Tưởng Thiên Hiếu cười khổ nói:
- Những gì cô nói tôi đã sớm nghĩ tới, máu cũng sai người kiểm tra qua. Kết quả lại là máu bị vật chất hoặc là năng lượng đặc thù nào đó phá hoại, không thể làm kiểm tra cụ thể. Mặt khác, tôi cho người ta đặt phương tiện theo dõi ở hai căn nhà, ngay cả ống dẫn ngầm cũng không buông tha, nhưng không có phát hiện gì dị thường.
Có chút dừng lại. Hắn nhìn về phía Thích Viễn Sơn, nói :
- Thích lão. Ngài nói đây có thể là phong thuỷ xuất hiện vấn đề hay không?
Thích Viễn Sơn trầm ngâm chỉ chốc lát, nói :
- Ông chủ Tưởng, ở không có người lạc vào cảnh giới kỳ lạ phía trước, tôi không thể đưa ra đáp án xác thực. Nhưng chỉ những lời anh vừa nói, tôi cảm thấy được khả năng là vấn đề về phong thuỷ không lớn. Phong thuỷ biến dời, tác hịa này thường là thể hiện trên thân người, ở vật chất thì tác dụng không lớn. Hơn nữa theo lời anh vừa rồi đã nói, chất nước biến hóa thông thường là xuất hiện khi có khách vào ở, tôi cảm thấy được, không thể bài trừ nhân tố con người!
Tưởng Thiên Hiếu cau mày nói:
- Trong khoảng thời gian này, tôi an bài nhân viên công tác hai mươi bốn giờ túc trực, ngay cả ống dẫn nước ngầm của hai căn nhà, luôn luôn được dụng cụ giám sát, cũng không phát hiện bất luận kẻ nào làm dấu hiệu phá hoại!
Thích Viễn Sơn hỏi:
- Vậy hiện tại chất nước như thế nào?
Tưởng Thiên Hiếu thần sắc cổ quái nói:
- Khi không ai ở thì hết thảy bình thường, nhưng chỉ cần có người vào ở, chất nước nhất định sẽ xuất hiện biến hóa.
- Trăm nghe không bằng một thấy, Mạch Tuệ, Tô Cận, không bằng đêm nay chúng ta đến nghỉ, xem đến tột cùng như thế nào ?
Cừu Vãn Tình nhìn như là người trầm ổn, bỗng nhiên nhìn về phía Tô Cận cùng Mạch Tuệ, đưa ra một chủ ý điên cuồng.
Mạch Tuệ hoảng sợ, nói :
-Chị Vãn Tình, chị điên rồi? Em nhát gan, chuyện này nghe thấy thì lông tóc dựng đứng, chị còn muốn vào ở?
Đối với đề nghị của Cừu Vãn Tình, gan lớn như Tô Cận liền giơ hai tay tán thành, nói với Mạch Tuệ:
- Hôm trước cô còn theo tôi ồn ào, bảo tôi mang cô đi thám hiểm, hôm nay chính là cơ hội không tồi nha...
Đến tận đây, cuộc đánh bài đã là vô đi mà chết, vô luận thắng thua, ai cũng không để ý.
Ba người tổ 'Y Nhân ước hẹn' tranh luận nên đi 'Thám hiểm' hay không, cũng lấy ưu thế hai phiếu đấu một cuối cùng thu phục người nhát gan nhất là Mạch Tuệ.
Mà Tưởng Thiên Hiếu thì rất thành khẩn thỉnh giáo Thích Viễn Sơn, cố gắng phá giải vấn đề chất nước theo góc độ phong thuỷ cùng huyền học.
Người đang ngồi, chỉ có Mạc Ngôn không mấy hưng trí, dường như đang chống trọi với cơn buồn ngủ.
Hắn xem ra, cái gọi là vấn đề chất nước quỷ dị cùng phong thuỷ và huyền học không có nửa xu quan hệ, trăm phần trăm là người làm ra.
Câu chuyện vừa mới bắt đầu hắn còn nghe thấy thú vị, thế nhưng khi Tưởng Thiên Hiếu nói trong ống dẫn nước xuất hiện máu người, hứng thú của hắn nhất thời giảm đi. Hắn xem ra, vô luận chuyện này đến cùng là cái gì, máu người xuất hiện tuyệt đối là nét bút hỏng lớn nhất. Ngay cả máu người cũng xuất hiện, dĩ nhiên là có quan hệ cùng con người. Biểu tượng cả câu chuyện vô luận quỷ dị đến cỡ nào, không thể tưởng tượng nổi bao nhiêu, bản chất và trung tâm làm thao tác đều chưa từng thay đổi.
Đây là một cái quan hệ Logic rất đơn giản, Mạc Ngôn tin tưởng, nếu Đỗ Tiểu Âm ở trong này, nhất định sẽ cũng giống như mình bắt lấy bản chất và trung tâm sự việc, sẽ không bị biểu tượng nhìn như quỷ dị này mê hoặc.
Nhưng nơi này đại đa số người là nghe chuyện ma quỷ và xem phim kịnh dị mà trưởng thành, rõ ràng bản chất sự việc ngay tại trước mắt, nhưng không chịu tin tưởng, mà cố chấp nặn trong não bộ thành sự kiện quỷ dị linh dị gì đó...
- Nếu tất cả mọi người có hứng thú, không bằng cùng đi nhìn xem?
Tưởng Thiên Hiếu bỗng nhiên đứng lên, nói :
- Thích lão đã đáp ứng đến nhìn, nếu ai có hứng thú, không ngại thì cùng nhau cùng đi.
Lúc này Mạch Tuệ đã bị Cừu Vãn Tình và Tô Cận mê hoặc có chút hưng phấn, thấy có đại sư phong thuỷ đi trước, liền kéo cánh tay Mạc Ngôn, nóng lòng muốn thử nói :
- Mạc Ngôn, chúng ta cũng cùng qua đó xem đi...
Mạc Ngôn cười khổ, thầm nói: trong nhà còn có một con ma mỗi ngày lắc lư ở bên cạnh cô, cô nhìn mà không thấy, lại cứ thích chạy tới nơi này tìm kích thích, thật sự là không hiểu gì ...
Thấy Mạc Ngôn cười khổ, Tô Cận khiêu khích, nói :
- Ồ, anh là đại nam nhân, không phải là sợ rồi chứ?
Mạc Ngôn cười nói:
- Đúng là có chút sợ hãi, tôi chân ngắn, nếu thật là gặp ma quỷ, khẳng định cô chạy nhanh hơn!
Thấy người này lại lấy chân dài của mình ra đùa, Tô Cận không khỏi hận đến hàm răng ngứa, lôi kéo Mạch Tuệ nói :
- Quản lý người đàn ông của nhà ngươi, cứ nhìn chằm chằm chân của người con gái khác, sớm hay muộn cũng xảy ra vấn đề.
Mạch Tuệ ôm cổ Tô Cận, cười hì hì bên tai nàng mà nói:
- Muốn quá còn giả bộ, người đàn ông của tôi mà thích đại chân dài như ngươi là phúc phận của ngươi, có muốn tôi đưa anh ấy cho cô mượn vài ngày hay không?
Tô Cận phản thủ nhéo thịt mềm bên hông Mạch Tuệ, oán hận nói:
- Cô dám cho mượn, lão nương liền nhận, cho ai đó sợ...
Hai căn nhà sườn Tây Nam Minh Viên đều là kiến trúc cũ, là kết quả cuối thế kỷ trước, trải qua một lần tu sửa, làm thành nhà cho khách quý sử dụng.
- Nơi này ban đầu là kiến trúc thời kì Minh Thanh, bị hủy bởi một trận đại hỏa, nghe nói là dinh thự của một vị các lão…
Tưởng Thiên Hiếu đứng ở trước nhà, giới thiệu lịch sử hai căn nhà với mọi người .
Hai căn nhà đều chỉ có ba tầng, đứng tương đối yên lặng, trong bóng đêm nhìn lại, liền giống như hai quái thú phủ phục.
Thích Viễn Sơn nhìn nhìn địa hình phụ cận, nói :
- Luận phong thủy mà nói, cũng không có gì không ổn. Ông chủ Tưởng, không nói gạt cậu, lão hủ thật đúng là nhìn không ra cái gì kỳ quặc.
Tưởng Thiên Hiếu hỏi:
- Thích lão, nếu như là ban ngày, có phải có thể nhìn càng cẩn thận một chút hay không?
Thích Viễn Sơn gật gật đầu, nói : Nguồn: http://truyenyy.com
- Cậu nói không sai, một vài vấn đề nhỏ, đích xác cần ở ban ngày mới có thể nhìn ra được. Nhưng những điều này không ảnh hưởng đến vận mệnh bao quát, cho nên ông chủ Tưởng không cần ôm hi vọng quá lớn...
Tưởng Thiên Hiếu cười khổ nói:
- Sự tình dù sao cũng phải quan sát cho tốt nhất... Lui một bước mà nghĩ, nếu xác định vấn đề nơi này không quan hệ với phong thuỷ, ít nhất mục tiêu lại thu nhỏ lại một chút, đúng không?
Mạc Ngôn không biết Thích Viễn Sơn thật sự có nghiên cứu đối với phong thuỷ hay không, nhưng trong mắt hắn, khí hậu nơi này ở từng khu vực khác nhau tương đối mạnh mẽ, Ngũ Hành cân đối, đích xác không có chỗ nào không ổn. Ngoài ra, hắn mở ra ý thức bản ngã, cũng tiến hành phân hình một lần đối với môi trường phụ cận hai căn nhà khách, ở trong phạm vi hai trăm mét, cũng không có phát hiện cái gì dị thường. Đương nhiên, với tu vi của hắn lúc này, ý thức bản ngã tạm thời còn chưa thể xâm nhập dưới nền đất, dưới nền hai căn nhà có dấu hiệu kỳ quặc hay không, hắn cũng không dám khẳng định.
- Bên ngoài không có gì hay để xem, chúng ta vào xem đi...
Cừu Vãn Tình kềm nén không được tò mò, kéo Mạch Tuệ đi vào trong nhà.
Ba người con gái hi hi ha ha vào nhà, tùy tiện mở nước, muốn biết một chút xem giữa ống nước chảy ra đến tột cùng có phải là máu hay không.
Cừu Vãn Tình là người thứ nhất muốn mở vòi nước, lập tức liền thất vọng nói :
- Nơi này nước thực bình thường mà, nào có cái gì như là máu loãng?
Vòi nước chảy ra nước trong veo, cũng không cái gì khác thường.
- Chỗ này của tôi cũng vậy...
Tô Cận mở ra là vòi nước trong bể tắm, cũng không có bất cứ dị thường nào.
Mạch Tuệ lá gan không tính nhỏ nhất nhưng sợ ma quỷ nhất, lúc này ở một bên nhìn, thấy không có dị thường, ngược lại lại lặng lẽ thở ra nhẹ nhàng.
Mạc Ngôn theo sát ba người con gái vào phòng, thấy Tô Cận và Cừu Vãn Tình thất vọng không thôi, trong lòng không khỏi buồn cười.
Có đôi khi, lòng hiếu kỳ của con gái so với con trai càng mạnh hơn, ở một vài chuyện không thể tưởng tượng, luôn muốn tìm một tham số.
Nhưng thật sự xảy ra chuyện gì dị thường, chỉ sợ cũng là người thứ nhất gây xôn xao...
Lúc này, đám người Tưởng Thiên Hiếu cũng vào phòng.
- Lão Tưởng, anh thực không bịa nơi này có cái gì máu loãng chứ?
Cừu Vãn Tình tức giận hỏi.
/340
|