“Ah.”
Niệm Ninh khit mũi nghĩ, không có gì ngạc nhiên khi gần đây cô ta không còn trả lời điện thoại của cô, cô ta thực sự đã giúp cô thay đổi cái nhìn về cô ta.
“Không phải là ông Nhạc đã đồng ý hẹn gặp lúc 10 giờ sao? Bây giờ chỉ mới chín giờ ba mươi.” Trần Mẫn thật thà nói. Tuy nhiên, anh ta không hề biết sẽ có ông già U60 sắp đến, cũng có thể nói, anh ta không biết chồng sắp cưới của Niệm Ninh là một ông già.
Niệm Tâm Như mỉm cười che miệng: “Ôi, Trần Mẫn, anh không biết chồng sắp cưới của chị em là ai đâu. Anh sẽ rất bất ngờ đấy”
“Vả lại, em không giống chị ấy. Em thực sự có thể nhặt nó lên và đặt nó xuống. Vài ngày trước, Em vẫn muốn chết vì anh. Nhưng em không ngờ nó lại tiến triển nhanh như vậy. “
Khi Trân Mẫn nghe thấy những lời của Niệm Tâm Như thì cô ta đang liếc nhìn Niệm Ninh bằng một sự soi mói, lạnh lùng.
Niệm Ninh không thèm nghe cô †a nói: “Tôi có đủ khả năng để đặt nó xuống, cô cảm thấy tuyệt vời và tự hào khi nhặt lại giày của người khác sao?”
NGIÀI”
Ngay khi Niệm Tâm Như muốn tức giận, quản gia bước vào và nói: “Ông chủ, ông Nhạc đang ở đây.”
“Mau. Mau ra đón tiếp.”
Niệm Tâm Như kìm nén sự tức giận trong lòng và khit mũi: “Sau khi nhìn thấy người chồng tương lai của mình, chị cố mà thể hiện cho tốt. Nếu không sẽ thật xấu hổ khi bị từ chối hết lần này đến lần khác”.
Niệm Ninh quá lười biếng để quan tâm đến cô em gái chanh chua cùng cha khác mẹ này. Ngay khi Nhạc Cận Ninh bước vào, tất cả những người có mặt đều sững sờ. Họ thấy một người đàn ông với bộ đồ cao cấp màu đen, cao lớn. Khí chất của anh ta rất nổi bật.
Điều quan trọng nhất là anh ta rõ ràng chỉ mới 25 hoặc 26 tuổi.
Ông chủ sở hữu của Nhạc gia, người phụ trách huyết mạch kinh tế của thành phố A, không phải là một người đàn ông từ 50 đến 60 tuổi? Nhìn một thanh niên đẹp trai như vậy đột nhiên bước vào tất cả mọi người đều không nói nên lời Niệm Ninh như chết lặng một lúc, trái tim cô như muốn đống băng, người đàn ông này …
Rất quen thuộc! ! !
Dường như đã gặp ở đâu rồi?
Nhưng mình không thể nhớ raI Cha của Niệm Ninh ngập ngừng mở lời: “Xin lỗi, anh có phải là con trai…ông Nhạc không?”
Nhạc Cận Ninh: ? 2 Phớt lờ câu hỏi ông Niệm, đôi mắt của Nhạc Cận Ninh khóa trực tiếp vào Niệm Ninh. Người phụ nữ dám trêu đùa anh tối hôm qua tại quán Bar. Và cũng là người đã trải qua một đêm tuyệt vời anh. Đặc biệt, cô ấy sẽ là vợ anh trong tương lai.
Nhạc Cận Ninh nhìn Niệm Ninh nhưng cô lại nhìn anh bằng đôi mắt vừa xa lạ vừa quen thuộc. Nhạc Cận Ninh khó chịu cau mày, người phụ nữ đáng ghét này, cô ta thậm chí đã quên mình?
Rất tốt! Niệm Ninh, cô được lắm!!
Nhạc Cận Ninh chậm rãi nói: “Tôi đến đây hôm nay để bàn về cuộc hôn nhân giữa Nhạc gia và Niệm gia “
Ông Niệm, cha Niệm Ninh, vội vàng nói: “Vâng… vâng… chúng tôi có thể làm bất cứ điều gì, và mọi thứ đều theo yêu cầu của ông.”
Đôi mắt của Nhạc Cận Ninh tiếp tục khóa trên người Niệm Ninh.
Nhưng cô không hề quan tâm đến điều đó vì tâm trí của cô đang nghĩ về một điều gì đó khá mơ hồ.
Niệm Ninh khit mũi nghĩ, không có gì ngạc nhiên khi gần đây cô ta không còn trả lời điện thoại của cô, cô ta thực sự đã giúp cô thay đổi cái nhìn về cô ta.
“Không phải là ông Nhạc đã đồng ý hẹn gặp lúc 10 giờ sao? Bây giờ chỉ mới chín giờ ba mươi.” Trần Mẫn thật thà nói. Tuy nhiên, anh ta không hề biết sẽ có ông già U60 sắp đến, cũng có thể nói, anh ta không biết chồng sắp cưới của Niệm Ninh là một ông già.
Niệm Tâm Như mỉm cười che miệng: “Ôi, Trần Mẫn, anh không biết chồng sắp cưới của chị em là ai đâu. Anh sẽ rất bất ngờ đấy”
“Vả lại, em không giống chị ấy. Em thực sự có thể nhặt nó lên và đặt nó xuống. Vài ngày trước, Em vẫn muốn chết vì anh. Nhưng em không ngờ nó lại tiến triển nhanh như vậy. “
Khi Trân Mẫn nghe thấy những lời của Niệm Tâm Như thì cô ta đang liếc nhìn Niệm Ninh bằng một sự soi mói, lạnh lùng.
Niệm Ninh không thèm nghe cô †a nói: “Tôi có đủ khả năng để đặt nó xuống, cô cảm thấy tuyệt vời và tự hào khi nhặt lại giày của người khác sao?”
NGIÀI”
Ngay khi Niệm Tâm Như muốn tức giận, quản gia bước vào và nói: “Ông chủ, ông Nhạc đang ở đây.”
“Mau. Mau ra đón tiếp.”
Niệm Tâm Như kìm nén sự tức giận trong lòng và khit mũi: “Sau khi nhìn thấy người chồng tương lai của mình, chị cố mà thể hiện cho tốt. Nếu không sẽ thật xấu hổ khi bị từ chối hết lần này đến lần khác”.
Niệm Ninh quá lười biếng để quan tâm đến cô em gái chanh chua cùng cha khác mẹ này. Ngay khi Nhạc Cận Ninh bước vào, tất cả những người có mặt đều sững sờ. Họ thấy một người đàn ông với bộ đồ cao cấp màu đen, cao lớn. Khí chất của anh ta rất nổi bật.
Điều quan trọng nhất là anh ta rõ ràng chỉ mới 25 hoặc 26 tuổi.
Ông chủ sở hữu của Nhạc gia, người phụ trách huyết mạch kinh tế của thành phố A, không phải là một người đàn ông từ 50 đến 60 tuổi? Nhìn một thanh niên đẹp trai như vậy đột nhiên bước vào tất cả mọi người đều không nói nên lời Niệm Ninh như chết lặng một lúc, trái tim cô như muốn đống băng, người đàn ông này …
Rất quen thuộc! ! !
Dường như đã gặp ở đâu rồi?
Nhưng mình không thể nhớ raI Cha của Niệm Ninh ngập ngừng mở lời: “Xin lỗi, anh có phải là con trai…ông Nhạc không?”
Nhạc Cận Ninh: ? 2 Phớt lờ câu hỏi ông Niệm, đôi mắt của Nhạc Cận Ninh khóa trực tiếp vào Niệm Ninh. Người phụ nữ dám trêu đùa anh tối hôm qua tại quán Bar. Và cũng là người đã trải qua một đêm tuyệt vời anh. Đặc biệt, cô ấy sẽ là vợ anh trong tương lai.
Nhạc Cận Ninh nhìn Niệm Ninh nhưng cô lại nhìn anh bằng đôi mắt vừa xa lạ vừa quen thuộc. Nhạc Cận Ninh khó chịu cau mày, người phụ nữ đáng ghét này, cô ta thậm chí đã quên mình?
Rất tốt! Niệm Ninh, cô được lắm!!
Nhạc Cận Ninh chậm rãi nói: “Tôi đến đây hôm nay để bàn về cuộc hôn nhân giữa Nhạc gia và Niệm gia “
Ông Niệm, cha Niệm Ninh, vội vàng nói: “Vâng… vâng… chúng tôi có thể làm bất cứ điều gì, và mọi thứ đều theo yêu cầu của ông.”
Đôi mắt của Nhạc Cận Ninh tiếp tục khóa trên người Niệm Ninh.
Nhưng cô không hề quan tâm đến điều đó vì tâm trí của cô đang nghĩ về một điều gì đó khá mơ hồ.
/446
|