Kỳ. Y sầm mặt, một con cá đã nhảy ra khỏi quá khứ và kiếp sau, hoàn toàn thoát ra khỏi tấm lưới của y.

“Không chiếm được, thì hủy đi!” Y cười gằn.

Trong tinh không của thế giới Phong Thần, Mạnh Kỳ đang ngưng tụ Pháp Thân, bốn phía hư không chìm trong an bình, chỉ có điện quang và nhân đạo nguyện lực thi thoảng lấp lóe, rất bình thản và bình thường.

Nhưng tiếu ý trên mặt Ma Phật A Nan càng ngày càng thịnh, tựa hồ nhìn thấy được cảnh tượng Mạnh Kỳ vẫn lạc!

Đúng lúc này, Mạnh Kỳ mở mắt. Mắt trái đen, mắt phải trắng, một cái cổ đăng không màu sắc hiện ra, hòa vào với Nhân Hoàng kiếm.

Nhân Hoàng kiếm như ngọn đèn lưu ly chiếu sáng đêm đen, chiếu sáng chư thiên vạn giới lưu ly, ánh sáng tỏa khắp vạn phương, hai màu đen trắng lưu chuyển, bốn phía không có chỗ nào là còn bóng tối!

Dưới ánh đèn của “Chư quả chi nhân”, nhân quả đều hiện.

Trên người Mạnh Kỳ vốn lẽ ra đã đoạn tuyệt với quá khứ và tương lại, lại hiện ra những sợi dây tinh tuyến hư ảo lấp lánh!

Nếu không phải “Chư quả chi nhân” mượn Nhân Hoàng kiếm tăng lên cấp độ, sợ là không chiếu ra chúng nó!

Những sợi tinh tuyến này, có sợi đỏ rực như lửa, có sợi dao động như nước, có sợi ô uế thâm sâu, có sợi sát ý sâu nặng, có sợi u lam mạnh mẽ, rất là phong phú, chúng đều đang rực cháy, và hướng về phía Mạnh Kỳ.

Những sợi dây nhân quả này vừa hiện, thì Ma Phật A Nan liền giật mình, chữ vạn ngược trong mắt xoay nhanh điên cuồng.

Làm sao hắn biết?

Mạnh Kỳ nâng Bá Vương Tuyệt Đao lên.

Thanh đao nặng nề trở nên hư ảo, chém vào những sợi dây nhân quả.

Đúng vậy, ta biết!

Nhưng ta mới biết được không lâu. Nếu không phải Tiểu Tang để lại câu nói ngầm ám chỉ cho thị nữ của mình, chỉ có ba chữ rằng “Không phải một”, thì e là ta cũng không nghĩ ra được, dù có đề phòng, mặc dù hôm nay ta không chết, nhưng cũng không bảo vệ được mấy người Chỉ Vi.

Ma Phật A Nan là Lục Đạo Luân Hồi chi chủ, nhưng Lục Đạo Luân Hồi chi chủ không chỉ là Ma Phật A Nan!

Lục Đạo Luân Hồi chi chủ không phải là một vị đại năng, mà là một đám đại năng! Bọn họ hợp tác với nhau, nhưng lại đề phòng lẫn nhau, khắc chế lẫn nhau!

Cho nên, đại thanh căn mới thề, nói Lục Áp Đạo Quân là Lục Đạo Luân Hồi chi chủ, nó nói không hề sai!

Cho nên, Lục Đạo cho nhiệm vụ mới thường có mâu thuẫn, một bên là dùng nhiệm vụ, để hắn không ngừng bóc trần những bí mật có liên quan tới A Nan, Lôi Thần, Ma Phật, biết được chân tướng phía sau màn, một bên lại khiến hắn đi Linh sơn “chịu chết”!

Cho nên, đa phần thời gian, Lục Đạo đều biểu hiện là tuân thủ quy tắc, bởi vì phải để mắt tới những kẻ hợp tác còn lại!

Cho nên, Độ Nhân cầm có ở trên phổ trao đổi, nhưng lại xuất hiện ở dưới pho tượng Thủy Tổ!

Cho nên, khi luân hồi giả và Lục Đạo sinh ra liên hệ, sẽ dẫn tới sinh ra nhân quả đối ứng với đại năng tương ứng, nếu chỉ chém đứt liên hệ với Luân Hồi ấn, sẽ không đủ để chạy thoát khỏi tru sát!

Lục Đạo Luân Hồi chi chủ là một tổ chức, không chỉ có Ma Phật A Nan, mà còn có những đại năng khác, ví dụ như......

Đao chém vào sợi dây liên hệ đỏ rực như lửa nhưng lại lưu động như nước, cắt đứt nó.

Ví dụ như Lục Áp!

Trong thế giới Phong Thần, trong Ô Sào, một cái hồ lô đỏ thắm nhảy nhảy, không làm gì nữa, cười hắc hắc, chui trở về trong phong ấn hỗn độn.

Ví dụ như truyền nhân đời thứ hai Ma Hoàng trảo, Ma Quân!

Bá Vương Tuyệt Đao vạch qua tinh không hư ảo, chém lên sợi dây tuyến ô uế thâm sâu.

Cổ quan đồng xanh chìm vào trong cửu u đột nhiên mở nắp, lộ ra một bàn tay tái nhợt không có máu, nhưng liên hệ nhân quả đã bị cắt đứt.

Tỷ như chủ nhân Minh Hải kiếm, kẻ đã “chết” vào tay Ma Phật, Thất Sát đạo nhân!

Trường đao chém tới một sợi dây nhân quả có sát lục rất nặng, hư ảo đấu với hư ảo, Lôi Đình khắc yêu tà.

Nhân quả liên hệ bị chém đứt, nam tử đầy mệt mỏi ngủ say trong Hỗn Độn mở bừng mắt, y chính là bản tôn của Hắc Sơn Lão Yêu, Thất Sát đạo nhân!

Còn có Thủy Tổ, vân vân!

Từng sợi dây nhân quả bị chém đứt, Ma Phật A Nan vẫn còn ở trên đỉnh núi Linh sơn, vẫn còn chưa thoát được nhục thân trói buộc, ánh mắt điên cuồng đến cực điểm, định lại ném Luân Hồi ấn ra.

Tất cả dây nhân quả đều đã bị chém sạch, lôi đình chiếu sáng rực tinh không.

Trong biển lôi đình, một bóng người đi ra, mặc đồ đạo nhân, thân hình vàng nhạt, Hỗn Độn làm bào, khiếu huyệt quanh thân trong suốt, bên trong là từng tầng vũ trụ, từng phương thiên địa, chúng không giống nhau, giao hội với nhau ở ngũ tạng lục phủ.

Chân phải đạp lên mặt đất hư ảo, bên cạnh có một cái cờ nhỏ hạnh hoàng lơ lửng, chân trái chặn lại hư không, sau lưng hiện ra vô hình u ám, tay phải cầm Bá Vương Tuyệt Đao, bên ngoài là Phiên Thiên cổ ấn vòng quanh, tay trái cầm Nhân Hoàng kiếm, bên cạnh có Âm Dương kính chuyển động, giữa ngực bụng là địa hỏa phong thủy, dưới chân hình thành hỗn loạn chi giới, ngưng tụ ra một cái hộp ngọc lơ lửng trước người, chính là Mạnh Kỳ.

Nê Hoàn cung trên đỉnh đầu mở ra, có khánh vân lao ra, hỗn hỗn độn độn, vây quanh một vật nhìn giống cờ mà không phải cờ, giống rìu mà không phải rìu, thả xuống thủy quang mông lung, bao phủ cả cơ thể hắn, trong mắt ẩn giấu Đạo Nhất lưu ly đăng, tỏa ra quang hoa hai màu đen trắng.

Mạnh Kỳ giống như thần nhân, phảng phất như hư ảo, như từ vô số những đốm sáng bé xíu tụ lại, những điểm sáng nhỏ ẩn chứa vô số khả năng vô số khủng bố, những đốm sáng nhỏ không có thời gian và không gian.

Đây chính là Pháp Thân của Mạnh Kỳ, Bất Diệt đạo thể và Nguyên Thủy chân thân dung hợp thành Bất Diệt Nguyên Thủy thân!

Mọi thứ co rút lại, Mạnh Kỳ chỉ còn lại Đạo Thể, khánh vân và cổ phiên, hai mắt nhìn chằm chằm vào Ma Phật A Nan, hét to:

“Tiếp mỗ một chiêu!”

Bá Vương Tuyệt Đao chém ra, thiên địa dương cương, Lôi Đình bá đạo, Nhân Hoàng kiếm vung ra, nhu mà lâu bền. Nhân đạo như nước, một đao một kiếm ở giữa không trung suy diễn ra một Thái Cực, Âm Dương ngư kết thúc quấn lấy Thái Cực.

Thái cực kia đột ngột xuất hiện trên đỉnh Linh sơn, sau đó từ giữa sụp xuống, âm dương hợp nhất, hóa tất cả vạn vật thành Hỗn Độn, nghịch thành Vô Cực!

Vô Cực vừa hiện, nuốt sạch mọi tử khí u ám của Linh sơn, Ma Phật A Nan đánh ra Như Lai thần chưởng Như Lai nghịch chưởng không hề có tác dụng, tất cả đều bị quy về Vô Cực.

Ma Phật A Nan nghiêm mặt, ngồi xếp bằng xuống, sau lưng hiện ra một cây bồ đề khô héo, hai tay kết Niết Bàn ấn.

Một thức cuối cùng của Như Lai thần chưởng: “Niết Bàn thanh tịnh”!

Dùng Luân Hồi ấn thi triển Niết Bàn thanh tịnh!

“Vô Cực” và hoàn cảnh chung quanh trở nên thanh tịnh, những đốm sáng tắt lịm, bước vào Niết Bàn, không thể tới gần Ma Phật A Nan.

Mạnh Kỳ lại hét to:

“Còn không ra tay!”

Thanh âm vang vọng, trong cơ thể Ma Phật A Nan, cũng chính là trong cơ thể bản tôn Mạnh Kỳ, chợt có sát khí dâng lên, xuyên suốt thân thể, cấu kết với hỏa đao băng kiếm.

Hỏa đao bành trướng, băng kiếm co rút lại, sắp tự bạo!

Đây...... đột nhiên cơ thể mất kiểm soát khiến Ma Phật A Nan bối rối.

Mạnh Kỳ nhìn y, mọi tuyệt vọng, áp lực, cừu hận và bi thống đều bùng nổ.

Các Lục Đạo Luân Hồi chi chủ tuy hợp tác với nhau, không vượt qua giới hạn, nhưng đương nhiên họ cũng có thù riêng với nhau.

Tỷ như Thất Sát đạo nhân, kẻ đã bị ngươi khống chế nhiều năm!

Mạnh Kỳ đã lén giấu sát khí ở trong cơ thể, để báo thù.

“Cút đi ngủ say đi!” Mạnh Kỳ ngửa mặt thét dài, vừa thống khoái vừa tang thương.

Không!

Ầm, Ma Phật A Nan giãy dụa, hỏa đao băng kiếm đột nhiên nổ tung, hỏa diễm thôn phệ các Phật Đà Kim Thân, hàn băng đông kết mọi vật, cơ thể bản tôn của Mạnh Kỳ và Ma Phật Phân Thần trong nháy mắt tan thành mây khói!

Đột nhiên, một bàn tay tái nhợt không có huyết sắc từ trong hư không đạp ra, chộp tới Luân Hồi ấn.

Một cái hồ lô màu đỏ thắm cũng nhảy ra, ý đồ tranh đoạt.

Mạnh Kỳ cảm nhận được các vị đại năng đều nhìn mình, có người không vui, có người khoái chí, nhưng không có ai ra tay với hắn, bởi vì chuyện ở nơi này rất quỷ dị, quỷ dị đến mức Ma Phật cũng còn ngã!

Luân Hồi ấn vọt đi, chui xuống dưới Ngũ Chỉ sơn.

............

Uy lực tự bạo nhanh chóng yếu đi.

Ngoài Vạn Phật đại trận, Giang Chỉ Vi cảm nhận được trói buộc trên người bị buông lỏng, rơi ra khỏi miệng thanh sư, mà con sư tử lại chẳng làm gì cả, vẫn đứng yên như pho tượng, Văn Thù, Đại Bằng và Bạch Long cũng thế.

............

Mặt trời bị ẩn đi xuất hiện trở lại, hành tinh trở về bình thường, Mạnh Kỳ từ trên cao hạ xuống, miệng đọc to:

“Đạo khả đạo, phi thường đạo, danh khả danh, phi hằng danh......”

“Phản giả đạo chi động, nhược giả đạo chi dụng......”

Năm ngàn đạo đức chi ngôn thi nhau tuôn ra, đất trời dần trở về sáng sủa, những đốm sáng trắng đen, huyền hoàng bay xuống, khí tím ngưng tụ, hóa thành chữ thành một bộ sách, rơi vào tay công tử Vũ.

Khổng Chiêu nghe tới si mê, đây là giải thích của lão sư về thiên địa nhân đạo?

Thật sự là đại đạo luân âm, nhưng có chỗ khác với suy nghĩ của mình.

Tiên âm từng trận, sông lớn cuồn cuộn, Mạnh Kỳ hạ xuống trước mặt hai người, nhìn Khổng Chiêu, khẽ gật đầu: “Đạo bất khả đạo, đạo của ta không hẳn phải là đạo của ngươi, đạo của ngươi không phải là không có chỗ đáng khen, nghe học chứ đừng mù quáng làm theo.”

Khổng Chiêu nghe vậy rất vui, lão sư quả thực là một bậc đại hiền khiêm tốn, là bậc cao nhân hiểu được đại đạo chân ý, lập tức nói: “Mong được lão sư chỉ điểm.”

“Ngươi cứ suy nghĩ cho thật kĩ là được. Hôm nay chúng ta chia tay.” Mạnh Kỳ xoay người, bước ra, hướng đi xa, một chút Huyền Hoàng và đen trắng ngưng tụ, hóa thành một con trâu xanh, để cho Mạnh Kỳ cưỡi lên.

Khổng Chiêu ngẩn người, cuống quít nói: “Lão sư, lão sư, ta còn muốn đi du lịch học tập với người!”

Tử khí tụ lại, bao phủ thân hình Mạnh Kỳ, trùng trùng điệp điệp kéo dài ra xa, đạo đức hội tụ, chấn nhiếp tâm thần.

Mạnh Kỳ cưỡi Thanh Ngưu, đưa lưng về phía Khổng Chiêu, dưới chân khí tím xoay quanh, từ từ đi lên cao, trả lời:

“Đạo bất đồng, bất tương vi mưu!”

Thanh âm vang vọng, khí tím lan rộng, ba vạn dặm, Mạnh Kỳ cưỡi trâu mà đi, tiêu tán giữa không trung.

/1398

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status