Rất có thể là công chúa Thái Bình tới dự tiệc tối nên biết hắn trở về. Rồi lại qua lời nói chuyện của mấy người Trương Dịch Chi nên biết chuyện trận chiến trên sàn đấu sáng nay cho nên chẳng hề ở chung với Phù Quân Hầu mà về cung ngay trong đêm. Sáng nay, nàng tới gần chỗ đấu võ chặn hắn là vì ở trong số những người xem có Phù Quân Hầu.
Thái Bình công chúa cũng không trả lời thẳng mà nói:
- Hết sức cẩn thận. Võ Thừa Tự sai Qua Vũ cố tình khiêu khích, chọc ngươi ra tay, sau đó chắc chắn có âm mưu quỷ kế chứ không chỉ đơn giản đâu.
Câu nói của nàng đã chứng minh suy nghĩ của Long Ưng. Tối hôm qua ở chỗ của Trương Dịch Chi, đám người Phù Quân Hầu đã tập trung bàn bạc thảo luận và phân tích. Thái Bình công chúa tới đây để cảnh cáo chứng tỏ nàng vẫn dè chừng và quan tâm hắn.
Vì vậy mà cơn giận đối với nàng vơi đi hơn nửa. Long Ưng đưa tay vỗ nhẹ lên má nàng mà nói:
- Yên tâm đi! Một tên ngu ngốc như Võ Thừa Tự thì làm sao đấu được với lão tử? Hắn có quỷ kế gì thì cũng chỉ lừa đứa trẻ được thôi. Ta đi trước. Nhớ kỹ tới xem ta xử lý tên Qua Vũ đó như thế nào. Đừng có quên lão tử chính là Tà Đế.
Khi hắn định đi, Thái Bình công chúa nắm ống tay áo của hắn nói:
- Ngươi không trách ta sao?
Long Ưng mềm lòng, nói thật dịu dàng:
- Có trách thì trách chính mình. Nếu có lão tử ở đây thì làm sao mà công chúa lại nảy sinh ý khác? Chỉ cần công chúa đừng có đứng núi này trông núi nọ. Ha ha.
Thái Bình công chúa thốt lên một tiếng rồi buông ống tay áo để cho hắn biến mất nơi ngã rẽ.
Long Ưng thong dong đi tới giáo trường. Những tiếng người bàn tán huyên náo vọng ra ngoài chợt trở nên lặng ngắt khi nhìn thấy hắn bước tới.
Hắn bước đi vào chỗ mấy người Lệnh Vũ. Lệnh Vũ nói nhỏ:
- Có điều gì đó hơi lạ. Nét mặt của Ngụy vương hết sức vui vẻ. Qua Vũ tính toán trước. Bọn chúng dựa vào cái gì mà tự tin như vậy?
Long Ưng cười nói:
- Tất nhiên là một thứ bàng môn tà đạo nào đó. Để xem chúng ta đòi nợ lão như thế nào. Tên tiểu tử Phù Quân Hầu ở đâu?
Lệnh Vũ định giơ tay chỉ thì đám ngự vệ lập tức tránh đường. Thượng Quan Uyển Nhi mặc y phục thường ngày bước tới.
Long Ưng vui vẻ nói:
- Các vị huynh đệ xin hãy để tiểu đệ và Thượng quan đại nhân nói mấy lời thân mật. Không! Nói mấy chuyện cơ mật.
Đám ngự vệ vội vàng bao vây quanh họ khiến cho bầu không khí trở nên khác thường.
Nét mặt của Thượng Quan Uyển Nhi tỏ ra thật đáng yêu. Bước ngọc đi tới trước mặt hắn. Nàng chưa lên tiếng, Long Ưng đã cười nói:
- Hôm nay Thượng Quan đại nhân thật xinh đẹp.
Gương mặt đang cười của Thượng Quan Uyển Nhi hơi ửng hồng rồi sẵng giọng.
Long Ưng giả bộ cung kính, nói:
- Mời đại nhân chỉ điểm cho tiểu tử.
Thượng Quan Uyển Nhi phì cười:
- Cái tên này! Người ta được Thánh thượng phái tới xem cuộc chiến còn phải về báo cáo với ngài. Ngươi cứ việc dí dỏm đi. Uyển Nhi sẽ báo lên Thánh thượng.
Long Ưng nói:
- Vậy tiểu đệ phải nói thêm một chút để đại nhân có thể thuật lại cho sinh động.
Thượng Quan Uyển Nhi ghé sát lại rồi nói thật nhỏ như muỗi kêu:
- Long đại ca ơi! Người khác nghe thấy đấy.
Long Ưng cười nói:
- Nghe thấy câu Long đại ca, tiểu tử cũng đứng đắn hơn một chút.
Hắn ghé sát vào tai nàng:
- Đứng đắn thì có gì vui, thà không đứng đắn còn thích hơn.
Thượng Quan Uyển Nhi lui lại nửa bước lườm hắn:
- Thánh thượng dặn ta nói với ngươi phải cẩn thận. Ngươi không được phép thua nhưng cũng không được làm cho hắn bị thương. Có hiểu không?
Long Ưng vỗ vai nàng vừa gật đầu vừa nói:
- Ta sẽ không bao giờ thua. Nhưng đừng bao giờ báo với Thánh thượng mấy lời này.
Nói xong, hắn bảo đám ngự vệ nhường đường rồi nhanh chóng đi tới khu vực trung tâm.
Không gian đang ồn ào chợt trở nên yên tĩnh.
Long Ưng tiến vào cảnh giới Ma cực cao nhất rồi quát to:
- Qua Vũ đang ở đâu? Mau lăn ra đây cho ông.
Mắt Ma đảo qua lập tức nhìn thấy Phù Quân Hầu đang đứng cạnh hai huynh đệ họ Trương.
Dựa vào trực giác, hắn biết đối thủ có thể nắm được Phù Quân Hầu thì không hề kém mình. Chẳng trách mà Hoành Không Mục Dã lại cảm thấy uy hiếp.
Võ Thừa Tự hừ lạnh. Qua Vũ cười dài, y cũng không thèm để ý.
Vóc dáng của Phù Quân Hầu cao hơn Long Ưng chừng năm phân. Từ hình thể cho tới khí độ đều tràn ngập khí phách đàn ông. Cánh tay của y to, thắt lưng nhỏ, chân dài nhìn vững như ngọn núi để mặc cho gió mưa bão bùng vùi dập cũng không hề rối loạn. Sống mũi của y rất cao, trong mắt ẩn chứa rất sâu. Trong lúc y đáp lễ lại ánh mắt của Long Ưng, trong mắt như có hai tia chớp phóng về phía hắn. Nếu người yếu tim nhìn thấy cảnh đó chắc chắn sẽ sợ hãi. Khó nhất là ở phong thái vững vàng của y, cử chỉ thong dong. Mặc dù gương mặt tuấn tú nhưng lại mang theo một chút hoang dã. Chẳng trách mà công chúa lại chọn y.
Qua Vũ nhanh chóng đi ra khỏi đám người Võ Thừa Tự về phía hắn.
Trương Dịch Chi từ xa thi lễ với hắn.
Long Ưng từ xa thi lễ lại rồi nói:
- Tiểu đệ xin vấn an, Nghiệp quốc công, Hằng quốc công và Phù huynh.
Không một ai có thể ngờ được hắn lại thi lễ và vấn an đối với huynh đệ họ Trương vốn ở thế như nước với lửa.
Trương Xương Tông và Phù Quân Hầu khách khí thi lễ đáp lại.
Ánh mắt của Long Ưng trở lại vị trí của Qua Vũ thấy y vẫn không vì việc bản thân hắn sỉ nhục mà mất bình tĩnh thì không dám khinh địch.
Hắn thầm nghĩ may là tối hôm qua ghé thăm phủ Ngụy vương nên biết được âm mưu của đối phương nếu không thì hôm nay không chừng bị lật thuyền trong mương.
Qua Vũ nói thật thản nhiên:
- Đây là cuộc tỉ thí của Qua Vũ và Long tiên sinh. Làm sao mà Long tiên sinh phải châm chọc như vậy?
Long Ưng cười nói:
- Ngày hôm qua Qua huynh làm cho huynh đệ ngự vệ của lão tử bị thương đã vượt qua phạm vi tỷ thí. Có nói gì cũng là chuyện vô nghĩa. Ra tay thật sự mới là lẽ phải đúng không?
Cả ngàn người không có ai lên tiếng. Tất cả đều chờ đợi một trận chiến chấn động nhất Hoàng thành sau trận với Tiết Hoài Nghĩa.
Qua Vũ nói liên tục ba tiếng "tốt" rồi quát:
- Mang đao ra đây.
Lập tức có người ở phía sau mang tới một thanh đao gỗ rất dầy cho y.
Long Ưng cười ha hả:
- Hóa ra Qua huynh thích dùng đao gỗ. Huynh đệ! Có quan đao gỗ không?
Người nhận lệnh quản lý giá binh khí vội nói to:
- Có.
Y lập tức cầm cây quan đao bằng gỗ chạy ra.
Long Ưng đón lấy quan đao vung hai cái rồi vuốt ve lưỡi đao mà nói:
- Quan đao đúng là đại đao. Qua huynh chuẩn bị xong chưa?
Qua Vũ ngạo nghễ nói:
- Qua Vũ đang chờ long tiên sinh chỉ giáo.
Khi câu nói của y còn chưa dứt, Long Ưng đã cử động. Quan đao của hắn hóa thành tia chớp với một tốc độ cực nhanh bổ về phía Qua Vũ.
Qua Vũ lui lại vung đao lên cao định sử dụng cách này để giảm lực phá vỡ chiêu đó rồi nhân cơ hội mà lùi lại sao đó lao tới triển khai thế đao.
Nhưng không ai có thể ngờ được Long Ưng mới hành động đã chẳng khác nào sét đánh.
Cao thủ như Phù Quân Hầu giao chiến với nhau nặng về chiến thuật. Mặc dù Long Ưng lớn tiếng dọa người nhưng chỉ cần Qua Vũ chịu được qua đợt tấn công này tới khi Long Ưng tổn hao sức lực, y sẽ đột nhiên phản công. Tới khi đó cho dù võ công của Long Ưng có cao hơn Qua Vũ thì cũng bị Qua Vũ giết hoặc là bại trận. Vừa mới bắt đầu, Long Ưng tấn công điên cuồng như vậy đúng là không khôn ngoan.
Một tiếng động vang lên, Qua Vũ miễn cưỡng va chạm với đại quan đao nhưng y lại hoảng sợ khi phát hiện ra từ đại quan đao có một thứ lực hút quái dị khiến bản thân không thể lui lại. Đại quan đao hơi bật về sau rồi lại lướt tới.
Long Ưng cảm thấy hết sức thoải mái. So sánh trận chiến với Tiết Hoài Nghĩa thì ma công của y không biết sâu thêm bao nhiêu tầng.
Những trận chiến với Hoành Không Mục Dã, Đoan Mộc Lăng, đạo tặc Hái hoa và Khoan Ngọc khiến cho cảnh giới ma cực của hắn tăng lên.
Trận chiến ở núi Thanh Thành, Ma công của hắn đạt tới một mức mới, đạo tâm và Ma chủng tiến hành dung hợp. Không ra tay thì thôi, một khi ra tay sẽ bước vào cảnh giới không người không ta, không để ý tới sinh tử, thắng bại.
So với Hoành Không Mục Dã, Qua Vũ vẫn có khoảng cách. Ngày đó Hoàng Không Mục Dã đối diện với thương pháp của hắn còn phải vất vả nói gì là Qua Vũ. Mặc dù lần này hắn sử dụng quan đao lại dựa vào sự quái dị của Ma chủng khiến cho đặc tính của Đại quan đao phát huy vô cùng nhuẫn nhuyễn, chiêu nào cũng có ý dùng binh khí nặng ép binh khí nhẹ.
Quan đao của Qua Vũ chém tới nhưng lại không chịu nổi Ma kình từ trong thanh đại quan đao của Long Ưng, bản thân bị đẩy dời ba bước.
Có điều đao pháp của y phối hợp với bộ pháp rất tốt nên không xuất hiện dấu hiệu rối loạn.
Long Ưng biết đã tới lúc, đại quan đao gần như hóa thành một cái bóng bay về phía Qua Vũ như như nước lũ tràn về khiến cho y phải dốc hết toàn lực nhờ vào đao pháp tinh diệu để đối phó.
Đám ngự vệ và quân Vũ Lâm vang lên những tiếng hoan hô rung chuyển trời đất, tăng thêm uy thế.
Bên phía Võ Thừa Tự thì ai nấy nhìn đều bình tĩnh xem cuộc chiến tuy nhiên vẫn hết sức lo lắng. Sự suy đoán của họ về Long Ưng có lẽ dựa trên căn cứ thực lực khi hắn đấu với Tiết Hoài Nghĩa. Cho dù có đánh giá cao hơn thì vẫn nhận định nhiều lắm là hắn sàn sàn với Qua Vũ. Nếu biết trước Long Ưng có thể đánh cho Qua Vũ không có sức phản đòn, nếu có cách khác để xoay chuyển thì Võ Thừa Tự sẽ bỏ dở cuộc tỷ thí này để tránh Qua Vũ bị Long Ưng làm cho thương nặng.
Thượng Quan Uyển Nhi xem tới mức ngây người. Nàng không ngờ được người đàn ông bình thường chuyên cợt nhả, đùa giỡn người khác lại cái cái khí phách anh hùng như vậy. Theo thế đao của hắn, người nàng cảm thấy nóng lên. Trên thực tế, không chỉ có nàng mà bất cứ ai xem cũng đều bị thế đao của Long Ưng làm cho máu nóng sôi sục.
Công chúa Thái Bình đứng trong đám người xem cuộc chiến. Đây là lần thứ ba nàng xem Long Ưng giao chiến với người khác nhưng chưa có lần nào cảm nhận sâu sắc như lần này. Trong lòng nàng lúc này còn có Phù Quân Hầu nữa không?
Hiện tại Long Ưng có thể làm cho Qua Vũ bị thương dễ như trở bàn tay. Tuy nhiên làm cho y bị thương hoặc giết y cũng đều làm cho Võ Chiếu tức giận, khiến cho quan hệ giữa họ mất hết.
Chợt phát hiện lực phản kích của Qua Vũ tăng lên, hắn liền cười nói:
- Qua huynh vẫn còn muốn tiếp tục sao?
Đây là ám hiệu nói trước của hắn với Phong Quá Đình.
Thế công đang như trường giang chảy mạnh đột nhiên dừng lại giống như trận gió lốc chợt biến mất. Long Ưng dừng lại thu quan đao về sau lưng nhìn như ngọn núi. Ma mang trong mắt hắn tập trung về phía đối thủ.
Dưới sự tác động của thuốc, Qua Vũ di chuyển, người đi theo đao lao về phía Long Ưng. Ngay cả thanh đao gỗ có chân khí của người đưa vào phát ra tiếng sấm nổ làm tăng thêm uy thế.
Thái Bình công chúa cũng không trả lời thẳng mà nói:
- Hết sức cẩn thận. Võ Thừa Tự sai Qua Vũ cố tình khiêu khích, chọc ngươi ra tay, sau đó chắc chắn có âm mưu quỷ kế chứ không chỉ đơn giản đâu.
Câu nói của nàng đã chứng minh suy nghĩ của Long Ưng. Tối hôm qua ở chỗ của Trương Dịch Chi, đám người Phù Quân Hầu đã tập trung bàn bạc thảo luận và phân tích. Thái Bình công chúa tới đây để cảnh cáo chứng tỏ nàng vẫn dè chừng và quan tâm hắn.
Vì vậy mà cơn giận đối với nàng vơi đi hơn nửa. Long Ưng đưa tay vỗ nhẹ lên má nàng mà nói:
- Yên tâm đi! Một tên ngu ngốc như Võ Thừa Tự thì làm sao đấu được với lão tử? Hắn có quỷ kế gì thì cũng chỉ lừa đứa trẻ được thôi. Ta đi trước. Nhớ kỹ tới xem ta xử lý tên Qua Vũ đó như thế nào. Đừng có quên lão tử chính là Tà Đế.
Khi hắn định đi, Thái Bình công chúa nắm ống tay áo của hắn nói:
- Ngươi không trách ta sao?
Long Ưng mềm lòng, nói thật dịu dàng:
- Có trách thì trách chính mình. Nếu có lão tử ở đây thì làm sao mà công chúa lại nảy sinh ý khác? Chỉ cần công chúa đừng có đứng núi này trông núi nọ. Ha ha.
Thái Bình công chúa thốt lên một tiếng rồi buông ống tay áo để cho hắn biến mất nơi ngã rẽ.
Long Ưng thong dong đi tới giáo trường. Những tiếng người bàn tán huyên náo vọng ra ngoài chợt trở nên lặng ngắt khi nhìn thấy hắn bước tới.
Hắn bước đi vào chỗ mấy người Lệnh Vũ. Lệnh Vũ nói nhỏ:
- Có điều gì đó hơi lạ. Nét mặt của Ngụy vương hết sức vui vẻ. Qua Vũ tính toán trước. Bọn chúng dựa vào cái gì mà tự tin như vậy?
Long Ưng cười nói:
- Tất nhiên là một thứ bàng môn tà đạo nào đó. Để xem chúng ta đòi nợ lão như thế nào. Tên tiểu tử Phù Quân Hầu ở đâu?
Lệnh Vũ định giơ tay chỉ thì đám ngự vệ lập tức tránh đường. Thượng Quan Uyển Nhi mặc y phục thường ngày bước tới.
Long Ưng vui vẻ nói:
- Các vị huynh đệ xin hãy để tiểu đệ và Thượng quan đại nhân nói mấy lời thân mật. Không! Nói mấy chuyện cơ mật.
Đám ngự vệ vội vàng bao vây quanh họ khiến cho bầu không khí trở nên khác thường.
Nét mặt của Thượng Quan Uyển Nhi tỏ ra thật đáng yêu. Bước ngọc đi tới trước mặt hắn. Nàng chưa lên tiếng, Long Ưng đã cười nói:
- Hôm nay Thượng Quan đại nhân thật xinh đẹp.
Gương mặt đang cười của Thượng Quan Uyển Nhi hơi ửng hồng rồi sẵng giọng.
Long Ưng giả bộ cung kính, nói:
- Mời đại nhân chỉ điểm cho tiểu tử.
Thượng Quan Uyển Nhi phì cười:
- Cái tên này! Người ta được Thánh thượng phái tới xem cuộc chiến còn phải về báo cáo với ngài. Ngươi cứ việc dí dỏm đi. Uyển Nhi sẽ báo lên Thánh thượng.
Long Ưng nói:
- Vậy tiểu đệ phải nói thêm một chút để đại nhân có thể thuật lại cho sinh động.
Thượng Quan Uyển Nhi ghé sát lại rồi nói thật nhỏ như muỗi kêu:
- Long đại ca ơi! Người khác nghe thấy đấy.
Long Ưng cười nói:
- Nghe thấy câu Long đại ca, tiểu tử cũng đứng đắn hơn một chút.
Hắn ghé sát vào tai nàng:
- Đứng đắn thì có gì vui, thà không đứng đắn còn thích hơn.
Thượng Quan Uyển Nhi lui lại nửa bước lườm hắn:
- Thánh thượng dặn ta nói với ngươi phải cẩn thận. Ngươi không được phép thua nhưng cũng không được làm cho hắn bị thương. Có hiểu không?
Long Ưng vỗ vai nàng vừa gật đầu vừa nói:
- Ta sẽ không bao giờ thua. Nhưng đừng bao giờ báo với Thánh thượng mấy lời này.
Nói xong, hắn bảo đám ngự vệ nhường đường rồi nhanh chóng đi tới khu vực trung tâm.
Không gian đang ồn ào chợt trở nên yên tĩnh.
Long Ưng tiến vào cảnh giới Ma cực cao nhất rồi quát to:
- Qua Vũ đang ở đâu? Mau lăn ra đây cho ông.
Mắt Ma đảo qua lập tức nhìn thấy Phù Quân Hầu đang đứng cạnh hai huynh đệ họ Trương.
Dựa vào trực giác, hắn biết đối thủ có thể nắm được Phù Quân Hầu thì không hề kém mình. Chẳng trách mà Hoành Không Mục Dã lại cảm thấy uy hiếp.
Võ Thừa Tự hừ lạnh. Qua Vũ cười dài, y cũng không thèm để ý.
Vóc dáng của Phù Quân Hầu cao hơn Long Ưng chừng năm phân. Từ hình thể cho tới khí độ đều tràn ngập khí phách đàn ông. Cánh tay của y to, thắt lưng nhỏ, chân dài nhìn vững như ngọn núi để mặc cho gió mưa bão bùng vùi dập cũng không hề rối loạn. Sống mũi của y rất cao, trong mắt ẩn chứa rất sâu. Trong lúc y đáp lễ lại ánh mắt của Long Ưng, trong mắt như có hai tia chớp phóng về phía hắn. Nếu người yếu tim nhìn thấy cảnh đó chắc chắn sẽ sợ hãi. Khó nhất là ở phong thái vững vàng của y, cử chỉ thong dong. Mặc dù gương mặt tuấn tú nhưng lại mang theo một chút hoang dã. Chẳng trách mà công chúa lại chọn y.
Qua Vũ nhanh chóng đi ra khỏi đám người Võ Thừa Tự về phía hắn.
Trương Dịch Chi từ xa thi lễ với hắn.
Long Ưng từ xa thi lễ lại rồi nói:
- Tiểu đệ xin vấn an, Nghiệp quốc công, Hằng quốc công và Phù huynh.
Không một ai có thể ngờ được hắn lại thi lễ và vấn an đối với huynh đệ họ Trương vốn ở thế như nước với lửa.
Trương Xương Tông và Phù Quân Hầu khách khí thi lễ đáp lại.
Ánh mắt của Long Ưng trở lại vị trí của Qua Vũ thấy y vẫn không vì việc bản thân hắn sỉ nhục mà mất bình tĩnh thì không dám khinh địch.
Hắn thầm nghĩ may là tối hôm qua ghé thăm phủ Ngụy vương nên biết được âm mưu của đối phương nếu không thì hôm nay không chừng bị lật thuyền trong mương.
Qua Vũ nói thật thản nhiên:
- Đây là cuộc tỉ thí của Qua Vũ và Long tiên sinh. Làm sao mà Long tiên sinh phải châm chọc như vậy?
Long Ưng cười nói:
- Ngày hôm qua Qua huynh làm cho huynh đệ ngự vệ của lão tử bị thương đã vượt qua phạm vi tỷ thí. Có nói gì cũng là chuyện vô nghĩa. Ra tay thật sự mới là lẽ phải đúng không?
Cả ngàn người không có ai lên tiếng. Tất cả đều chờ đợi một trận chiến chấn động nhất Hoàng thành sau trận với Tiết Hoài Nghĩa.
Qua Vũ nói liên tục ba tiếng "tốt" rồi quát:
- Mang đao ra đây.
Lập tức có người ở phía sau mang tới một thanh đao gỗ rất dầy cho y.
Long Ưng cười ha hả:
- Hóa ra Qua huynh thích dùng đao gỗ. Huynh đệ! Có quan đao gỗ không?
Người nhận lệnh quản lý giá binh khí vội nói to:
- Có.
Y lập tức cầm cây quan đao bằng gỗ chạy ra.
Long Ưng đón lấy quan đao vung hai cái rồi vuốt ve lưỡi đao mà nói:
- Quan đao đúng là đại đao. Qua huynh chuẩn bị xong chưa?
Qua Vũ ngạo nghễ nói:
- Qua Vũ đang chờ long tiên sinh chỉ giáo.
Khi câu nói của y còn chưa dứt, Long Ưng đã cử động. Quan đao của hắn hóa thành tia chớp với một tốc độ cực nhanh bổ về phía Qua Vũ.
Qua Vũ lui lại vung đao lên cao định sử dụng cách này để giảm lực phá vỡ chiêu đó rồi nhân cơ hội mà lùi lại sao đó lao tới triển khai thế đao.
Nhưng không ai có thể ngờ được Long Ưng mới hành động đã chẳng khác nào sét đánh.
Cao thủ như Phù Quân Hầu giao chiến với nhau nặng về chiến thuật. Mặc dù Long Ưng lớn tiếng dọa người nhưng chỉ cần Qua Vũ chịu được qua đợt tấn công này tới khi Long Ưng tổn hao sức lực, y sẽ đột nhiên phản công. Tới khi đó cho dù võ công của Long Ưng có cao hơn Qua Vũ thì cũng bị Qua Vũ giết hoặc là bại trận. Vừa mới bắt đầu, Long Ưng tấn công điên cuồng như vậy đúng là không khôn ngoan.
Một tiếng động vang lên, Qua Vũ miễn cưỡng va chạm với đại quan đao nhưng y lại hoảng sợ khi phát hiện ra từ đại quan đao có một thứ lực hút quái dị khiến bản thân không thể lui lại. Đại quan đao hơi bật về sau rồi lại lướt tới.
Long Ưng cảm thấy hết sức thoải mái. So sánh trận chiến với Tiết Hoài Nghĩa thì ma công của y không biết sâu thêm bao nhiêu tầng.
Những trận chiến với Hoành Không Mục Dã, Đoan Mộc Lăng, đạo tặc Hái hoa và Khoan Ngọc khiến cho cảnh giới ma cực của hắn tăng lên.
Trận chiến ở núi Thanh Thành, Ma công của hắn đạt tới một mức mới, đạo tâm và Ma chủng tiến hành dung hợp. Không ra tay thì thôi, một khi ra tay sẽ bước vào cảnh giới không người không ta, không để ý tới sinh tử, thắng bại.
So với Hoành Không Mục Dã, Qua Vũ vẫn có khoảng cách. Ngày đó Hoàng Không Mục Dã đối diện với thương pháp của hắn còn phải vất vả nói gì là Qua Vũ. Mặc dù lần này hắn sử dụng quan đao lại dựa vào sự quái dị của Ma chủng khiến cho đặc tính của Đại quan đao phát huy vô cùng nhuẫn nhuyễn, chiêu nào cũng có ý dùng binh khí nặng ép binh khí nhẹ.
Quan đao của Qua Vũ chém tới nhưng lại không chịu nổi Ma kình từ trong thanh đại quan đao của Long Ưng, bản thân bị đẩy dời ba bước.
Có điều đao pháp của y phối hợp với bộ pháp rất tốt nên không xuất hiện dấu hiệu rối loạn.
Long Ưng biết đã tới lúc, đại quan đao gần như hóa thành một cái bóng bay về phía Qua Vũ như như nước lũ tràn về khiến cho y phải dốc hết toàn lực nhờ vào đao pháp tinh diệu để đối phó.
Đám ngự vệ và quân Vũ Lâm vang lên những tiếng hoan hô rung chuyển trời đất, tăng thêm uy thế.
Bên phía Võ Thừa Tự thì ai nấy nhìn đều bình tĩnh xem cuộc chiến tuy nhiên vẫn hết sức lo lắng. Sự suy đoán của họ về Long Ưng có lẽ dựa trên căn cứ thực lực khi hắn đấu với Tiết Hoài Nghĩa. Cho dù có đánh giá cao hơn thì vẫn nhận định nhiều lắm là hắn sàn sàn với Qua Vũ. Nếu biết trước Long Ưng có thể đánh cho Qua Vũ không có sức phản đòn, nếu có cách khác để xoay chuyển thì Võ Thừa Tự sẽ bỏ dở cuộc tỷ thí này để tránh Qua Vũ bị Long Ưng làm cho thương nặng.
Thượng Quan Uyển Nhi xem tới mức ngây người. Nàng không ngờ được người đàn ông bình thường chuyên cợt nhả, đùa giỡn người khác lại cái cái khí phách anh hùng như vậy. Theo thế đao của hắn, người nàng cảm thấy nóng lên. Trên thực tế, không chỉ có nàng mà bất cứ ai xem cũng đều bị thế đao của Long Ưng làm cho máu nóng sôi sục.
Công chúa Thái Bình đứng trong đám người xem cuộc chiến. Đây là lần thứ ba nàng xem Long Ưng giao chiến với người khác nhưng chưa có lần nào cảm nhận sâu sắc như lần này. Trong lòng nàng lúc này còn có Phù Quân Hầu nữa không?
Hiện tại Long Ưng có thể làm cho Qua Vũ bị thương dễ như trở bàn tay. Tuy nhiên làm cho y bị thương hoặc giết y cũng đều làm cho Võ Chiếu tức giận, khiến cho quan hệ giữa họ mất hết.
Chợt phát hiện lực phản kích của Qua Vũ tăng lên, hắn liền cười nói:
- Qua huynh vẫn còn muốn tiếp tục sao?
Đây là ám hiệu nói trước của hắn với Phong Quá Đình.
Thế công đang như trường giang chảy mạnh đột nhiên dừng lại giống như trận gió lốc chợt biến mất. Long Ưng dừng lại thu quan đao về sau lưng nhìn như ngọn núi. Ma mang trong mắt hắn tập trung về phía đối thủ.
Dưới sự tác động của thuốc, Qua Vũ di chuyển, người đi theo đao lao về phía Long Ưng. Ngay cả thanh đao gỗ có chân khí của người đưa vào phát ra tiếng sấm nổ làm tăng thêm uy thế.
/435
|