Đợi tâm tình An Như khôi phục khá ổn rồi, Niếp Ung hòa nói với Úc Linh, “Con trưởng thành rồi, có chủ ý của mình, bất kể sau này gặp chuyện gì, nên cẩn thận chút, nhớ kỹ còn có nhóm dượng đây, đừng một mình cậy mạnh”
Nghĩ tới Mệnh cách đứa bé, cho dù Niếp Ung Hòa có là người không tin vào số mệnh chăng nữa, cũng không kìm được thấy khó chịu.
Úc Linh cũng nghĩ là dượng lo lắng cho mình gặp nguy hiểm gì, cười bảo, ‘Dượng yên tâm đi, có Hề Từ ở đây, hơn nữa con cũng rất lợi hại đó” Nói xong, cô duỗi tay ra quơ quơ, “Con còn có ông ngoại cho con độ ách linh nữa nè”
“Độ ách linh ư?” Niếp Ung Hòa và vợ tò mò nhìn dây đeo trên tay cô. Niếp Ung Hòa nhìn thoáng qua như bị mù vậy, hỏi, ‘Úc Linh à, có thể cho ta nhìn chút được không?”
Úc Linh biết Niếp Ung hòa là giáo sư hệ khảo cổ, có chút thói quen, dĩ nhiên không để ý, cởi độ ách linh xuống đưa cho ông, cũng tiện đem chuyện xảy ra ở thôn Ô Mạc lần này nói cho họ nghe chút, dĩ nhiên cả chuyện gặp được ông ngoại đã chết và cả đoạn ông ngoại bị luyện thành Quỷ Vương kia nữa.
Nói cho Niếp Ung Hòa dĩ nhiên là vởi trước đây ông là người đầu tiên phát hiện ra sự khác thường của cô khác người thường, sau đó lại bởi chút quan hệ do ông tìm về một ít bùa khai sáng, phật châu, ngọc bài, thạch đảm linh tình gì đó đeo phù hộ cho cô, tuy tác dụng không lớn, nhưng cũng có tác dụng tới giờ.
Trong lòng cô, nếu loại chuyện này mà cả Niếp Ung Hòa cũng không thể nói được, vậy thì những người khác lại càng không nói được.
Sở dĩ không nói cho bà ngoại và Du Lệ, ba ba họ biết là vì bọn họ đều là người thường, không nhìn thấy mấy thứ đó, cần gì để cho họ thêm phiền não, đặc biệt là ba cô, nếu sau khi ông biết con người sau khi chết không có nghĩa là chết hẳn, thì thực sự ông lại lo lắng gây ra chuyện điên cuồng gì đó cũng nên.
Nếu không phải lần này An Như suýt nữa bị hại, cô cũng không chủ động đem chuyện này nói cho An Như biết, dù sao người thường muốn tiếp nhận loại chuyện này, thực sự có khó khăn nhất định, cũng khiến họ lo lắng hãi hùng, ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường.
Niếp Ung Hòa thì không thế, ông không những có năng lực nhất định, thậm chí nguyên nhân ông cũng vì khảo cổ, có mấy lần đi qua khảo mộ cổ, ông gặp được mấy chuyện quỷ quái kỳ lạ hơn rất nhiều người thường, trong lòng cũng đắn đo mãi, có nói với ông cũng không sao.
Quả nhiên An Như nghe thấy mà trợn mắt há hốc mồm, không kìm được lấy tay đỡ trán, cảm thấy nếu không phải thế giới này huyền huyễn thì chắc là bà bị điên mất rồi. Thế giới quan khoa học nói băng là băng, quả thực khảo nghiệm trái tim con người thừa nhận năng lực, bà ngây ra liếc nhìn đèn trên trần nhà, trong lòng đập lộp bộp, rõ ràng vẫn là thế giới khoa học mà, buổi tối vẫn có rất nhiều đèn điện sáng rực đó thôi?
Niếp Ung Hòa vừa nghe vừa đánh giá độ ách linh trong tay, mãi cho đến khi Úc Linh đơn giản nói qua chuyện ba tháng qua xong, mới đem độ ách linh trả lại cho cô, bảo, ‘Thứ này ta cũng nhìn không ra cái gì, công nghệ nó làm hơi có chút kỳ lạ, đặc biệt là mặt đá bên trên, nhìn giống đá mắt mèo, lại có vẻ hơi khác, chẳng biết nói khác ở chỗ nào nữa”
Hề Từ nghe thấy lời ông nói, thực ra hơi bất ngờ nhìn ông, không có nhãn lực nhất định, rất nhiều người không nhìn ra cái gì, quả nhiên Niếp Ung Hòa không đơn giản tý nào.
“là hồn thạch ạ” úc Linh lại nói những lời mà Hề Từ từng nói về tác dụng của độ ách linh và mặt đá bên trên cho nghe một lần. An Như nghe thấy mà nổi đầy da gà, không kìm được tiến về phía chồng mình cọ cọ.
Hề Từ nhìn bà một cái, cảm thấy động tác này hết sức quen mắt, nhìn đi nhìn lại Úc Linh ngơ ngơ ngác ngác bên cạnh mình, bất giác bật cười đột ngột. Quả nhiên Úc Linh và đôi vợ chồng này có vẻ gần gũi, chẳng chút ý thức được cũng bắt chước những hành động hằng ngày của đôi vợ chồng này.
Nghe xong lời Úc Linh nói, trên mặt tuấn mỹ của Niếp Ung Hòa lộ ra chút vui mừng tươi cười, bảo, ‘Đã có pháp khí của ông ngoại con để lại cho con, sau này cố gắng sử dụng để bảo vệ mình cho tốt, như vậy ta cũng an tâm’ Nói xong thì liếc mắt nhìn Hề Từ một cái, trong mắt lóe lên tia sáng tối.
An Như cũng cao hứng nói, ‘Ông ngoại con quả thật không về nữa, sau này còn có Hề Từ bảo vệ con, chúng ta cũng yên tâm’
Nghe Úc Lính nói hết chuyện ba tháng gặp phải, An Như cảm thấy Hề Từ quả thật là bảo vệ Úc Linh. Cho dù điều này cũng không khiến họ hết giận với chuyện đứa nhỏ hứng lên lấy chồng này, ngược lại có chút cao hứng, chỉ cần đứa nhỏ tốt thì cái khác cũng không là gì.
Đem mọi chuyện lớn nhỏ nói ra, trong lòng Úc Linh nhẹ nhõm, cũng vô cùng cao hứng nhìn gương mặt tái nhợt hơi bệnh của dượng dưới ánh đèn, không kìm được bảo, ‘Dượng à, có cửa hàng bán hóa bán cây cỏ rất được, là do bạn của Hề Từ mở đó, ở đó cây cỏ còn tinh lọc không khí tốt hơn cây cỏ ở những chỗ khác nhiều, nếu các người có rảnh thì tới đó mua một ít về, mới có lợi cho sức khỏe của dượng”
Nói xong, cô quay đầu nhìn về Hề Từ, hỏi, ‘Hề Từ, là vậy ha?”
Hề Từ cười gật đầu. Thấy Anh gật đầu, Úc Linh càng cao hứng hơn, nhìn hai vợ chồng An Như, bộ dáng như “Chồng con nói cái gì cũng đúng” hết, An Như nhìn mà thấy hơi ê răng.
Nhưng nghe nói là tốt cho sức khỏe chồng mình, An Như lập tức vỗ bàn nói, ‘Một khi đã vậy, có rảnh chúng ta sẽ đi mua một ít về trồng’
Mãi cho đến khi thời gian cũng hơi muộn, Úc Linh và Hề Từ mời cáo từ trở về. An Như đột nhiên như nghĩ ra gì đó, kéo Úc Linh lại nói, ‘Đúng rồi, còn có đạo diễn Chung, con có muốn nhận không? Con muốn nhận thì cứ nói, ta sẽ lập tức giúp con ngay, đỡ cho đạo diễn Chung bên đó phải đợi”
Úc Linh nghĩ ngợi, hỏi, ‘Là kịch bản gì ạ? Nhân vật tốt thì nhận ạ”
“Ta đã xem qua kịch bản rồi, đạo diễn chung muốn đưa đề tài mới về võ hiệp lên màn ảnh, phim của ông ấy từ trước tới nay rất có chiều sâu, chuyện tuyển diễn viên có thực lực cũng cẩn thận. Đạo diễn Chung để lại một vai cho con là một vai nữ thứ ba, thời gian xuất hiện tuy không nhiều nhưng cũng rất vui, là một nữ hiệp võ công cao cường, chuyện mặt lạnh thay đổi ít chuyện xấu, thường đem nhóm nhân vật chính hóa nguy thành an, đất diễn rất tốt, vô cùng hấp dẫn’
Mặt Úc Linh không đổi nhìn bà, nói chắc chắn, “Đạo diễn Chung đã giữ lại vai này thực ra là tự ông ấy xếp đặt chuyên cho con đi chăng?’ Tuy nói mặt hơi chút vênh, nhưng nhân vật này rõ ràng chính là vì dành cho vai diễn của cô mà.
An Như gật đầu, hôm trước thì bà còn không hiểu tại sao đạo diễn Chung lại xây dựng một nhân vật như thế cho Úc Linh, vừa rồi nghe họ nói chuyện, thì hiểu ra ngay. Đạo diễn Chung đây là qua Úc Linh lấy lòng Hề Từ, hoặc có thể nói là bù đắp nhân tình vì Hề Từ.
Trong giới giải trí, có biết bao người trở thành nhân tinh, An Như nhớ lại giọng điệu lúc đạo diễn Chung gọi điện, thì hiểu ngay đạo diễn Chung có thể chịu ơn được Hề Từ giúp, hoặc ở đó xin Hề Từ giúp đỡ, dù bất kể thế nào, đạo diễn Chung cũng gặp mà không thể cầu, hiện giờ đạo diễn Chung cho Úc linh một nhân vật gặp may, không xem cũng rõ.
Nghĩ ngợi An Như xoa đầu Úc Linh, nói cảm khái, ‘Vận khí của nha đầu con thật tốt quá!”
“Vậy nhận đi ạ, dù gì gần đây con cũng không có việc gì cả” úc Linh nói thờ ơ, hiện giờ cô là gái đã có chồng, cần phải kiếm tiền nuôi gia đình đó, có tiền rồi thì lại đi cùng Hề Từ đi mua mọi thứ! Ngẫm lại mà thấy hơi kích động đó!
Hề Từ và Niếp Ung Hòa nghe xong, trên mặt hai người khẽ cười, trong lòng cũng hiểu được đây là mệnh cách của Úc Linh, vận khí của nó không sai, người thường bất kể có cố gắng thế nào cũng chẳng chiếm được gì, còn cô thì lại không cần cố, nhưng lại kéo theo một đống nguy cơ. Vậy cũng không bằng loại vận khí dễ như trở bàn tay này, cũng hy vọng cô có thể sống lâu như người bình thường một chút.
Sau khi tiễn hai người, An Như quay đầu nhìn về phía Niếp Ung Hòa, ngạc nhiên nói, ‘Ung Hòa, tâm tình anh không tốt sao? Sao vậy/’
Niếp Ung Hòa thầm thở dài, kéo bà ngồi xuống bảo, ‘Không sao, chỉ nghĩ đến một chuyện’
“Chuyện gì?’ An Như kỳ lạ hỏi, sau đó lại nhăn mày lại, nói, ‘Chuyện của Mạn Oánh, em cho tới tận bây giờ không trách anh. Năm đó chúng em đều thích anh, cũng từng đường đường chính chính nói cạnh tranh, em tự nhận là trước khi kết giao với anh chưa từng làm chuyện gì có lỗi với cô ấy”
Lúc họ kết giao, là Niếp Ung Hòa chủ động nói với cô, cô bối rối mất mấy ngày, cuối cùng dưới lời khuyên bảo của Úc Mẫn Mẫn mới hạ quyết tâm nhận lời anh.
Dĩ nhiên Niếp Ung Hòa không phải vì chuyện này mà tâm tình không tốt, nhưng nghe thấy lời bà, trong lòng cười phì một cái, chỉ có cô nàng ngốc này mới có thể thực sự đường đường chính chính, nghĩ đến người khác cũng đường đường chính chính giống mình sao, ngốc đáng yêu quá.
Cung Mạn Oánh năm đó vì muốn tiếp cận với ông, vẫn dùng thủ đoạn, cả úc Mẫn mẫn cũng bị bà ta lợi dụng, ông ngay từ đầu đã thấy chướng mắt, cũng không thích loại con gái có nhiều tâm kế này lắm, bởi vì chính ông cũng là người có rất nhiều thủ đoạn, dĩ nhiên không thích đồng loại, ưa loại giống như An Như, loại cô gái ngốc nghếch sảng khoái sáng sủa như An Như.
Vốn tưởng là sau khi kết hôn khiến cho hai người họ dần xa cách, sau đó nếu không gặp chuyện Úc Mẫn mẫn qua đời, tâm tình An Như thực sự không tốt, trở nên cực kỳ quý trọng người bạn cung Mạn oánh duy nhất còn lại này, cũng không muốn để bà đau lòng, nên mới không làm cái gì cả.
Nào biết đâu loại người càng nhân từ nương tay thì lại biến thành sự áy náy của bà trong mắt người ta. Thật nực cười, Niếp Ung Hòa ông thực sự là người áy náy sao? Huống chi ông cũng chẳng làm ra cái chuyện gì áy náy cả. Trong lòng bao suy nghĩ xoay chuyển, trên mặt ông cũng theo bà suy đoán ừ một câu.
Bên đó, Úc Linh ngồi trên xe, tò mò hỏi, ‘Lúc trước anh nói chuyện gì với dượng em vậy? Nhìn sắc mặt có vẻ không tốt lắm”
Hề Từ vẫn đang lái xe, miệng hỏi, ‘Lúc nào?’
“Chính là lúc em vào bếp giúp dì An đó’
“Không có gì, nói một ít chuyện, em muốn nghe à?’ Anh không nhìn cô, trên mặt cười khanh khách, đôi mắt xanh như ngọc giống ánh sao trong bầu trời đêm vậy.
Úc Linh thành thật lắc đầu, nói tới chuyện yêu ma quỷ quái này thì thôi đi. Sau đó cô vừa cười vừa bảo, “Dượng em tốt lắm ha? Trước em em hơi có chứng tự bế, chính là ông ấy đã mở đạo cho em đó”
Hề Từ gật đầu, “Rất tốt”
Quả thật rất tốt, Niếp Ung Hòa sâu sắc vô cùng, nhìn mọi chuyện cực kỳ phi thường, nếu không phải sức khỏe ông không tốt, tinh lực có hạn thì nói vậy thành tựu còn lớn hơn nhiều.
**
Qua hai ngày Úc Linh phải tới công ty. Nếu tiếp nhận bộ phim của đạo diễn chung, dĩ nhiên phải tới công ty trình diện, rồi ký hợp đồng. Tuy cô chưa đủ tư cách là nghệ sỹ, nhưng ai bảo An Như tráo cô, lúc trước khi cô ký hợp đồng còn có một hiệp nghị, đó là tùy ý cô, thích đi làm lúc nào thì đi.
Đặc quyền như thế, dĩ nhiên là chiêu hận nhất, song tiếc cô gái như cô cho tới tận giờ chưa từng để ý tới.
Hề Từ lái xe đưa cô tới tận công ty, hỏi, “Lúc nào thì về? Có cần anh tới đón em không?’
“Thôi ạ, thời tiết nóng thế, anh cứ ở nhà nghỉ ngơi cho tốt là được” Úc Linh cười ghé hôn anh, “Tối em muốn ăn sườn kho và canh gà”
Hề Từ bị cô hôn hơi thẹn thùng, dù có cửa kính đỡ nhưng vẫn thấy trước mặt mọi người như thế, dĩ nhiên hơi ngượng. Nhìn thần sắc sung dướng trên mặt anh, không kìm được lại xúc động hôn lại cô.
Úc Linh xuống xe ở gần công ty, đeo kính, che ô đi về phía công ty. An Như thấy cô đến cũng không dài dòng, tự mình dẫn cô đi đến chỗ ký hợp đồng.
Chỗ ký hợp đồng là một khách sạn 5 sao, hơn nữa cũng là nơi người mới thử vai diễn, ngoài những nam nữ được điều động trong nội bộ ra, các nhân vật khác đều phải thử vai. Đạo diễn Chung từ trước đến nay phải chịu trách nhiệm chính, trả lương, dù là nhân vật nhỏ cũng bắt buộc phải thử vai.
An Như dẫn Úc Linh đi thẳng tới một phòng trong khách sạn, trợ lý đạo diễn Chung mở cửa thấy các cô, sau khi nhận ra Úc Linh thì cao hứng nói, ‘Chị An và tiểu thư Giang đã đến, xin mời vào”
Người trợ lý này cũng là một người đi theo đạo diễn Chung ở núi Hoa La, đã từng ăn cá do Hề Từ làm, nếm của người ta rồi, hơn nữa còn thái độ mờ ám của đạo diễn Chung, vì thế thái độ đối với Úc Linh rất khách sáo.
An Như lặng lẽ nhìn, trên mặt cũng cười khách sáo, chỉ là thấy bộ dạng Úc Linh cao lãnh, trong lòng thấy hơi bất đắc dĩ, đành cố gắng nhờ giúp, đợi sau khi thái độ đạo diễn Chung cũng thân thiết hiền hòa, cuối cùng mới bất chợt phát hiện ra, vận khí Úc Linh nhà bà thực sự quá tốt, được gả cho một ông chồng tốt tới mức có thể giúp cho vợ thế này, đến đạo diễn Chung khó tính thế mà cũng bị anh chinh phục.
“Tiểu thư Giang, kịch bản cô đã xem chưa?’ Đạo diễn Chung vừa bảo trợ lý lấy hợp đồng ra, vừa hỏi.
Úc Linh gật đầu, nói thật lòng, “Đã xem rồi, cám ơn ông đã cho tôi cơ hội này, tôi sẽ cố gắng hết mình”
Trong lòng đạo diễn Chung rất vừa lòng, yêu cầu của ông từ trước tới nay rất nghiêm khắc, cho dù muốn lấy lòng ban an cũng phải nhìn hành động của đối phương. Ông đã xem qua ít phim truyền hình Úc Linh đóng, tuy chỉ có ba bộ phim, hơn nữa đều là những nhân vật nhỏ không thể nhỏ hơn, số lần xuất hiện cũng không nhiều nhưng cũng đủ chỗ.
Đương nhiên, mấy ngày nay chuyện Úc Linh nổi đình đám trên mạng cũng khiến đạo diễn Chung thấy vừa lòng một chút, nên lập tức lấy hợp đồng ra ký ngay.
Ký xong hợp đồng, lòng An Như cuối cùng cũng yên tâm, cười rất chân thành nói với đạo diễn Chung, “Đạo diễn Chung, sau này đứa nhỏ này phiền ông rồi, ông yên tâm, con bé rất có thiên phú, chỉ là hơi lười nhác chút, chỉ cần ông yêu cầu nghiêm khắc chút, con bé cũng sẽ cố gắng đạt được yêu cầu của ông, không gây cản trở cho ông …”
Hai trợ lý trong phòng nghe thấy mà miệng méo xệch, có một nhà tâng bốc tới vậy sao? Rõ ràng An Như không phải là người thế mà?
Đạo diễn Chung nghe xong lời An Như nói, càng thêm vừa lòng, ông rất tự tin với vị đại diện của Công ty Cảnh An là An Như này, bà bình thường rất ít nói, cũng sẽ không thực sự bốc phét tâng một người không biết xấu hổ đến thế, như vậy có thể nói rõ quả thật Giang Úc Linh có thể tự tin.
“Có lời này của tiểu thư An thì tôi yên tâm rồi”
Sau khi ký hợp đồng xong, An Như cảm thấy mỹ mãn mang theo hợp đồng và Úc Linh cùng nhau trở về công ty, cười bảo, ‘Con thế này có muốn nổi cũng không được, xem người nhà họ Giang nói thế nào?’
Úc Linh ngẫm nghĩ nói, “Ông nội nhất định tức nổ tung rồi, còn những người khác cũng bảo con không biết xấu hổ, tự chuốc vạ vào thân thôi’
“Thối lắm! Bây giờ là thời đại gì rồi, vẫn còn thiển cận như thế chứ!’ an Như mắng, “Đến lúc đó bọn họ mà dám chửi, con cứ bảo Giang Vũ Thành đi mắng họ đi”
Úc Linh ngoan ngoãn gật đầu, dù sao đến lúc đó cứ để ba ba ra tay là được.
Trở lại công ty, Úc Linh đi theo An Như tiến vào phòng bà, không ngờ lại thấy một người quen ở trong này.
Nghĩ tới Mệnh cách đứa bé, cho dù Niếp Ung Hòa có là người không tin vào số mệnh chăng nữa, cũng không kìm được thấy khó chịu.
Úc Linh cũng nghĩ là dượng lo lắng cho mình gặp nguy hiểm gì, cười bảo, ‘Dượng yên tâm đi, có Hề Từ ở đây, hơn nữa con cũng rất lợi hại đó” Nói xong, cô duỗi tay ra quơ quơ, “Con còn có ông ngoại cho con độ ách linh nữa nè”
“Độ ách linh ư?” Niếp Ung Hòa và vợ tò mò nhìn dây đeo trên tay cô. Niếp Ung Hòa nhìn thoáng qua như bị mù vậy, hỏi, ‘Úc Linh à, có thể cho ta nhìn chút được không?”
Úc Linh biết Niếp Ung hòa là giáo sư hệ khảo cổ, có chút thói quen, dĩ nhiên không để ý, cởi độ ách linh xuống đưa cho ông, cũng tiện đem chuyện xảy ra ở thôn Ô Mạc lần này nói cho họ nghe chút, dĩ nhiên cả chuyện gặp được ông ngoại đã chết và cả đoạn ông ngoại bị luyện thành Quỷ Vương kia nữa.
Nói cho Niếp Ung Hòa dĩ nhiên là vởi trước đây ông là người đầu tiên phát hiện ra sự khác thường của cô khác người thường, sau đó lại bởi chút quan hệ do ông tìm về một ít bùa khai sáng, phật châu, ngọc bài, thạch đảm linh tình gì đó đeo phù hộ cho cô, tuy tác dụng không lớn, nhưng cũng có tác dụng tới giờ.
Trong lòng cô, nếu loại chuyện này mà cả Niếp Ung Hòa cũng không thể nói được, vậy thì những người khác lại càng không nói được.
Sở dĩ không nói cho bà ngoại và Du Lệ, ba ba họ biết là vì bọn họ đều là người thường, không nhìn thấy mấy thứ đó, cần gì để cho họ thêm phiền não, đặc biệt là ba cô, nếu sau khi ông biết con người sau khi chết không có nghĩa là chết hẳn, thì thực sự ông lại lo lắng gây ra chuyện điên cuồng gì đó cũng nên.
Nếu không phải lần này An Như suýt nữa bị hại, cô cũng không chủ động đem chuyện này nói cho An Như biết, dù sao người thường muốn tiếp nhận loại chuyện này, thực sự có khó khăn nhất định, cũng khiến họ lo lắng hãi hùng, ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường.
Niếp Ung Hòa thì không thế, ông không những có năng lực nhất định, thậm chí nguyên nhân ông cũng vì khảo cổ, có mấy lần đi qua khảo mộ cổ, ông gặp được mấy chuyện quỷ quái kỳ lạ hơn rất nhiều người thường, trong lòng cũng đắn đo mãi, có nói với ông cũng không sao.
Quả nhiên An Như nghe thấy mà trợn mắt há hốc mồm, không kìm được lấy tay đỡ trán, cảm thấy nếu không phải thế giới này huyền huyễn thì chắc là bà bị điên mất rồi. Thế giới quan khoa học nói băng là băng, quả thực khảo nghiệm trái tim con người thừa nhận năng lực, bà ngây ra liếc nhìn đèn trên trần nhà, trong lòng đập lộp bộp, rõ ràng vẫn là thế giới khoa học mà, buổi tối vẫn có rất nhiều đèn điện sáng rực đó thôi?
Niếp Ung Hòa vừa nghe vừa đánh giá độ ách linh trong tay, mãi cho đến khi Úc Linh đơn giản nói qua chuyện ba tháng qua xong, mới đem độ ách linh trả lại cho cô, bảo, ‘Thứ này ta cũng nhìn không ra cái gì, công nghệ nó làm hơi có chút kỳ lạ, đặc biệt là mặt đá bên trên, nhìn giống đá mắt mèo, lại có vẻ hơi khác, chẳng biết nói khác ở chỗ nào nữa”
Hề Từ nghe thấy lời ông nói, thực ra hơi bất ngờ nhìn ông, không có nhãn lực nhất định, rất nhiều người không nhìn ra cái gì, quả nhiên Niếp Ung Hòa không đơn giản tý nào.
“là hồn thạch ạ” úc Linh lại nói những lời mà Hề Từ từng nói về tác dụng của độ ách linh và mặt đá bên trên cho nghe một lần. An Như nghe thấy mà nổi đầy da gà, không kìm được tiến về phía chồng mình cọ cọ.
Hề Từ nhìn bà một cái, cảm thấy động tác này hết sức quen mắt, nhìn đi nhìn lại Úc Linh ngơ ngơ ngác ngác bên cạnh mình, bất giác bật cười đột ngột. Quả nhiên Úc Linh và đôi vợ chồng này có vẻ gần gũi, chẳng chút ý thức được cũng bắt chước những hành động hằng ngày của đôi vợ chồng này.
Nghe xong lời Úc Linh nói, trên mặt tuấn mỹ của Niếp Ung Hòa lộ ra chút vui mừng tươi cười, bảo, ‘Đã có pháp khí của ông ngoại con để lại cho con, sau này cố gắng sử dụng để bảo vệ mình cho tốt, như vậy ta cũng an tâm’ Nói xong thì liếc mắt nhìn Hề Từ một cái, trong mắt lóe lên tia sáng tối.
An Như cũng cao hứng nói, ‘Ông ngoại con quả thật không về nữa, sau này còn có Hề Từ bảo vệ con, chúng ta cũng yên tâm’
Nghe Úc Lính nói hết chuyện ba tháng gặp phải, An Như cảm thấy Hề Từ quả thật là bảo vệ Úc Linh. Cho dù điều này cũng không khiến họ hết giận với chuyện đứa nhỏ hứng lên lấy chồng này, ngược lại có chút cao hứng, chỉ cần đứa nhỏ tốt thì cái khác cũng không là gì.
Đem mọi chuyện lớn nhỏ nói ra, trong lòng Úc Linh nhẹ nhõm, cũng vô cùng cao hứng nhìn gương mặt tái nhợt hơi bệnh của dượng dưới ánh đèn, không kìm được bảo, ‘Dượng à, có cửa hàng bán hóa bán cây cỏ rất được, là do bạn của Hề Từ mở đó, ở đó cây cỏ còn tinh lọc không khí tốt hơn cây cỏ ở những chỗ khác nhiều, nếu các người có rảnh thì tới đó mua một ít về, mới có lợi cho sức khỏe của dượng”
Nói xong, cô quay đầu nhìn về Hề Từ, hỏi, ‘Hề Từ, là vậy ha?”
Hề Từ cười gật đầu. Thấy Anh gật đầu, Úc Linh càng cao hứng hơn, nhìn hai vợ chồng An Như, bộ dáng như “Chồng con nói cái gì cũng đúng” hết, An Như nhìn mà thấy hơi ê răng.
Nhưng nghe nói là tốt cho sức khỏe chồng mình, An Như lập tức vỗ bàn nói, ‘Một khi đã vậy, có rảnh chúng ta sẽ đi mua một ít về trồng’
Mãi cho đến khi thời gian cũng hơi muộn, Úc Linh và Hề Từ mời cáo từ trở về. An Như đột nhiên như nghĩ ra gì đó, kéo Úc Linh lại nói, ‘Đúng rồi, còn có đạo diễn Chung, con có muốn nhận không? Con muốn nhận thì cứ nói, ta sẽ lập tức giúp con ngay, đỡ cho đạo diễn Chung bên đó phải đợi”
Úc Linh nghĩ ngợi, hỏi, ‘Là kịch bản gì ạ? Nhân vật tốt thì nhận ạ”
“Ta đã xem qua kịch bản rồi, đạo diễn chung muốn đưa đề tài mới về võ hiệp lên màn ảnh, phim của ông ấy từ trước tới nay rất có chiều sâu, chuyện tuyển diễn viên có thực lực cũng cẩn thận. Đạo diễn Chung để lại một vai cho con là một vai nữ thứ ba, thời gian xuất hiện tuy không nhiều nhưng cũng rất vui, là một nữ hiệp võ công cao cường, chuyện mặt lạnh thay đổi ít chuyện xấu, thường đem nhóm nhân vật chính hóa nguy thành an, đất diễn rất tốt, vô cùng hấp dẫn’
Mặt Úc Linh không đổi nhìn bà, nói chắc chắn, “Đạo diễn Chung đã giữ lại vai này thực ra là tự ông ấy xếp đặt chuyên cho con đi chăng?’ Tuy nói mặt hơi chút vênh, nhưng nhân vật này rõ ràng chính là vì dành cho vai diễn của cô mà.
An Như gật đầu, hôm trước thì bà còn không hiểu tại sao đạo diễn Chung lại xây dựng một nhân vật như thế cho Úc Linh, vừa rồi nghe họ nói chuyện, thì hiểu ra ngay. Đạo diễn Chung đây là qua Úc Linh lấy lòng Hề Từ, hoặc có thể nói là bù đắp nhân tình vì Hề Từ.
Trong giới giải trí, có biết bao người trở thành nhân tinh, An Như nhớ lại giọng điệu lúc đạo diễn Chung gọi điện, thì hiểu ngay đạo diễn Chung có thể chịu ơn được Hề Từ giúp, hoặc ở đó xin Hề Từ giúp đỡ, dù bất kể thế nào, đạo diễn Chung cũng gặp mà không thể cầu, hiện giờ đạo diễn Chung cho Úc linh một nhân vật gặp may, không xem cũng rõ.
Nghĩ ngợi An Như xoa đầu Úc Linh, nói cảm khái, ‘Vận khí của nha đầu con thật tốt quá!”
“Vậy nhận đi ạ, dù gì gần đây con cũng không có việc gì cả” úc Linh nói thờ ơ, hiện giờ cô là gái đã có chồng, cần phải kiếm tiền nuôi gia đình đó, có tiền rồi thì lại đi cùng Hề Từ đi mua mọi thứ! Ngẫm lại mà thấy hơi kích động đó!
Hề Từ và Niếp Ung Hòa nghe xong, trên mặt hai người khẽ cười, trong lòng cũng hiểu được đây là mệnh cách của Úc Linh, vận khí của nó không sai, người thường bất kể có cố gắng thế nào cũng chẳng chiếm được gì, còn cô thì lại không cần cố, nhưng lại kéo theo một đống nguy cơ. Vậy cũng không bằng loại vận khí dễ như trở bàn tay này, cũng hy vọng cô có thể sống lâu như người bình thường một chút.
Sau khi tiễn hai người, An Như quay đầu nhìn về phía Niếp Ung Hòa, ngạc nhiên nói, ‘Ung Hòa, tâm tình anh không tốt sao? Sao vậy/’
Niếp Ung Hòa thầm thở dài, kéo bà ngồi xuống bảo, ‘Không sao, chỉ nghĩ đến một chuyện’
“Chuyện gì?’ An Như kỳ lạ hỏi, sau đó lại nhăn mày lại, nói, ‘Chuyện của Mạn Oánh, em cho tới tận bây giờ không trách anh. Năm đó chúng em đều thích anh, cũng từng đường đường chính chính nói cạnh tranh, em tự nhận là trước khi kết giao với anh chưa từng làm chuyện gì có lỗi với cô ấy”
Lúc họ kết giao, là Niếp Ung Hòa chủ động nói với cô, cô bối rối mất mấy ngày, cuối cùng dưới lời khuyên bảo của Úc Mẫn Mẫn mới hạ quyết tâm nhận lời anh.
Dĩ nhiên Niếp Ung Hòa không phải vì chuyện này mà tâm tình không tốt, nhưng nghe thấy lời bà, trong lòng cười phì một cái, chỉ có cô nàng ngốc này mới có thể thực sự đường đường chính chính, nghĩ đến người khác cũng đường đường chính chính giống mình sao, ngốc đáng yêu quá.
Cung Mạn Oánh năm đó vì muốn tiếp cận với ông, vẫn dùng thủ đoạn, cả úc Mẫn mẫn cũng bị bà ta lợi dụng, ông ngay từ đầu đã thấy chướng mắt, cũng không thích loại con gái có nhiều tâm kế này lắm, bởi vì chính ông cũng là người có rất nhiều thủ đoạn, dĩ nhiên không thích đồng loại, ưa loại giống như An Như, loại cô gái ngốc nghếch sảng khoái sáng sủa như An Như.
Vốn tưởng là sau khi kết hôn khiến cho hai người họ dần xa cách, sau đó nếu không gặp chuyện Úc Mẫn mẫn qua đời, tâm tình An Như thực sự không tốt, trở nên cực kỳ quý trọng người bạn cung Mạn oánh duy nhất còn lại này, cũng không muốn để bà đau lòng, nên mới không làm cái gì cả.
Nào biết đâu loại người càng nhân từ nương tay thì lại biến thành sự áy náy của bà trong mắt người ta. Thật nực cười, Niếp Ung Hòa ông thực sự là người áy náy sao? Huống chi ông cũng chẳng làm ra cái chuyện gì áy náy cả. Trong lòng bao suy nghĩ xoay chuyển, trên mặt ông cũng theo bà suy đoán ừ một câu.
Bên đó, Úc Linh ngồi trên xe, tò mò hỏi, ‘Lúc trước anh nói chuyện gì với dượng em vậy? Nhìn sắc mặt có vẻ không tốt lắm”
Hề Từ vẫn đang lái xe, miệng hỏi, ‘Lúc nào?’
“Chính là lúc em vào bếp giúp dì An đó’
“Không có gì, nói một ít chuyện, em muốn nghe à?’ Anh không nhìn cô, trên mặt cười khanh khách, đôi mắt xanh như ngọc giống ánh sao trong bầu trời đêm vậy.
Úc Linh thành thật lắc đầu, nói tới chuyện yêu ma quỷ quái này thì thôi đi. Sau đó cô vừa cười vừa bảo, “Dượng em tốt lắm ha? Trước em em hơi có chứng tự bế, chính là ông ấy đã mở đạo cho em đó”
Hề Từ gật đầu, “Rất tốt”
Quả thật rất tốt, Niếp Ung Hòa sâu sắc vô cùng, nhìn mọi chuyện cực kỳ phi thường, nếu không phải sức khỏe ông không tốt, tinh lực có hạn thì nói vậy thành tựu còn lớn hơn nhiều.
**
Qua hai ngày Úc Linh phải tới công ty. Nếu tiếp nhận bộ phim của đạo diễn chung, dĩ nhiên phải tới công ty trình diện, rồi ký hợp đồng. Tuy cô chưa đủ tư cách là nghệ sỹ, nhưng ai bảo An Như tráo cô, lúc trước khi cô ký hợp đồng còn có một hiệp nghị, đó là tùy ý cô, thích đi làm lúc nào thì đi.
Đặc quyền như thế, dĩ nhiên là chiêu hận nhất, song tiếc cô gái như cô cho tới tận giờ chưa từng để ý tới.
Hề Từ lái xe đưa cô tới tận công ty, hỏi, “Lúc nào thì về? Có cần anh tới đón em không?’
“Thôi ạ, thời tiết nóng thế, anh cứ ở nhà nghỉ ngơi cho tốt là được” Úc Linh cười ghé hôn anh, “Tối em muốn ăn sườn kho và canh gà”
Hề Từ bị cô hôn hơi thẹn thùng, dù có cửa kính đỡ nhưng vẫn thấy trước mặt mọi người như thế, dĩ nhiên hơi ngượng. Nhìn thần sắc sung dướng trên mặt anh, không kìm được lại xúc động hôn lại cô.
Úc Linh xuống xe ở gần công ty, đeo kính, che ô đi về phía công ty. An Như thấy cô đến cũng không dài dòng, tự mình dẫn cô đi đến chỗ ký hợp đồng.
Chỗ ký hợp đồng là một khách sạn 5 sao, hơn nữa cũng là nơi người mới thử vai diễn, ngoài những nam nữ được điều động trong nội bộ ra, các nhân vật khác đều phải thử vai. Đạo diễn Chung từ trước đến nay phải chịu trách nhiệm chính, trả lương, dù là nhân vật nhỏ cũng bắt buộc phải thử vai.
An Như dẫn Úc Linh đi thẳng tới một phòng trong khách sạn, trợ lý đạo diễn Chung mở cửa thấy các cô, sau khi nhận ra Úc Linh thì cao hứng nói, ‘Chị An và tiểu thư Giang đã đến, xin mời vào”
Người trợ lý này cũng là một người đi theo đạo diễn Chung ở núi Hoa La, đã từng ăn cá do Hề Từ làm, nếm của người ta rồi, hơn nữa còn thái độ mờ ám của đạo diễn Chung, vì thế thái độ đối với Úc Linh rất khách sáo.
An Như lặng lẽ nhìn, trên mặt cũng cười khách sáo, chỉ là thấy bộ dạng Úc Linh cao lãnh, trong lòng thấy hơi bất đắc dĩ, đành cố gắng nhờ giúp, đợi sau khi thái độ đạo diễn Chung cũng thân thiết hiền hòa, cuối cùng mới bất chợt phát hiện ra, vận khí Úc Linh nhà bà thực sự quá tốt, được gả cho một ông chồng tốt tới mức có thể giúp cho vợ thế này, đến đạo diễn Chung khó tính thế mà cũng bị anh chinh phục.
“Tiểu thư Giang, kịch bản cô đã xem chưa?’ Đạo diễn Chung vừa bảo trợ lý lấy hợp đồng ra, vừa hỏi.
Úc Linh gật đầu, nói thật lòng, “Đã xem rồi, cám ơn ông đã cho tôi cơ hội này, tôi sẽ cố gắng hết mình”
Trong lòng đạo diễn Chung rất vừa lòng, yêu cầu của ông từ trước tới nay rất nghiêm khắc, cho dù muốn lấy lòng ban an cũng phải nhìn hành động của đối phương. Ông đã xem qua ít phim truyền hình Úc Linh đóng, tuy chỉ có ba bộ phim, hơn nữa đều là những nhân vật nhỏ không thể nhỏ hơn, số lần xuất hiện cũng không nhiều nhưng cũng đủ chỗ.
Đương nhiên, mấy ngày nay chuyện Úc Linh nổi đình đám trên mạng cũng khiến đạo diễn Chung thấy vừa lòng một chút, nên lập tức lấy hợp đồng ra ký ngay.
Ký xong hợp đồng, lòng An Như cuối cùng cũng yên tâm, cười rất chân thành nói với đạo diễn Chung, “Đạo diễn Chung, sau này đứa nhỏ này phiền ông rồi, ông yên tâm, con bé rất có thiên phú, chỉ là hơi lười nhác chút, chỉ cần ông yêu cầu nghiêm khắc chút, con bé cũng sẽ cố gắng đạt được yêu cầu của ông, không gây cản trở cho ông …”
Hai trợ lý trong phòng nghe thấy mà miệng méo xệch, có một nhà tâng bốc tới vậy sao? Rõ ràng An Như không phải là người thế mà?
Đạo diễn Chung nghe xong lời An Như nói, càng thêm vừa lòng, ông rất tự tin với vị đại diện của Công ty Cảnh An là An Như này, bà bình thường rất ít nói, cũng sẽ không thực sự bốc phét tâng một người không biết xấu hổ đến thế, như vậy có thể nói rõ quả thật Giang Úc Linh có thể tự tin.
“Có lời này của tiểu thư An thì tôi yên tâm rồi”
Sau khi ký hợp đồng xong, An Như cảm thấy mỹ mãn mang theo hợp đồng và Úc Linh cùng nhau trở về công ty, cười bảo, ‘Con thế này có muốn nổi cũng không được, xem người nhà họ Giang nói thế nào?’
Úc Linh ngẫm nghĩ nói, “Ông nội nhất định tức nổ tung rồi, còn những người khác cũng bảo con không biết xấu hổ, tự chuốc vạ vào thân thôi’
“Thối lắm! Bây giờ là thời đại gì rồi, vẫn còn thiển cận như thế chứ!’ an Như mắng, “Đến lúc đó bọn họ mà dám chửi, con cứ bảo Giang Vũ Thành đi mắng họ đi”
Úc Linh ngoan ngoãn gật đầu, dù sao đến lúc đó cứ để ba ba ra tay là được.
Trở lại công ty, Úc Linh đi theo An Như tiến vào phòng bà, không ngờ lại thấy một người quen ở trong này.
/251
|