- Cùng ta tới long tộc tìm chàng rể cưỡi rồng?
Chung Nhạc khựng người, nhìn xuống chân mình, hắn không phải người cưỡi rồng hay sao?
Lẽ nào yêu nữ này còn chưa nản lòng, vẫn muốn hạ thủ với hắn?
Xích Luyện Nữ phì cười:
- Có sư tôn dặn dò, ta còn dám động tới ngươi hay sao? Ta chỉ muốn mượn thể diện của ngươi vào long tộc mà thôi.
Chung Nhạc yên tâm, nghĩ bụng:
- Sư Bất Dịch đã cảnh cáo nàng ta rồi, nếu còn động thủ với ta thì chỉ có chết. Lẽ nào nàng ta thực sự muốn tới long tộc tìm một đức lang quân như ý? Ừm, không phải việc của ta, chỉ cần không động tới ta là được. Ngược lại, dọc đường có nữ yêu tinh này đi cùng thì cường giả yêu tộc khác muốn động thủ với ta cũng phải suy nghĩ.
Tu vi thực lực của Xích Luyện Nữ vô cùng cường hãn, có thể đứng ngang hàng với Quân Tư Tà, trong yêu tộc những người động được tới nàng ta có lẽ cũng là cấp trưởng lão.
Tuy nữ tử này rất yêu tà nhưng có một câu nói của Sư Bất Dịch thì chắc chắn nàng ta không dám động tới Chung Nhạc.
- Sư tỷ nguyện đồng hành, đương nhiên ta cầu còn không được.
Chung Nhạc mỉm cười:
- Nhưng sau khi tới long tộc thì hai ta mỗi người một ngả, không liên quan tới nhau.
Xích Luyện Nữ mừng rỡ, nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh hắn, ngồi trên giao long được biến thành từ tinh thần lực của Chung Nhạc, phấn khích:
- Ngươi yên tâm, tỷ tỷ sẽ không gây phiền phức cho ngươi mấy đâu. Long tộc là thế lực lớn thế nào chứ, còn hơn mấy lần yêu tộc ta, cường giả nhiều như lá mùa thu. Nếu ta gây chuyện ở đó chắc chắn sẽ chết thảm không nỡ nhìn. Thật ra, ta thật sự muốn tìm một chàng rể cưỡi rồng.
Chung Nhạc tim khẽ động:
- Sư tỷ muốn thoát khỏi thân rắn hóa thành rồng?
Xích Luyện Nữ giật mình, cười:
- Thì ra ngươi đã biết từ lâu rồi. Chẳng trách mà lại đề phòng người ta thế. Thực không giấu ngươi, ta đã tu luyện tới Pháp Thiên Cảnh, nhưng vẫn chưa đột phá, tu vi thực lực dần bị đại sư huynh bỏ xa, thậm chí đến Cửu Thanh Sơn và Liên Tâm cũng đã đuổi kịp ta, sắp vượt qua ta rồi.
Nàng ta thở dài, lộ vẻ lo lắng:
- Địa vị nhị sư tỷ của ta sắp không giữ được rồi. Nếu bị họ vượt qua thì có lẽ ta thành tứ sư tỷ mất. Xà tộc bọn ta muốn đột phá thành cự phách thực sự rất khó. Con đường ngắn nhất chính là thoát xà hóa rồng, biến thành giao long mới có khả năng đột phá chướng ngại.
Chung Nhạc gật đầu, địa vị của xà tộc trong yêu tộc không cao cũng không thấp. Muốn trở thành cự phách, dựa vào thân rắn gần như không thể. Xích Luyện Nữ bị mắc ở Pháp Thiên Cảnh, thấy sư đệ sư muội sắp đuổi kịp mình, lẽ nào lại không cuống?
Nhưng nếu không biến thành giao long, mà dựa vào bản thể để đột phá Pháp Thiên Cảnh, trở thành cự phách thì đó thực sự rất khủng bố. Thành tựu đó không hề thua kém giao long, thậm chí còn hơn.
Trong lịch sử yêu tộc từng có xà tộc trở thành cự phách, biến thành Thôn Thiên Đại Xà, vô cùng đáng sợ. Chỉ là, tư chất của Xích Luyện Nữ tuy bất phàm nhưng tự biết không có tư chất đột phá cực hạn nên mới nghĩ tới con đường tắt biến thành giao long.
- Hóa rồng đối với ta mà nói là rất khó nên ta mới muốn dựa vào sư đệ. Giờ kinh động tới sư tôn thì ta không thể hạ thủ nữa rồi.
Xích Luyện Nữ vẻ mặt sầu khổ, đáng thương:
- Giờ chỉ có thể tới long tộc tìm một cường giả giao long tộc, làm tiểu thiếp, lấy cắp chút long khí trên người hắn tu luyện thôi.
Chung Nhạc chẳng có chút đồng tình nào với nàng ta, yêu nữ này chính là một mối họa, đi tới đâu là gây họa tới đó, vừa rồi còn muốn động tới hắn, không đáng để thương tình.
Xích Luyện Nữ mắt phượng mày ngài, dụ hoặc khó tả, ôm lấy một chân Chung Nhạc, cặp ngực nhô cao cứ cọ qua cọ lại:
- Sư đệ có thể truyền cho ta Yêu Thần Minh Vương Quyết không? Sư tôn keo kiệt, tuy truyền thụ cho người ta một số công pháp nhưng Yêu Thần Minh Vương Quyết thì chưa bao giờ.
- Không được.
Chung Nhạc không hề động đậy.
- Vậy có thể truyền cho ta thần thông giao long của ngươi không? Xà giao năm trăm năm trước là cùng một nhà. Nếu ngươi truyền cho ta, chưa biết chừng người ta không cần phải gả cho long tộc nữa.
- Không được!
- Đừng có nhỏ nhen vậy mà. Hay là người ta cho ngươi chơi đùa tí nhé!
- Không được là không được.
…
Xích Luyện Nữ lẳng lơ, không có chút gì gọi là xấu hổ, dọc đường liên tục trêu ghẹo Chung Nhạc, tìm mọi cách dụ dỗ nhưng Chung Nhạc mặc kệ, vẫn cứ di chuyển. Dọc đường hắn cũng cảm nhận được có khí tức của cường giả từ xa đuổi tới, mỗi khi gặp lúc như vậy, Xích Luyện Nữ lại phất tay áo lên.
Ống tay áo nàng ta rất mỏng, ống tay dài ngoằng bay xa tới mấy chục dặm, một lúc sau, phía xa có tiếng gầm phẫn nộ rồi tiếp đó biến thành tiếng kêu thảm thiết.
- Tên khốn nào đánh lén ta? Mau thả ta xuống! Có giỏi thì đấu ba trăm hiệp với gia gia!
Từ xa vọng tới tiếng chửi bới.
Mỗi khi như vậy, Xích Luyện Nữ đều hưng phấn bảo Chung Nhạc quay lại, lột sạch sẽ quần áo của các cường giả yêu tộc treo trên cây, quần với tất nhét hết vào mồm họ rồi lại hứng khởi bỏ đi.
Chung Nhạc cũng không còn gì để nói về sở thích của nữ tử này, nhưng cũng nhờ có Xích Luyện Nữ mà trên đường rất bình an.
Hai ngày sau, Chung Nhạc ngẩng lên nhìn, thấy trong tầng mây trắng có một con thuyền nhỏ bay về hướng đông, bên dưới là một dòng sông đang chảy về phía trước. Hắn liền giơ tay lên.
Lòng bàn tay hắn bắn ra long khí, bay lên không liền biến thành năm con giao long dài tới trăm trượng, ngũ long giương vuốt quắp lấy mạn thuyền kéo con thuyền xuống.
Thanh Hà và bốn thiếu nữ giận dữ chửi bới, đang định ra tay thì thấy là Chung Nhạc vội bỏ thần thông, cho thuyền đáp xuống.
Mọi người gặp lại nhau, sau khi thấy dưới chân Chung Nhạc còn có Xích Luyện Nữ đang ôm chân hắn, y phục thì xộc xệch, năm người họ đều giật mình. Thanh Hà lắp bắp:
- Long Nhạc… thiếu gia, hai người?
Chung Nhạc ho hắng, định nói thì Xích Luyện Nữ đứng dậy, thu hết thần thái của năm người kia vào mắt, thản nhiên nói:
- Một đám tiểu nha đầu, thấy phu nhân còn không hành lễ?
Năm người nhìn nhau, trong lòng đầy rối rắm, Long Hạ Nhi lầm bầm:
- Lão gia thật sự trúng độc thủ của nàng ta sao?
Xích Luyện Nữ dở khóc dở cười, trợn mắt nói:
- Thế nào là lão gia bị hạ độc thủ? Rõ ràng là lão gia nhà ngươi cưỡng chế, người ta không chịu nhưng vẫn bị hắn chiếm rồi.
Thanh Hà cười khảy:
- Lão gia ta tay nhỏ làm sao cầm được cái đùi to kia của ngươi? Chắc chắn là ngươi cưỡng ép! Ngươi là Pháp Thiên Cảnh, mà lão gia nhà ta mới chỉ là Khai Luân Cảnh, làm sao phản kháng lại ngươi được?
- Đùi to của ta?
Xích Luyện Nữ động nộ, định phát nộ giết người. Chung Nhạc ho một tiếng:
- Đừng làm loạn nữa. Xích Luyện sư tỷ cũng tới long tộc nên mời ta đồng hành, không có chuyện gì xảy ra cả.
Xích Luyện Nữ mắt đỏ au, dường như có cả ánh nước, nghẹn ngào nói:
- Làm rồi cũng không thừa nhận đúng không? Sư đệ, ngươi thật nhẫn tâm. Trong bụng người ta đã có cốt nhục của ngươi. Đợi khi con ra đời rồi xem ngươi còn nói gì…
Chung Nhạc đầu như muốn nổ tung, mà đánh cũng không đánh lại được nàng ta, đành mặc cho nàng ta nói lung tung, cười khảy:
- Sư tỷ, có giỏi thì tới long tộc cũng nói vậy đi xem có vị cường giả long tộc nào còn lấy ngươi!
Xích Luyện Nữ lúc này mới ngoan ngoãn hơn một chút.
Nàng ta biến thành thục nữ, mấy hôm nay Chung Nhạc bị yêu nữ này trêu chọc, giờ lại có chút không quen, nghĩ bụng:
- Xem ra nàng ta thực sự rất muốn trở thành giao long, nếu không, với tính cách đó lẽ nào lại ngoan ngoãn vậy?
Thanh Hà cất thuyền đi, các nữ tử đứng trên đầu rồng, thấy quần sơn mênh mông, giao long nhấp nhô bất định, uốn lượn di chuyển về hướng Thanh Long Quan. Hơn mười ngày sau thì Thanh Long Quan đã trong tầm mắt.
Thanh Long Quan là nơi hùng quan Đông Hoang trấn thủ ở bờ biển. Xây dựng trên vách núi dựng đứng, mặt đông của núi giáp biển, phía dưới vách núi chính là Đông Hải. Ngọn sóng cao mấy chục trượng đánh lên ngọn núi hùng vĩ, trên vách núi là đồ đằng văn khắc bằng máu, vô cùng phức tạp, là bức thanh long đồ vẽ một con cự long cuộn mình. Dùng đó để kháng cự lại uy năng của biển lớn.
Trung tâm Thanh Long Quan là nước sông dào dạt, chảy tử trung tâm quần thể núi chảy thành một cái động lớn, ào ào chảy ra biển. Dòng sông này có tên Hoang Hà, chảy từ Tây Hoang, xuyên qua dãy Liên Vân Sơn, chảy qua Đại Nguyên Hoang Địa rồi vào Đông Hoang, từ Thanh Long Quan chảy ra biển.
Dưới sông có nhiều thủy quái, yêu tộc cường thịnh, xây dựng động phủ dưới sông. Ngư Huyền Cơ chính là một tiểu yêu dưới Hoang Hà, tu luyện thành tinh, được Thanh Long quan chủ nhìn trúng, thu nhận làm đệ tử.
Mấy người Chung Nhạc tới tòa hùng quan này, song long dưới chân giẫm trên Hoang Hà mà đi. Ngẩng lên thì thấy hùng quan vạnt rượng, bên trong bao trùm yêu vân, yêu khí cực nặng.
Trong tầng yêu khí cuồn cuộn đó là một con cự long màu xanh đang cuộn mình. Thân hình của nó rất to lớn, đầu rồng ngẩng cao nhìn về Đông Hải.
Trong Hoang Hà có vô số thủy tộc thủy quái thờ phụng, tế tự thanh long, khiến con thanh long này tỏa ra một thứ uy nghiêm giống như thần thánh. Con thanh long này chính là đồ đằng đồ linh của vô số thủy tộc thủy quái ở Thanh Long Quan.
Chung Nhạc buồn bực, Long Hạ Nhi nhanh nhảu, đã nói ra nghi hoặc trong lòng hắn:
- Tại sao Thanh Long Quan lại lấy thanh long làm đồ linh, lại tế tự thanh long chi linh? Thanh Long Quan không phải nơi trọng địa phòng ngự Đông Hải long tộc hay sao? Tại sao thanh long chi linh lại giúp yêu tộc chống cự long tộc?
Thanh Hà cười:
- Vậy thì các ngươi không biết rồi. Đồ linh của Thanh Long Quan, hồi còn sống cũng có xuất thân như long lão gia, nửa rồng nửa yêu. Vì bị long tộc bài xích nên tới Đông Hoang trở thành nhất đại cự phách. Sau này ngài trở thành thần, chống lại thần tộc và long tộc xâm nhập, trải qua nhiều lần đại chiến, xây dựng lên Thanh Long Quan. Long đồ trên Thanh Long Quan đều được ngài dùng máu của chính mình khắc thành. Sau khi ngài chết, yêu tộc Hoang Hà tôn ngài thành thần, chưa bao giờ gián đoạn việc tế tự.
Xích Luyện Nữ gật đầu:
- Sư tôn sợ Yêu Thần Minh Vương Quyết truyền ra ngoài, nửa đêm truy sát Ngư Huyền Cơ và Hồ Thất Muội, giết Thanh Long quan chủ. Nhưng Ngư Huyền Cơ thoát được khỏi Hoang Hà, sư tôn ta không dám đánh tới Thanh Long Quan chính là vì có thanh long chi linh trấn thủ.
Chung Nhạc hiểu ra, Sư Bất Dịch có bệnh tại thân, không thể chiến đấu trong thời gian dài, vì thế phải tha cho Ngư Huyền Cơ.
Thanh Long Quan có trọng binh trấn thủ, đều là luyện khí sĩ thủy tộc, từ xa đã thấy mấy người Chung Nhạc.
- Xích Luyện Nữ! Là đệ tử của Sư Bất Dịch, Xích Luyện Nữ!
- Còn có Long Nhạc, cũng là đệ tử của tên gian tặc Sư Bất Dịch!
- Không được tha cho chúng!
Liên tiếp có tiếng thét phẫn nộ truyền tới, có khí tức cường giả cuồn cuộn, Hoang Hà lập tức rúng động, sóng lớn dâng tràn. Các vị cường giả đứng sừng sững, thậm chí có cả cường giả Pháp Thiên Cảnh, yêu khí tạo thành đám mây đen ập tới, trong đó còn rẹt rẹt tiếng sét. Hiển nhiên họ đã động sát cơ với Xích Luyện Nữ và Chung Nhạc!
Lúc này lại vang lên tiếng nói mà Chung Nhạc quen thuộc:
- Chư vị sư thúc sư bá, Long Nhạc huynh có đại ân với ta, cứu ta ba lần, không được vô lễ!
Ngư Huyền Cơ xuất hiện, các vị cường giả Thanh Long Quan đều cúi mình, tiếng vang như sấm:
- Tham kiến thiếu quan chủ!
Ngư Huyền Cơ nói lớn:
- Chư vị sư thúc sư bá, hãy cùng ta chuẩn bị lễ tiết long trọng nhất, mở rộng quan môn mời Long Nhạc sư huynh nhập quan!
Chung Nhạc khựng người, nhìn xuống chân mình, hắn không phải người cưỡi rồng hay sao?
Lẽ nào yêu nữ này còn chưa nản lòng, vẫn muốn hạ thủ với hắn?
Xích Luyện Nữ phì cười:
- Có sư tôn dặn dò, ta còn dám động tới ngươi hay sao? Ta chỉ muốn mượn thể diện của ngươi vào long tộc mà thôi.
Chung Nhạc yên tâm, nghĩ bụng:
- Sư Bất Dịch đã cảnh cáo nàng ta rồi, nếu còn động thủ với ta thì chỉ có chết. Lẽ nào nàng ta thực sự muốn tới long tộc tìm một đức lang quân như ý? Ừm, không phải việc của ta, chỉ cần không động tới ta là được. Ngược lại, dọc đường có nữ yêu tinh này đi cùng thì cường giả yêu tộc khác muốn động thủ với ta cũng phải suy nghĩ.
Tu vi thực lực của Xích Luyện Nữ vô cùng cường hãn, có thể đứng ngang hàng với Quân Tư Tà, trong yêu tộc những người động được tới nàng ta có lẽ cũng là cấp trưởng lão.
Tuy nữ tử này rất yêu tà nhưng có một câu nói của Sư Bất Dịch thì chắc chắn nàng ta không dám động tới Chung Nhạc.
- Sư tỷ nguyện đồng hành, đương nhiên ta cầu còn không được.
Chung Nhạc mỉm cười:
- Nhưng sau khi tới long tộc thì hai ta mỗi người một ngả, không liên quan tới nhau.
Xích Luyện Nữ mừng rỡ, nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh hắn, ngồi trên giao long được biến thành từ tinh thần lực của Chung Nhạc, phấn khích:
- Ngươi yên tâm, tỷ tỷ sẽ không gây phiền phức cho ngươi mấy đâu. Long tộc là thế lực lớn thế nào chứ, còn hơn mấy lần yêu tộc ta, cường giả nhiều như lá mùa thu. Nếu ta gây chuyện ở đó chắc chắn sẽ chết thảm không nỡ nhìn. Thật ra, ta thật sự muốn tìm một chàng rể cưỡi rồng.
Chung Nhạc tim khẽ động:
- Sư tỷ muốn thoát khỏi thân rắn hóa thành rồng?
Xích Luyện Nữ giật mình, cười:
- Thì ra ngươi đã biết từ lâu rồi. Chẳng trách mà lại đề phòng người ta thế. Thực không giấu ngươi, ta đã tu luyện tới Pháp Thiên Cảnh, nhưng vẫn chưa đột phá, tu vi thực lực dần bị đại sư huynh bỏ xa, thậm chí đến Cửu Thanh Sơn và Liên Tâm cũng đã đuổi kịp ta, sắp vượt qua ta rồi.
Nàng ta thở dài, lộ vẻ lo lắng:
- Địa vị nhị sư tỷ của ta sắp không giữ được rồi. Nếu bị họ vượt qua thì có lẽ ta thành tứ sư tỷ mất. Xà tộc bọn ta muốn đột phá thành cự phách thực sự rất khó. Con đường ngắn nhất chính là thoát xà hóa rồng, biến thành giao long mới có khả năng đột phá chướng ngại.
Chung Nhạc gật đầu, địa vị của xà tộc trong yêu tộc không cao cũng không thấp. Muốn trở thành cự phách, dựa vào thân rắn gần như không thể. Xích Luyện Nữ bị mắc ở Pháp Thiên Cảnh, thấy sư đệ sư muội sắp đuổi kịp mình, lẽ nào lại không cuống?
Nhưng nếu không biến thành giao long, mà dựa vào bản thể để đột phá Pháp Thiên Cảnh, trở thành cự phách thì đó thực sự rất khủng bố. Thành tựu đó không hề thua kém giao long, thậm chí còn hơn.
Trong lịch sử yêu tộc từng có xà tộc trở thành cự phách, biến thành Thôn Thiên Đại Xà, vô cùng đáng sợ. Chỉ là, tư chất của Xích Luyện Nữ tuy bất phàm nhưng tự biết không có tư chất đột phá cực hạn nên mới nghĩ tới con đường tắt biến thành giao long.
- Hóa rồng đối với ta mà nói là rất khó nên ta mới muốn dựa vào sư đệ. Giờ kinh động tới sư tôn thì ta không thể hạ thủ nữa rồi.
Xích Luyện Nữ vẻ mặt sầu khổ, đáng thương:
- Giờ chỉ có thể tới long tộc tìm một cường giả giao long tộc, làm tiểu thiếp, lấy cắp chút long khí trên người hắn tu luyện thôi.
Chung Nhạc chẳng có chút đồng tình nào với nàng ta, yêu nữ này chính là một mối họa, đi tới đâu là gây họa tới đó, vừa rồi còn muốn động tới hắn, không đáng để thương tình.
Xích Luyện Nữ mắt phượng mày ngài, dụ hoặc khó tả, ôm lấy một chân Chung Nhạc, cặp ngực nhô cao cứ cọ qua cọ lại:
- Sư đệ có thể truyền cho ta Yêu Thần Minh Vương Quyết không? Sư tôn keo kiệt, tuy truyền thụ cho người ta một số công pháp nhưng Yêu Thần Minh Vương Quyết thì chưa bao giờ.
- Không được.
Chung Nhạc không hề động đậy.
- Vậy có thể truyền cho ta thần thông giao long của ngươi không? Xà giao năm trăm năm trước là cùng một nhà. Nếu ngươi truyền cho ta, chưa biết chừng người ta không cần phải gả cho long tộc nữa.
- Không được!
- Đừng có nhỏ nhen vậy mà. Hay là người ta cho ngươi chơi đùa tí nhé!
- Không được là không được.
…
Xích Luyện Nữ lẳng lơ, không có chút gì gọi là xấu hổ, dọc đường liên tục trêu ghẹo Chung Nhạc, tìm mọi cách dụ dỗ nhưng Chung Nhạc mặc kệ, vẫn cứ di chuyển. Dọc đường hắn cũng cảm nhận được có khí tức của cường giả từ xa đuổi tới, mỗi khi gặp lúc như vậy, Xích Luyện Nữ lại phất tay áo lên.
Ống tay áo nàng ta rất mỏng, ống tay dài ngoằng bay xa tới mấy chục dặm, một lúc sau, phía xa có tiếng gầm phẫn nộ rồi tiếp đó biến thành tiếng kêu thảm thiết.
- Tên khốn nào đánh lén ta? Mau thả ta xuống! Có giỏi thì đấu ba trăm hiệp với gia gia!
Từ xa vọng tới tiếng chửi bới.
Mỗi khi như vậy, Xích Luyện Nữ đều hưng phấn bảo Chung Nhạc quay lại, lột sạch sẽ quần áo của các cường giả yêu tộc treo trên cây, quần với tất nhét hết vào mồm họ rồi lại hứng khởi bỏ đi.
Chung Nhạc cũng không còn gì để nói về sở thích của nữ tử này, nhưng cũng nhờ có Xích Luyện Nữ mà trên đường rất bình an.
Hai ngày sau, Chung Nhạc ngẩng lên nhìn, thấy trong tầng mây trắng có một con thuyền nhỏ bay về hướng đông, bên dưới là một dòng sông đang chảy về phía trước. Hắn liền giơ tay lên.
Lòng bàn tay hắn bắn ra long khí, bay lên không liền biến thành năm con giao long dài tới trăm trượng, ngũ long giương vuốt quắp lấy mạn thuyền kéo con thuyền xuống.
Thanh Hà và bốn thiếu nữ giận dữ chửi bới, đang định ra tay thì thấy là Chung Nhạc vội bỏ thần thông, cho thuyền đáp xuống.
Mọi người gặp lại nhau, sau khi thấy dưới chân Chung Nhạc còn có Xích Luyện Nữ đang ôm chân hắn, y phục thì xộc xệch, năm người họ đều giật mình. Thanh Hà lắp bắp:
- Long Nhạc… thiếu gia, hai người?
Chung Nhạc ho hắng, định nói thì Xích Luyện Nữ đứng dậy, thu hết thần thái của năm người kia vào mắt, thản nhiên nói:
- Một đám tiểu nha đầu, thấy phu nhân còn không hành lễ?
Năm người nhìn nhau, trong lòng đầy rối rắm, Long Hạ Nhi lầm bầm:
- Lão gia thật sự trúng độc thủ của nàng ta sao?
Xích Luyện Nữ dở khóc dở cười, trợn mắt nói:
- Thế nào là lão gia bị hạ độc thủ? Rõ ràng là lão gia nhà ngươi cưỡng chế, người ta không chịu nhưng vẫn bị hắn chiếm rồi.
Thanh Hà cười khảy:
- Lão gia ta tay nhỏ làm sao cầm được cái đùi to kia của ngươi? Chắc chắn là ngươi cưỡng ép! Ngươi là Pháp Thiên Cảnh, mà lão gia nhà ta mới chỉ là Khai Luân Cảnh, làm sao phản kháng lại ngươi được?
- Đùi to của ta?
Xích Luyện Nữ động nộ, định phát nộ giết người. Chung Nhạc ho một tiếng:
- Đừng làm loạn nữa. Xích Luyện sư tỷ cũng tới long tộc nên mời ta đồng hành, không có chuyện gì xảy ra cả.
Xích Luyện Nữ mắt đỏ au, dường như có cả ánh nước, nghẹn ngào nói:
- Làm rồi cũng không thừa nhận đúng không? Sư đệ, ngươi thật nhẫn tâm. Trong bụng người ta đã có cốt nhục của ngươi. Đợi khi con ra đời rồi xem ngươi còn nói gì…
Chung Nhạc đầu như muốn nổ tung, mà đánh cũng không đánh lại được nàng ta, đành mặc cho nàng ta nói lung tung, cười khảy:
- Sư tỷ, có giỏi thì tới long tộc cũng nói vậy đi xem có vị cường giả long tộc nào còn lấy ngươi!
Xích Luyện Nữ lúc này mới ngoan ngoãn hơn một chút.
Nàng ta biến thành thục nữ, mấy hôm nay Chung Nhạc bị yêu nữ này trêu chọc, giờ lại có chút không quen, nghĩ bụng:
- Xem ra nàng ta thực sự rất muốn trở thành giao long, nếu không, với tính cách đó lẽ nào lại ngoan ngoãn vậy?
Thanh Hà cất thuyền đi, các nữ tử đứng trên đầu rồng, thấy quần sơn mênh mông, giao long nhấp nhô bất định, uốn lượn di chuyển về hướng Thanh Long Quan. Hơn mười ngày sau thì Thanh Long Quan đã trong tầm mắt.
Thanh Long Quan là nơi hùng quan Đông Hoang trấn thủ ở bờ biển. Xây dựng trên vách núi dựng đứng, mặt đông của núi giáp biển, phía dưới vách núi chính là Đông Hải. Ngọn sóng cao mấy chục trượng đánh lên ngọn núi hùng vĩ, trên vách núi là đồ đằng văn khắc bằng máu, vô cùng phức tạp, là bức thanh long đồ vẽ một con cự long cuộn mình. Dùng đó để kháng cự lại uy năng của biển lớn.
Trung tâm Thanh Long Quan là nước sông dào dạt, chảy tử trung tâm quần thể núi chảy thành một cái động lớn, ào ào chảy ra biển. Dòng sông này có tên Hoang Hà, chảy từ Tây Hoang, xuyên qua dãy Liên Vân Sơn, chảy qua Đại Nguyên Hoang Địa rồi vào Đông Hoang, từ Thanh Long Quan chảy ra biển.
Dưới sông có nhiều thủy quái, yêu tộc cường thịnh, xây dựng động phủ dưới sông. Ngư Huyền Cơ chính là một tiểu yêu dưới Hoang Hà, tu luyện thành tinh, được Thanh Long quan chủ nhìn trúng, thu nhận làm đệ tử.
Mấy người Chung Nhạc tới tòa hùng quan này, song long dưới chân giẫm trên Hoang Hà mà đi. Ngẩng lên thì thấy hùng quan vạnt rượng, bên trong bao trùm yêu vân, yêu khí cực nặng.
Trong tầng yêu khí cuồn cuộn đó là một con cự long màu xanh đang cuộn mình. Thân hình của nó rất to lớn, đầu rồng ngẩng cao nhìn về Đông Hải.
Trong Hoang Hà có vô số thủy tộc thủy quái thờ phụng, tế tự thanh long, khiến con thanh long này tỏa ra một thứ uy nghiêm giống như thần thánh. Con thanh long này chính là đồ đằng đồ linh của vô số thủy tộc thủy quái ở Thanh Long Quan.
Chung Nhạc buồn bực, Long Hạ Nhi nhanh nhảu, đã nói ra nghi hoặc trong lòng hắn:
- Tại sao Thanh Long Quan lại lấy thanh long làm đồ linh, lại tế tự thanh long chi linh? Thanh Long Quan không phải nơi trọng địa phòng ngự Đông Hải long tộc hay sao? Tại sao thanh long chi linh lại giúp yêu tộc chống cự long tộc?
Thanh Hà cười:
- Vậy thì các ngươi không biết rồi. Đồ linh của Thanh Long Quan, hồi còn sống cũng có xuất thân như long lão gia, nửa rồng nửa yêu. Vì bị long tộc bài xích nên tới Đông Hoang trở thành nhất đại cự phách. Sau này ngài trở thành thần, chống lại thần tộc và long tộc xâm nhập, trải qua nhiều lần đại chiến, xây dựng lên Thanh Long Quan. Long đồ trên Thanh Long Quan đều được ngài dùng máu của chính mình khắc thành. Sau khi ngài chết, yêu tộc Hoang Hà tôn ngài thành thần, chưa bao giờ gián đoạn việc tế tự.
Xích Luyện Nữ gật đầu:
- Sư tôn sợ Yêu Thần Minh Vương Quyết truyền ra ngoài, nửa đêm truy sát Ngư Huyền Cơ và Hồ Thất Muội, giết Thanh Long quan chủ. Nhưng Ngư Huyền Cơ thoát được khỏi Hoang Hà, sư tôn ta không dám đánh tới Thanh Long Quan chính là vì có thanh long chi linh trấn thủ.
Chung Nhạc hiểu ra, Sư Bất Dịch có bệnh tại thân, không thể chiến đấu trong thời gian dài, vì thế phải tha cho Ngư Huyền Cơ.
Thanh Long Quan có trọng binh trấn thủ, đều là luyện khí sĩ thủy tộc, từ xa đã thấy mấy người Chung Nhạc.
- Xích Luyện Nữ! Là đệ tử của Sư Bất Dịch, Xích Luyện Nữ!
- Còn có Long Nhạc, cũng là đệ tử của tên gian tặc Sư Bất Dịch!
- Không được tha cho chúng!
Liên tiếp có tiếng thét phẫn nộ truyền tới, có khí tức cường giả cuồn cuộn, Hoang Hà lập tức rúng động, sóng lớn dâng tràn. Các vị cường giả đứng sừng sững, thậm chí có cả cường giả Pháp Thiên Cảnh, yêu khí tạo thành đám mây đen ập tới, trong đó còn rẹt rẹt tiếng sét. Hiển nhiên họ đã động sát cơ với Xích Luyện Nữ và Chung Nhạc!
Lúc này lại vang lên tiếng nói mà Chung Nhạc quen thuộc:
- Chư vị sư thúc sư bá, Long Nhạc huynh có đại ân với ta, cứu ta ba lần, không được vô lễ!
Ngư Huyền Cơ xuất hiện, các vị cường giả Thanh Long Quan đều cúi mình, tiếng vang như sấm:
- Tham kiến thiếu quan chủ!
Ngư Huyền Cơ nói lớn:
- Chư vị sư thúc sư bá, hãy cùng ta chuẩn bị lễ tiết long trọng nhất, mở rộng quan môn mời Long Nhạc sư huynh nhập quan!
/342
|