Chương 10. 2: Có người muốn nhảy lầu
Trên tầng cao nhất của tòa nhà, tiếng gào thét vô cùng thê lương, Thi Hạ nhíu mày, chuyện này hình như không đơn giản như vậy.
Tuy bây giờ đầu óc cô trống rỗng nhưng may mắn trước đây cô đã từng điều tra chi tiết chuyện này.
Thế nên Thi Hạ hiểu khá rõ tình huống của người trước mắt.
Nhưng thật ra mà nói, trong lòng cô suy nghĩ, khả năng cô có thể thuyết phục người phụ nữ này đi xuống chỉ có năm mươi phần trăm.
Cô ta đứng khóc ở đó, âm thanh dần dần bị gió thổi bay.
"Cô có biết không? Mặt tôi bị hủy hoại rồi, chồng tôi không cần tôi nữa, giờ tôi chỉ còn hai bàn tay trắng, các người đã hài lòng chưa!"
Rốt cuộc không nhịn được nữa, nước mắt rơi như mưa.
Thi Hạ cố gắng trấn tĩnh bản thân, bây giờ cô đang đối mặt với một người rất xúc động, thế nên cô nhất định phải thật tỉnh táo.
"Cô gái, cô đừng kích động, chúng ta có chuyện gì cứ từ từ nói, mạng sống chỉ có một mà thôi, nếu bây giờ cô kết thúc sinh mệnh mình ở đây thì tất cả mọi thứ đều biến mất.
Người phụ nữ trước mắt nở một nụ cười, vừa bất lực vừa chế giễu.
"Chết thì sao! Tôi mà chết, tất cả các người cũng sẽ chết. Tôi tin tưởng Thi Nhuận Trân Châu của các người nên mới dùng sản phẩm của các người, nhưng mà các người thì sao? Các người đối xử với người tiêu dùng như thế nào!"
Thi Hạ ngắt lời cô ta, xem chừng người này định đồng quy vu tận với Thi Nhuận Trân Châu.
Nhưng nhìn người phụ nữ này, Thi Hạ nghĩ có thể cô ta cũng chưa có dũng khí nhảy xuống.
"Cô Ngô, cô nhầm rồi, sau khi sản phẩm của Thi Nhuận Trân Châu xảy ra sự cố, nhân viên bộ phận tiếp thị của chúng tôi đã thu hồi tất cả sản phẩm và làm một loạt các thử nghiệm kiểm tra. Kết quả là sản phẩm của Thi Nhuận Trân Châu chúng tôi không có bất cứ vấn đề gì. Thế nên cho dù hôm nay cô từ đây nhảy xuống thì ngày mai Thi Nhuận Trân Châu vẫn hoạt động bình thường."Thi Hạ nghiêm túc nói.
Cô không sợ chọc giận người phụ nữ này.
Bởi vì cô nhìn ra được, cô từng bước trở thành tổng giám đốc của Thi Nhuận Trân Châu, mắt nhìn người của cô rất chuẩn.
Người phụ nữ này, cùng lắm chỉ là một người tuyệt vọng với gia đình mà thôi.
Cũng may, người này cũng không có can đảm để tìm đến cái chết.
"Gianthương!"
Thi Hạ lắc đầu, gương mặt lạnh lùng của cô dưới ánh đèn mờ mờ càng trắng bệch hơn.
"Không phải gian thương, cô Ngô, tôi đang nói sự thật với cô. Nếu hôm nay cô nhảy xuống thì chỉ có một kết quả, đó là chồng cô- Trần Triển Kỳ sẽ kết hôn với cô tình nhân kia. Cô chết thì vừa vặn làm cho bọn họ hạnh phúc!"
Thi Hạ nhận thấy khi nhắc đến chuyện gia đình, sắc mặt người phụ nữ này đã thay đổi.
Cô không biết suy nghĩ của mình có đúng không, nhưng cô biết Ngô Khiết đã bắt đầu dao động.
Người phụ nữ hơi ngạc nhiên, mở to mắt nhìn Thi Hạ.
Bởi vì trên mặt tràn ngập vẻ đau đớn và không cam chịu, nên những nốt dị ứng lốm đốm trên mặt càng rõ ràng hơi, cả gương mặt Ngô Khiết như đang vặn vẹo.
"Sao cô lại biết chồng tôi có người khác bên ngoài? Sao cô lại biết?"
Thi Hạ không còn cách nào khác, có vẻ người phụ nữ này càng nghi ngờ hơn, cô đành giải thích rõ ràng.
"Tôi xin lỗi, cô Ngô, tôi không định xâm phạm quyền riêng tư cá nhân của cô, nhưng trong quá trinh điều tra chúng tôi vô tình phát hiện ra chuyện này. Tôi xin lỗi."
Vì lí do đó mà Thi Hạ vô tình biết được chuyện kia.
Chuyện gia đình cô, chồng cô ngoại tình, người ngoài cũng biết, mà cô là vợ lại là người biết cuối cùng!
"Haha, cả thế giới điều biết chuyện này. Tôi đã bị Trần Triển Kỳ bỏ rơi. Anh ta đã từng nói với tôi sẽ chân thành với tôi suốt cả cuộc đời."
Ngô Khiết nói, đưa tay lên chạm vào gương mặt ngày trước mịn màng hiện tại lại rách nát này.
"Chỉ vì gương mặt này, mặt tôi bị hủy rồi nên anh ta không yêu tôi nữa. Bên ngoài có bao nhiêu hồ ly tinh, cuối cùng tôi vẫn là người thua cuộc, thua thê thảm."
Nước mắt của cô lại bắt đầu rơi xuống, trông vô cùng đáng thương.
Thi Hạ lặng lẽ thở dài, lại là một người phụ nữ bị tổn thương trong tình yêu.
Thật đáng buồn, mỗi một mối quan hệ, người tổn thương luôn là phụ nữ.
Nhưng mà đàn ông thì lúc nào cũng sang trọng, thẳng thắng, rất nhanh đã có thể tìm được niềm vui mới cho mình.
Còn phụ nữ thì không giống như vậy, nếu đã xác định một người đàn ông thì sẽ là cả đời, nếu mất đi người đàn ông này sẽ không khác gì mất đi tính mạng của mình!
Thi Hạ bỗng nhiên rất thông cảm với Ngô Khiết.
/1934
|