- A ! Có tàu đến !!!
Mặt biển không không đãng đãng, trên bầu trời giờ thậm chí sáng rõ vô số vì sao. Chính bởi vậy ngay khi nơi xa có ánh sáng đèn tàu xuất hiện Lăng ngay lập tức phát hiện ra được. Tất nhiên đối phương có nhìn thấy cậu hay không thì không biết.
- Ây !!! Này!... Cứu tôi với !!!... Ai đó cứu tôi với !... Cứu… tôi… với… !
Cậu chàng dùng giọng to nhất có thể hô hoán lên. Âm thanh bởi vậy truyền đi thật xa thật xa. Thật may! Chủ nhân chiếc tàu dường như cũng nhận ra được sự hiện diện của cậu.
Tàu đang đi đến gần. Lăng theo bản năng hơi hồi hộp một chút. Ai biết người trên tàu là người xấu hay người tốt ??? Hơn nữa tình huống của cậu bây giờ nói tới cũng thật quá quỷ dị. Ai đã từng thấy một cậu bé đứng trên lưng cá đuối lớn giữa mênh mông biển rộng vào bao đêm như thế này bao giờ chưa ??? Nhỡ đối phương không muốn cứu cậu thì làm sao giờ ???...
Hơn nữa nếu đối phương là người xấu? Là bọn buôn lậu? Là đám buôn người...vv. Thì làm răng ???
Có điều may là người tài cao thì gan cũng lớn. Nói thế nào cậu cũng đã không phải là người bình thường rồi không phải. Tin rằng bản thân cậu hoàn toàn có thể chống lại được cả những tình huống xấu nhất.
Trong lúc cậu chàng còn đang suy tư cách ứng đối trong mọi trường hợp, tàu rất nhanh đã đến trước mặt cậu rồi. Ừm ! Nói tới phải gọi đây là một chiếc xuồng ca nô thì đúng hơn. Khi nhìn từ xa cũng không thật rõ ràng.
Lăng ngước mắt nhìn lên. Một cô gái trẻ có mái tóc dài màu vàng hiện lên trước mắt cậu. Bộ áo đầm màu đỏ rực nổi bật dù cho giờ đã là đêm đen. Và quan trọng nhất…
Đây là một người nước ngoài !!!
- Ừ… à không ! … Please help me !!!...
Phát hiện đối phương là người nước ngoài sợ rằng không hiểu được tiếng Việt, cậu chàng lập tức bung lụa vốn từ tiếng anh ít ỏi đáng thương của mình.
Dù không biết sau đó có thể nói được mấy câu!
Ánh đèn phá quét lại quét… Quét tới dưới chân con cá đuối cậu đang đứng có hơi ngừng lại giây lát. Tiếp đó lại quét tới xa xa nơi đàn cá tụ tập còn chưa đi hết lại dừng lại một giây lát… Đối phương có lẽ đang nghi hoặc về chuyện đang xảy ra ở nơi này đi. Lăng thấy này tự dưng có chút hồi hộp trong lòng.
Nói tới hiện tại trừ cái gọi là Gươm thần và cái phá quyền năng: Tuyệt mật bảo tàng ra thì cậu đúng là chẳng còn thá gì cả. À không! Nói tới trở thành Diệt thần sư sau cơ thể của cậu đã mạnh mẽ hơn nhiều. Có điều nếu nói có thể từ lưng cá đuối nhảy phắt lên trên bong xuồng ca nô thì cậu không được tự tin cho lắm. Muốn cưỡng ép nhảy lên thuyền quá khó khăn điểm. Vì vậy nhỡ mà đối phương thấy tình huống quỷ dị sau bỏ đi luôn không muốn cứu thì cậu chắc ngồi khóc chết quá.
Biết bao giờ mới gặp người thứ hai tới đây!!!
May mà tình huống xấu nhất cũng không có xảy ra. Cậu chàng chỉ nghe thấy đối phương lớn tiếng xì xào ngôn ngữ gì gì đó cậu không hiểu thấu rồi sau đó ca nô bắt đầu áp tới thật gần thật gần. Được! Nói vậy hẳn là cậu sẽ được cứu rồi.
Cô nàng bạn bè quốc tế này thật tốt!!! Lăng rơi lệ đầy mặt thầm nghĩ. Cảm giác của cậu hiện giờ y như người vừa sống sót qua tai nạn kinh khủng nhất vậy. Sướng không còn gì để nói~
…
Lên boong thuyền, hiện tại Lăng mới biết hóa ra trên thuyền cũng không phải chỉ có một người. Cũng đúng! Tất nhiên xuồng phải luôn có người ở bên trong buồng lái chứ. Nhìn nhìn ngoài cô nàng tóc vàng áo đỏ đứng trên boong, từ bên trong buồng lái giờ lại đi ra một cô nàng tóc đen… thật kì quái khi đang mặc một bộ đồ người hầu gái của Nhật !
Mà mà… trước hết lo ứng phó đối phương cái đã.
- Thank you very much!!!
Trình độ tiếng anh tuy gà mờ vô cùng nhưng một số câu đơn giản như cảm ơn các loại cậu chàng đúng là còn biết.
- No… you… &*@#$*&$^&*(
Mặt biển không không đãng đãng, trên bầu trời giờ thậm chí sáng rõ vô số vì sao. Chính bởi vậy ngay khi nơi xa có ánh sáng đèn tàu xuất hiện Lăng ngay lập tức phát hiện ra được. Tất nhiên đối phương có nhìn thấy cậu hay không thì không biết.
- Ây !!! Này!... Cứu tôi với !!!... Ai đó cứu tôi với !... Cứu… tôi… với… !
Cậu chàng dùng giọng to nhất có thể hô hoán lên. Âm thanh bởi vậy truyền đi thật xa thật xa. Thật may! Chủ nhân chiếc tàu dường như cũng nhận ra được sự hiện diện của cậu.
Tàu đang đi đến gần. Lăng theo bản năng hơi hồi hộp một chút. Ai biết người trên tàu là người xấu hay người tốt ??? Hơn nữa tình huống của cậu bây giờ nói tới cũng thật quá quỷ dị. Ai đã từng thấy một cậu bé đứng trên lưng cá đuối lớn giữa mênh mông biển rộng vào bao đêm như thế này bao giờ chưa ??? Nhỡ đối phương không muốn cứu cậu thì làm sao giờ ???...
Hơn nữa nếu đối phương là người xấu? Là bọn buôn lậu? Là đám buôn người...vv. Thì làm răng ???
Có điều may là người tài cao thì gan cũng lớn. Nói thế nào cậu cũng đã không phải là người bình thường rồi không phải. Tin rằng bản thân cậu hoàn toàn có thể chống lại được cả những tình huống xấu nhất.
Trong lúc cậu chàng còn đang suy tư cách ứng đối trong mọi trường hợp, tàu rất nhanh đã đến trước mặt cậu rồi. Ừm ! Nói tới phải gọi đây là một chiếc xuồng ca nô thì đúng hơn. Khi nhìn từ xa cũng không thật rõ ràng.
Lăng ngước mắt nhìn lên. Một cô gái trẻ có mái tóc dài màu vàng hiện lên trước mắt cậu. Bộ áo đầm màu đỏ rực nổi bật dù cho giờ đã là đêm đen. Và quan trọng nhất…
Đây là một người nước ngoài !!!
- Ừ… à không ! … Please help me !!!...
Phát hiện đối phương là người nước ngoài sợ rằng không hiểu được tiếng Việt, cậu chàng lập tức bung lụa vốn từ tiếng anh ít ỏi đáng thương của mình.
Dù không biết sau đó có thể nói được mấy câu!
Ánh đèn phá quét lại quét… Quét tới dưới chân con cá đuối cậu đang đứng có hơi ngừng lại giây lát. Tiếp đó lại quét tới xa xa nơi đàn cá tụ tập còn chưa đi hết lại dừng lại một giây lát… Đối phương có lẽ đang nghi hoặc về chuyện đang xảy ra ở nơi này đi. Lăng thấy này tự dưng có chút hồi hộp trong lòng.
Nói tới hiện tại trừ cái gọi là Gươm thần và cái phá quyền năng: Tuyệt mật bảo tàng ra thì cậu đúng là chẳng còn thá gì cả. À không! Nói tới trở thành Diệt thần sư sau cơ thể của cậu đã mạnh mẽ hơn nhiều. Có điều nếu nói có thể từ lưng cá đuối nhảy phắt lên trên bong xuồng ca nô thì cậu không được tự tin cho lắm. Muốn cưỡng ép nhảy lên thuyền quá khó khăn điểm. Vì vậy nhỡ mà đối phương thấy tình huống quỷ dị sau bỏ đi luôn không muốn cứu thì cậu chắc ngồi khóc chết quá.
Biết bao giờ mới gặp người thứ hai tới đây!!!
May mà tình huống xấu nhất cũng không có xảy ra. Cậu chàng chỉ nghe thấy đối phương lớn tiếng xì xào ngôn ngữ gì gì đó cậu không hiểu thấu rồi sau đó ca nô bắt đầu áp tới thật gần thật gần. Được! Nói vậy hẳn là cậu sẽ được cứu rồi.
Cô nàng bạn bè quốc tế này thật tốt!!! Lăng rơi lệ đầy mặt thầm nghĩ. Cảm giác của cậu hiện giờ y như người vừa sống sót qua tai nạn kinh khủng nhất vậy. Sướng không còn gì để nói~
…
Lên boong thuyền, hiện tại Lăng mới biết hóa ra trên thuyền cũng không phải chỉ có một người. Cũng đúng! Tất nhiên xuồng phải luôn có người ở bên trong buồng lái chứ. Nhìn nhìn ngoài cô nàng tóc vàng áo đỏ đứng trên boong, từ bên trong buồng lái giờ lại đi ra một cô nàng tóc đen… thật kì quái khi đang mặc một bộ đồ người hầu gái của Nhật !
Mà mà… trước hết lo ứng phó đối phương cái đã.
- Thank you very much!!!
Trình độ tiếng anh tuy gà mờ vô cùng nhưng một số câu đơn giản như cảm ơn các loại cậu chàng đúng là còn biết.
- No… you… &*@#$*&$^&*(
/176
|