Tư Nam đem cửa phòng dành cho khách đóng lại cẩn thận, liền nhìn thấy Mạnh Ba ở phòng bên cạnh đi ra.
"Anh Đường?" Mạnh Ba nhìn Tư Nam, bản thân hình như nghe thấy phòng bên có tiếng nước chảy, cho nên muốn qua xem thế nào, thế nhưng lại thấy Tư Nam từ trong phòng đi ra
"Phong Lân mới vừa tỉnh lại, tôi giúp anh ấy tắm rửa, bây giờ đã ngủ lại rồi." Tư Nam gật đầu với Mạnh Ba.
Giúp anh ta tắm rửa? Nghe thấy câu đó, Mạnh Ba ngốc ra một chút, cũng không phải là hộ lí, tại sao lại phải giúp anh ta tắm rửa...
"Không có việc nữa thì tranh thủ nghỉ ngơi sớm một chút đi!" Tư Nam cười cười với hắn, cũng biết bản thân mình nói đến tắm rửa giống như là đang làm cái gì, bất quá cũng không sao cả, dù sao cả hai người cũng đã thừa nhận lẫn nhau, sớm muộn gì cũng công khai ra thôi.
"Oh, được!" Mạnh Ba gật đầu như máy, nhìn Tư Nam quay về phòng, sau đó nghe thấy tiếng kêu hưng phấn của A Kim trong phòng, trong lòng còn đang bận mơ về hình ảnh đàn ông giúp đàn ông tắm rửa.
"Anh lại vồ em!" Tư Nam đẩy cái chân to đùng của ki ki đang đè lên trên ngực mình, "Không làm ầm ĩ nữa!"
"Ô..." Tại sao không cho giỡn nữa? Vừa nãy anh một mực kềm chế, bây giờ để cho anh ôm một tí đi mà!
"Đừng làm ồn mà!" Tư Nam bóp mũi A Kim: "Đi thôi, đi tắm nào."
"Gấu!" (Được á!) vẫy vẫy đuôi đi theo sau Tư Nam vào phòng tắm.
"Em cảnh cáo anh, anh nếu còn dám xịt máu mũi, em liền đá anh văng ra ngoài!"
"Gấu gấu!" (Đâu phải tại anh cố ý đâu!) ai bảo em mê người đến như vậy chứ!
"Anh nhìn em làm cái gì?" Tư Nam dừng lại, quay đầu nhìn đại cẩu đang giả bộ ủy khuất, "Anh bớt nghĩ bậy đi, thì sẽ không chảy!"
"Gâu!" (Biết rồi!) nhưng mà, không nghĩ tới thật sự rất khó.
Quay lưng lại con chó bắt đầu cở bỏ quần áo, nhưng lại khó có thể ngăn cản suy nghĩ của mình về suy nghĩ miên man về thân thể Uông Phong Lân mà mình nhìn thấy lúc nãy. Da thịt màu lúa mạch, cơ bắp săn chắc rõ rang, bờ vai vững chãi, vòm ngực rắn chắc... Quay đầu lại nhìn A Kim đang trông mong, không khỏi nhoẻn miệng lộ ra nụ cười tươi rói, cái tên kia đúng là số khổ mà, cứ như vậy phải chịu ủy khuất nhốt trong thân thể của A Kim, thế nhưng lại còn có thể dương dương tự đắc như vậy sao?
"Gấu gấu!" (Cười cái gì vậy?)
"Cười anh đáng yêu quá!" Tư Nam để trần nửa thân trên, ngồi xổm xuống xoa xoa mớ lông vàng trên đầu A Kim, "Nếu anh vẫn như vậy thì rất tốt đó!"
"Gấu gấu!" (Anh mới không cần đó!) cười sao mà đáng yêu quá đi mất! Khoảng cách sao gần thế, vội vàng vươn đầu lưỡi ra liếm a liếm a!
"Bại hoại!" Tư Nam chợt lách người sau đó đứng dậy, nhìn đến bộ mặt ki ki bởi vì không liếm đến được đôi môi của mình mà vẻ mặt tràn đầy thất vọng, cười ha ha.
"Gâu gâu!" (Em mới bại hoại!) không cho anh liếm là sao!
"Được rồi! Đừng làm loạn nữa! Ngày mai sẽ có rất nhiều người tới đây, sẽ rất hỗn loạn đó, hôm nay đi ngủ sớm một chút nào, còn phải đối phó với bọn họ!"
"Gâu!" (uh!) vậy em cởi quần đi!
Tư Nam xoay người cởi quần ra, nước ấm từ vòi sen bắt đầu chảy ra.
"Gấu gấu!" (Đừng có mà không để ý đến anh như vậy chứ!)
"Lại đây!" Tư Nam xoay người cười cười.
Bạn chó vàng to con vội vàng phóng tới, cọ cọ rồi lại xát xát lên trên cặp đùi bóng loáng của Tư Nam.
"Đừng cọ nữa!" Tư Nam ngồi xổm xuống, "Không được nhìn lén em!"
"Gấu!" (Được rồi!) nhưng mà anh muốn hôn em nha!
"Ha ha, nhìn kĩ lại, thật là giống mà!"
"Gấu?" (Giống cái gì?)
"Chính là Uông tổng anh tuấn đẹp trai thật sự rất là giống A Km nha!" Tư Nam giúp ki ki vò vò mớ lông vàng trên người.
"Gấu gấu!" (Cái gì nữa trời!) Sao lại như vậy chứ? Anh đẹp trai như vậy, như thế nào có thể giống với một con chó chứ?
"Hi hi..." Tư Nam xoay người lấy một ít sữa tay đánh bông trên lòng bàn tay rồi sờ loạn lên người A Kim, "Anh có tưởng tượng đến tình cảnh khi anh quay lại cơ thể kia, em cũng giúp anh tắm rửa như bây giờ?"
"Gấu gấu!" (Em xấu quá đi!) nói không cho anh nghĩ, tự mình lại còn đi nói ra, rõ ràng là khiêu khích trắng trợn anh má Nếu anh lại nghĩ loạn, sau đó xịt máu mũi, em lại còn muốn đá anh ra ngoài! Em xấu xa!
"Hi hi, đang mắng em trong bụng à?" Tư Nam cầm lấy vòi sen phun nước vào A Kim, "Em cố ý đó!"
"Ô..." Em như thế nào có thể như vậy chứ?
"Thật ra, em cũng muốn như vậy!" Tư Nam tiếp tục cười nói, nhìn vẻ mặt ai oán của đại cẩu, thật sự rất thú vị.
"Gấu gầu gấu gâu!" (Chờ anh sau khi anh khỏe lại rồi biết!)
"Anh đang định nói, chờ hai tháng trôi qua sao?" Tư Nam xả hết bọt sữa tắm trên người A Kim, "Anh thật sự có cảm thấy sau khi hai tháng qua đi, anh sẽ có biện pháp với em sao?"
"Ô..." Em càng ngày càng xấu mà! Bất quá bại hoại kiểu gì sao vẫn đáng yêu như vậy chứ hả!
"Anh Đường?" Mạnh Ba nhìn Tư Nam, bản thân hình như nghe thấy phòng bên có tiếng nước chảy, cho nên muốn qua xem thế nào, thế nhưng lại thấy Tư Nam từ trong phòng đi ra
"Phong Lân mới vừa tỉnh lại, tôi giúp anh ấy tắm rửa, bây giờ đã ngủ lại rồi." Tư Nam gật đầu với Mạnh Ba.
Giúp anh ta tắm rửa? Nghe thấy câu đó, Mạnh Ba ngốc ra một chút, cũng không phải là hộ lí, tại sao lại phải giúp anh ta tắm rửa...
"Không có việc nữa thì tranh thủ nghỉ ngơi sớm một chút đi!" Tư Nam cười cười với hắn, cũng biết bản thân mình nói đến tắm rửa giống như là đang làm cái gì, bất quá cũng không sao cả, dù sao cả hai người cũng đã thừa nhận lẫn nhau, sớm muộn gì cũng công khai ra thôi.
"Oh, được!" Mạnh Ba gật đầu như máy, nhìn Tư Nam quay về phòng, sau đó nghe thấy tiếng kêu hưng phấn của A Kim trong phòng, trong lòng còn đang bận mơ về hình ảnh đàn ông giúp đàn ông tắm rửa.
"Anh lại vồ em!" Tư Nam đẩy cái chân to đùng của ki ki đang đè lên trên ngực mình, "Không làm ầm ĩ nữa!"
"Ô..." Tại sao không cho giỡn nữa? Vừa nãy anh một mực kềm chế, bây giờ để cho anh ôm một tí đi mà!
"Đừng làm ồn mà!" Tư Nam bóp mũi A Kim: "Đi thôi, đi tắm nào."
"Gấu!" (Được á!) vẫy vẫy đuôi đi theo sau Tư Nam vào phòng tắm.
"Em cảnh cáo anh, anh nếu còn dám xịt máu mũi, em liền đá anh văng ra ngoài!"
"Gấu gấu!" (Đâu phải tại anh cố ý đâu!) ai bảo em mê người đến như vậy chứ!
"Anh nhìn em làm cái gì?" Tư Nam dừng lại, quay đầu nhìn đại cẩu đang giả bộ ủy khuất, "Anh bớt nghĩ bậy đi, thì sẽ không chảy!"
"Gâu!" (Biết rồi!) nhưng mà, không nghĩ tới thật sự rất khó.
Quay lưng lại con chó bắt đầu cở bỏ quần áo, nhưng lại khó có thể ngăn cản suy nghĩ của mình về suy nghĩ miên man về thân thể Uông Phong Lân mà mình nhìn thấy lúc nãy. Da thịt màu lúa mạch, cơ bắp săn chắc rõ rang, bờ vai vững chãi, vòm ngực rắn chắc... Quay đầu lại nhìn A Kim đang trông mong, không khỏi nhoẻn miệng lộ ra nụ cười tươi rói, cái tên kia đúng là số khổ mà, cứ như vậy phải chịu ủy khuất nhốt trong thân thể của A Kim, thế nhưng lại còn có thể dương dương tự đắc như vậy sao?
"Gấu gấu!" (Cười cái gì vậy?)
"Cười anh đáng yêu quá!" Tư Nam để trần nửa thân trên, ngồi xổm xuống xoa xoa mớ lông vàng trên đầu A Kim, "Nếu anh vẫn như vậy thì rất tốt đó!"
"Gấu gấu!" (Anh mới không cần đó!) cười sao mà đáng yêu quá đi mất! Khoảng cách sao gần thế, vội vàng vươn đầu lưỡi ra liếm a liếm a!
"Bại hoại!" Tư Nam chợt lách người sau đó đứng dậy, nhìn đến bộ mặt ki ki bởi vì không liếm đến được đôi môi của mình mà vẻ mặt tràn đầy thất vọng, cười ha ha.
"Gâu gâu!" (Em mới bại hoại!) không cho anh liếm là sao!
"Được rồi! Đừng làm loạn nữa! Ngày mai sẽ có rất nhiều người tới đây, sẽ rất hỗn loạn đó, hôm nay đi ngủ sớm một chút nào, còn phải đối phó với bọn họ!"
"Gâu!" (uh!) vậy em cởi quần đi!
Tư Nam xoay người cởi quần ra, nước ấm từ vòi sen bắt đầu chảy ra.
"Gấu gấu!" (Đừng có mà không để ý đến anh như vậy chứ!)
"Lại đây!" Tư Nam xoay người cười cười.
Bạn chó vàng to con vội vàng phóng tới, cọ cọ rồi lại xát xát lên trên cặp đùi bóng loáng của Tư Nam.
"Đừng cọ nữa!" Tư Nam ngồi xổm xuống, "Không được nhìn lén em!"
"Gấu!" (Được rồi!) nhưng mà anh muốn hôn em nha!
"Ha ha, nhìn kĩ lại, thật là giống mà!"
"Gấu?" (Giống cái gì?)
"Chính là Uông tổng anh tuấn đẹp trai thật sự rất là giống A Km nha!" Tư Nam giúp ki ki vò vò mớ lông vàng trên người.
"Gấu gấu!" (Cái gì nữa trời!) Sao lại như vậy chứ? Anh đẹp trai như vậy, như thế nào có thể giống với một con chó chứ?
"Hi hi..." Tư Nam xoay người lấy một ít sữa tay đánh bông trên lòng bàn tay rồi sờ loạn lên người A Kim, "Anh có tưởng tượng đến tình cảnh khi anh quay lại cơ thể kia, em cũng giúp anh tắm rửa như bây giờ?"
"Gấu gấu!" (Em xấu quá đi!) nói không cho anh nghĩ, tự mình lại còn đi nói ra, rõ ràng là khiêu khích trắng trợn anh má Nếu anh lại nghĩ loạn, sau đó xịt máu mũi, em lại còn muốn đá anh ra ngoài! Em xấu xa!
"Hi hi, đang mắng em trong bụng à?" Tư Nam cầm lấy vòi sen phun nước vào A Kim, "Em cố ý đó!"
"Ô..." Em như thế nào có thể như vậy chứ?
"Thật ra, em cũng muốn như vậy!" Tư Nam tiếp tục cười nói, nhìn vẻ mặt ai oán của đại cẩu, thật sự rất thú vị.
"Gấu gầu gấu gâu!" (Chờ anh sau khi anh khỏe lại rồi biết!)
"Anh đang định nói, chờ hai tháng trôi qua sao?" Tư Nam xả hết bọt sữa tắm trên người A Kim, "Anh thật sự có cảm thấy sau khi hai tháng qua đi, anh sẽ có biện pháp với em sao?"
"Ô..." Em càng ngày càng xấu mà! Bất quá bại hoại kiểu gì sao vẫn đáng yêu như vậy chứ hả!
/87
|