Nó cố nhìn thật kĩ gương mặt này...Nhưng nó đã nhanh chóng dùng tay tát thật mạnh vào mặt Phong Tiến. Cậu ta đứng hình. Nó lắp bắp:
- Có đúng là cậu không đấy?
- Đúng 100%. Với lại cậu cx ko cần tát tớ như vậy đâu, nhỏ ngốc!- Phong Tiến nhíu mày.
Nó sững sốt:
- Vậy thực sự là cậu sao? Không phải ma quỉ giả dạng?
- Ừ.- Cậu mỉm cười nhìn nó.
- Cậu về nước lúc nào vậy?- Nó thắc mắc
- À...cũng mới đây thôi...Đúng rồi, chúng ta phải nhanh đi khỏi đây nếu không họ sẽ đến đây mất.
Vừa nói vừa nhìn nhìn xung quanh, dáng vẻ có chút cảnh giác và hơi mất bình tĩnh. Phong Tiến cầm tay nó định kéo đi thì có 2 bóng người phía trước xuất hiện lại gần. Xung quanh là 1 mảng tối đen bao trùm lấy cảnh vật xơ xác. Đất đá kêu lạo xạo theo bước chân của những người bí ẩn.
- Chết tiệt chúng ta chậm chân mất rồi.- Tiến nhíu mày, gằn giọng.
Bóng tối dần hé lộ ra 2 con người. Đối diện nó và Phong Tiến là 2 anh em song sinh. Nó thầm trầm trồ:
- Mình cứ nghĩ Tiến là người đẹp nhất mà mình từng thấy, nhưng không ngờ cũng có người đẹp như vậy !
Hai anh em, 1 người vận đồ đen, 1 người vận đồ trắng. Những bộ đồ có kiểu dáng khá lạ lại tôn lên dáng người cùng làn da trắng tinh của 2 người đó. Người mặc đồ đen có mái tóc màu đen mượt, người màu trắng thì có mái tóc màu xanh lam như băng, như tuyết. hai người này dù đứng trong tối nhưng vấnn tỏa ra 1 sức hút mê người.
- Họ là ai vậy?- Nó hỏi:
Phong Tiến không trả lời mà chỉ im lặng , tên tóc xanh lên tiếng, vẻ mặt cười cười:
- Cậu dám cứu cô ta sao?
Gió bắt đầu rít gào, bụi bay tứ tung. Tên tóc đen đưa tay về phía trước, gió tụ lại ở tay hắn rồi tạo thành 1 cây cung vừa đẹp vừa trong suốt, tay còn lại kéo cung rồi đưa lên, 1 mũi tên xuất hiện đúng ở vị trí đó. Hắn chĩa mũi tên về phía nó và Phong Tiến và nhanh chóng thả tay, mũi tên lao đi đến tốc độ xé gió. Phong Tiến vẫy tay về phía trước, 1 dải nước xuất hiện tạo thành 1 màn chắn. Mũi tên xuyên thủng tấm chắn nhưng đã kịp dừng lại trước mặt Phong Tiến. Sau đó mũi tên tan vào không khí, hòa vào gió, tấm chắn nước vỡ ra chảy xuống đất. Thấy vậy, nó há hốc mồm, trợn mắt nhìn 3 người này.
- Gì thế này, mấy người này là phù thuỷ à, sao mà như superman vậy!
Không dừng lại ở đó, tên tóc đen lại kéo dây cung , 3 mũi tên trong suốt xuất hiện. Hắn thả tay, 3 mũi tên bay đi vun vút. Phong Tiến kéo nó lại gần thì thầm
- Hỏa xích diện.
Một luồng lửa lớn lao đến chặn những mũi tên. Hai nguồn sức mạnh này va vào nhau tạo nên 1 vụ nổ lớn giữa bọn nó và 2 anh em.
...................................................................................................
Chíp....Chíp...-Tiếng chim sẻ trog vườn vang lên đánh thức nó dậy. Nó lấy tay dụi dụi mắt rồi nhìn xung quanh, giọng trầm trầm:
- Hả, là mơ sao?
Nó khẽ thở dài, đưa tay lên che đi đôi mắt. Nỗi nhớ và sự hoài niệm xâm chiếm tâm trí làm nó thấy nặng nề. Năm năm trước(12 tuổi), nó rất thích người đó. Nhưng gia đình cậu ấy lại chuyển sang Pháp sinh sống. Đã 5 năm rồi, nó lúc nào cũng nhung nhớ người đó, ngay cả trong mơ còn thấy dáng vẻ quen thuộc ấy với mái tóc vàng ánh kim và đôi mắt màu tím nhạt. Không biết đến bao giờ nó mới có thể gặp lại người ấy.
- Có đúng là cậu không đấy?
- Đúng 100%. Với lại cậu cx ko cần tát tớ như vậy đâu, nhỏ ngốc!- Phong Tiến nhíu mày.
Nó sững sốt:
- Vậy thực sự là cậu sao? Không phải ma quỉ giả dạng?
- Ừ.- Cậu mỉm cười nhìn nó.
- Cậu về nước lúc nào vậy?- Nó thắc mắc
- À...cũng mới đây thôi...Đúng rồi, chúng ta phải nhanh đi khỏi đây nếu không họ sẽ đến đây mất.
Vừa nói vừa nhìn nhìn xung quanh, dáng vẻ có chút cảnh giác và hơi mất bình tĩnh. Phong Tiến cầm tay nó định kéo đi thì có 2 bóng người phía trước xuất hiện lại gần. Xung quanh là 1 mảng tối đen bao trùm lấy cảnh vật xơ xác. Đất đá kêu lạo xạo theo bước chân của những người bí ẩn.
- Chết tiệt chúng ta chậm chân mất rồi.- Tiến nhíu mày, gằn giọng.
Bóng tối dần hé lộ ra 2 con người. Đối diện nó và Phong Tiến là 2 anh em song sinh. Nó thầm trầm trồ:
- Mình cứ nghĩ Tiến là người đẹp nhất mà mình từng thấy, nhưng không ngờ cũng có người đẹp như vậy !
Hai anh em, 1 người vận đồ đen, 1 người vận đồ trắng. Những bộ đồ có kiểu dáng khá lạ lại tôn lên dáng người cùng làn da trắng tinh của 2 người đó. Người mặc đồ đen có mái tóc màu đen mượt, người màu trắng thì có mái tóc màu xanh lam như băng, như tuyết. hai người này dù đứng trong tối nhưng vấnn tỏa ra 1 sức hút mê người.
- Họ là ai vậy?- Nó hỏi:
Phong Tiến không trả lời mà chỉ im lặng , tên tóc xanh lên tiếng, vẻ mặt cười cười:
- Cậu dám cứu cô ta sao?
Gió bắt đầu rít gào, bụi bay tứ tung. Tên tóc đen đưa tay về phía trước, gió tụ lại ở tay hắn rồi tạo thành 1 cây cung vừa đẹp vừa trong suốt, tay còn lại kéo cung rồi đưa lên, 1 mũi tên xuất hiện đúng ở vị trí đó. Hắn chĩa mũi tên về phía nó và Phong Tiến và nhanh chóng thả tay, mũi tên lao đi đến tốc độ xé gió. Phong Tiến vẫy tay về phía trước, 1 dải nước xuất hiện tạo thành 1 màn chắn. Mũi tên xuyên thủng tấm chắn nhưng đã kịp dừng lại trước mặt Phong Tiến. Sau đó mũi tên tan vào không khí, hòa vào gió, tấm chắn nước vỡ ra chảy xuống đất. Thấy vậy, nó há hốc mồm, trợn mắt nhìn 3 người này.
- Gì thế này, mấy người này là phù thuỷ à, sao mà như superman vậy!
Không dừng lại ở đó, tên tóc đen lại kéo dây cung , 3 mũi tên trong suốt xuất hiện. Hắn thả tay, 3 mũi tên bay đi vun vút. Phong Tiến kéo nó lại gần thì thầm
- Hỏa xích diện.
Một luồng lửa lớn lao đến chặn những mũi tên. Hai nguồn sức mạnh này va vào nhau tạo nên 1 vụ nổ lớn giữa bọn nó và 2 anh em.
...................................................................................................
Chíp....Chíp...-Tiếng chim sẻ trog vườn vang lên đánh thức nó dậy. Nó lấy tay dụi dụi mắt rồi nhìn xung quanh, giọng trầm trầm:
- Hả, là mơ sao?
Nó khẽ thở dài, đưa tay lên che đi đôi mắt. Nỗi nhớ và sự hoài niệm xâm chiếm tâm trí làm nó thấy nặng nề. Năm năm trước(12 tuổi), nó rất thích người đó. Nhưng gia đình cậu ấy lại chuyển sang Pháp sinh sống. Đã 5 năm rồi, nó lúc nào cũng nhung nhớ người đó, ngay cả trong mơ còn thấy dáng vẻ quen thuộc ấy với mái tóc vàng ánh kim và đôi mắt màu tím nhạt. Không biết đến bao giờ nó mới có thể gặp lại người ấy.
/9
|