Đoán không ra trong hồ lô của Tiểu Thuận Tử bán thuốc gì, Nạp Lam hừ lạnh một tiếng, rồi đi vào Cam Lộ Điện, tuy rằng chưa từng nghỉ chân nơi này nửa bước, nhưng mà, hắn thoáng nhìn bố trí bên trong và Hoàng Cực Điện không khác nhau lắm, nghĩ rằng dù sao ngủ ở chỗ nào đều giống nhau, hắn cũng lười hỏi nhiều.
“Các ngươi ở bên ngoài chờ , không có gọi không được tiến vào.” Tiểu Thuận Tử như là đuổi cung nữ và thị vệ lui ra như đuồi ruồi bọ, lộ ra vẻ thần bí.
Nạp Lam ngồi ở trên giường sang quý xa hoa, bất mãn kép lại lông mày,“Ngươi kêu các cung nữ ấy đi, thì người nào giúp trẫm thay y phục? Chẳng lẽ tự trẫm rat ay sao?”.
“Hoàng Thượng, nô tài đã mời người đến hầu hạ Hoàng Thượng, giờ này đang ở bên ngoài chờ.”.
Nạp Lam xuống tay,“Truyền người đó vào đi!”.
“Nô tài tuân chỉ.” Tiểu Thuận Tử đi ra cửa, giương giọng nói:“Hoàng Thượng có chỉ, Triệu Tiệp Dư vào yết kiến.”.
Triệu Kiệt Dư? Hắn là ai vậy?
Lúc này, hai gã thái giám trên vai khiêng người được quấn chăn bông tiến vào, sau đó đặt ở trước mặt Nạp Lam, hành lễ xong rồi lui ra lui ra.
“Đây là cái gì nha?” Nạp Lam hoài nghi hỏi.
Tiểu Thuận Tử nhỏ giọng ở bên tai hắn nói nhỏ,“Triệu Tiệp Dư là thiên kim hộ bộ Thượng Thư Triệu đại nhân, là vị đại mỹ nhân, đêm nay thần kêu nàng đến thị tẩm, thỉnh Hoàng Thượng hưởng thụ.”.
“Thị tẩm?” Hắn rốt cục biết .
“Triệu Tiệp Dư và Hạ Tiệp Dư tiến cung đã một năm, Hoàng Thượng vẫn chưa triệu các nàng thị tẩm, đêm nay trước hết để Triệu Tiệp Dư tới hầu hạ Hoàng Thượng, để chuyện không thoải mái vứt sang một bên. Nô tài sẽ không quấy rầy Hoàng Thượng nghỉ ngơi .”.
Vẻ mặt Nạp Lam lần đầu xuất hiện luống cuống,“Tiểu Thuận Tử, trẫm……” Hắn cuối cùng nhớ tới công dụng của Cam Lộ Điện, nó là nơi đế vương dùng để cùng tần phi mua vui, bất quá từ lúc hắn đăng cơ tới nay, tuổi còn nhỏ nên hắn không nghĩ tớ, cho nên hắn sớm đã quên trong cung còn có nơi này.
“Nô tài cáo lui.” Tiểu Thuận Tử mau mau rời khỏi ngoài điện, thuận tay đóng cửa lại.
Mặt Nạp Lam thật sự tái rồi, hắn phức tạp vòng quanh đó một vòng, còn dùng mũ giày đá một chút, bên trong không có phản ứng.Không phải người bên trong không còn thở chứ? Hắn ngồi xổm xuống, hai tay kéo lấy một mặt, dùng sức đem chăn bông cuồn cuộn nổi lên toàn bộ mở ra, lại bị một khối thân thể nữ tính trần trụi đầy đặn bên trong dọa lui vài bước.
“Nàng…… Nàng không có mặc quần áo!” Nguyên lai thị tẩm là như thế này.
Mái tóc đen nhánh của Triệu Ngọc Phân xỏa ở trước ngực, nửa phần che đậy,nửa phần tăng thêm quyến rũ, nàng nũng nịu quỳ xuống trước hắn,dịu dàng nói:“Nô tỳ tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”.
Nạp Lam đưa mắt nhìn ngũ quan xinh đẹp của nàng,“Ngươi là nữ nhi hộ bộ Thượng Thư Triệu Kỳ Thành sao?”.
“Hồi Hoàng Thượng, gia phụ đúng là Triệu Kỳ Thành.” Tiểu hoàng đế này xảy ra chuyện gì nha? Nhìn hắn còn trẻ khí thịnh, thấy mỹ nhân hẳn là tâm dương khó nhịn, còn ở chỗ hỏi đông hỏi tây , nàng đã đợi một năm, đợi thêm nữa sẽ già đi, vạn nhất bị đưa vào lãnh cung, nửa đời còn lại của nàng coi như xong.
“Nàng so với trẫm già hơn rất nhiều nha.” Nạp Lam nhăn mặt lại,“Lúc trước là ai không ánh mắt như vậy,tại sao lại chọn nàng nha?”.
Giống như có một tia sét đánh xuống dưới, không thể tin được lời nói mình đã nghe,cả khuôn mặt của Triệu Ngọc Phân đều đen.
“Hoàng Thượng, nô tỳ năm nay mới mười tám.” Nàng nghẹn ngào nói, tuổi này đúng là hoa nở, so với già còn cách xa lắm nha.
Nạp Lam trừng lớn con ngươi,“Trẫm bất quá mới mười lăm, nàng so với trẫm còn lớn hơn ba tuổi nha!”.
“Hoàng Thượng, tuổi không phải là vấn đề, nô tỳ sẽ tận tâm hết sức hầu hạ Hoàng Thượng .” Nàng trải qua danh sư dạy dỗ, tuyệt đối sẽ hầu hạ nam nhân đến mê luyến nàng không thể tách rời nha.
Nạp Lam hừ mũi một cái, phẫn nộ nói:“Trẫm đối với lão bà không có hứng thú, nàng có thể đi rồi.”.
Trong mắt Triệu Ngọc Phân hiện lên kinh hãi, nghĩ rằng chính mình tuyệt không có thể lùi bước, chợt phong tình vạn chủng quỳ gối bên chân Nạp Lam, giống mèo con mềm mại ở trên người hắn cọ qua cọ lại, bàn tay nhỏ bé giống như rắn cố ý ma sát trên đùi hắn,khiêu khích .
“Làm gì? Không được sờ trẫm!” Nạp Lam chán ghét nói.
Nàng không ngừng cố gắng xuất ra chiêu thức, lôi kéo tay hắn đến trước ngực mình tìm kiếm,“Hoàng Thượng, ngài sờ nô tỳ,xem tim nô tỳ đập thật nhanh.” Nàng cứ tưởng tiểu hoàng đế là đứa nhỏ choai choai, hôm nay vừa thấy, bất luận thân người và diện mạo đều thập phần tuấn tú, làm cho nàng động lòng.
“Làm càn!” Nạp Lam đỏ mặt rút tay về.
Thấy tiểu hoàng đế dường như có phản ứng,Triệu Ngọc Phân đem hai tay vòng lên, không tin hắn không khuất phục.
Khuôn mặt tuấn tú trắng nõn của Nạp Lam thoáng chốc hồng đến bên tai, hắn tức giận đẩy ngã nàng.“ Nữ nhân này dám vô lễ!”
“Các ngươi ở bên ngoài chờ , không có gọi không được tiến vào.” Tiểu Thuận Tử như là đuổi cung nữ và thị vệ lui ra như đuồi ruồi bọ, lộ ra vẻ thần bí.
Nạp Lam ngồi ở trên giường sang quý xa hoa, bất mãn kép lại lông mày,“Ngươi kêu các cung nữ ấy đi, thì người nào giúp trẫm thay y phục? Chẳng lẽ tự trẫm rat ay sao?”.
“Hoàng Thượng, nô tài đã mời người đến hầu hạ Hoàng Thượng, giờ này đang ở bên ngoài chờ.”.
Nạp Lam xuống tay,“Truyền người đó vào đi!”.
“Nô tài tuân chỉ.” Tiểu Thuận Tử đi ra cửa, giương giọng nói:“Hoàng Thượng có chỉ, Triệu Tiệp Dư vào yết kiến.”.
Triệu Kiệt Dư? Hắn là ai vậy?
Lúc này, hai gã thái giám trên vai khiêng người được quấn chăn bông tiến vào, sau đó đặt ở trước mặt Nạp Lam, hành lễ xong rồi lui ra lui ra.
“Đây là cái gì nha?” Nạp Lam hoài nghi hỏi.
Tiểu Thuận Tử nhỏ giọng ở bên tai hắn nói nhỏ,“Triệu Tiệp Dư là thiên kim hộ bộ Thượng Thư Triệu đại nhân, là vị đại mỹ nhân, đêm nay thần kêu nàng đến thị tẩm, thỉnh Hoàng Thượng hưởng thụ.”.
“Thị tẩm?” Hắn rốt cục biết .
“Triệu Tiệp Dư và Hạ Tiệp Dư tiến cung đã một năm, Hoàng Thượng vẫn chưa triệu các nàng thị tẩm, đêm nay trước hết để Triệu Tiệp Dư tới hầu hạ Hoàng Thượng, để chuyện không thoải mái vứt sang một bên. Nô tài sẽ không quấy rầy Hoàng Thượng nghỉ ngơi .”.
Vẻ mặt Nạp Lam lần đầu xuất hiện luống cuống,“Tiểu Thuận Tử, trẫm……” Hắn cuối cùng nhớ tới công dụng của Cam Lộ Điện, nó là nơi đế vương dùng để cùng tần phi mua vui, bất quá từ lúc hắn đăng cơ tới nay, tuổi còn nhỏ nên hắn không nghĩ tớ, cho nên hắn sớm đã quên trong cung còn có nơi này.
“Nô tài cáo lui.” Tiểu Thuận Tử mau mau rời khỏi ngoài điện, thuận tay đóng cửa lại.
Mặt Nạp Lam thật sự tái rồi, hắn phức tạp vòng quanh đó một vòng, còn dùng mũ giày đá một chút, bên trong không có phản ứng.Không phải người bên trong không còn thở chứ? Hắn ngồi xổm xuống, hai tay kéo lấy một mặt, dùng sức đem chăn bông cuồn cuộn nổi lên toàn bộ mở ra, lại bị một khối thân thể nữ tính trần trụi đầy đặn bên trong dọa lui vài bước.
“Nàng…… Nàng không có mặc quần áo!” Nguyên lai thị tẩm là như thế này.
Mái tóc đen nhánh của Triệu Ngọc Phân xỏa ở trước ngực, nửa phần che đậy,nửa phần tăng thêm quyến rũ, nàng nũng nịu quỳ xuống trước hắn,dịu dàng nói:“Nô tỳ tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”.
Nạp Lam đưa mắt nhìn ngũ quan xinh đẹp của nàng,“Ngươi là nữ nhi hộ bộ Thượng Thư Triệu Kỳ Thành sao?”.
“Hồi Hoàng Thượng, gia phụ đúng là Triệu Kỳ Thành.” Tiểu hoàng đế này xảy ra chuyện gì nha? Nhìn hắn còn trẻ khí thịnh, thấy mỹ nhân hẳn là tâm dương khó nhịn, còn ở chỗ hỏi đông hỏi tây , nàng đã đợi một năm, đợi thêm nữa sẽ già đi, vạn nhất bị đưa vào lãnh cung, nửa đời còn lại của nàng coi như xong.
“Nàng so với trẫm già hơn rất nhiều nha.” Nạp Lam nhăn mặt lại,“Lúc trước là ai không ánh mắt như vậy,tại sao lại chọn nàng nha?”.
Giống như có một tia sét đánh xuống dưới, không thể tin được lời nói mình đã nghe,cả khuôn mặt của Triệu Ngọc Phân đều đen.
“Hoàng Thượng, nô tỳ năm nay mới mười tám.” Nàng nghẹn ngào nói, tuổi này đúng là hoa nở, so với già còn cách xa lắm nha.
Nạp Lam trừng lớn con ngươi,“Trẫm bất quá mới mười lăm, nàng so với trẫm còn lớn hơn ba tuổi nha!”.
“Hoàng Thượng, tuổi không phải là vấn đề, nô tỳ sẽ tận tâm hết sức hầu hạ Hoàng Thượng .” Nàng trải qua danh sư dạy dỗ, tuyệt đối sẽ hầu hạ nam nhân đến mê luyến nàng không thể tách rời nha.
Nạp Lam hừ mũi một cái, phẫn nộ nói:“Trẫm đối với lão bà không có hứng thú, nàng có thể đi rồi.”.
Trong mắt Triệu Ngọc Phân hiện lên kinh hãi, nghĩ rằng chính mình tuyệt không có thể lùi bước, chợt phong tình vạn chủng quỳ gối bên chân Nạp Lam, giống mèo con mềm mại ở trên người hắn cọ qua cọ lại, bàn tay nhỏ bé giống như rắn cố ý ma sát trên đùi hắn,khiêu khích .
“Làm gì? Không được sờ trẫm!” Nạp Lam chán ghét nói.
Nàng không ngừng cố gắng xuất ra chiêu thức, lôi kéo tay hắn đến trước ngực mình tìm kiếm,“Hoàng Thượng, ngài sờ nô tỳ,xem tim nô tỳ đập thật nhanh.” Nàng cứ tưởng tiểu hoàng đế là đứa nhỏ choai choai, hôm nay vừa thấy, bất luận thân người và diện mạo đều thập phần tuấn tú, làm cho nàng động lòng.
“Làm càn!” Nạp Lam đỏ mặt rút tay về.
Thấy tiểu hoàng đế dường như có phản ứng,Triệu Ngọc Phân đem hai tay vòng lên, không tin hắn không khuất phục.
Khuôn mặt tuấn tú trắng nõn của Nạp Lam thoáng chốc hồng đến bên tai, hắn tức giận đẩy ngã nàng.“ Nữ nhân này dám vô lễ!”
/51
|