Chiếc xe ô tô thể thao dừng trước cửa một căn biệt thự sang trọng. My mỉm cười chào tạm biệt.
- Cảm ơn cậu đã đưa tôi về. Hẹn mai gặp lại
Miệng Duy hiện lên một đường cong hoàn mỹ.
- Được rồi! Chị vào nhà đi.
--------
Ở một nơi khác. Có một chàng trai đang ngồi vắt chân lên ghế. Tay cầm ly rượu vang đỏ. Miệng nở nụ cười nửa miệng. Khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc lạnh. Dù thế nhưng người đó vẫn rất đẹp, tinh tế, sắc sảo. Tay còn lại cầm điện thoại bấm số ai đó. Giọng nói lạnh lùng vang lên
- Mọi chuyện sẽ ổn thỏa cả chứ
- Cậu yên tâm! Tôi sẽ cố hết sức. Nhưng cậu phải giữ đúng lời hứa của mình. - Người đàn ông ở đầu dây bên kia trả lời
- Tôi là người đã nói thì sẽ làm. Ông không cần lo. Cứ làm tốt việc của ông là được rồi.
Nói chuyện xong. Anh cúp điện thoại. Khóe miệng lại nhếch lên
- Huyền My trò chơi bắt đầu rồi.
-------
Vừa bước chân vào đến nhà, My đã nghe thấy tiếng la lối om sòm. Ba mẹ đang ngồi đối diện với một người đàn ông trung niên. Họ như đang bàn luận về một chuyện gì đáng sợ vậy.
- Ông đừng mơ tôi sẽ thay đổi quyết định, làm sai thì phải chịu. Đây là kết quả ông phải nhận sau những gì mình đã làm.
- Khốn khiếp. Mấy người nhớ đấy! Tôi sẽ khiến hai người phải hối hận - Người đàn ông đó tức giận nói
- Được thôi! Để xem ông làm được cái gì. - Ba My đáp
Người đàn ông đó đứng lên, bước đi. Khi nhìn thấy My. Ông dùng ánh mắt căm phẫn nhìn My như muốn giết người vậy.
- Tôi và cô sẽ còn gặp lại - Người đàn ông trung niên thì thầm vào tai My. Một giọng nói đáng sợ
My không hiểu chuyện gì sẽ xảy ra với mình. Nhưng trong lòng cảm thấy vô cùng lo sợ và bất an. My bước gần đến ghế sofa. Tò mò hỏi ba mẹ
- Ba mẹ! Có chuyện gì xảy ra sao
Mẹ My nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn, đẹp đẽ không có một vết chai sạn của My. Nói giọng ấm áp, trìu mến, tràn ngập tình yêu thương của người mẹ
- Không sao đâu! Còn không cần quan tâm chuyện người lớn.
My khẽ gật đầu. Biết là không nên hỏi nữa. Nên cô lặng lẽ bước về phòng. Nằm úp mặt xuống giường. Sau đó màn hình điện thoại hiện lên một cái tên đã quá quen thuộc " Diệp Thảo "
- Alo.
- Chúc mừng bạn nha!!! - Diệp Thảo vui sướng thay cho bạn
My lặng lẽ đáp
- Thôi bạn ngủ sớm đi. Mình mệt rồi!
Thảo thấy rất kì lạ. Có chuyện vui mà sao cô bạn thân của mình lại tỏ ra như vậy. Nhưng Thảo không phải người nhiều chuyện. Lặng lẽ cúp máy.
My ném điện thoại sang một góc. Đắm chìm trong dòng suy nghĩ dài miên man. Lo sợ có nhiều điều không hay sẽ xảy ra. Ánh mắt? Lời nói vừa nãy của người đàn ông đó là sao?. Thật sự là không muốn nghĩ điều đó nữa. Cô nàng nhanh chóng nghĩ ra một cách để giải tỏa nỗi buồn của mình. Cô nàng cầm ipad lên hành động rất kỳ lạ.
-"Xong rồi" - My kêu lên vui sướng
- Xem phim hài.
Lát sau trong phòng tràn ngập những tiếng cười ha hả. Xem được một lúc lâu, My ngủ lúc nào cũng không biết. Chắc My đã quá mệt mỏi vì ngày hôm nay rồi.
.......
- Cảm ơn cậu đã đưa tôi về. Hẹn mai gặp lại
Miệng Duy hiện lên một đường cong hoàn mỹ.
- Được rồi! Chị vào nhà đi.
--------
Ở một nơi khác. Có một chàng trai đang ngồi vắt chân lên ghế. Tay cầm ly rượu vang đỏ. Miệng nở nụ cười nửa miệng. Khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc lạnh. Dù thế nhưng người đó vẫn rất đẹp, tinh tế, sắc sảo. Tay còn lại cầm điện thoại bấm số ai đó. Giọng nói lạnh lùng vang lên
- Mọi chuyện sẽ ổn thỏa cả chứ
- Cậu yên tâm! Tôi sẽ cố hết sức. Nhưng cậu phải giữ đúng lời hứa của mình. - Người đàn ông ở đầu dây bên kia trả lời
- Tôi là người đã nói thì sẽ làm. Ông không cần lo. Cứ làm tốt việc của ông là được rồi.
Nói chuyện xong. Anh cúp điện thoại. Khóe miệng lại nhếch lên
- Huyền My trò chơi bắt đầu rồi.
-------
Vừa bước chân vào đến nhà, My đã nghe thấy tiếng la lối om sòm. Ba mẹ đang ngồi đối diện với một người đàn ông trung niên. Họ như đang bàn luận về một chuyện gì đáng sợ vậy.
- Ông đừng mơ tôi sẽ thay đổi quyết định, làm sai thì phải chịu. Đây là kết quả ông phải nhận sau những gì mình đã làm.
- Khốn khiếp. Mấy người nhớ đấy! Tôi sẽ khiến hai người phải hối hận - Người đàn ông đó tức giận nói
- Được thôi! Để xem ông làm được cái gì. - Ba My đáp
Người đàn ông đó đứng lên, bước đi. Khi nhìn thấy My. Ông dùng ánh mắt căm phẫn nhìn My như muốn giết người vậy.
- Tôi và cô sẽ còn gặp lại - Người đàn ông trung niên thì thầm vào tai My. Một giọng nói đáng sợ
My không hiểu chuyện gì sẽ xảy ra với mình. Nhưng trong lòng cảm thấy vô cùng lo sợ và bất an. My bước gần đến ghế sofa. Tò mò hỏi ba mẹ
- Ba mẹ! Có chuyện gì xảy ra sao
Mẹ My nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn, đẹp đẽ không có một vết chai sạn của My. Nói giọng ấm áp, trìu mến, tràn ngập tình yêu thương của người mẹ
- Không sao đâu! Còn không cần quan tâm chuyện người lớn.
My khẽ gật đầu. Biết là không nên hỏi nữa. Nên cô lặng lẽ bước về phòng. Nằm úp mặt xuống giường. Sau đó màn hình điện thoại hiện lên một cái tên đã quá quen thuộc " Diệp Thảo "
- Alo.
- Chúc mừng bạn nha!!! - Diệp Thảo vui sướng thay cho bạn
My lặng lẽ đáp
- Thôi bạn ngủ sớm đi. Mình mệt rồi!
Thảo thấy rất kì lạ. Có chuyện vui mà sao cô bạn thân của mình lại tỏ ra như vậy. Nhưng Thảo không phải người nhiều chuyện. Lặng lẽ cúp máy.
My ném điện thoại sang một góc. Đắm chìm trong dòng suy nghĩ dài miên man. Lo sợ có nhiều điều không hay sẽ xảy ra. Ánh mắt? Lời nói vừa nãy của người đàn ông đó là sao?. Thật sự là không muốn nghĩ điều đó nữa. Cô nàng nhanh chóng nghĩ ra một cách để giải tỏa nỗi buồn của mình. Cô nàng cầm ipad lên hành động rất kỳ lạ.
-"Xong rồi" - My kêu lên vui sướng
- Xem phim hài.
Lát sau trong phòng tràn ngập những tiếng cười ha hả. Xem được một lúc lâu, My ngủ lúc nào cũng không biết. Chắc My đã quá mệt mỏi vì ngày hôm nay rồi.
.......
/113
|