Editor: Chi Misaki
Một chiếc Rolls-Royce chậm rãi đi tới, nghênh đón tân phu nhân Tổng giám đốc Hoàn Cầu.
Đông đảo người hầu, bao gồm cả Dĩnh Hồng, Giai Kỳ, còn có Nhã Tuệ, cùng tất cả các phù dâu, trước chờ Đường Khả Hinh lên xe, sau mới mỗi người ngồi vào một chỗ lên đường đến yến hội buổi tối. Trang gia còn có lễ đài nho nhỏ, tiếp đãi tân khách cùng bạn bè thân hữu, sau đó Lâm Sở Nhai, Tô Lạc Hoành cùng đám người còn muốn tuyên bố náo động phòng. Nhớ lại lúc đi dự hôn lễ của Tào Anh Kiệt cùng Trần Mạn Hồng, đám anh em thân thiết đem Tào Anh Kiệt chuốc quá chén say 3 ngày 3 đêm, khiến cho Trần Mạn Hồng được một trận tức giận không nhẹ, lần này Tô Lạc Hoành tay giấu thổ hào Chu gia "Kim ngọc mãn đường" thề phải chơi lớn một chút!!
Đường Khả Hinh ở trong tiếng náo nhiệt nơi này, tay cầm "Sáu" hồng bao, nhẹ nhàng giấu vào trong ngực, khuôn mặt tươi cười ngượng ngùng ngọt như nếm mật, chậm rãi lên xe, Dĩnh Hồng cùng Giai Kỳ ở một bên, phân phó tài xế lái xe về Trang gia trước mọi người một bước, mà đám phù dâu cùng Nhã Tuệ cũng nối gót theo sau.
Ở Trang gia lúc này ngọn đèn dầu huy hoàng rực sáng, yến hội theo phong cách Châu Âu ở trung tâm đại sảnh, hội bạn bè thân thích nhất là bạn bè của Trang Hạo Nhiên ở nước ngoài, bao gồm vài người bạn tốt từ Nhật Bản sang, không ngừng nâng ly chúc mừng, vô cùng hào hứng với bữa tiệc cưới tối nay. Mà Trang Tĩnh Vũ, Ân Nguyệt Dung cùng Trang Ngải Lâm cũng đã trở về từ tiệc cưới buổi trưa, Tưởng Vĩ Quốc cùng Diệp Mạn Nghi, còn có Tuyết Nhi cũng đã tới dông đủ, Tưởng Thiên Lỗi cùng Trang Hạo Nhiên thì ở lại tiệc cưới tiếp tục khoản đãi tân khách. Còn đám người Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hoành thì chờ dẫn chúng phù rể cùng 32 con anh vũ “ Hạo Hạo”, mỗi người khí thế đều giống như Lương Sơn hảo hán xông thẳng về phía tòa nhà của Trang gia. Biết Trang Tĩnh Vũ cùng Ân Nguyệt Dung là những người cởi mở hiếu khách liền măt dày liều lĩnh trực tiếp bước qua đám tân khách, lao thẳng lên tầng hai. Tô Lạc Hoành chạy nhanh nhất, giống như dùng cả tay cả chân để bò lên, lên đến nơi cà vạt cũng đã quấn một vòng trên trán rồi, mà Lãnh Mặc Hàn thì tính tình người này vốn lãnh đạm, nên chỉ thong thả dẫn 32 con vẹt từ tốn đi lên lầu. Anh có chút mờ mịt, náo động phòng thì cần đến 12 con vẹt làm cái gì?.
Tô Lạc Hoành bò đến trên lầu liền chuẩn xác dẫn mọi người tìm được phòng cưới của Trang Hạo Nhiên. Anh không nói hai lời liền xông thẳng vào, người còn chưa kịp gõ, cửa trong nháy mắt liền mở ra, Tiêu Đồng và Trương Thục Dao hai người mặc váy cưới trễ ngực màu lam đậm, hai tay khoanh trước ngực, đứng ở giữa cửa phòng, vẻ mặt lạnh tanh không chút cảm xúc, nói; "Làm gì? Hấp ta hấp tấp chạy vào phòng cưới là muốn làm gì đây? Hôm nay vì muốn cho kịp thời gian hôn lễ cho nên chúng tôi mới để cho lão đại dễ dàng mang Khả Hinh đi như vậy!Nếu như ấn theo đúng quy củ, nào có chuyện dễ dàng như vậy? Riêng khoản tiền cưới này chúng tôi cũng nên ra giá trên trời đi?"
"Ôi! Chị Thục Dao!!" Lâm Sở Nhai đứng ở đầu phòng, trên mặt nở nụ cười xấu xa, phấn khởi cao giọng nói: "Các người thiên tân vạn khổ ngăn ở phòng cưới như thế, còn tưởng rằng có thể đưa ra điều kiện gì? Không phải chỉ là đòi tiền cưới thôi sao? Các anh em, nói cho hai bà chị đây biết, chúng ta hiện tại... Thứ gì cũng không có! Nghèo đến nỗi trong người chỉ còn tiền mà thôi—————— "
"Đúng!!" Tô Lạc Hoành tay cầm "Kim ngọc mãn đường" của Chu gia kia, vẻ mặt hào hứng cười nói: "Chúng ta nghèo đến nỗi chỉ còn lại có tiền thôi! Chỉ cần Thục Dao ngài có thể để cho anh em chúng tôi đi vào, món tiền này liền không thành vấn đề!! Muốn 9 vạn 9 ngàn 9 trăm 99, hay là muốn 99 vạn 99 ngàn 9 trăm 99 thì cứ việc nói!"
"Xìiiiiii!!" Tiêu Đồng thoáng cái vung tay đối với Tô Lạc Hoành nhịn không được cười rộ lên nói; "9 vạn 9 ngàn 9 trăm 99 chỉ đủ cho anh nhét kẽ răng!Anh có 9 ngàn 9 trăm 99 vạn, tôi cũng coi thường!"
"Không nên nói như vậy, chị Tiêu Đồng!" Tô Lạc Hoành thoáng cái đã muốn cởi nút áo, nói: "Nếu ngài không hài lòng, tôi liền hiến thân! Thế nào?"
"Anh ít buồn nôn đi!" Tiêu Đồng tươi cười đẩy anh ra!!
"Có thực sự muốn cũng không được! Nơi này còn có xử nam a" Lâm Sở Nhai không nói hai lời, liền tiện tay lôi một một người ra, nói: "Như vậy đủ thành ý đi!?"
"Ai nha, đám đàn ông các người cũng thật xấu xa rồi!!!" Tiêu Đồng nhìn về phía nam hoa đồng** nhỏ xíu trước mặt, tức đến giậm thẳng chân!!
** Các bé trai tung hoa trong lễ cưới đi theo sau cô dâu.
"Ai, chúng ta hư hỏng cũng không được, thuần khiết cũng không được! Vậy phải làm thế nào a?" Lâm Sở Nhai nói xong, liền đánh mắt ra hiệu cho Tô Lạc Hoành, trong nháy mắt liền muốn xông vào, ai biết bị Tiêu Đồng cùng Trương Thục Dao quát to một tiếng Điệp Y ——————
Xoạt một tiếng!! Điệp Y một thân váy dài màu tím, tay cầm súng trường AK47 chơi đùa, nhắm ngay về phía đám người Lâm Sở Nhai lên nòng!!
"Này!!" Mấy người Lâm Sở Nhai trong nháy mắt liền giơ trắng đầu hàng, mặt cười xơi lởi nói "Có cần phải chơi lớn như vậy không? Đây không phải là buổi lễ kết hôn! Vui vẻ với nhau mới là điều quan trọng nhất? Chúng tôi chết rồi, ai sẽ mang đến một đêm khó quên cho mấy người đây??”
Lãnh Mặc Hàn cũng chỉ nhàn nhạt nhìn Điệp Y một cái, chậm rãi dấu thân thể phía sau Tô Lạc Hoành, anh hiểu rất rõ Điệp Y.
"Các người vui vẻ nhưng chúng tôi không vui!" Trương Thục Dao trực tiếp đắc ý nhìn về phía Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hoành nói thẳng: "Chúng tôi cũng không nhất thiết là muốn tiền. Nhưng nếu muốn qua được cánh cửa này thì phải làm cho chúng tôi cao hứng. Đưa tiền cũng được, tặng người cũng có thể!! Tặng quà càng tốt! Liền phải xem thành ý của các anh rồi.”
"Vậy còn không đơn giản sao!?" Lâm Sở Nhai không nói nhiều, liền lôi ngay Lãnh Mặc Hàn ra nhắm về phía họng súng AK47, trực tiếp cười rộ lên nói: "Chúng tôi biết các ngài là muốn cái gì mà. Đơn giản chính là người đàn ông này! Tối hôm nay đem cậu ta tặng cho mấy ngài! Các ngài muốn nhổ lông hay lột sạch rồi ăn cũng được!"
Lãnh Mặc Hàn trong nháy mắt xoay người, nhìn về phía Lâm Sở Nhai: "Cậu là anh vũ à!?Đâu mà động một chút là nhổ lông!? Hở một chút là lột sạch??"
Trương Thục Dao lần này cũng không khách khí nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn cười nói: "Nhưng anh ấy phải thật nguyện ý, tôi mới có thể khai ân mở cửa!"
"Đi đi đi!" Lãnh Mặc Hàn không nói hai lời liền xoay người đi ra ngoài.
"Thực sự muốn cũng không được a! Tôi đến đây! Tôi nguyện ý hiến thân cho chị Tiêu Đồng này!” Tô Lạc Hoành không nhiều lời, liền tiến lên, bàn tay đặt trên nút áo đang muốn cởi.
"Tôi cũng tới!" Tào Anh Kiệt nhất thời hưng phấn trả còn nhớ gì cả, cũng học Tô Lạc Hoành muốn cởi quần áo, ai biết còn chưa bắt đầu vui đùa, Trần Mạn Hồng trong nháy mắt từ phía sau đi đến, một cái đập tàn bạo rơi trên người Tào Anh Kiệt: "Anh dám! Anh cởi thử cho tôi xem? Lần trước đã hại lão nương chỉ còn lại có 500 ngàn!! Hôm nay không có tiền, toàn bộ đều không được tiến vào nửa bước!!"
Nhã Tuệ cũng mỉm cười cất bước tiến lên, nói: "Đúng! Hôm nay nếu không có thành ý toàn bộ đều không được tiến vào!"
"Ai nha, các ngươi nháo đến nháo đi, rốt cuộc là muốn bao nhiêu a? Ra cái giá đi!?" Tô Lạc Hoành cùng mấy người đàn ông trực tiếp ồn ào hô to gọi nhỏ.
"Chỉ có mấy đồng tiền bọ! Liền đã cho mình là đặc biệt hơn người! Trang phu nhân nhà chúng tôi có tiền!!" Tiêu Đồng trực tiếp ngăn cản mấy người đàn ông trước mặt, nhịn cười nói; "Các chị em, nói cho cánh đàn ông xấu xa này biết, chúng ta chẳng những không nghèo mà còn rất thừa tiền nữa?"
"Đúng vậy!!" Chúng phù dâu không nói hai lời cũng hùa vào với nhau đáp lời.
Trương Thục Dao giơ ngón tay lên móc móc, hai phù dâu bên trong liền lôi cái va ly trong chứa 100 vạn tiền mặt đến ngăn ở trước cửa phòng cưới, sảng khoái mà hào phóng cười nói: "Các người không phải là không có tiền sao? Tùy tiện cầm một chút đi!"
"Ai chà!!" Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hoành đồng thời cười nói: "Trông chị Thục Dao của chúng ta tối nay cũng thật có khí thế, này là chơi lớn a! Chúng tôi liền thích cô như vậy đó!100 vạn này có tính gì? Ngài cứ việc nói yêu cầu, chỉ cần để các anh em có thể đi vào, yêu cầu gì cũng được!!"
"Lúc này mới nói sao! Lấy tiền đến chặn chúng ta, đúng là chỉ biết coi thường phụ nữ!" Trương Thục Dao trực tiếp vênh mặt, nhếch mép cười nhìn về phía Tô Lạc Hoành cùng Lâm Sở Nhai nói: "Chúng tôi là muốn tiền! Chúng tôi còn muốn nhiều tiền hơn! Nhưng chúng tôi cũng không phải là không phân rõ phải trái! Chuyện gì cũng chỉ cần các anh theo quy củ mà làm thì đều ok hết!! Các chị em, mang đồ ra đây!!"
Thiên kim Lãnh gia cùng tiểu thư Lưu gia, nghe thấy lời này, lập tức cười tươi mang ra một cái khay, trong khay có đặt một chiếc bút lông to, còn có một nghiên mực nho nhỏ!!
Tô Lạc Hoành, Lâm Sở Nhai cùng đám người mù mịt không rõ, đầu tiên là cúi đầu, nhìn chiếc bút lông này, còn có nghiên mực kia, lập tức kỳ quái ngẩng đầu, nhìn về phía Trương Thục Dao cười nói: "Chị Thục Dao!! Ngài đây là dùng bút lông, cùng nghiên mực thách đố chúng tôi sao?? Mặc dù đám anh em chúng tôi đây cũng được học đủ thi từ ca phú, thế nhưng nếu ngài muốn chúng tôi phải viết thư pháp so với Đường Bá Hổ, vậy thì chúng tôi chỉ có thể nhảy hồ mà thôi! Cái này không chơi, không chơi!"
Vẻ mặt Trương Thục Dao đầy ý cười xấu xa, nhìn về phía Lâm Sở Nhai nói; "Nói hay lắm! Trò chơi này cũng không phải chỉ là người tới ta đi thôi đâu! Chúng ta ai cũng không cần sợ ai, anh trước vứt ra đây cho tôi một tờ chi phiếu!!"
Lâm Sở Nhai nhìn Trương Thục Dao dù không hiểu nhưng vẫn xé một tờ chi phiếu, đưa cho Trương Thục Dao.
Trương Thục Dao trực tiếp cầm lấy tờ chi phiếu kia, thần thần bí bí giơ lên, trong nháy mắtTrương Thục Dao tránh sang một bên, để hai người đàn ông này nhìn thấy 10 người phù dâu đứng ở trong phòng, lo lắng nói: "Trong 10 vị phù dâu này có một vị là thiên kim tiểu thư vô cùng tinh thông thư pháp! Hơn nữa còn am hiểu nhất là viết chữ khải theo đúng chuẩn mực khuôn mẫu. Thư pháp của cô ấy có thể nói là mang khí thế sơn hà, sáng như nguyệt, không nhiễn khói lửa nhân gian. Chúng tôi sẽ không nói trước cô ấy là ai trong 10 phù dâu này. Nếu các người có thể chọn trúng thì liền do cô ấy chính tay dùng bút lông viết lên trên chi phiếu. Viết lên bao nhiêu số 0 các người phải trả bấy nhiêu tiền! Cái trò chơi này... Các anh có dám chơi không?! Qua đây mới có thể biết được khí thế của các anh a! Xem xem có phải là tài đại khí thô hay không??"
Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hoành nghe xong những lời này, trong nháy mắt nhìn về phía 10 phù dâu xinh đẹp đang mỉm cười trước mặt, mỗi người một khí chất, 10 người đều là 10 tinh anh trong giới, bọn họ liền dựng hết cả lông tơ lên: " Thật cmn. Tôi dựa vào!!!"
"Một trăm ngàn** mấy số 0??" Tào Anh Kiệt nhịn không được lén lút nhìn về phía 10 vị phù dâu thần bí kia, hỏi.
Tô Lạc Hoành vừa định tỉ mỉ tính toán...
Lãnh Mặc Hàn lại rất mau nói ra: "Tám số 0......"
<<** 100 ngàn này là 100 ngàn NDT nha>>
Tào Anh Kiệt nghe vậy, lại nuốt một ngụm nước miếng hỏi: " Một cây bút lông to như vậy có thể viết được 8 số 0 lên phiếu sao???"
Một chiếc Rolls-Royce chậm rãi đi tới, nghênh đón tân phu nhân Tổng giám đốc Hoàn Cầu.
Đông đảo người hầu, bao gồm cả Dĩnh Hồng, Giai Kỳ, còn có Nhã Tuệ, cùng tất cả các phù dâu, trước chờ Đường Khả Hinh lên xe, sau mới mỗi người ngồi vào một chỗ lên đường đến yến hội buổi tối. Trang gia còn có lễ đài nho nhỏ, tiếp đãi tân khách cùng bạn bè thân hữu, sau đó Lâm Sở Nhai, Tô Lạc Hoành cùng đám người còn muốn tuyên bố náo động phòng. Nhớ lại lúc đi dự hôn lễ của Tào Anh Kiệt cùng Trần Mạn Hồng, đám anh em thân thiết đem Tào Anh Kiệt chuốc quá chén say 3 ngày 3 đêm, khiến cho Trần Mạn Hồng được một trận tức giận không nhẹ, lần này Tô Lạc Hoành tay giấu thổ hào Chu gia "Kim ngọc mãn đường" thề phải chơi lớn một chút!!
Đường Khả Hinh ở trong tiếng náo nhiệt nơi này, tay cầm "Sáu" hồng bao, nhẹ nhàng giấu vào trong ngực, khuôn mặt tươi cười ngượng ngùng ngọt như nếm mật, chậm rãi lên xe, Dĩnh Hồng cùng Giai Kỳ ở một bên, phân phó tài xế lái xe về Trang gia trước mọi người một bước, mà đám phù dâu cùng Nhã Tuệ cũng nối gót theo sau.
Ở Trang gia lúc này ngọn đèn dầu huy hoàng rực sáng, yến hội theo phong cách Châu Âu ở trung tâm đại sảnh, hội bạn bè thân thích nhất là bạn bè của Trang Hạo Nhiên ở nước ngoài, bao gồm vài người bạn tốt từ Nhật Bản sang, không ngừng nâng ly chúc mừng, vô cùng hào hứng với bữa tiệc cưới tối nay. Mà Trang Tĩnh Vũ, Ân Nguyệt Dung cùng Trang Ngải Lâm cũng đã trở về từ tiệc cưới buổi trưa, Tưởng Vĩ Quốc cùng Diệp Mạn Nghi, còn có Tuyết Nhi cũng đã tới dông đủ, Tưởng Thiên Lỗi cùng Trang Hạo Nhiên thì ở lại tiệc cưới tiếp tục khoản đãi tân khách. Còn đám người Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hoành thì chờ dẫn chúng phù rể cùng 32 con anh vũ “ Hạo Hạo”, mỗi người khí thế đều giống như Lương Sơn hảo hán xông thẳng về phía tòa nhà của Trang gia. Biết Trang Tĩnh Vũ cùng Ân Nguyệt Dung là những người cởi mở hiếu khách liền măt dày liều lĩnh trực tiếp bước qua đám tân khách, lao thẳng lên tầng hai. Tô Lạc Hoành chạy nhanh nhất, giống như dùng cả tay cả chân để bò lên, lên đến nơi cà vạt cũng đã quấn một vòng trên trán rồi, mà Lãnh Mặc Hàn thì tính tình người này vốn lãnh đạm, nên chỉ thong thả dẫn 32 con vẹt từ tốn đi lên lầu. Anh có chút mờ mịt, náo động phòng thì cần đến 12 con vẹt làm cái gì?.
Tô Lạc Hoành bò đến trên lầu liền chuẩn xác dẫn mọi người tìm được phòng cưới của Trang Hạo Nhiên. Anh không nói hai lời liền xông thẳng vào, người còn chưa kịp gõ, cửa trong nháy mắt liền mở ra, Tiêu Đồng và Trương Thục Dao hai người mặc váy cưới trễ ngực màu lam đậm, hai tay khoanh trước ngực, đứng ở giữa cửa phòng, vẻ mặt lạnh tanh không chút cảm xúc, nói; "Làm gì? Hấp ta hấp tấp chạy vào phòng cưới là muốn làm gì đây? Hôm nay vì muốn cho kịp thời gian hôn lễ cho nên chúng tôi mới để cho lão đại dễ dàng mang Khả Hinh đi như vậy!Nếu như ấn theo đúng quy củ, nào có chuyện dễ dàng như vậy? Riêng khoản tiền cưới này chúng tôi cũng nên ra giá trên trời đi?"
"Ôi! Chị Thục Dao!!" Lâm Sở Nhai đứng ở đầu phòng, trên mặt nở nụ cười xấu xa, phấn khởi cao giọng nói: "Các người thiên tân vạn khổ ngăn ở phòng cưới như thế, còn tưởng rằng có thể đưa ra điều kiện gì? Không phải chỉ là đòi tiền cưới thôi sao? Các anh em, nói cho hai bà chị đây biết, chúng ta hiện tại... Thứ gì cũng không có! Nghèo đến nỗi trong người chỉ còn tiền mà thôi—————— "
"Đúng!!" Tô Lạc Hoành tay cầm "Kim ngọc mãn đường" của Chu gia kia, vẻ mặt hào hứng cười nói: "Chúng ta nghèo đến nỗi chỉ còn lại có tiền thôi! Chỉ cần Thục Dao ngài có thể để cho anh em chúng tôi đi vào, món tiền này liền không thành vấn đề!! Muốn 9 vạn 9 ngàn 9 trăm 99, hay là muốn 99 vạn 99 ngàn 9 trăm 99 thì cứ việc nói!"
"Xìiiiiii!!" Tiêu Đồng thoáng cái vung tay đối với Tô Lạc Hoành nhịn không được cười rộ lên nói; "9 vạn 9 ngàn 9 trăm 99 chỉ đủ cho anh nhét kẽ răng!Anh có 9 ngàn 9 trăm 99 vạn, tôi cũng coi thường!"
"Không nên nói như vậy, chị Tiêu Đồng!" Tô Lạc Hoành thoáng cái đã muốn cởi nút áo, nói: "Nếu ngài không hài lòng, tôi liền hiến thân! Thế nào?"
"Anh ít buồn nôn đi!" Tiêu Đồng tươi cười đẩy anh ra!!
"Có thực sự muốn cũng không được! Nơi này còn có xử nam a" Lâm Sở Nhai không nói hai lời, liền tiện tay lôi một một người ra, nói: "Như vậy đủ thành ý đi!?"
"Ai nha, đám đàn ông các người cũng thật xấu xa rồi!!!" Tiêu Đồng nhìn về phía nam hoa đồng** nhỏ xíu trước mặt, tức đến giậm thẳng chân!!
** Các bé trai tung hoa trong lễ cưới đi theo sau cô dâu.
"Ai, chúng ta hư hỏng cũng không được, thuần khiết cũng không được! Vậy phải làm thế nào a?" Lâm Sở Nhai nói xong, liền đánh mắt ra hiệu cho Tô Lạc Hoành, trong nháy mắt liền muốn xông vào, ai biết bị Tiêu Đồng cùng Trương Thục Dao quát to một tiếng Điệp Y ——————
Xoạt một tiếng!! Điệp Y một thân váy dài màu tím, tay cầm súng trường AK47 chơi đùa, nhắm ngay về phía đám người Lâm Sở Nhai lên nòng!!
"Này!!" Mấy người Lâm Sở Nhai trong nháy mắt liền giơ trắng đầu hàng, mặt cười xơi lởi nói "Có cần phải chơi lớn như vậy không? Đây không phải là buổi lễ kết hôn! Vui vẻ với nhau mới là điều quan trọng nhất? Chúng tôi chết rồi, ai sẽ mang đến một đêm khó quên cho mấy người đây??”
Lãnh Mặc Hàn cũng chỉ nhàn nhạt nhìn Điệp Y một cái, chậm rãi dấu thân thể phía sau Tô Lạc Hoành, anh hiểu rất rõ Điệp Y.
"Các người vui vẻ nhưng chúng tôi không vui!" Trương Thục Dao trực tiếp đắc ý nhìn về phía Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hoành nói thẳng: "Chúng tôi cũng không nhất thiết là muốn tiền. Nhưng nếu muốn qua được cánh cửa này thì phải làm cho chúng tôi cao hứng. Đưa tiền cũng được, tặng người cũng có thể!! Tặng quà càng tốt! Liền phải xem thành ý của các anh rồi.”
"Vậy còn không đơn giản sao!?" Lâm Sở Nhai không nói nhiều, liền lôi ngay Lãnh Mặc Hàn ra nhắm về phía họng súng AK47, trực tiếp cười rộ lên nói: "Chúng tôi biết các ngài là muốn cái gì mà. Đơn giản chính là người đàn ông này! Tối hôm nay đem cậu ta tặng cho mấy ngài! Các ngài muốn nhổ lông hay lột sạch rồi ăn cũng được!"
Lãnh Mặc Hàn trong nháy mắt xoay người, nhìn về phía Lâm Sở Nhai: "Cậu là anh vũ à!?Đâu mà động một chút là nhổ lông!? Hở một chút là lột sạch??"
Trương Thục Dao lần này cũng không khách khí nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn cười nói: "Nhưng anh ấy phải thật nguyện ý, tôi mới có thể khai ân mở cửa!"
"Đi đi đi!" Lãnh Mặc Hàn không nói hai lời liền xoay người đi ra ngoài.
"Thực sự muốn cũng không được a! Tôi đến đây! Tôi nguyện ý hiến thân cho chị Tiêu Đồng này!” Tô Lạc Hoành không nhiều lời, liền tiến lên, bàn tay đặt trên nút áo đang muốn cởi.
"Tôi cũng tới!" Tào Anh Kiệt nhất thời hưng phấn trả còn nhớ gì cả, cũng học Tô Lạc Hoành muốn cởi quần áo, ai biết còn chưa bắt đầu vui đùa, Trần Mạn Hồng trong nháy mắt từ phía sau đi đến, một cái đập tàn bạo rơi trên người Tào Anh Kiệt: "Anh dám! Anh cởi thử cho tôi xem? Lần trước đã hại lão nương chỉ còn lại có 500 ngàn!! Hôm nay không có tiền, toàn bộ đều không được tiến vào nửa bước!!"
Nhã Tuệ cũng mỉm cười cất bước tiến lên, nói: "Đúng! Hôm nay nếu không có thành ý toàn bộ đều không được tiến vào!"
"Ai nha, các ngươi nháo đến nháo đi, rốt cuộc là muốn bao nhiêu a? Ra cái giá đi!?" Tô Lạc Hoành cùng mấy người đàn ông trực tiếp ồn ào hô to gọi nhỏ.
"Chỉ có mấy đồng tiền bọ! Liền đã cho mình là đặc biệt hơn người! Trang phu nhân nhà chúng tôi có tiền!!" Tiêu Đồng trực tiếp ngăn cản mấy người đàn ông trước mặt, nhịn cười nói; "Các chị em, nói cho cánh đàn ông xấu xa này biết, chúng ta chẳng những không nghèo mà còn rất thừa tiền nữa?"
"Đúng vậy!!" Chúng phù dâu không nói hai lời cũng hùa vào với nhau đáp lời.
Trương Thục Dao giơ ngón tay lên móc móc, hai phù dâu bên trong liền lôi cái va ly trong chứa 100 vạn tiền mặt đến ngăn ở trước cửa phòng cưới, sảng khoái mà hào phóng cười nói: "Các người không phải là không có tiền sao? Tùy tiện cầm một chút đi!"
"Ai chà!!" Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hoành đồng thời cười nói: "Trông chị Thục Dao của chúng ta tối nay cũng thật có khí thế, này là chơi lớn a! Chúng tôi liền thích cô như vậy đó!100 vạn này có tính gì? Ngài cứ việc nói yêu cầu, chỉ cần để các anh em có thể đi vào, yêu cầu gì cũng được!!"
"Lúc này mới nói sao! Lấy tiền đến chặn chúng ta, đúng là chỉ biết coi thường phụ nữ!" Trương Thục Dao trực tiếp vênh mặt, nhếch mép cười nhìn về phía Tô Lạc Hoành cùng Lâm Sở Nhai nói: "Chúng tôi là muốn tiền! Chúng tôi còn muốn nhiều tiền hơn! Nhưng chúng tôi cũng không phải là không phân rõ phải trái! Chuyện gì cũng chỉ cần các anh theo quy củ mà làm thì đều ok hết!! Các chị em, mang đồ ra đây!!"
Thiên kim Lãnh gia cùng tiểu thư Lưu gia, nghe thấy lời này, lập tức cười tươi mang ra một cái khay, trong khay có đặt một chiếc bút lông to, còn có một nghiên mực nho nhỏ!!
Tô Lạc Hoành, Lâm Sở Nhai cùng đám người mù mịt không rõ, đầu tiên là cúi đầu, nhìn chiếc bút lông này, còn có nghiên mực kia, lập tức kỳ quái ngẩng đầu, nhìn về phía Trương Thục Dao cười nói: "Chị Thục Dao!! Ngài đây là dùng bút lông, cùng nghiên mực thách đố chúng tôi sao?? Mặc dù đám anh em chúng tôi đây cũng được học đủ thi từ ca phú, thế nhưng nếu ngài muốn chúng tôi phải viết thư pháp so với Đường Bá Hổ, vậy thì chúng tôi chỉ có thể nhảy hồ mà thôi! Cái này không chơi, không chơi!"
Vẻ mặt Trương Thục Dao đầy ý cười xấu xa, nhìn về phía Lâm Sở Nhai nói; "Nói hay lắm! Trò chơi này cũng không phải chỉ là người tới ta đi thôi đâu! Chúng ta ai cũng không cần sợ ai, anh trước vứt ra đây cho tôi một tờ chi phiếu!!"
Lâm Sở Nhai nhìn Trương Thục Dao dù không hiểu nhưng vẫn xé một tờ chi phiếu, đưa cho Trương Thục Dao.
Trương Thục Dao trực tiếp cầm lấy tờ chi phiếu kia, thần thần bí bí giơ lên, trong nháy mắtTrương Thục Dao tránh sang một bên, để hai người đàn ông này nhìn thấy 10 người phù dâu đứng ở trong phòng, lo lắng nói: "Trong 10 vị phù dâu này có một vị là thiên kim tiểu thư vô cùng tinh thông thư pháp! Hơn nữa còn am hiểu nhất là viết chữ khải theo đúng chuẩn mực khuôn mẫu. Thư pháp của cô ấy có thể nói là mang khí thế sơn hà, sáng như nguyệt, không nhiễn khói lửa nhân gian. Chúng tôi sẽ không nói trước cô ấy là ai trong 10 phù dâu này. Nếu các người có thể chọn trúng thì liền do cô ấy chính tay dùng bút lông viết lên trên chi phiếu. Viết lên bao nhiêu số 0 các người phải trả bấy nhiêu tiền! Cái trò chơi này... Các anh có dám chơi không?! Qua đây mới có thể biết được khí thế của các anh a! Xem xem có phải là tài đại khí thô hay không??"
Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hoành nghe xong những lời này, trong nháy mắt nhìn về phía 10 phù dâu xinh đẹp đang mỉm cười trước mặt, mỗi người một khí chất, 10 người đều là 10 tinh anh trong giới, bọn họ liền dựng hết cả lông tơ lên: " Thật cmn. Tôi dựa vào!!!"
"Một trăm ngàn** mấy số 0??" Tào Anh Kiệt nhịn không được lén lút nhìn về phía 10 vị phù dâu thần bí kia, hỏi.
Tô Lạc Hoành vừa định tỉ mỉ tính toán...
Lãnh Mặc Hàn lại rất mau nói ra: "Tám số 0......"
<<** 100 ngàn này là 100 ngàn NDT nha>>
Tào Anh Kiệt nghe vậy, lại nuốt một ngụm nước miếng hỏi: " Một cây bút lông to như vậy có thể viết được 8 số 0 lên phiếu sao???"
/1388
|