- Niềm vui mới của Thái Bình là ai?
- Ừm!
Thượng Quan Uyển Nhi không trả lời câu hỏi của hắn.
Long Ưng đang nhớ lại cảm giác vừa mới quấn quýt bên nàng mà cảm thấy ngọt ngào. Khi chìm trong sự sung sướng, tại sao thời gian lại trôi đi nhanh đến vậy? Tất cả trở nên giống như một giấc mơ. Nhưng khi tinh thần sa sút, mất ý chí thì mọi cảm giác lại trở nên rất thật, khiến cho nỗi đau lại càng tăng thêm.
Ngày đó, khi hắn đi vào linh trướng Thải Hồng và Ngọc Chỉ đã có cái cảm giác như vậy. Thời gian theo tâm trạng của hắn trở nên rất chậm, nhưng cái chết của các nàng lại rất thật và không thể thay đổi khiến cho hắn vô cùng khó chịu.
Thượng Quan Uyển Nhi dí đầu ngón tay vào mũi hắn và nói thật dịu dàng:
- Long đại ca đã nghĩ chuyện gì vậy?
Long Ưng bật thốt:
- Ta đang nghĩ tới cảm giác trôi qua trong tích tắc.
Thượng Quan Uyển Nhi chuyển từ tư thế nằm nghiêng sang nằm sấp, ngẩng cao phần thân trên đang để trần. Nàng cảm thấy hứng thú với điều hắn nói:
- Nói nghe xem.
Long Ưng cũng không muốn nói ra chuyện Thải Hồng và Ngọc Chỉ. Hắn chỉ nói:
- Từ những gì hiểu được trong khoảng thời gian dài sống một mình, cảnh vật xung quanh liên tục thay đổi, hết sáng lại tối, hoa nở lại tàn nhưng bản thân lại như không hề thay đổi. Sau khi tới Thần đô, cái cảm giác đó lại càng mạnh hơn. Thế gian vẫn liên tục chuyển động nhưng bản thân lại như một hằng số không thay đổi. Đương nhiên cái đó chỉ là một thứ ảo giác.
Thượng Quan Uyển Nhi nghe thấy vậy thì ngây người.
Long Ưng xoay người về phía nàng, dùng tay vuốt ve tấm lưng ong thon thả cùng với cặp mông căng tròn và nói:
- Vì sao không chịu nói cho ta biết niềm vui mới của Thái Bình là ai?
Thượng Quan Uyển Nhi chớp chớp đôi mắt đẹp nhìn hắn mà nói:
- Bởi vì không biết phải nói từ đâu. Từ sau khi huynh đi, chưa được ba tháng, công chúa lại chứng nào tật nấy. Uyển nhi nghĩ, ngay cả chính bản thân công chúa cũng không biết rõ được có bao nhiêu người đàn ông ở bên mình.
Long Ưng liền thay đổi đề tài:
- Huynh đệ họ Trương nhờ Bàn công công tới gặp ta, tại sao không nhờ thẳng Uyển nhi, để cho nàng chuyển lời?
Thượng Quan Uyển Nhi mỉm cười, nói:
- Quan hệ của huynh đệ họ Trương và công chúa rất tốt. Cũng chỉ có công chúa mới dám bảo đảm cho họ. Vì vậy mà Uyển nhi phải trốn ở phía sau để công chúa ra tay.
Long Ưng kinh ngạc, nói:
- Không ngờ quan hệ của Uyển nhi và công chúa lại chặt chẽ đến vậy.
Rõ ràng là Thượng Quan Uyển Nhi không muốn nói về chuyện này nên chuyển hướng:
- Vừa rồi khi thảo chiếu lệnh, Thánh Thượng phê chuẩn xong sẽ lập tức ban bố tới Lĩnh Nam. Long đại ca có kế gì chưa?
Long Ưng thầm nghĩ :"Sở dĩ Thượng Quan Uyển Nhi có quan hệ như vậy với Thái Bình cũng là do liên quan giữa Lý Hiển và Vi phi. Điều này cho thấy hành trình cách đây ba năm tới Phòng Châu của nàng không hề đơn giản".
Nhưng hắn cũng không tiện vạch ra chuyện này mà chỉ thuận miệng nói:
- Chỉ cần ta điều tra được cửa hàng mua bán người của Đại Giang Liên ở Giang Nam là có thể giết gà dọa khỉ, uy hiếp những kẻ khác.
Thượng Quan Uyển Nhi liền nói:
- Long đại ca chỉ có một mình, làm sao thực hiện được hết những chuyện đó?
Long Ưng ngồi dậy, cười nói:
- Được nàng nhắc mới nhớ, đúng là lão tử còn rất nhiều chuyện cần làm ngay.
Thượng Quan Uyển Nhi kéo hắn nằm xuống rồi đè lên ngực hắn, vòng hai tay ôm chặt lấy eo Long Ưng mà nói nũng nịu:
- Không cho huynh đi.
Long Ưng cười nói:
- Thượng Quan đại nhân vừa mới đầu hàng, bây giờ lại định làm phản hay sao?
Thượng Quan Uyển Nhi liếc mắt đưa tình, lên tiếng:
- Uyển Nhi không cho phép. Uyển Nhi và Long đại ca mãi mãi chưa dứt được.
Nàng lại nói:
- Long Ưng định giúp Lương vương?
Long Ưng cười nói:
- Biết trước không thể giấu được đại tài nữ. Nàng đã biết ta và Lương vương âm thầm cấu kết với nhau. Ôi! Đúng là ta giúp y, cũng là giúp y bỏ ngôi vị Thái tử.
Thượng Quan Uyển Nhi liền nói:
- Hiện tại Lương vương vẫn chưa chịu nghe. Không một ai có thể nói được với ngài. Bởi vì trong cung, người mà ngài tin tưởng nhất cũng chỉ có chính bản thân.
Long Ưng lại hỏi:
- Uyển Nhi không tin ta sao?
Thượng Quan Uyển Nhi liền nói:
- Long đại ca không phải người trong cung đình, cho dù đã có một khoảng thời gian ở đó.
Rồi nàng lại nói một cách ngây thơ và đáng yêu:
- Cho dù có một ngày Uyển Nhi bị Long đại ca bán thì cũng không bao giờ hối hận vì đã từng tin Long đại ca.
Nói xong nàng ngồi xuống, Long Ưng lập tức nuốt chửng đôi môi thơm của nàng.
********
Tới khi bước chân trên bậc cầu thang dẫn lên tầng ba của tửu lâu Đổng gia, Long Ưng vẫn còn nghĩ tới Thượng Quan Uyển Nhi. Đối với hắn, mưu kế và thủ đoạn của nàng không hề kém bất cứ một ai, lại thêm xinh xắn phong lưu, quyến rũ. Nên mặc dù biết nàng có suy nghĩ khác, có chuyện giấu diếm những hắn vẫn không kìm nổi mà ân ái với nàng, thậm chí cũng chẳng hề hối hận vì trúng mỹ nhân kế của nàng.
Suy nghĩ của một người đàn ông đó là đối với phụ nữ có như thế nào, nhưng bản thân vẫn có sức cuốn hút khác nhau, có thể khiến cho trái tim của đối phương dành riêng cho mình. Long Ưng cũng có suy nghĩ như vậy. Cho dù lúc đầu, Thượng Quan Uyển Nhi phụng mệnh Võ Tam Tư tới lung lạc hắn, nhưng hiện tại lại tự mua dây trói mình.
Chuyện này rơi đúng vào bản thân khiến cho hắn cố tình ngoảnh mặt làm ngơ với lời cảnh cao của Bàn công công, thoải mái hưởng thụ sự dịu dàng từ nàng.
Xem ra đối với sự sống hay chết của Võ Tam Tư thì từ nay về sau có thể làm được qua Thượng Quan Uyển Nhi. Nàng chính là cây cầu giữa Võ Tam Tư và Lý Hiển. Hiện tại, Võ Tam Tư không chịu nhận thua, nhưng chỉ cần không đến mức ngu muội như Võ Thừa Tự thì cũng phải biết nếu không có được sự chấp thuận của quân đội, cho dù ngồi lên ngai vàng cũng bị lôi xuống, thậm chí còn mang tới đại họa diệt cả họ.
Bây giờ, người họ Võ đang trong thời gian hiển hách, người người quyền cao chức trọng, nhưng tất cả những điều đó có được từ Võ Chiếu, chúng được xây dựng trên bãi cát. Chỉ cần có một con sóng ập tới thì chắc chắn sẽ chẳng còn lại chút dấu vết.
Cách nhìn của Võ Tam Tư với tình hình thiên hạ trong hội nghị ở nội đình cũng không phải do Long Ưng dạy y nói. Long Ưng chỉ nói phương hướng cho y còn những thứ khác thì tự Võ Tam Tư phát huy.
Điều này cho thấy Võ Tam Tư nắm được thời cuộc, hiểu rõ vị trí của mình. Cho dù Võ Chiếu vẫn còn, nếu như y lên vị trí Thái tử thì Đại Giang Liên sẽ tạo phản đầu tiên, kéo theo vô số người hưởng ứng.
Đối với việc này, Bàn công công có thể ảnh hưởng tới mức nào? Bản thân hắn cần phải nói ra sao để thuyết phục Võ Tam Tư? Nếu như không nghĩ kỹ thì những mối quan hệ tốt đẹp của hắn với Võ Chiếu từ trước tới nay sẽ đổ hết xuống sông xuống biển.
Thượng Quan Uyển Nhi là người hiểu rõ Võ Tam Tư nhất. Nhưng hiện tại nàng đứng về phía hắn hay vẫn là người của y, chỉ sợ nàng vẫn chưa quyết định. Đúng như nàng đã nói, trong cung đình, người duy nhất tin được cũng chỉ có bản thân.
Cách đây ba năm, nàng giúp Long Ưng vượt qua huynh đệ họ Trương, đẩy ngã Võ Thừa Tự. Nhưng ba năm sau, Võ Tam Tư thành người đứng cạnh ngôi vị Thái tử, Thượng Quan Uyển Nhi có còn đồng ý giúp hắn nữa không? Nói không chừng cách đây ba năm, sự thay đổi của nàng cũng là do có lệnh của Võ Tam Tư nhằm lật đổ Võ Thừa Tự.
Sự đấu tranh trong cung đình vượt qua tưởng tượng của bất cứ một ai.
Điều khiến cho Long Ưng phải buồn bã đó là khả năng của Lý Hiển còn thối hơn cả Võ Tam Tư. Khi bị lưu đầy, y vẫn hoang dâm vô đạo. Một người như vậy mà lên ngôi hoàng đế sẽ khiến cho nhân dân cực khổ, sẵn sàng dẫm chân lên tình trạng của Cao Tông và Võ Chiếu. Vi phi nắm quyền lớn, cuối cùng rồi cũng sẽ lại thay đổi triều đại. Chính trị luôn như vậy.
- Ưng gia tới!
Quyển 5 – Chương 312: Bữa tiệc tẩy trần (hạ).
Trên gác của ngôi lầu có ba cao thủ hộ vệ. Mỗi người đều cung kính vấn an Long Ưng.
Trong căn phòng ở phía Nam, hôm nay những người tham dự có Trương Giản Chi, Lâu Sư Đức, Lý Chiêu Đức, Diêu Sùng, Ngụy Nguyên Trung. Ngoài ra hắn còn nhận biết Hoàn Ngạn Phạm và Thôi Huyền Vĩ. Lần đầu gặp mặt có một vị Lang Trung, một vị Hình ti. Tất cả đều là đại quan đương triều, cấp thấp nhất cũng là ngũ phẩm. Có thể thấy được nhân mã bên phía Lý Hiển mạnh như thế nào. Hơn nữa, Long Ưng cũng có thanh thế chống lại Võ Chiếu.
Có lẽ do việc chỉnh lý quốc sách đối ngoại, mọi người đều cao hứng.
Nằm ngoài dự đoán của Long Ưng, Địch Nhân Kiệt không hề nhắc tới Võ Tam Tư.
Địch Nhân Kiệt nâng chén cười nói:
- Cạn chén chúc mừng Long tiểu huynh. Nhận Vũ và Quá Đình lấy được mấy thành tựu trong chuyến đi về phía Tây, chỉ sợ mọi người say rồi vẫn chưa chúc mừng xong. Cho nên đành phải dùng một chén rượu xin chúc mừng tất cả. Mọi người cụng ly.
Tất cả lập tức ồn ào nâng chén.
Hiển nhiên Địch Nhân Kiệt hết sức vui vẻ. Lão tự mình rót đầy hai chén của Vạn Nhận Vũ và Long Ưng rồi sau đó mới rót rượu cho mọi người.
Cuối cùng lão lại nâng chén lên nói:
- Một chén này là để tiễn biệt Nhận Vũ, có điều phải giữ bí mật về ngày. Đồng thời cũng nhân việc y và Ưng gia đã loại được kẻ địch cuối cùng.
Long Ưng và Vạn Nhận Vũ nhìn nhau.
Sau khi uống xong mấy chén, bầu không khí cũng trở nên nóng hơn.
Diêu Sùng vui vẻ nói:
- Từ khi Cao Tổ khai quốc cho tới nay, Trung Thổ luôn trong thời kỳ thịnh vượng. Nhưng từ sau Thái Tông, tình hình biên cương càng lúc càng yếu, liên tục thua trận. Trận chiến ở cốc Giáp Thạch là nỗi nhục của nước chúng ta, còn mất đi đại tướng Vương Hiếu Kiệt. Chưa hết, chúng ta còn gặp họa vô đơn chí, Hắc Xỉ Thường Chi cũng bị địch áp chế. Vốn tưởng không còn hy vọng vực dậy nhưng may nhờ có Ưng gia và Vạn gia xoay chuyển tình thế, dùng cách đánh như chớp, phá được người Khiết Đan, bao vây Đột Quyết. Mà lại chỉ với ba người đã cải biến được tình hình Tây Vực, Cao Nguyên và phía Nam. Mấy lời này, Diêu Sùng không nói ra được thì khó chịu. Dù sao cũng phải uống thêm một chén.
Mọi người lập tức hưởng ứng, uống hết một chén.
Địch Nhân Kiệt cười nói:
- Ngày mai còn phải vào chiều sớm, uống hết ly này, chúng ta uống trà được không?
Tất cả liền cười và đồng ý.
Lâu Sư Đức quay sang Long Ưng và Vạn Nhận Vũ mà nói:
- Sau đình hội, Thánh Thượng có triệu ta, quốc lão và Trương đại nhân tới nói chuyện. Thánh Thượng rất tức giận với hành vi của Đại Giang Liên. Ý của Thánh Thượng đó là không được ngồi nhìn.
Trương Giản Chi lại nói:
- Ừm!
Thượng Quan Uyển Nhi không trả lời câu hỏi của hắn.
Long Ưng đang nhớ lại cảm giác vừa mới quấn quýt bên nàng mà cảm thấy ngọt ngào. Khi chìm trong sự sung sướng, tại sao thời gian lại trôi đi nhanh đến vậy? Tất cả trở nên giống như một giấc mơ. Nhưng khi tinh thần sa sút, mất ý chí thì mọi cảm giác lại trở nên rất thật, khiến cho nỗi đau lại càng tăng thêm.
Ngày đó, khi hắn đi vào linh trướng Thải Hồng và Ngọc Chỉ đã có cái cảm giác như vậy. Thời gian theo tâm trạng của hắn trở nên rất chậm, nhưng cái chết của các nàng lại rất thật và không thể thay đổi khiến cho hắn vô cùng khó chịu.
Thượng Quan Uyển Nhi dí đầu ngón tay vào mũi hắn và nói thật dịu dàng:
- Long đại ca đã nghĩ chuyện gì vậy?
Long Ưng bật thốt:
- Ta đang nghĩ tới cảm giác trôi qua trong tích tắc.
Thượng Quan Uyển Nhi chuyển từ tư thế nằm nghiêng sang nằm sấp, ngẩng cao phần thân trên đang để trần. Nàng cảm thấy hứng thú với điều hắn nói:
- Nói nghe xem.
Long Ưng cũng không muốn nói ra chuyện Thải Hồng và Ngọc Chỉ. Hắn chỉ nói:
- Từ những gì hiểu được trong khoảng thời gian dài sống một mình, cảnh vật xung quanh liên tục thay đổi, hết sáng lại tối, hoa nở lại tàn nhưng bản thân lại như không hề thay đổi. Sau khi tới Thần đô, cái cảm giác đó lại càng mạnh hơn. Thế gian vẫn liên tục chuyển động nhưng bản thân lại như một hằng số không thay đổi. Đương nhiên cái đó chỉ là một thứ ảo giác.
Thượng Quan Uyển Nhi nghe thấy vậy thì ngây người.
Long Ưng xoay người về phía nàng, dùng tay vuốt ve tấm lưng ong thon thả cùng với cặp mông căng tròn và nói:
- Vì sao không chịu nói cho ta biết niềm vui mới của Thái Bình là ai?
Thượng Quan Uyển Nhi chớp chớp đôi mắt đẹp nhìn hắn mà nói:
- Bởi vì không biết phải nói từ đâu. Từ sau khi huynh đi, chưa được ba tháng, công chúa lại chứng nào tật nấy. Uyển nhi nghĩ, ngay cả chính bản thân công chúa cũng không biết rõ được có bao nhiêu người đàn ông ở bên mình.
Long Ưng liền thay đổi đề tài:
- Huynh đệ họ Trương nhờ Bàn công công tới gặp ta, tại sao không nhờ thẳng Uyển nhi, để cho nàng chuyển lời?
Thượng Quan Uyển Nhi mỉm cười, nói:
- Quan hệ của huynh đệ họ Trương và công chúa rất tốt. Cũng chỉ có công chúa mới dám bảo đảm cho họ. Vì vậy mà Uyển nhi phải trốn ở phía sau để công chúa ra tay.
Long Ưng kinh ngạc, nói:
- Không ngờ quan hệ của Uyển nhi và công chúa lại chặt chẽ đến vậy.
Rõ ràng là Thượng Quan Uyển Nhi không muốn nói về chuyện này nên chuyển hướng:
- Vừa rồi khi thảo chiếu lệnh, Thánh Thượng phê chuẩn xong sẽ lập tức ban bố tới Lĩnh Nam. Long đại ca có kế gì chưa?
Long Ưng thầm nghĩ :"Sở dĩ Thượng Quan Uyển Nhi có quan hệ như vậy với Thái Bình cũng là do liên quan giữa Lý Hiển và Vi phi. Điều này cho thấy hành trình cách đây ba năm tới Phòng Châu của nàng không hề đơn giản".
Nhưng hắn cũng không tiện vạch ra chuyện này mà chỉ thuận miệng nói:
- Chỉ cần ta điều tra được cửa hàng mua bán người của Đại Giang Liên ở Giang Nam là có thể giết gà dọa khỉ, uy hiếp những kẻ khác.
Thượng Quan Uyển Nhi liền nói:
- Long đại ca chỉ có một mình, làm sao thực hiện được hết những chuyện đó?
Long Ưng ngồi dậy, cười nói:
- Được nàng nhắc mới nhớ, đúng là lão tử còn rất nhiều chuyện cần làm ngay.
Thượng Quan Uyển Nhi kéo hắn nằm xuống rồi đè lên ngực hắn, vòng hai tay ôm chặt lấy eo Long Ưng mà nói nũng nịu:
- Không cho huynh đi.
Long Ưng cười nói:
- Thượng Quan đại nhân vừa mới đầu hàng, bây giờ lại định làm phản hay sao?
Thượng Quan Uyển Nhi liếc mắt đưa tình, lên tiếng:
- Uyển Nhi không cho phép. Uyển Nhi và Long đại ca mãi mãi chưa dứt được.
Nàng lại nói:
- Long Ưng định giúp Lương vương?
Long Ưng cười nói:
- Biết trước không thể giấu được đại tài nữ. Nàng đã biết ta và Lương vương âm thầm cấu kết với nhau. Ôi! Đúng là ta giúp y, cũng là giúp y bỏ ngôi vị Thái tử.
Thượng Quan Uyển Nhi liền nói:
- Hiện tại Lương vương vẫn chưa chịu nghe. Không một ai có thể nói được với ngài. Bởi vì trong cung, người mà ngài tin tưởng nhất cũng chỉ có chính bản thân.
Long Ưng lại hỏi:
- Uyển Nhi không tin ta sao?
Thượng Quan Uyển Nhi liền nói:
- Long đại ca không phải người trong cung đình, cho dù đã có một khoảng thời gian ở đó.
Rồi nàng lại nói một cách ngây thơ và đáng yêu:
- Cho dù có một ngày Uyển Nhi bị Long đại ca bán thì cũng không bao giờ hối hận vì đã từng tin Long đại ca.
Nói xong nàng ngồi xuống, Long Ưng lập tức nuốt chửng đôi môi thơm của nàng.
********
Tới khi bước chân trên bậc cầu thang dẫn lên tầng ba của tửu lâu Đổng gia, Long Ưng vẫn còn nghĩ tới Thượng Quan Uyển Nhi. Đối với hắn, mưu kế và thủ đoạn của nàng không hề kém bất cứ một ai, lại thêm xinh xắn phong lưu, quyến rũ. Nên mặc dù biết nàng có suy nghĩ khác, có chuyện giấu diếm những hắn vẫn không kìm nổi mà ân ái với nàng, thậm chí cũng chẳng hề hối hận vì trúng mỹ nhân kế của nàng.
Suy nghĩ của một người đàn ông đó là đối với phụ nữ có như thế nào, nhưng bản thân vẫn có sức cuốn hút khác nhau, có thể khiến cho trái tim của đối phương dành riêng cho mình. Long Ưng cũng có suy nghĩ như vậy. Cho dù lúc đầu, Thượng Quan Uyển Nhi phụng mệnh Võ Tam Tư tới lung lạc hắn, nhưng hiện tại lại tự mua dây trói mình.
Chuyện này rơi đúng vào bản thân khiến cho hắn cố tình ngoảnh mặt làm ngơ với lời cảnh cao của Bàn công công, thoải mái hưởng thụ sự dịu dàng từ nàng.
Xem ra đối với sự sống hay chết của Võ Tam Tư thì từ nay về sau có thể làm được qua Thượng Quan Uyển Nhi. Nàng chính là cây cầu giữa Võ Tam Tư và Lý Hiển. Hiện tại, Võ Tam Tư không chịu nhận thua, nhưng chỉ cần không đến mức ngu muội như Võ Thừa Tự thì cũng phải biết nếu không có được sự chấp thuận của quân đội, cho dù ngồi lên ngai vàng cũng bị lôi xuống, thậm chí còn mang tới đại họa diệt cả họ.
Bây giờ, người họ Võ đang trong thời gian hiển hách, người người quyền cao chức trọng, nhưng tất cả những điều đó có được từ Võ Chiếu, chúng được xây dựng trên bãi cát. Chỉ cần có một con sóng ập tới thì chắc chắn sẽ chẳng còn lại chút dấu vết.
Cách nhìn của Võ Tam Tư với tình hình thiên hạ trong hội nghị ở nội đình cũng không phải do Long Ưng dạy y nói. Long Ưng chỉ nói phương hướng cho y còn những thứ khác thì tự Võ Tam Tư phát huy.
Điều này cho thấy Võ Tam Tư nắm được thời cuộc, hiểu rõ vị trí của mình. Cho dù Võ Chiếu vẫn còn, nếu như y lên vị trí Thái tử thì Đại Giang Liên sẽ tạo phản đầu tiên, kéo theo vô số người hưởng ứng.
Đối với việc này, Bàn công công có thể ảnh hưởng tới mức nào? Bản thân hắn cần phải nói ra sao để thuyết phục Võ Tam Tư? Nếu như không nghĩ kỹ thì những mối quan hệ tốt đẹp của hắn với Võ Chiếu từ trước tới nay sẽ đổ hết xuống sông xuống biển.
Thượng Quan Uyển Nhi là người hiểu rõ Võ Tam Tư nhất. Nhưng hiện tại nàng đứng về phía hắn hay vẫn là người của y, chỉ sợ nàng vẫn chưa quyết định. Đúng như nàng đã nói, trong cung đình, người duy nhất tin được cũng chỉ có bản thân.
Cách đây ba năm, nàng giúp Long Ưng vượt qua huynh đệ họ Trương, đẩy ngã Võ Thừa Tự. Nhưng ba năm sau, Võ Tam Tư thành người đứng cạnh ngôi vị Thái tử, Thượng Quan Uyển Nhi có còn đồng ý giúp hắn nữa không? Nói không chừng cách đây ba năm, sự thay đổi của nàng cũng là do có lệnh của Võ Tam Tư nhằm lật đổ Võ Thừa Tự.
Sự đấu tranh trong cung đình vượt qua tưởng tượng của bất cứ một ai.
Điều khiến cho Long Ưng phải buồn bã đó là khả năng của Lý Hiển còn thối hơn cả Võ Tam Tư. Khi bị lưu đầy, y vẫn hoang dâm vô đạo. Một người như vậy mà lên ngôi hoàng đế sẽ khiến cho nhân dân cực khổ, sẵn sàng dẫm chân lên tình trạng của Cao Tông và Võ Chiếu. Vi phi nắm quyền lớn, cuối cùng rồi cũng sẽ lại thay đổi triều đại. Chính trị luôn như vậy.
- Ưng gia tới!
Quyển 5 – Chương 312: Bữa tiệc tẩy trần (hạ).
Trên gác của ngôi lầu có ba cao thủ hộ vệ. Mỗi người đều cung kính vấn an Long Ưng.
Trong căn phòng ở phía Nam, hôm nay những người tham dự có Trương Giản Chi, Lâu Sư Đức, Lý Chiêu Đức, Diêu Sùng, Ngụy Nguyên Trung. Ngoài ra hắn còn nhận biết Hoàn Ngạn Phạm và Thôi Huyền Vĩ. Lần đầu gặp mặt có một vị Lang Trung, một vị Hình ti. Tất cả đều là đại quan đương triều, cấp thấp nhất cũng là ngũ phẩm. Có thể thấy được nhân mã bên phía Lý Hiển mạnh như thế nào. Hơn nữa, Long Ưng cũng có thanh thế chống lại Võ Chiếu.
Có lẽ do việc chỉnh lý quốc sách đối ngoại, mọi người đều cao hứng.
Nằm ngoài dự đoán của Long Ưng, Địch Nhân Kiệt không hề nhắc tới Võ Tam Tư.
Địch Nhân Kiệt nâng chén cười nói:
- Cạn chén chúc mừng Long tiểu huynh. Nhận Vũ và Quá Đình lấy được mấy thành tựu trong chuyến đi về phía Tây, chỉ sợ mọi người say rồi vẫn chưa chúc mừng xong. Cho nên đành phải dùng một chén rượu xin chúc mừng tất cả. Mọi người cụng ly.
Tất cả lập tức ồn ào nâng chén.
Hiển nhiên Địch Nhân Kiệt hết sức vui vẻ. Lão tự mình rót đầy hai chén của Vạn Nhận Vũ và Long Ưng rồi sau đó mới rót rượu cho mọi người.
Cuối cùng lão lại nâng chén lên nói:
- Một chén này là để tiễn biệt Nhận Vũ, có điều phải giữ bí mật về ngày. Đồng thời cũng nhân việc y và Ưng gia đã loại được kẻ địch cuối cùng.
Long Ưng và Vạn Nhận Vũ nhìn nhau.
Sau khi uống xong mấy chén, bầu không khí cũng trở nên nóng hơn.
Diêu Sùng vui vẻ nói:
- Từ khi Cao Tổ khai quốc cho tới nay, Trung Thổ luôn trong thời kỳ thịnh vượng. Nhưng từ sau Thái Tông, tình hình biên cương càng lúc càng yếu, liên tục thua trận. Trận chiến ở cốc Giáp Thạch là nỗi nhục của nước chúng ta, còn mất đi đại tướng Vương Hiếu Kiệt. Chưa hết, chúng ta còn gặp họa vô đơn chí, Hắc Xỉ Thường Chi cũng bị địch áp chế. Vốn tưởng không còn hy vọng vực dậy nhưng may nhờ có Ưng gia và Vạn gia xoay chuyển tình thế, dùng cách đánh như chớp, phá được người Khiết Đan, bao vây Đột Quyết. Mà lại chỉ với ba người đã cải biến được tình hình Tây Vực, Cao Nguyên và phía Nam. Mấy lời này, Diêu Sùng không nói ra được thì khó chịu. Dù sao cũng phải uống thêm một chén.
Mọi người lập tức hưởng ứng, uống hết một chén.
Địch Nhân Kiệt cười nói:
- Ngày mai còn phải vào chiều sớm, uống hết ly này, chúng ta uống trà được không?
Tất cả liền cười và đồng ý.
Lâu Sư Đức quay sang Long Ưng và Vạn Nhận Vũ mà nói:
- Sau đình hội, Thánh Thượng có triệu ta, quốc lão và Trương đại nhân tới nói chuyện. Thánh Thượng rất tức giận với hành vi của Đại Giang Liên. Ý của Thánh Thượng đó là không được ngồi nhìn.
Trương Giản Chi lại nói:
/435
|