Sinh xong thì được chuyển ra phòng thường, dì nói cho tôi nằm phòng một người để cho yên tĩnh. Tôi thì nói là buồn, muốn nằm phòng hai người. Như thế vừa vui, vừa không sợ ma.
Tôi nằm ở phòng 165, phòng đó có một sản phụ nằm trước rồi. Nhìn chị ta chắc cũng là một gia đình khá giả. Mà cũng đúng thôi, đây là phòng vip mà, không khá giả thì tiền đâu mà chịu nổi.
Chị ấy sinh được một nàng công chúa, mà sao nhìn chị ấy to bự thế kia mà sinh con chỉ có 2,6kg. Trong khi tôi thế này, sinh được bé trai tới 3,5kg. Chị ta sinh mổ nên cứ kêu la suốt, lúc đầu tôi còn chịu được nhưng càng ngày chị ta càng làm quá khiến tôi phát quạu.
“Nè bà chị, ở đây không phải một mình bà chị sinh con đâu nhá, làm gì cứ la oai oái hoài vậy, nghe mà mệt cả đầu.” Tôi vừa ngồi dậy vừa nói.
“Cô thử sinh mổ xem rồi biết!” Chị ta trả lời.
“Ơ hay, bà chị còn đủ sức đôi co với tôi luôn sao? Công nhận bà chị cũng trâu gớm!” Dù sao cũng mới 17 tuổi nên tôi sử dụng ngôn ngữ teen để nói chuyện với bà chị ấy, không ngờ bà chị ấy lại nổi đóa.
“Cô nói ai trâu hả?” Bà chị đó cầm chiếc gối quăng qua bên tôi, may thay lúc đó tôi đang bế con trên tay nên quay lưng để đở chiếc gối đó. Trúng vào con trai tôi thì bà chị tới số rồi.
“Cạch” cửa phòng mở ra, một chàng trai đi vào, nhìn khá bảnh bao, đẹp trai sáng sủa. Bà chị ấy bỗng nhiên hét ầm lên:
“Ông xã, anh xem xem, cô ta ăn hiếp mẹ con em kìa!” Ơ, giờ thì đổ lỗi cho tôi à? Bà chị này hay lắm, ỷ có chồng rồi muốn nói nhăn nói cuội gì thì nói à. Một mình tôi đây chấp luôn chồng chị nhá.
Anh ta quay qua nhìn tôi, tôi nhìn lại anh ta. Rồi anh ta chậm rãi bước qua, gì đây, định làm gì đây? Khi đã đến sát bên giường, bất ngờ anh ta cúi người xuống nhặt cái gối của bà chị kia lên.
“Cô không sao chứ?” Anh ta đứng thẳng người dậy hỏi tôi. Gì nữa đây, sao vợ chồng nhà này cho tôi nhiều bất ngờ quá vậy?
“Không sao! Anh về dạy lại vợ anh cách cư xử đi nhé! Đây là phòng chung chứ không phải ở nhà nên không phải muốn la thì la, muốn hét thì hét. Để cho người khác nghỉ ngơi nữa.” Tôi tuôn một tràn ra, anh ta chỉ đứng nhìn tôi cười, rồi sau đó gật đầu.
Tội anh ta, đẹp trai mà bị mù, cưới nhằm con vợ điên. Tôi đang định nằm xuống thì dì tôi xách một mớ đồ vào. Dì cười nói rồi nựng ngắt con trai tôi. Thằng nhóc cũng dễ, nó vẫn ngủ ngon lành.
“Con định đặt tên gì cho con trai con?” Dì tôi hỏi.
“Minh Phong.” Bất giác ngay lúc này tôi lại nhớ đến cậu ta-Minh Long. Tôi muốn con mình sau này đẹp trai, học giỏi như cậu ta nên đặt tên có âm lay láy giống.
Dì tôi có vẻ hài lòng với cái tên đó nên không bàn cãi gì nhiều. Dì lại tiếp tục nói, cười, hun vào má của bé Phong. Thằng bé vẫn ngủ ngon lành. Nhìn mặt con trai tôi khi ngủ mà tôi thấy cảm giác bình yên lạ.
Tôi nằm ở phòng 165, phòng đó có một sản phụ nằm trước rồi. Nhìn chị ta chắc cũng là một gia đình khá giả. Mà cũng đúng thôi, đây là phòng vip mà, không khá giả thì tiền đâu mà chịu nổi.
Chị ấy sinh được một nàng công chúa, mà sao nhìn chị ấy to bự thế kia mà sinh con chỉ có 2,6kg. Trong khi tôi thế này, sinh được bé trai tới 3,5kg. Chị ta sinh mổ nên cứ kêu la suốt, lúc đầu tôi còn chịu được nhưng càng ngày chị ta càng làm quá khiến tôi phát quạu.
“Nè bà chị, ở đây không phải một mình bà chị sinh con đâu nhá, làm gì cứ la oai oái hoài vậy, nghe mà mệt cả đầu.” Tôi vừa ngồi dậy vừa nói.
“Cô thử sinh mổ xem rồi biết!” Chị ta trả lời.
“Ơ hay, bà chị còn đủ sức đôi co với tôi luôn sao? Công nhận bà chị cũng trâu gớm!” Dù sao cũng mới 17 tuổi nên tôi sử dụng ngôn ngữ teen để nói chuyện với bà chị ấy, không ngờ bà chị ấy lại nổi đóa.
“Cô nói ai trâu hả?” Bà chị đó cầm chiếc gối quăng qua bên tôi, may thay lúc đó tôi đang bế con trên tay nên quay lưng để đở chiếc gối đó. Trúng vào con trai tôi thì bà chị tới số rồi.
“Cạch” cửa phòng mở ra, một chàng trai đi vào, nhìn khá bảnh bao, đẹp trai sáng sủa. Bà chị ấy bỗng nhiên hét ầm lên:
“Ông xã, anh xem xem, cô ta ăn hiếp mẹ con em kìa!” Ơ, giờ thì đổ lỗi cho tôi à? Bà chị này hay lắm, ỷ có chồng rồi muốn nói nhăn nói cuội gì thì nói à. Một mình tôi đây chấp luôn chồng chị nhá.
Anh ta quay qua nhìn tôi, tôi nhìn lại anh ta. Rồi anh ta chậm rãi bước qua, gì đây, định làm gì đây? Khi đã đến sát bên giường, bất ngờ anh ta cúi người xuống nhặt cái gối của bà chị kia lên.
“Cô không sao chứ?” Anh ta đứng thẳng người dậy hỏi tôi. Gì nữa đây, sao vợ chồng nhà này cho tôi nhiều bất ngờ quá vậy?
“Không sao! Anh về dạy lại vợ anh cách cư xử đi nhé! Đây là phòng chung chứ không phải ở nhà nên không phải muốn la thì la, muốn hét thì hét. Để cho người khác nghỉ ngơi nữa.” Tôi tuôn một tràn ra, anh ta chỉ đứng nhìn tôi cười, rồi sau đó gật đầu.
Tội anh ta, đẹp trai mà bị mù, cưới nhằm con vợ điên. Tôi đang định nằm xuống thì dì tôi xách một mớ đồ vào. Dì cười nói rồi nựng ngắt con trai tôi. Thằng nhóc cũng dễ, nó vẫn ngủ ngon lành.
“Con định đặt tên gì cho con trai con?” Dì tôi hỏi.
“Minh Phong.” Bất giác ngay lúc này tôi lại nhớ đến cậu ta-Minh Long. Tôi muốn con mình sau này đẹp trai, học giỏi như cậu ta nên đặt tên có âm lay láy giống.
Dì tôi có vẻ hài lòng với cái tên đó nên không bàn cãi gì nhiều. Dì lại tiếp tục nói, cười, hun vào má của bé Phong. Thằng bé vẫn ngủ ngon lành. Nhìn mặt con trai tôi khi ngủ mà tôi thấy cảm giác bình yên lạ.
/74
|