Nhà Ai Cầu Nhỏ Nước Chảy
Chương 51 - Đưa Thịt Heo Zxxzxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxzcm Mm+Nnnnnnnnnnnnnnn
/96
|
Ông cụ tìm Diệp Trụ nói chuyện, trải qua Lập Hạ hóa giải, dù sao cũng không lưu lại tâm tình không tốt trong cả nhà Diệp Tiểu Kiều, có vài người ấy, ngươi càng để ý, trong lòng càng không thoải mái, ngươi càng không thèm để ý, như vậy tâm tình sẽ rất tốt.
Đối với chuyện ông cụ làm chỗ dựa cho Vũ Thủy, trong lòng Diệp Trụ cũng có phần khổ sở, dù sao Lập Hạ mới là cháu trai ruột của ông cụ, vì một Vũ Thủy, đến tìm Lập Hạ gây phiền phức, nói như thế nào cũng không qua được.
Diệp Trụ cảm thấy mình sau này chuyện như vậy hắn đều để Lập Hạ đi làm chủ, hắn thật sự có phần đau lòng với ông cụ.
Ngày mồng tám tháng chạp qua đi, nhà đồ tể trong thôn làm ăn tốt rồi, mỗi ngày đều có hẹn đến giết heo cho nhà người ta, có đôi khi một đồ tể một ngày có thể giết đến mười đầu heo đó.
Ngược lại bên này đều có thói quen, đều là sáng sớm và buổi sáng giết heo, buổi chiều tuyệt đối không có người làm chuyện này.
Nhà đại nương Diệp Tiểu Kiều cũng nuôi heo, thời gian bọn họ xếp còn sớm hơn nhà tiểu Kiều một chút, cho nên hôm nay chính là giúp nhà bọn họ một tay. Diệp Dũng bọn họ đã sớm chuyển vào nhà mới trước khi mùa đông bắt đầu, hai gian sương phòng ở nhà cũ cũng không nói cuối cùng xử lý ra sao, nhưng mà Diệp Căn chưa cưới vợ, cho nên đông sương phòng này sẽ không có người ở.
Nói đến Diệp Căn, tứ thúc của Diệp Tiểu Kiều, hôm nay hắn ngược lại đến đây, nhưng mà người đến, liền thu tay vào trong ống tay áo, ở bên cạnh nhìn mọi người bận rộn, chuyện giết heo này, hắn là thư sinh không giúp được việc gì, hơn nữa cảm thấy việc giết heo này là một việc rất thô lỗ.
Vì sao hôm nay hắn lại đến đây, bởi vì hôm nay giết heo, chủ nhà đều sẽ làm một bữa cơm mời láng giềng thân thích đến ăn một bữa, dù sao chỉ cần có thịt heo, cũng không thiếu món ăn.
Diệp Tiểu Kiều cũng giúp nhóm lửa trên lò, một lát nữa máu heo xuống, phải nấu thành miếng tiết.
Đại nương Lưu thị nuôi heo cũng chịu bỏ hơi sức, cho nên hôm nay giết một con heo cũng rất lớn, thoạt nhìn dáng vẻ có gần hai trăm cân, mấy nàng dâu cùng giúp một tay, đều khen Lưu thị, Lưu thị cũng cười vui vẻ, ai không thích nghe tán dương chứ.
Tất cả trong phòng bếp đều là tiếng cười, tiểu Kiều nghe có người hỏi: “Hôn sự nhà tiểu thúc ngươi còn chưa định xuống nhỉ. Không phải nói tìm một cô nương ở trong thành sao?”
Lưu thị nói: “Ta chuyển đến đây, thật đúng là không rõ ràng lắm, bên kia có chuyện gì, cũng không nói với ta.”
Ở trước mặt đám người Lưu thị và Ngô thị, mọi người cũng không tiện nói xấu Diệp Căn, mặc dù biết quan hệ của bọn họ không ra gì, nhưng ngươi nói xấu huynh đệ người ta ở trước mặt người ta, đó chính là nên sao?
Tiểu Kiều nghe một lát, cảm thấy không có ý nghĩa, liền tự mình đi ra ngoài chơi, Ngô thị nói: “Đừng chạy xa, một lát nữa cơm xong rồi.”
“Biết rồi nương, con chỉ chơi ở gần đây.”
Không giống với nhà Diệp Tiểu Kiều, đại nương và đại bá xây nhà ở trong thôn, đây vốn là chỗ ở của người không có con cái, người trong thôn phụ trách nuôi dưỡng, sau đó người kia qua đời, mảnh đất này liền thuộc về của công, đại bá và đại nương không muốn cách xa thôn, cho nên tìm đến Lý chính Ngũ gia gia, mua lại chỗ này, xây nhà trên nền nơi này.
Trước sau trái phải đều có nhà người đấy. Diệp Tiểu Kiều đi một mình ra khỏi sân, mấy ngày nay càng ngày càng lạnh, quần áo mặc trên người vẫn là quần áo của tiểu Phượng trước kia mặc đã chật, Ngô thị nói chờ thêm năm nữa, sẽ làm một bộ cho tiểu Kiều. Mặc dù nuôi cá kiếm được ít tiền, nhưng còn trả nợ, còn có năm tiếp theo cũng phải dùng đến tiền, cho nên trừ trẻ con vào lễ mừng năm mới có thể có quần áo mới ra, những người khác đều không có, chính là Lập Hạ cũng không có quần áo mới. die ennd kdan/le eequhyd onnn
Thật sự không biết vì sao mấy người Quách thị lại đỏ mắt nhà mình, hiện giờ lúa mạch còn chưa thu, lương thực đều phải mua lương thực phụ đấy, ngay cả yêu cầu cơm tẻ đơn giản còn chưa đạt tới đấy.
“Tiểu Kiều, ta tìm ngươi đã lâu!” Trương Mạnh từ nơi không xa đến đây, bên cạnh vẫn là gã sai vặt Phong Thu của hắn, hiện giờ trong học đường được nghỉ, hắn cũng không phải đi học.
“Tìm ta có chuyện gì vậy?” Tiểu Kiều hỏi, Trương Mạnh tiểu hài tử này mặc dù là nhà địa chủ, nhưng tâm nhãn người ta không xấu, trước kia có phần bị làm hư rồi, nói chuyện tự cho mình nói rất đúng, nhưng ở bên cạnh mấy người Diệp Tiểu Kiều, ngược lại sửa được không ít.
“Các ngươi ở đây giết heo?” Trương Mạnh hỏi.
“Đúng vậy, hôm nay là nhà đại bá ta giết heo.”
“Vậy ta muốn nhìn một chút!” Vẻ mặt Trương Mạnh hưng phấn.
“Giết heo có gì đẹp mà nhìn? Hiện giờ ngươi muốn nhìn cũng không được, heo nhà đại bá ta đã giết xong rồi, thật đúng là không có gì hay để nhìn, heo này có thể gọi là thảm, ta đều che lỗ tai! Phong Thu, thiếu gia nhà ngươi ngay cả giết heo cũng hiếm lạ.”
Phong Thu bất đắc dĩ nói: “Ta cũng đã nói với thiếu gia rồi, giết heo này thật sự không có gì hay để nhìn, nhưng thiếu gia không nghe. Thiếu gia, ta nói giống với tiểu Kiều nói.”
Trương Mạnh nói: “Trên sách người ta không phải nói tai nghe là giả mắt nhìn thấy mới là thật sao? Ta không nhìn thấy cũng không biết, tiểu Kiều nhà ngươi giết heo chưa? Để ta nhìn thử xem.”
Mặt Phong Thu cũng nhăn thành bánh bao rồi, “Thiếu gia, nếu để lão thái gia biết, cái mông của ta lại phải nở hoa.”
“Thôi, thôi, không nhìn thì không nhìn. Cũng không có gì ghê gớm. Tiểu Kiều, ông nội ta nói rồi, cá các ngươi đưa tới ăn thật ngon, còn nói về sau chúng ta mua cá sẽ đến nhà ngươi mua.” Trương Mạnh mang đến một tin tức tốt.
Tiểu Kiều nghe mà
Đối với chuyện ông cụ làm chỗ dựa cho Vũ Thủy, trong lòng Diệp Trụ cũng có phần khổ sở, dù sao Lập Hạ mới là cháu trai ruột của ông cụ, vì một Vũ Thủy, đến tìm Lập Hạ gây phiền phức, nói như thế nào cũng không qua được.
Diệp Trụ cảm thấy mình sau này chuyện như vậy hắn đều để Lập Hạ đi làm chủ, hắn thật sự có phần đau lòng với ông cụ.
Ngày mồng tám tháng chạp qua đi, nhà đồ tể trong thôn làm ăn tốt rồi, mỗi ngày đều có hẹn đến giết heo cho nhà người ta, có đôi khi một đồ tể một ngày có thể giết đến mười đầu heo đó.
Ngược lại bên này đều có thói quen, đều là sáng sớm và buổi sáng giết heo, buổi chiều tuyệt đối không có người làm chuyện này.
Nhà đại nương Diệp Tiểu Kiều cũng nuôi heo, thời gian bọn họ xếp còn sớm hơn nhà tiểu Kiều một chút, cho nên hôm nay chính là giúp nhà bọn họ một tay. Diệp Dũng bọn họ đã sớm chuyển vào nhà mới trước khi mùa đông bắt đầu, hai gian sương phòng ở nhà cũ cũng không nói cuối cùng xử lý ra sao, nhưng mà Diệp Căn chưa cưới vợ, cho nên đông sương phòng này sẽ không có người ở.
Nói đến Diệp Căn, tứ thúc của Diệp Tiểu Kiều, hôm nay hắn ngược lại đến đây, nhưng mà người đến, liền thu tay vào trong ống tay áo, ở bên cạnh nhìn mọi người bận rộn, chuyện giết heo này, hắn là thư sinh không giúp được việc gì, hơn nữa cảm thấy việc giết heo này là một việc rất thô lỗ.
Vì sao hôm nay hắn lại đến đây, bởi vì hôm nay giết heo, chủ nhà đều sẽ làm một bữa cơm mời láng giềng thân thích đến ăn một bữa, dù sao chỉ cần có thịt heo, cũng không thiếu món ăn.
Diệp Tiểu Kiều cũng giúp nhóm lửa trên lò, một lát nữa máu heo xuống, phải nấu thành miếng tiết.
Đại nương Lưu thị nuôi heo cũng chịu bỏ hơi sức, cho nên hôm nay giết một con heo cũng rất lớn, thoạt nhìn dáng vẻ có gần hai trăm cân, mấy nàng dâu cùng giúp một tay, đều khen Lưu thị, Lưu thị cũng cười vui vẻ, ai không thích nghe tán dương chứ.
Tất cả trong phòng bếp đều là tiếng cười, tiểu Kiều nghe có người hỏi: “Hôn sự nhà tiểu thúc ngươi còn chưa định xuống nhỉ. Không phải nói tìm một cô nương ở trong thành sao?”
Lưu thị nói: “Ta chuyển đến đây, thật đúng là không rõ ràng lắm, bên kia có chuyện gì, cũng không nói với ta.”
Ở trước mặt đám người Lưu thị và Ngô thị, mọi người cũng không tiện nói xấu Diệp Căn, mặc dù biết quan hệ của bọn họ không ra gì, nhưng ngươi nói xấu huynh đệ người ta ở trước mặt người ta, đó chính là nên sao?
Tiểu Kiều nghe một lát, cảm thấy không có ý nghĩa, liền tự mình đi ra ngoài chơi, Ngô thị nói: “Đừng chạy xa, một lát nữa cơm xong rồi.”
“Biết rồi nương, con chỉ chơi ở gần đây.”
Không giống với nhà Diệp Tiểu Kiều, đại nương và đại bá xây nhà ở trong thôn, đây vốn là chỗ ở của người không có con cái, người trong thôn phụ trách nuôi dưỡng, sau đó người kia qua đời, mảnh đất này liền thuộc về của công, đại bá và đại nương không muốn cách xa thôn, cho nên tìm đến Lý chính Ngũ gia gia, mua lại chỗ này, xây nhà trên nền nơi này.
Trước sau trái phải đều có nhà người đấy. Diệp Tiểu Kiều đi một mình ra khỏi sân, mấy ngày nay càng ngày càng lạnh, quần áo mặc trên người vẫn là quần áo của tiểu Phượng trước kia mặc đã chật, Ngô thị nói chờ thêm năm nữa, sẽ làm một bộ cho tiểu Kiều. Mặc dù nuôi cá kiếm được ít tiền, nhưng còn trả nợ, còn có năm tiếp theo cũng phải dùng đến tiền, cho nên trừ trẻ con vào lễ mừng năm mới có thể có quần áo mới ra, những người khác đều không có, chính là Lập Hạ cũng không có quần áo mới. die ennd kdan/le eequhyd onnn
Thật sự không biết vì sao mấy người Quách thị lại đỏ mắt nhà mình, hiện giờ lúa mạch còn chưa thu, lương thực đều phải mua lương thực phụ đấy, ngay cả yêu cầu cơm tẻ đơn giản còn chưa đạt tới đấy.
“Tiểu Kiều, ta tìm ngươi đã lâu!” Trương Mạnh từ nơi không xa đến đây, bên cạnh vẫn là gã sai vặt Phong Thu của hắn, hiện giờ trong học đường được nghỉ, hắn cũng không phải đi học.
“Tìm ta có chuyện gì vậy?” Tiểu Kiều hỏi, Trương Mạnh tiểu hài tử này mặc dù là nhà địa chủ, nhưng tâm nhãn người ta không xấu, trước kia có phần bị làm hư rồi, nói chuyện tự cho mình nói rất đúng, nhưng ở bên cạnh mấy người Diệp Tiểu Kiều, ngược lại sửa được không ít.
“Các ngươi ở đây giết heo?” Trương Mạnh hỏi.
“Đúng vậy, hôm nay là nhà đại bá ta giết heo.”
“Vậy ta muốn nhìn một chút!” Vẻ mặt Trương Mạnh hưng phấn.
“Giết heo có gì đẹp mà nhìn? Hiện giờ ngươi muốn nhìn cũng không được, heo nhà đại bá ta đã giết xong rồi, thật đúng là không có gì hay để nhìn, heo này có thể gọi là thảm, ta đều che lỗ tai! Phong Thu, thiếu gia nhà ngươi ngay cả giết heo cũng hiếm lạ.”
Phong Thu bất đắc dĩ nói: “Ta cũng đã nói với thiếu gia rồi, giết heo này thật sự không có gì hay để nhìn, nhưng thiếu gia không nghe. Thiếu gia, ta nói giống với tiểu Kiều nói.”
Trương Mạnh nói: “Trên sách người ta không phải nói tai nghe là giả mắt nhìn thấy mới là thật sao? Ta không nhìn thấy cũng không biết, tiểu Kiều nhà ngươi giết heo chưa? Để ta nhìn thử xem.”
Mặt Phong Thu cũng nhăn thành bánh bao rồi, “Thiếu gia, nếu để lão thái gia biết, cái mông của ta lại phải nở hoa.”
“Thôi, thôi, không nhìn thì không nhìn. Cũng không có gì ghê gớm. Tiểu Kiều, ông nội ta nói rồi, cá các ngươi đưa tới ăn thật ngon, còn nói về sau chúng ta mua cá sẽ đến nhà ngươi mua.” Trương Mạnh mang đến một tin tức tốt.
Tiểu Kiều nghe mà
/96
|