Chương 38: Trận chiến pháo đài Bridge
Ngày 23 tháng 7 năm 24756 Tử Lam lịch đánh dấu là một ngày không yên bình của pháo đài Bridge. Vừa sáng sớm một đội lính đánh thuê nhân số ước chừng năm ngàn người kéo đến cửa nam của pháo đài Bridge tuyên bố phụng mệnh thành chủ tiếp quản pháo đài. Ba đại đoàn lính đánh thuê ở Bridge tất nhiên bác bỏ điều đó, bọn hắn đã sinh sống cả chục năm ở đây, cơ nghiệp không phải là nhỏ, bây giờ một đoàn lính chỉ mới B cấp đã muốn lật đổ bọn hắn sao, làm gì có lý đó. Vậy là cả ba đoàn lính đánh thuê A cấp tập trung lực lượng lại được gần một vạn năm ngàn lính đánh thuê đóng giữ bên trong pháo đài. Đứng đầu ba đại đoàn trưởng đều có tu vi Đấu Hoàng hậu kỳ. Năm ngàn lính đánh thuê ở ngoài tất nhiên chính là Knight đoàn lính đánh thuê. Vốn dĩ mọi người dự định khi đoàn đạt cấp A mới hành động nhưng bất ngờ Franz ra lệnh khởi sự đoạt quyền khống chế ở Bridge, đối với việc này hắn chỉ nói một câu: “Ai kháng lệnh, giết”.
Năm ngàn lính đánh thuê bên ngoài cũng không vội vã tấn công. Bọn hắn chỉ thông báo rằng những lính đánh thuê và người dân không liên quan mau sơ tán khỏi thành để tránh những tổn thất vô ích. Lính đánh thuê thì không cần nói, việc không liên quan đến bọn hắn, ai nắm quyền cũng được, miễn là không ảnh hưởng đến hoạt động của bọn hắn là được, còn về dân chúng trong thành tất nhiên sợ cảnh binh đao liền vội vã ra khỏi pháo đài. Thế là tòa pháo đài to lớn chỉ còn ba đoàn lính đánh thuê mà thôi.
Bên trong doanh trướng của Knight đoàn hiện tại chỉ có hai người, Emon và một thanh niên tóc xanh, trên người mặc một bộ giáp kỵ sĩ màu lục, đây không phải ai khác mà chính là Geoffey, anh họ của Franz.
“Đại thiếu gia không ngờ lại đích thân dẫn quân đến giúp, thứ lỗi cho Emon không thể đón từ xa.”
Geoffey khoát tay nói.
“Emon, ngươi không cần phải khách khí như thế, ngươi đã theo gia chủ và Franz từ nhỏ, công lao của ngươi đối với gia tộc cũng không hề ít, giữa hai chúng ta không cần phải khách khí.”
Franz đã yêu cầu từ Hổ Gầm quân đoàn điều đến Bridge 500 trọng trang chiến sĩ, 200 cung thủ và 300 thuẫn kiếm sĩ. Sở dĩ hắn yêu cầu trọng trang chiến sĩ chiếm hơn một nữa bởi vì trang bị cho một đội trọng trang chiến sĩ là quá đắt đỏ, đối với tài chính của Franz hiện tại quả thực là nuôi không nổi đội quân này. Phải biết dưới tay hắn hiện tại có đến gần một vạn người chưa kể đến Ám bộ khắp nơi. Hằng tháng hắn đều phải xin thêm từ cha của hắn thì làm sao có thể nuôi nổi một đội trọng trang chiến sĩ đây. Mà trong công thành trọng trang chiến sĩ lại cực kỳ quan trọng, đó chính là chiếc ô che chắn cho cung tiễn thủ và đám kiếm sĩ, trường thương binh đằng sau. Nên Franz buộc phải xin 500 danh ngạch trọng trang chiến sĩ để đánh hạ pháo đài.
“Tuy nói Bridge bị triều đình buông bỏ nhiều năm, tường thành cũng bị hư hao khá nhiều nhưng theo ta được biết trận pháp phòng ngự lại không hề bị thiệt hại. Tuy nói lực lượng chúng ta tinh nhuệ hơn đối phương nhưng bọn hắn lại đông gấp ba lần chúng ta, nếu cường công chỉ sợ chúng ta gánh lấy thất bại.”
Geoffey đã sớm điều tra về pháo đài Bridge liền đưa ra ý kiến của mình. Trận pháp phòng ngự là một loại ma pháp trận văn có mắt trận nằm bên trong thành, từ đó sẽ tạo là một lồng chắn bảo hộ xung quanh pháo đài không bị hư tổn, nếu muốn công thành điều đầu tiên là phải phá được cái lồng phòng hộ này. Bridge khi xưa vốn là một pháo đài quan trọng nên tất nhiên phải có ma pháp trận văn để phòng ngự, tuy sau này bị buông bỏ nhưng ma pháp trận văn cũng không bị phá hủy chỉ cần có ma tinh là có thể hoạt động.
“Đại thiếu gia không cần lo lắng, thiếu gia đã sớm dự định đến tình huống này, nội gián của chúng ta đã dự liệu từ trước, chờ nội gián của chúng ta phá xong ma pháp trận văn thì chúng ta sẽ bắt đầu tấn công”
Emon thong thả nỏi, từ bỏ thân phận hạ nhân nói thật Emon rất có phong phạm của thượng vị giả. Lúc này bỗng nhiên bên ngoài thành có một tiếng rít bén ngọt vang lên. Một lính đánh thuê tiến vào nói.
“Đại nhân, pháo hiệu trong thành đã phóng lên rồi.”
“Tốt, chuẩn bị tấn công.”
Emon cười nói, sau đó quay sang Geoffey nói tiếp.
“Mời đại thiếu gia nắm giữ ba trăm thuẫn kiếm sĩ trợ trận cho bọn ta.”
Geoffey cười khổ.
“Xem ra ta đến là vô dụng rồi.”
Bên ngoài pháo đài sáu trăm trọng trang chiến sĩ đứng xếp thành hai hàng ngang, đại thuẫn được dựng lên cao, trường thương dài ba mét hướng về phía trước chếch lên bốn mươi lăm độ. Phía sau thuẫn chiến sĩ là bốn trăm cung tiễn thủ, bên cạnh mỗi cung tiễn thủ là một trường thương binh và một thuẫn kiếm sĩ.. Đội hình khổng lồ ba ngàn người chậm rãi tiến về phía pháo đài.
Trên tường thành ba vị đoàn trưởng lính đánh thuê hít một ngụm khí lạnh. Là trọng trang chiến sĩ, dù cả ba đoàn bọn họ gộp lại cũng không đông như thế này.
“Mở ra trận pháp phòng ngự.”
Lệnh lập tức được truyền đi, cung tiễn thủ liền đứng trên đầu thành, cả tòa pháo đài nhanh chóng được bao trùm bởi một lồng phòng hộ màu vàng nhạt nhưng vòng bảo hộ này cũng chỉ tồn tại được vài giây rồi biến mất.
“Vòng phòng hộ đâu?”
“Thần linh ơi, bọn hắn phá vỡ vòng phòng hộ nhanh thế sao?”
“Ma pháp trận văn bị phá hỏng rồi.”
Bên dưới đám lính đánh thuê lập tức hỗn loạn, ba vị đoàn trưởng nhìn thấy thế liền quát lên.
“Không cần sợ hãi, nên nhớ chúng ta đông gấp ba lần bọn hắn.”
“Cung tiễn thủ, bắn.”
Cung tiễn trên đầu thành liền phóng tên xuống, hơn ba ngàn cung tiễn thủ cùng phóng tạo thành những vệt sao băng đủ màu sắc bay trên bầu trời pháo đài Bridge.
“Trọng trang chiến sĩ dựng thuẫn, cung tiễn thủ bày trận.”
Trong Knight đoàn Emon cũng ra lệnh, trọng trang chiến sĩ lập tức nâng cao thuẫn tạo thành một bức tường chắn tên cho đám cung tiễn thủ phía sau. Còn bốn trăm cung tiễn thủ chia làm hai hàng mỗi hàng hai trăm người. Tất cả mũi tên đều bị hai hàng đại thuẫn chắn lại, không thể tạo được bất cứ thương tổn gì cho đoàn Knight
“Cứ thế này không được, tường thành hư hại quá nhiều, không thể ngăn cản được bọn hắn. Mọi người tập trung lại quyết chiến với bọn hắn.”
Một vị đoàn trường đưa ra ý kiến liền được đồng ý. Quả thực với tường thành đã bị bỏ phế trăm năm như pháo đài Bridge thì việc phòng thủ chỉ làm vướn víu cho ba đại đoàn.
Nhìn đám hỗn loạn trên đầu thành Emon hô lên một tiếng.
“Cung tiễn thủ, bắn.”
“Hàng một bắn”
“Hàng hai bắn”
Hai hàng cung tiễn thủ nối tiếp nhau phóng ra mũi tên tạo thành những trận mưa tên không dứt trút lên đầu thành. Chỉ tội nghiệp cho đám cung tiễn thủ trên đầu thành không có gì để bảo vệ lập tức tử thương hàng loạt. Sức mạnh của cung tiễn thủ không nằm ở độ chính xác mà chính là sự bao phủ trên diện rộng.
“Két”
Cửa thành mở rộng, đi đầu là năm trăm trọng trang chiến sĩ nhưng bức tường bọn hắn tạo ra thật sự mỏng manh còn rất nhiều khe hở. Đó chính là sự khác biệt giữa lính đánh thuê và binh sĩ chính quy. Tất cả nằm ở hai chữ kỷ luật. Chờ sau khi hai phần ba quân địch đã ra khỏi thành Emon lại ra lệnh bắn tên. Lần này mặc dù có trọng trang chiến sĩ nhưng đám lính đánh thuê phía sau quá đông, năm trăm trọng trang chiến sĩ không thể che chở được hết cho hơn một vạn người. Lập tức ba đại đoàn tổn thất đến vài trăm người, đội hình thuẫn bài cũng bị hỗn loạn xuất hiện nhiều kẽ hở.
“Đội hình, tiến, giết”
“Giết”
“Giết”
“Giết”
Đội hình Knight dần tăng tốc, đội hình trọng trang chiến sĩ đẩy nhanh tốc độ về sát cửa thành, cung tiễn thủ phía sau bắn tên yểm trợ làm đám lính đánh thuê có khổ nhưng không biết đi tố cáo ở đâu. Bọn hắn chỉ là lính đánh thuê, nếu bảo đi giết người, phóng hỏa, đánh ma thú thì bọn hắn chẳng ngại bất cứ thứ gì, nhưng nếu nói về chiến tranh diện rộng thì lính đánh thuê kém quân chính quy rất nhiều. Bởi vì lính đánh thuê thường tác chiến theo tiểu đội từ mười người đến vài chục người tác chiến đơn lẻ giữa các nhóm, còn quân đội thì một lần đánh nhau ít nhất cũng phải trăm người trở lên kết thành trận hình tác chiến. Bởi vậy mới nói mười lính chính quy có thể đánh không lại một lính đánh thuê nhưng ngàn lính đánh thuê chắc chắn sẽ bại bởi trăm lính chính quy. Ấy vậy mà đoàn lính đánh thuê Knight này làm gì phải là lính đánh thuê, rõ ràng là người của quân đội mà.
Lúc này trọng trang chiến sĩ của hai bên đã va đập vào nhau, đại thuẫn đối đại thuẫn, trường thương đối trường thương, lính đánh thuê liền bộc lộ ra sự cuồng dã của họ, cả đám không cần trọng trang chiến sĩ che chắn cầm kiếm lao thẳng vào đội hình của Knight.
“Trường thương binh, tiến”
Bên trong đội hình đoàn Knight đám trường thương binh liền tiến lên áp sau lưng trọng trang chiến sĩ.
“Giết”
“Giết”
“Giết”
Mỗi lần hô vang là hàng trăm thanh trường thương đâm ra qua các kẽ hở của đại thuẫn. Đám lính đánh thuê chưa hiểu việc gì xảy ra thì đã bị trường thương đâm xuyên qua người tuyệt khí bỏ mạng. Chỉ trong thoáng chốc con số thương vong của ba đoàn lính đánh thuê tăng lên đến con số hàng nghìn.
“Không ổn, ma pháp sư đâu, mau oanh chết bọn hắn.”
Đứng sau lưng ba vị đoàn trưởng là sáu lão già lọm khọm mặc ma pháp sư bào, bọn hắn chính là vũ khí chiến lược của cả ba đại đoàn, bình thường không dễ gì vận dụng.
Sáu lão già này vốn là những ma pháp sư hết thời, thiên phú của bọn hắn không cao, biết mình không thể tiến thêm bước nào nữa liền gia nhập vào các đoàn lính đánh thuê lớn để hưởng phú quý, tuy thực lực bọn hắn không cao nhưng đối với lính đánh thuê như thế đã là quá đủ. Đám ma pháp sư cũng biết nếu hôm nay thất bại thì bọn hắn cũng chẳng được yên thân nên cũng cố gắng ra sức niệm chú ngữ ma pháp.
Nhìn ma pháp nguyên tố dần dần tập trung trên đầu thành Emon cười lạnh.
“Vận dụng ma pháp sư rồi sao, đúng là muốn chết mà.”
Ngay khi ma pháp sắp sửa hoàn thành thì sáu tên thân binh sau lưng đám ma pháp sư liền tiến lên mỗi người một thanh kunai cắt đứt cổ họng đám ma pháp sư. Sáu tên ma pháp sư không ngờ bên mình lại có địch nhân, hơn nữa khoảng cách quá gần làm bọn hắn không kịp phản ứng, tất cả đều bị cắt đứt yết hầu chết không kịp ngáp. Ba tên đoàn trường trừng mắt.
“Các ngươi…các ngươi…”
“Ha ha, phụng mệnh thành chủ Bonaparte bọn ta sẽ tiếp quản pháo đài Bridge, các ngươi thua rồi.”
Bùm một tiếng, cả sáu tên thân binh đều biến thành hình dáng những thiếu niên, thiếu nữ trẻ tuổi, tất cả đều mặc áo bào màu tím viền vàng, trên trán có một tấm hộ ngạch in hình tia chớp. Đây chính là sáu thành viên của Tử thần. Bọn hắn đã sớm giết chết đám thân binh của ba tên đoàn trưởng sau đó lại dùng biến thân thuật để giả dạng, nhiệm vụ của bọn hắn chỉ là ám sát ma pháp sư của đối thủ.
“Giết”
Bên dưới cuối cùng cũng lâm vào hỗn chiến, trọng trang chiến sĩ của đoàn Knight tách ra hai bên, những thành viên khác chia làm nhiều tổ tác chiến, mỗi tổ gồm một cung tiễn thủ, một trường thương binh, một thuẫn kiếm sĩ. Chiến thuật của bọn hắn rất đơn giản, thuẫn kiếm sĩ đỡ lấy công kích của địch nhân, trường thương binh liền đâm chết hắn, cung tiễn thủ thì bảo vệ mặt sau. Những tiểu tổ này xếp thành hình mũi tên xé rách đội hình của lính đánh thuê, thế cục đã định, pháo đài Bridge sau trăm năm đã một lần nữa thay đổi chủ nhân.
Ta mới viết một bộ truyện khác mong mọi người ủng hộ.
http://santruyen.com/si-quan-phao-binh.html
Ngày 23 tháng 7 năm 24756 Tử Lam lịch đánh dấu là một ngày không yên bình của pháo đài Bridge. Vừa sáng sớm một đội lính đánh thuê nhân số ước chừng năm ngàn người kéo đến cửa nam của pháo đài Bridge tuyên bố phụng mệnh thành chủ tiếp quản pháo đài. Ba đại đoàn lính đánh thuê ở Bridge tất nhiên bác bỏ điều đó, bọn hắn đã sinh sống cả chục năm ở đây, cơ nghiệp không phải là nhỏ, bây giờ một đoàn lính chỉ mới B cấp đã muốn lật đổ bọn hắn sao, làm gì có lý đó. Vậy là cả ba đoàn lính đánh thuê A cấp tập trung lực lượng lại được gần một vạn năm ngàn lính đánh thuê đóng giữ bên trong pháo đài. Đứng đầu ba đại đoàn trưởng đều có tu vi Đấu Hoàng hậu kỳ. Năm ngàn lính đánh thuê ở ngoài tất nhiên chính là Knight đoàn lính đánh thuê. Vốn dĩ mọi người dự định khi đoàn đạt cấp A mới hành động nhưng bất ngờ Franz ra lệnh khởi sự đoạt quyền khống chế ở Bridge, đối với việc này hắn chỉ nói một câu: “Ai kháng lệnh, giết”.
Năm ngàn lính đánh thuê bên ngoài cũng không vội vã tấn công. Bọn hắn chỉ thông báo rằng những lính đánh thuê và người dân không liên quan mau sơ tán khỏi thành để tránh những tổn thất vô ích. Lính đánh thuê thì không cần nói, việc không liên quan đến bọn hắn, ai nắm quyền cũng được, miễn là không ảnh hưởng đến hoạt động của bọn hắn là được, còn về dân chúng trong thành tất nhiên sợ cảnh binh đao liền vội vã ra khỏi pháo đài. Thế là tòa pháo đài to lớn chỉ còn ba đoàn lính đánh thuê mà thôi.
Bên trong doanh trướng của Knight đoàn hiện tại chỉ có hai người, Emon và một thanh niên tóc xanh, trên người mặc một bộ giáp kỵ sĩ màu lục, đây không phải ai khác mà chính là Geoffey, anh họ của Franz.
“Đại thiếu gia không ngờ lại đích thân dẫn quân đến giúp, thứ lỗi cho Emon không thể đón từ xa.”
Geoffey khoát tay nói.
“Emon, ngươi không cần phải khách khí như thế, ngươi đã theo gia chủ và Franz từ nhỏ, công lao của ngươi đối với gia tộc cũng không hề ít, giữa hai chúng ta không cần phải khách khí.”
Franz đã yêu cầu từ Hổ Gầm quân đoàn điều đến Bridge 500 trọng trang chiến sĩ, 200 cung thủ và 300 thuẫn kiếm sĩ. Sở dĩ hắn yêu cầu trọng trang chiến sĩ chiếm hơn một nữa bởi vì trang bị cho một đội trọng trang chiến sĩ là quá đắt đỏ, đối với tài chính của Franz hiện tại quả thực là nuôi không nổi đội quân này. Phải biết dưới tay hắn hiện tại có đến gần một vạn người chưa kể đến Ám bộ khắp nơi. Hằng tháng hắn đều phải xin thêm từ cha của hắn thì làm sao có thể nuôi nổi một đội trọng trang chiến sĩ đây. Mà trong công thành trọng trang chiến sĩ lại cực kỳ quan trọng, đó chính là chiếc ô che chắn cho cung tiễn thủ và đám kiếm sĩ, trường thương binh đằng sau. Nên Franz buộc phải xin 500 danh ngạch trọng trang chiến sĩ để đánh hạ pháo đài.
“Tuy nói Bridge bị triều đình buông bỏ nhiều năm, tường thành cũng bị hư hao khá nhiều nhưng theo ta được biết trận pháp phòng ngự lại không hề bị thiệt hại. Tuy nói lực lượng chúng ta tinh nhuệ hơn đối phương nhưng bọn hắn lại đông gấp ba lần chúng ta, nếu cường công chỉ sợ chúng ta gánh lấy thất bại.”
Geoffey đã sớm điều tra về pháo đài Bridge liền đưa ra ý kiến của mình. Trận pháp phòng ngự là một loại ma pháp trận văn có mắt trận nằm bên trong thành, từ đó sẽ tạo là một lồng chắn bảo hộ xung quanh pháo đài không bị hư tổn, nếu muốn công thành điều đầu tiên là phải phá được cái lồng phòng hộ này. Bridge khi xưa vốn là một pháo đài quan trọng nên tất nhiên phải có ma pháp trận văn để phòng ngự, tuy sau này bị buông bỏ nhưng ma pháp trận văn cũng không bị phá hủy chỉ cần có ma tinh là có thể hoạt động.
“Đại thiếu gia không cần lo lắng, thiếu gia đã sớm dự định đến tình huống này, nội gián của chúng ta đã dự liệu từ trước, chờ nội gián của chúng ta phá xong ma pháp trận văn thì chúng ta sẽ bắt đầu tấn công”
Emon thong thả nỏi, từ bỏ thân phận hạ nhân nói thật Emon rất có phong phạm của thượng vị giả. Lúc này bỗng nhiên bên ngoài thành có một tiếng rít bén ngọt vang lên. Một lính đánh thuê tiến vào nói.
“Đại nhân, pháo hiệu trong thành đã phóng lên rồi.”
“Tốt, chuẩn bị tấn công.”
Emon cười nói, sau đó quay sang Geoffey nói tiếp.
“Mời đại thiếu gia nắm giữ ba trăm thuẫn kiếm sĩ trợ trận cho bọn ta.”
Geoffey cười khổ.
“Xem ra ta đến là vô dụng rồi.”
Bên ngoài pháo đài sáu trăm trọng trang chiến sĩ đứng xếp thành hai hàng ngang, đại thuẫn được dựng lên cao, trường thương dài ba mét hướng về phía trước chếch lên bốn mươi lăm độ. Phía sau thuẫn chiến sĩ là bốn trăm cung tiễn thủ, bên cạnh mỗi cung tiễn thủ là một trường thương binh và một thuẫn kiếm sĩ.. Đội hình khổng lồ ba ngàn người chậm rãi tiến về phía pháo đài.
Trên tường thành ba vị đoàn trưởng lính đánh thuê hít một ngụm khí lạnh. Là trọng trang chiến sĩ, dù cả ba đoàn bọn họ gộp lại cũng không đông như thế này.
“Mở ra trận pháp phòng ngự.”
Lệnh lập tức được truyền đi, cung tiễn thủ liền đứng trên đầu thành, cả tòa pháo đài nhanh chóng được bao trùm bởi một lồng phòng hộ màu vàng nhạt nhưng vòng bảo hộ này cũng chỉ tồn tại được vài giây rồi biến mất.
“Vòng phòng hộ đâu?”
“Thần linh ơi, bọn hắn phá vỡ vòng phòng hộ nhanh thế sao?”
“Ma pháp trận văn bị phá hỏng rồi.”
Bên dưới đám lính đánh thuê lập tức hỗn loạn, ba vị đoàn trưởng nhìn thấy thế liền quát lên.
“Không cần sợ hãi, nên nhớ chúng ta đông gấp ba lần bọn hắn.”
“Cung tiễn thủ, bắn.”
Cung tiễn trên đầu thành liền phóng tên xuống, hơn ba ngàn cung tiễn thủ cùng phóng tạo thành những vệt sao băng đủ màu sắc bay trên bầu trời pháo đài Bridge.
“Trọng trang chiến sĩ dựng thuẫn, cung tiễn thủ bày trận.”
Trong Knight đoàn Emon cũng ra lệnh, trọng trang chiến sĩ lập tức nâng cao thuẫn tạo thành một bức tường chắn tên cho đám cung tiễn thủ phía sau. Còn bốn trăm cung tiễn thủ chia làm hai hàng mỗi hàng hai trăm người. Tất cả mũi tên đều bị hai hàng đại thuẫn chắn lại, không thể tạo được bất cứ thương tổn gì cho đoàn Knight
“Cứ thế này không được, tường thành hư hại quá nhiều, không thể ngăn cản được bọn hắn. Mọi người tập trung lại quyết chiến với bọn hắn.”
Một vị đoàn trường đưa ra ý kiến liền được đồng ý. Quả thực với tường thành đã bị bỏ phế trăm năm như pháo đài Bridge thì việc phòng thủ chỉ làm vướn víu cho ba đại đoàn.
Nhìn đám hỗn loạn trên đầu thành Emon hô lên một tiếng.
“Cung tiễn thủ, bắn.”
“Hàng một bắn”
“Hàng hai bắn”
Hai hàng cung tiễn thủ nối tiếp nhau phóng ra mũi tên tạo thành những trận mưa tên không dứt trút lên đầu thành. Chỉ tội nghiệp cho đám cung tiễn thủ trên đầu thành không có gì để bảo vệ lập tức tử thương hàng loạt. Sức mạnh của cung tiễn thủ không nằm ở độ chính xác mà chính là sự bao phủ trên diện rộng.
“Két”
Cửa thành mở rộng, đi đầu là năm trăm trọng trang chiến sĩ nhưng bức tường bọn hắn tạo ra thật sự mỏng manh còn rất nhiều khe hở. Đó chính là sự khác biệt giữa lính đánh thuê và binh sĩ chính quy. Tất cả nằm ở hai chữ kỷ luật. Chờ sau khi hai phần ba quân địch đã ra khỏi thành Emon lại ra lệnh bắn tên. Lần này mặc dù có trọng trang chiến sĩ nhưng đám lính đánh thuê phía sau quá đông, năm trăm trọng trang chiến sĩ không thể che chở được hết cho hơn một vạn người. Lập tức ba đại đoàn tổn thất đến vài trăm người, đội hình thuẫn bài cũng bị hỗn loạn xuất hiện nhiều kẽ hở.
“Đội hình, tiến, giết”
“Giết”
“Giết”
“Giết”
Đội hình Knight dần tăng tốc, đội hình trọng trang chiến sĩ đẩy nhanh tốc độ về sát cửa thành, cung tiễn thủ phía sau bắn tên yểm trợ làm đám lính đánh thuê có khổ nhưng không biết đi tố cáo ở đâu. Bọn hắn chỉ là lính đánh thuê, nếu bảo đi giết người, phóng hỏa, đánh ma thú thì bọn hắn chẳng ngại bất cứ thứ gì, nhưng nếu nói về chiến tranh diện rộng thì lính đánh thuê kém quân chính quy rất nhiều. Bởi vì lính đánh thuê thường tác chiến theo tiểu đội từ mười người đến vài chục người tác chiến đơn lẻ giữa các nhóm, còn quân đội thì một lần đánh nhau ít nhất cũng phải trăm người trở lên kết thành trận hình tác chiến. Bởi vậy mới nói mười lính chính quy có thể đánh không lại một lính đánh thuê nhưng ngàn lính đánh thuê chắc chắn sẽ bại bởi trăm lính chính quy. Ấy vậy mà đoàn lính đánh thuê Knight này làm gì phải là lính đánh thuê, rõ ràng là người của quân đội mà.
Lúc này trọng trang chiến sĩ của hai bên đã va đập vào nhau, đại thuẫn đối đại thuẫn, trường thương đối trường thương, lính đánh thuê liền bộc lộ ra sự cuồng dã của họ, cả đám không cần trọng trang chiến sĩ che chắn cầm kiếm lao thẳng vào đội hình của Knight.
“Trường thương binh, tiến”
Bên trong đội hình đoàn Knight đám trường thương binh liền tiến lên áp sau lưng trọng trang chiến sĩ.
“Giết”
“Giết”
“Giết”
Mỗi lần hô vang là hàng trăm thanh trường thương đâm ra qua các kẽ hở của đại thuẫn. Đám lính đánh thuê chưa hiểu việc gì xảy ra thì đã bị trường thương đâm xuyên qua người tuyệt khí bỏ mạng. Chỉ trong thoáng chốc con số thương vong của ba đoàn lính đánh thuê tăng lên đến con số hàng nghìn.
“Không ổn, ma pháp sư đâu, mau oanh chết bọn hắn.”
Đứng sau lưng ba vị đoàn trưởng là sáu lão già lọm khọm mặc ma pháp sư bào, bọn hắn chính là vũ khí chiến lược của cả ba đại đoàn, bình thường không dễ gì vận dụng.
Sáu lão già này vốn là những ma pháp sư hết thời, thiên phú của bọn hắn không cao, biết mình không thể tiến thêm bước nào nữa liền gia nhập vào các đoàn lính đánh thuê lớn để hưởng phú quý, tuy thực lực bọn hắn không cao nhưng đối với lính đánh thuê như thế đã là quá đủ. Đám ma pháp sư cũng biết nếu hôm nay thất bại thì bọn hắn cũng chẳng được yên thân nên cũng cố gắng ra sức niệm chú ngữ ma pháp.
Nhìn ma pháp nguyên tố dần dần tập trung trên đầu thành Emon cười lạnh.
“Vận dụng ma pháp sư rồi sao, đúng là muốn chết mà.”
Ngay khi ma pháp sắp sửa hoàn thành thì sáu tên thân binh sau lưng đám ma pháp sư liền tiến lên mỗi người một thanh kunai cắt đứt cổ họng đám ma pháp sư. Sáu tên ma pháp sư không ngờ bên mình lại có địch nhân, hơn nữa khoảng cách quá gần làm bọn hắn không kịp phản ứng, tất cả đều bị cắt đứt yết hầu chết không kịp ngáp. Ba tên đoàn trường trừng mắt.
“Các ngươi…các ngươi…”
“Ha ha, phụng mệnh thành chủ Bonaparte bọn ta sẽ tiếp quản pháo đài Bridge, các ngươi thua rồi.”
Bùm một tiếng, cả sáu tên thân binh đều biến thành hình dáng những thiếu niên, thiếu nữ trẻ tuổi, tất cả đều mặc áo bào màu tím viền vàng, trên trán có một tấm hộ ngạch in hình tia chớp. Đây chính là sáu thành viên của Tử thần. Bọn hắn đã sớm giết chết đám thân binh của ba tên đoàn trưởng sau đó lại dùng biến thân thuật để giả dạng, nhiệm vụ của bọn hắn chỉ là ám sát ma pháp sư của đối thủ.
“Giết”
Bên dưới cuối cùng cũng lâm vào hỗn chiến, trọng trang chiến sĩ của đoàn Knight tách ra hai bên, những thành viên khác chia làm nhiều tổ tác chiến, mỗi tổ gồm một cung tiễn thủ, một trường thương binh, một thuẫn kiếm sĩ. Chiến thuật của bọn hắn rất đơn giản, thuẫn kiếm sĩ đỡ lấy công kích của địch nhân, trường thương binh liền đâm chết hắn, cung tiễn thủ thì bảo vệ mặt sau. Những tiểu tổ này xếp thành hình mũi tên xé rách đội hình của lính đánh thuê, thế cục đã định, pháo đài Bridge sau trăm năm đã một lần nữa thay đổi chủ nhân.
Ta mới viết một bộ truyện khác mong mọi người ủng hộ.
http://santruyen.com/si-quan-phao-binh.html
/114
|