Thánh Lăng ca tuyên ngôn rất là khiến cho người nghe phấn chấn ý chí chiến đấu. Chỉ là vẫn có câu nói hay lắm. Chiến lược trên coi rẻ kẻ thù, chiến thuật trên nhất định phải coi trọng đối thủ.
Thánh ấy thật ra trong đầu đối với việc đánh bại một trong tứ bất tử Thánh Gióng trước mặt thật đúng là không có lấy niềm tin gì. Nói ra cốt cũng chỉ vì cái cô nàng chết tiệt nào đó luôn miệng hỏi hắn có thể đánh nổi đối phương hay không im miệng mà thôi. Là một thằng đàn ông trên đời…
Nhất quyết là không thể nói không và không đấy!!!
- Ngươi là ai? Tại sao lại cho ta cảm giác khó chịu đến như vậy?
Âm thanh trẻ con non nớt từ trên trời vọng xuống, Lăng vừa nghe liền biết đối phương đây là đang nói với chính mình. Hai người bọn họ dù gì mà nói cũng coi như là một kiểu thiên địch gặp mặt. Có lẽ cũng chính bởi vì thế mà Thánh Gióng vừa rồi xuất hiện không có lập tức ra tay ngay với hắn và Erica mà chuyển thành đứng ở trên cao cao đỉnh tòa nhà quan sát tình hình. Một chiến binh thực thụ nhất định là sẽ không lỗ mãng tấn công mà không suy nghĩ đấy!!!
- Này! Có cách nào để đối phó đối phương không thế? Bình thường các cô đối mặt với dị thần thường làm như thế nào?
Lăng vẻ mặt ra vẻ chăm chú đề phòng đối phương, giọng nói lại đè xuống thật thấp lên tiếng hỏi han Erica ở bên cạnh. Hết cách rồi! Hắn thật ra cũng không có gì kinh nghiệm trong vụ này cả. Hai lần trước đối mặt với dị thần nghĩ lại cứ như là ăn may vậy. Tuy rằng ăn may cũng là một bộ phận quan trọng để đánh giá thực lực. Khả năng hiện tại chính diện quyết đấu… Thánh Lăng ca rất không có lòng tin nha!
- Còn có thể làm sao nữa? Tất nhiên là nhờ tới sự giúp đỡ của vị Vương mà chính mình đang cống hiến rồi. Nếu không Erica tại sao lại phải gọi điện cho anh yêu cơ chứ! Người ta còn đang giận dỗi anh yêu đây này~
Bĩu bĩu môi, Erica vẻ mặt kì quái nhìn về phía Nguyễn Trọng Lăng. Ẩn ý là anh yêu sẽ không phải thật không đối phó được đi. Món ăn đưa đến cửa miệng rồi chẳng lẽ không ăn được thật hả… Quá làm cho Erica ẻm thương tâm rồi.
Tốt thôi ! Đoạn trên cũng chỉ là do chính Lăng ca tự mình suy nghĩ trêu chọc vào. Khả năng sợ rằng cô ả bên cạnh suy nghĩ hẳn cũng sẽ không khác mấy. Cứ nhìn vẻ mặt rõ ràng là cố giả vờ ra vẻ thất vọng của cô ả lúc này liền biết rồi.
- Thật không còn cách đối phó nào khác???
Trong thâm tâm giãy dụa một hồi, Lăng ca rất không có cốt khí cố gắng nhắc lại lần hai câu chuyện.
- Vô ích! Đối mặt với sức mạnh của dị thần. Trừ phi là người của giáo đình có trong tay thần khí triệu hồi thần linh mà bọn họ cung phụng đến để giúp đỡ nếu không tất cả mọi nỗ lực đều chỉ là công cốc mà thôi.
- Một số người trên thế giới này sở hữu những năng lực vô cùng mạnh mẽ trác tuyệt đúng là có thể giao lưu hoặc giữ thế bất bại ở trước mặt Dị thần thế nhưng đánh bại hoặc tiêu diệt lại hoàn toàn là điều không thể. Hơn nữa Erica hiện tại còn không có đạt được loại sức mạnh ấy. Xin lỗi Vương rồi!
Không có trêu chọc trò cười, có chỉ là nhàn nhạt không cam lòng cùng với áy náy. Nguyễn Trọng Lăng có thể thề với trời. Hắn… chưa bao giờ gặp nàng đáng yêu làm người thương tiếc đến như vậy đấy!
- Được rồi! Cũng không phải lỗi của cô. Nếu có chết cũng là do tôi võ nghệ năng lực không bằng người ta thôi. Kể từ ngày biết mình trở thành Diệt thần sư tôi liền biết sẽ có ngày như vậy rồi. Chết! Cũng chỉ là một loại giác ngộ mà thôi.
Nhàn nhạt quét mắt, bình tĩnh đáp lời. Lăng theo bản năng không khỏi cố gắng tỏ ra lạnh nhạt nhất có thể để làm dịu áy náy của cô gái bên cạnh. Đối với việc sẽ phải đối mặt với những vị dị thần mạnh mẽ hơn mình quá nhiều hắn đúng thật là không phải không có nghĩ tới. Chỉ là không tưởng tượng nổi chuyện nó lại tới nhanh như vậy mà thôi. Có lẽ… chết ở trên tay Thánh Gióng cũng là một kết cục không tệ!
- Vương đừng quá lo lắng! Không biết chừng chúng ta liền có thể thắng lợi đây này. Erica nhất định là sẽ luôn đứng ở phía sau ủng hộ người đấy! Nếu như ngài chết trận, Erica nhất định cũng sẽ không bỏ chạy sống một mình. Cùng Vương chiến đấu, có thể vì Vương hi sinh chính mình là một vị kỵ sĩ chân chính nhất định cần phải có phẩm chất.
Erica ánh mắt tự tin mỉm cười đáp lời.
- Há! Mấy cái kỵ sĩ tín điều này cũng thật sự là cổ hủ quá mức có thể. Có điều… Ta thích! Hà hà…~ Nói vậy cho dù chết hôm nay bản đại Vương liền cũng không có gì hối tiếc rồi.
Giọng nói nghe qua như là sơn tặc đại vương tuyên bố tuyên ngôn vậy. Buồn cười mà khí khái hào hùng.
- Chỉ là đối phương vừa gặp mặt liền muốn đánh giết Erica. Người của đất nước này cũng thật là kì quái! Chẳng có tý gì hiếu khách tình cảm cả~
Erica giọng nói đột nhiên chuyển giọng u oán kể lể.
Sát! Cô nàng này quả thực là tình cảm kịch sát thủ vậy. Quá… mất hết hào hứng của người ta rồi~
Tóm lại vẫn là quay trở lại trận chiến đi là hơn…
- Này nhóc con! Ngươi làm sao mà vừa gặp mặt đã muốn đánh giết cô ấy hả?
Nguyễn Trọng Lăng hiện tại tuy rằng chưa nghĩ ra cách gì đối phó đối phương thế nhưng nếu đối diện đã mở miệng nói chuyện vậy chớ trách ta kéo dài thời gian là được.
- Này! Mấy người bọn họ đang làm cái gì vậy hả? Đây là đang đóng phim hay sao? Tại sao lại không thấy máy quay ở đâu rồi?
- Suỵt! Đang ghi hình lại. Đừng có nói chuyện chứ!!!
- Oa! Đứa bé kia vậy mà có thể trèo lên đỉnh nhà hát lớn. Việt Nam bây giờ cũng có thể sản xuất phim hoành tráng như vậy sao? Không biết tên phim là gì ấy nhỉ? Lúc nào chiếu nhất định phải đi xem một lần mới được!
- Ở đây làm gì mà tụ tập đông người thế?
- Hi! Cô nàng tóc vàng kia thật là gợi cảm!
- Mèm ôi! Đứa bé kia leo lên cao thế không biết. Ở chỗ đó mà ngã xuống thì…
- Sợ gì! Thể nào chẳng có dây nối an toàn các kiểu ở đó. Ngược lại là tạo hình con ngựa ở bên dưới quả thực là sống động y như thật vậy.
- Chẳng lẽ là đoàn làm phim nước ngoài tới đây lấy cảnh. Thế nhưng cũng không thấy đạo diễn máy quay gì hết cả nha?
- @^#%@#%&*
Thánh ấy thật ra trong đầu đối với việc đánh bại một trong tứ bất tử Thánh Gióng trước mặt thật đúng là không có lấy niềm tin gì. Nói ra cốt cũng chỉ vì cái cô nàng chết tiệt nào đó luôn miệng hỏi hắn có thể đánh nổi đối phương hay không im miệng mà thôi. Là một thằng đàn ông trên đời…
Nhất quyết là không thể nói không và không đấy!!!
- Ngươi là ai? Tại sao lại cho ta cảm giác khó chịu đến như vậy?
Âm thanh trẻ con non nớt từ trên trời vọng xuống, Lăng vừa nghe liền biết đối phương đây là đang nói với chính mình. Hai người bọn họ dù gì mà nói cũng coi như là một kiểu thiên địch gặp mặt. Có lẽ cũng chính bởi vì thế mà Thánh Gióng vừa rồi xuất hiện không có lập tức ra tay ngay với hắn và Erica mà chuyển thành đứng ở trên cao cao đỉnh tòa nhà quan sát tình hình. Một chiến binh thực thụ nhất định là sẽ không lỗ mãng tấn công mà không suy nghĩ đấy!!!
- Này! Có cách nào để đối phó đối phương không thế? Bình thường các cô đối mặt với dị thần thường làm như thế nào?
Lăng vẻ mặt ra vẻ chăm chú đề phòng đối phương, giọng nói lại đè xuống thật thấp lên tiếng hỏi han Erica ở bên cạnh. Hết cách rồi! Hắn thật ra cũng không có gì kinh nghiệm trong vụ này cả. Hai lần trước đối mặt với dị thần nghĩ lại cứ như là ăn may vậy. Tuy rằng ăn may cũng là một bộ phận quan trọng để đánh giá thực lực. Khả năng hiện tại chính diện quyết đấu… Thánh Lăng ca rất không có lòng tin nha!
- Còn có thể làm sao nữa? Tất nhiên là nhờ tới sự giúp đỡ của vị Vương mà chính mình đang cống hiến rồi. Nếu không Erica tại sao lại phải gọi điện cho anh yêu cơ chứ! Người ta còn đang giận dỗi anh yêu đây này~
Bĩu bĩu môi, Erica vẻ mặt kì quái nhìn về phía Nguyễn Trọng Lăng. Ẩn ý là anh yêu sẽ không phải thật không đối phó được đi. Món ăn đưa đến cửa miệng rồi chẳng lẽ không ăn được thật hả… Quá làm cho Erica ẻm thương tâm rồi.
Tốt thôi ! Đoạn trên cũng chỉ là do chính Lăng ca tự mình suy nghĩ trêu chọc vào. Khả năng sợ rằng cô ả bên cạnh suy nghĩ hẳn cũng sẽ không khác mấy. Cứ nhìn vẻ mặt rõ ràng là cố giả vờ ra vẻ thất vọng của cô ả lúc này liền biết rồi.
- Thật không còn cách đối phó nào khác???
Trong thâm tâm giãy dụa một hồi, Lăng ca rất không có cốt khí cố gắng nhắc lại lần hai câu chuyện.
- Vô ích! Đối mặt với sức mạnh của dị thần. Trừ phi là người của giáo đình có trong tay thần khí triệu hồi thần linh mà bọn họ cung phụng đến để giúp đỡ nếu không tất cả mọi nỗ lực đều chỉ là công cốc mà thôi.
- Một số người trên thế giới này sở hữu những năng lực vô cùng mạnh mẽ trác tuyệt đúng là có thể giao lưu hoặc giữ thế bất bại ở trước mặt Dị thần thế nhưng đánh bại hoặc tiêu diệt lại hoàn toàn là điều không thể. Hơn nữa Erica hiện tại còn không có đạt được loại sức mạnh ấy. Xin lỗi Vương rồi!
Không có trêu chọc trò cười, có chỉ là nhàn nhạt không cam lòng cùng với áy náy. Nguyễn Trọng Lăng có thể thề với trời. Hắn… chưa bao giờ gặp nàng đáng yêu làm người thương tiếc đến như vậy đấy!
- Được rồi! Cũng không phải lỗi của cô. Nếu có chết cũng là do tôi võ nghệ năng lực không bằng người ta thôi. Kể từ ngày biết mình trở thành Diệt thần sư tôi liền biết sẽ có ngày như vậy rồi. Chết! Cũng chỉ là một loại giác ngộ mà thôi.
Nhàn nhạt quét mắt, bình tĩnh đáp lời. Lăng theo bản năng không khỏi cố gắng tỏ ra lạnh nhạt nhất có thể để làm dịu áy náy của cô gái bên cạnh. Đối với việc sẽ phải đối mặt với những vị dị thần mạnh mẽ hơn mình quá nhiều hắn đúng thật là không phải không có nghĩ tới. Chỉ là không tưởng tượng nổi chuyện nó lại tới nhanh như vậy mà thôi. Có lẽ… chết ở trên tay Thánh Gióng cũng là một kết cục không tệ!
- Vương đừng quá lo lắng! Không biết chừng chúng ta liền có thể thắng lợi đây này. Erica nhất định là sẽ luôn đứng ở phía sau ủng hộ người đấy! Nếu như ngài chết trận, Erica nhất định cũng sẽ không bỏ chạy sống một mình. Cùng Vương chiến đấu, có thể vì Vương hi sinh chính mình là một vị kỵ sĩ chân chính nhất định cần phải có phẩm chất.
Erica ánh mắt tự tin mỉm cười đáp lời.
- Há! Mấy cái kỵ sĩ tín điều này cũng thật sự là cổ hủ quá mức có thể. Có điều… Ta thích! Hà hà…~ Nói vậy cho dù chết hôm nay bản đại Vương liền cũng không có gì hối tiếc rồi.
Giọng nói nghe qua như là sơn tặc đại vương tuyên bố tuyên ngôn vậy. Buồn cười mà khí khái hào hùng.
- Chỉ là đối phương vừa gặp mặt liền muốn đánh giết Erica. Người của đất nước này cũng thật là kì quái! Chẳng có tý gì hiếu khách tình cảm cả~
Erica giọng nói đột nhiên chuyển giọng u oán kể lể.
Sát! Cô nàng này quả thực là tình cảm kịch sát thủ vậy. Quá… mất hết hào hứng của người ta rồi~
Tóm lại vẫn là quay trở lại trận chiến đi là hơn…
- Này nhóc con! Ngươi làm sao mà vừa gặp mặt đã muốn đánh giết cô ấy hả?
Nguyễn Trọng Lăng hiện tại tuy rằng chưa nghĩ ra cách gì đối phó đối phương thế nhưng nếu đối diện đã mở miệng nói chuyện vậy chớ trách ta kéo dài thời gian là được.
- Này! Mấy người bọn họ đang làm cái gì vậy hả? Đây là đang đóng phim hay sao? Tại sao lại không thấy máy quay ở đâu rồi?
- Suỵt! Đang ghi hình lại. Đừng có nói chuyện chứ!!!
- Oa! Đứa bé kia vậy mà có thể trèo lên đỉnh nhà hát lớn. Việt Nam bây giờ cũng có thể sản xuất phim hoành tráng như vậy sao? Không biết tên phim là gì ấy nhỉ? Lúc nào chiếu nhất định phải đi xem một lần mới được!
- Ở đây làm gì mà tụ tập đông người thế?
- Hi! Cô nàng tóc vàng kia thật là gợi cảm!
- Mèm ôi! Đứa bé kia leo lên cao thế không biết. Ở chỗ đó mà ngã xuống thì…
- Sợ gì! Thể nào chẳng có dây nối an toàn các kiểu ở đó. Ngược lại là tạo hình con ngựa ở bên dưới quả thực là sống động y như thật vậy.
- Chẳng lẽ là đoàn làm phim nước ngoài tới đây lấy cảnh. Thế nhưng cũng không thấy đạo diễn máy quay gì hết cả nha?
- @^#%@#%&*
/176
|