Tống Siêu và Vệ Thủ cũng không phải là người bình thường, làm sao có thể không cảm nhận được sát ý của mấy người này được. Hơn nữa bọn họ cũng biết, năm người dị năng này căn bản là nhắm vào Tiểu Tịnh Trần. Cho dù là vì bảo vệ Tiểu Tịnh Trần thì bọn họ cũng nhất định không chết không thôi.
Là người dị năng, cô gái tóc vàng từ trước đến nay đều rất xem thường người bình thường, quen thói cao cao tại thượng, lại không ngờ chỉ mới đối mặt đã bị một “người bình thường” mà mình coi khinh đánh đến mức không bò dậy nổi. Loại kết quả gần như là giết người trong chớp mắt này tuyệt đối là một sự sỉ nhục công khai. Cô ta cảm giác giống như bị người ta hung hăng tát một cái thật mạnh giữa chốn đông người, khó chịu đến mức mặt đỏ tía tai. Thế là, ánh mắt cô ta nhìn về phía Tống Siêu đã đỏ ngầu, hung ác cực độ.
Tống Siêu lại hoàn toàn không để tâm, thời đại này người muốn giết cậu ta nhiều không đếm xuể, chẳng phải cậu ta vẫn còn sống nhe nhởn đó sao. Chỉ là cô gái tóc vàng này bị đánh cho gần như thổ huyết mà quả cầu nước đang nhốt Tiểu Tịnh Trần lại không sứt mẻ chút nào khiến cho cậu ta cảm thấy có chút đáng tiếc. Rõ ràng muốn phá vỡ quả cầu nước kia thì đánh cô gái tóc vàng kia nhưng sức lực hình như không đủ.
Cô gái tóc vàng nổi giận, cô ta đột nhiên dang hai tay ra, nước biển ở dưới chiếc cầu gãy ào ào dậy sóng. Mắt Tống Siêu híp lại, nhếch miệng lên nụ cười, chân phải lùi về sau, hơi khom người, chuẩn bị nghênh đón đại chiêu của đối phương, lại không ngờ rằng nước biển còn chưa dâng lên thì Allen lại đột ngột mở miệng: “Ellie, trông nom Vô Tà cho tốt. Tom, Ricky, hai người các cậu đi giết tên kia. Mok, cậu lại đây giúp tôi.”
Động tác của Ellie hơi dừng lại, không cam tâm nhìn Tống Siêu đang cười đến mức khuôn mặt đầy vẻ thiếu đòn, dường như có chút do dự. Cuối cùng, cô ta vẫn đành phải hung hăn cắn răng mà lui ra. Hai chàng trai khác lập tức nhào tới vị trí của cô ta, xông về phía Tống Siêu, còn Ellie thì nhân cơ hội chạy đến bên cạnh quả cầu nước.
Ricky dường như không lớn tuổi lắm, là một học sinh cấp ba người da trắng trông có vẻ hơi thiếu dinh dưỡng, nhưng ngay khi đấu tay đôi thì Tống Siêu liền há hốc miệng. Không ngờ rằng tên nhóc trông có vẻ nhã nhặn lịch sự này lại là một người dị năng về tốc độ, thân hình trong chớp mắt nhanh đến mức gần như là ma quỷ.
Tom thì lại trái ngược với hắn, tốc độ thì không nhanh nhưng sức lực thì lại lớn đến mức kỳ quái. Điều này lại rất phù hợp tương xứng với ngoại hình cơ bắp cuồn cuộn của hắn ta.
Không giống với thứ thuốc cường hóa cải tạo gen, năng lực của người biến dị bắt nguồn từ chính cơ thể của người đó, cho nên năng lực bắt buộc phải tương xứng với cơ thể, chỉ cần không giống những người dị năng như Allen, Ellie thì về cơ bản nhìn ngoại hình là có thể đoán ra được thiên hướng năng lực của người đó.
Quả là phải cảm ơn những giày vò và huấn luyện từ nhỏ đến lớn của Tiểu Tịnh Trần, cho dù đối mặt với hai người là Tom và Ricky thì Tống Siêu vẫn không rơi vào thế hạ phong. Vốn dĩ không nói đến tốc độ của Ricky và sức mạnh của Tom không thể mạnh hơn Tiểu Tịnh Trần, chỉ riêng việc hai người bọn họ hợp lực đánh, cho dù có ăn ý hơn đi chăng nữa thì cũng không bao giờ bạo lực được bằng một mình Tiểu Tịnh Trần. Trong tình huống này, 1+1≥2 quả thật là mơ mộng hão huyền, có thể không
Là người dị năng, cô gái tóc vàng từ trước đến nay đều rất xem thường người bình thường, quen thói cao cao tại thượng, lại không ngờ chỉ mới đối mặt đã bị một “người bình thường” mà mình coi khinh đánh đến mức không bò dậy nổi. Loại kết quả gần như là giết người trong chớp mắt này tuyệt đối là một sự sỉ nhục công khai. Cô ta cảm giác giống như bị người ta hung hăng tát một cái thật mạnh giữa chốn đông người, khó chịu đến mức mặt đỏ tía tai. Thế là, ánh mắt cô ta nhìn về phía Tống Siêu đã đỏ ngầu, hung ác cực độ.
Tống Siêu lại hoàn toàn không để tâm, thời đại này người muốn giết cậu ta nhiều không đếm xuể, chẳng phải cậu ta vẫn còn sống nhe nhởn đó sao. Chỉ là cô gái tóc vàng này bị đánh cho gần như thổ huyết mà quả cầu nước đang nhốt Tiểu Tịnh Trần lại không sứt mẻ chút nào khiến cho cậu ta cảm thấy có chút đáng tiếc. Rõ ràng muốn phá vỡ quả cầu nước kia thì đánh cô gái tóc vàng kia nhưng sức lực hình như không đủ.
Cô gái tóc vàng nổi giận, cô ta đột nhiên dang hai tay ra, nước biển ở dưới chiếc cầu gãy ào ào dậy sóng. Mắt Tống Siêu híp lại, nhếch miệng lên nụ cười, chân phải lùi về sau, hơi khom người, chuẩn bị nghênh đón đại chiêu của đối phương, lại không ngờ rằng nước biển còn chưa dâng lên thì Allen lại đột ngột mở miệng: “Ellie, trông nom Vô Tà cho tốt. Tom, Ricky, hai người các cậu đi giết tên kia. Mok, cậu lại đây giúp tôi.”
Động tác của Ellie hơi dừng lại, không cam tâm nhìn Tống Siêu đang cười đến mức khuôn mặt đầy vẻ thiếu đòn, dường như có chút do dự. Cuối cùng, cô ta vẫn đành phải hung hăn cắn răng mà lui ra. Hai chàng trai khác lập tức nhào tới vị trí của cô ta, xông về phía Tống Siêu, còn Ellie thì nhân cơ hội chạy đến bên cạnh quả cầu nước.
Ricky dường như không lớn tuổi lắm, là một học sinh cấp ba người da trắng trông có vẻ hơi thiếu dinh dưỡng, nhưng ngay khi đấu tay đôi thì Tống Siêu liền há hốc miệng. Không ngờ rằng tên nhóc trông có vẻ nhã nhặn lịch sự này lại là một người dị năng về tốc độ, thân hình trong chớp mắt nhanh đến mức gần như là ma quỷ.
Tom thì lại trái ngược với hắn, tốc độ thì không nhanh nhưng sức lực thì lại lớn đến mức kỳ quái. Điều này lại rất phù hợp tương xứng với ngoại hình cơ bắp cuồn cuộn của hắn ta.
Không giống với thứ thuốc cường hóa cải tạo gen, năng lực của người biến dị bắt nguồn từ chính cơ thể của người đó, cho nên năng lực bắt buộc phải tương xứng với cơ thể, chỉ cần không giống những người dị năng như Allen, Ellie thì về cơ bản nhìn ngoại hình là có thể đoán ra được thiên hướng năng lực của người đó.
Quả là phải cảm ơn những giày vò và huấn luyện từ nhỏ đến lớn của Tiểu Tịnh Trần, cho dù đối mặt với hai người là Tom và Ricky thì Tống Siêu vẫn không rơi vào thế hạ phong. Vốn dĩ không nói đến tốc độ của Ricky và sức mạnh của Tom không thể mạnh hơn Tiểu Tịnh Trần, chỉ riêng việc hai người bọn họ hợp lực đánh, cho dù có ăn ý hơn đi chăng nữa thì cũng không bao giờ bạo lực được bằng một mình Tiểu Tịnh Trần. Trong tình huống này, 1+1≥2 quả thật là mơ mộng hão huyền, có thể không
/481
|