Con cũng đừng quá sốt ruột, có lẽ thời gian cũng còn đến trên dưới một tháng nữa, như vậy thì con đã có đủ thời gian để tìm người thích hợp đi thành phố Minh Châu.
Hàn Chính mỉm cười nói.
Trong lòng Hàn Đông hơi nghi ngờ. Cha hắn nói như vậy, xem ra mọi người đã quyết định rồi. Chức Bí thư Thành ủy thành phố Minh Châu, để hắn tự mình đề cử, cũng không phải là chuyện nhỏ. Hơn nữa, phía bên Cổ Thần Dương cũng khẳng định là đã liên lạc xong rồi.
Chuyện này hơi kỳ lạ, trong lòng Hàn Đông tràn đầy nghi hoặc. Xảy ra chuyện thế này, chứng tỏ Cổ Thần Dương hoặc là gặp phải một áp lực rất lớn, hoặc là đang vạch ra một kế hoạch lớn. Hơn nữa, rõ ràng là Cổ Thần Dương đã thương lượng xong với lão thái gia hoặc là đám người nhà cô hai rồi.
Chẳng qua là cha hắn không nói rõ thì Hàn Đông cũng không hỏi.
Có một số việc, dù Hàn Đông không hỏi, nhưng hắn cũng sẽ nhanh chóng biết rõ thôi.
Hiện tại, Hàn Đông chỉ cần biết một việc, đó chính là hắn nhất định cố gắng lập kế hoạch phát triển thành phố Minh Châu một phen.
Tuy thời gian Hàn Đông đến thành phố Minh Châu cũng không dài lắm, nhưng Hàn Đông vẫn rất quan tâm đến việc phát triển thành phố Minh Châu, hơn nữa, cũng nhìn ra được những vấn đề sâu xa đang tồn tại trong kinh tế xã hội thành phố Minh Châu.
Thành phố Minh Châu là một trong những thành phố có thành tựu hiện đại hóa bậc nhất ở Trung Hoa, cảnh tượng rất phồn vinh. Nhưng Hàn Đông lại thấy được vấn đề ẩn chứa phía sau. Nếu không cải cách thêm nữa, thì thành phố Minh Châu sẽ phát triển ngày càng chậm, sẽ lần lượt bị các địa khu và thành phố khác qua mặt.
Thành tựu trong quá khứ, giờ có khả năng, ngược lại thành một gánh nặng, cho nên, thành phố Minh Châu nhất định phải nhận thức sáng suốt, phải ra sức thúc đẩy sản nghiệp gia tăng, chuyển hình các loại sản nghiệp. Nói cách khác, theo sự phát triển không ngừng của kinh tế Trung Hoa, phương thức sản xuất sẽ chỉ trở thành một sự kìm hãm. Việc này không giống như những địa phương khác, cơ sở kinh tế phát triển yếu ớt, gặp thời điểm sản xuất gia tăng nhanh chóng, ngược lại sẽ mau chóng thích ứng hơn, phương thức sản xuất sẽ nhanh chóng biến chuyển hơn.
“Sức sản xuất quyết định phương thức sản xuất, phương thức sản xuất lại có tác dụng ngược lại với sức sản xuất, để đến thời điểm phương thức sản xuất phù hợp với sức sản xuất, thì sẽ xúc tiến sức sản xuất phát triển. Ngược lại, lúc phương thức sản xuất không phù hợp với sức sản xuất, thì sẽ hạn chế sức sản xuất phát triển.”
Đây chính là trình bày về quan hệ giữa sức sản xuất và phương thức sản xuất trong môn kinh tế chính trị của Mark. Nghe qua dường như hơi trúc trắc, nhưng trong thực tế, sự phát triển kinh tế cũng nằm trong quy luật tuần hoàn này.
Hàn Đông cũng từng nghiên cứu về kinh tế học. Hắn có cảm giác vấn đề hiện đang tồn tại của thành phố Minh Châu chính là phương thức sản xuất đã trở thành gông cùm níu chân sức sản xuất trong thời gian dài, nhất định phải mau chóng thay đổi phương thức sản xuất, thực hiện vòng quay sản xuất và nâng cấp nó.
Chuyện này, Hàn Đông cũng đã đặc biệt hỏi qua Phòng Nghiên cứu chính sách Thành ủy, bảo Lý Minh Bác làm một đề tài tương ứng, giờ thời gian cũng đã lâu như vậy, có lẽ cũng phải làm xong rồi.
“Trước khi rời khỏi thành phố Minh Châu, có hai chuyện quan trọng nhất. Thứ nhất tất nhiên là chọn người làm Bí thư Thành ủy thành phố Minh Châu, việc còn lại là định hình được phương hướng sản xuất, có được người kế nhiệm thì sẽ có phương hướng thôi.”
Hàn Đông thầm nghĩ.
Sau đó hắn lại nghĩ tiếp, rốt cuộc để ai đến thành phố Minh Châu làm Bí thư Thành ủy mới là thích hợp nhất? Dựa theo tình hình thành phố Minh Châu, Bí thư Thành ủy mới nhậm chức nhất định phải có thủ đoạn cứng rắn, nói cách khác, rất khó có thể trấn áp được cục diện, ngoài ra, còn phải có ý thức cải cách, ý thức đổi mới. Sau khi đến thành phố Minh Châu, người đó phải có thể dựa theo ý tưởng của mình phát triển sản nghiệp của thành phố Minh Châu.
Suy nghĩ rất lâu, trong khoảng thời gian ngắn, Hàn Đông cũng không tìm được người thích hợp.
Thở dài một hơi, Hàn Đông đứng lên, đến bên cạnh cửa sổ, đột nhiên giật mình, nhớ lại lời cha hắn. Nếu không tìm được người thích hợp, sao không đi ra ngoài, nhìn xa hơn một chút, biết đâu sẽ phát hiện được niềm vui bất ngờ.
Sau đó, Hàn Đông bèn quay về chỗ ngồi, trong đầu bắt đầu cân nhắc đến mấy vị quan to có gắn bó với họ Hàn. Bọn họ đều là cán bộ cấp Bộ trưởng, trong đó có đến ba Bí thư Tỉnh ủy, còn có hai Bộ trưởng. Trong những người này, trẻ tuổi nhất chính là Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Vân Điền, Triệu Hòa Dân, năm nay được 49 tuổi, nhưng cũng đã đảm nhiệm được hai năm Chủ tịch Tỉnh, ba năm Bí thư Tỉnh ủy rồi, cũng khá từng trải, kinh nghiệm lý lịch cũng tương đối nhiều, vốn cũng đã công tác trong hệ thống Chi Đoàn, có quan hệ khá tốt với hệ thống Chi Đoàn. Trên phương diện công tác, Hàn Đông cũng hiểu biết được các loại báo cáo tin tức ở tỉnh Vân Điền, mặt khác, lúc tiếp xúc với Triệu Hòa Dân, cảm giác được năng lực làm việc của người này cũng không tệ, hơn nữa, còn là một người tràn đầy tinh lực, tác phong cẩn thận, nghiêm túc, là sự chọn lựa không tồi.
Hàn Đông sở dĩ xem Triệu Hòa Dân là người đề cử thứ nhất vì hắn suy xét trên hai phương diện. Phương diện đầu tiên là năng lực làm việc của Triệu Hòa Dân nổi bật, ý thức cải cách tương đối mạnh, khi đến thành phố Minh Châu có thể làm theo ý tưởng của mình để phát triển thành phố Minh Châu thật tốt. Mặt khác, tuổi tác của Triệu Hòa Dân cũng thích hợp, đến lúc đó có thể làm trợ lý đắc lực cho hắn. Hàn Đông tương lai phải đi đến vị trí người cầm quyền cao nhất, thì nhất định phải có người của riêng mình. Lần này, trong nhà giao chuyện chọn người cho mình xử lý, cũng là dựa vào suy nghĩ này, để Hàn Đông phát triển trợ thủ đắc lực, gây dựng cơ sở toàn diện cho tương lai của Hàn Đông.
Triệu Hòa Dân năm nay 49 tuổi, nếu tiến thêm một bước nữa, thì trở thành Ủy viên Cục Chính trị Trung ương kiêm Bí thư Thành ủy thành phố Minh Châu. Nếu làm ở thành phố Minh Châu năm năm, thì được 54 tuổi, đến lúc đó, khi Hàn Đông tiến thêm một bước nữa, anh ta cũng có thể thăng cấp, tiếp nhận chức Trưởng Ban tổ chức cán bộ, tương lai sẽ điều phối cán bộ cả nước cho Hàn Đông, hoặc là cùng tiến thêm một bước với Hàn Đông làm Ủy viên thường vụ, như vậy, anh ta có thể liên tục thăng ba cấp, có thể bảo vệ Hàn Đông tốt nhất. Đương nhiên, sau này cụ thể phải làm thế nào, thì là chuyện của sau này. Nhưng hiện tại, ít nhất Triệu Hòa Dân cũng là người đề cử thứ nhất của Hàn Đông.
Ngoài ra còn có Bí thư Tỉnh ủy Mân Nam, Trương Hạo, cũng là một lựa chọn rất tốt. Người này năm nay 53 tuổi, về tuổi tác thì không hẳn là thích hợp, trước kia thường làm việc ở phía Đông, vô cùng hiểu rõ sự phát triển kinh tế cũng như vấn đề tồn tại của phía Đông. Hơn nữa, tác phong của người này rất kiên cường, nếu đến Minh Châu rồi, thì có thể thúc đẩy mạnh mẽ cho sự phát triển của thành phố Minh Châu.
Hai người này, trước mắt là hai người xếp đầu tiên trong danh sách đề cử. Tỉnh Mân Nam cách thành phố Minh Châu không xa, hơn nữa sắp tới vừa lúc có một hội nghị, chính là diễn dàn về sự phát triển của khu vực Trường Giang. Hàn Đông vốn không định tham gia, nhưng giờ hắn đã có ý tưởng, tất nhiên phải chuẩn bị tham gia rồi.
Hàn Chính mỉm cười nói.
Trong lòng Hàn Đông hơi nghi ngờ. Cha hắn nói như vậy, xem ra mọi người đã quyết định rồi. Chức Bí thư Thành ủy thành phố Minh Châu, để hắn tự mình đề cử, cũng không phải là chuyện nhỏ. Hơn nữa, phía bên Cổ Thần Dương cũng khẳng định là đã liên lạc xong rồi.
Chuyện này hơi kỳ lạ, trong lòng Hàn Đông tràn đầy nghi hoặc. Xảy ra chuyện thế này, chứng tỏ Cổ Thần Dương hoặc là gặp phải một áp lực rất lớn, hoặc là đang vạch ra một kế hoạch lớn. Hơn nữa, rõ ràng là Cổ Thần Dương đã thương lượng xong với lão thái gia hoặc là đám người nhà cô hai rồi.
Chẳng qua là cha hắn không nói rõ thì Hàn Đông cũng không hỏi.
Có một số việc, dù Hàn Đông không hỏi, nhưng hắn cũng sẽ nhanh chóng biết rõ thôi.
Hiện tại, Hàn Đông chỉ cần biết một việc, đó chính là hắn nhất định cố gắng lập kế hoạch phát triển thành phố Minh Châu một phen.
Tuy thời gian Hàn Đông đến thành phố Minh Châu cũng không dài lắm, nhưng Hàn Đông vẫn rất quan tâm đến việc phát triển thành phố Minh Châu, hơn nữa, cũng nhìn ra được những vấn đề sâu xa đang tồn tại trong kinh tế xã hội thành phố Minh Châu.
Thành phố Minh Châu là một trong những thành phố có thành tựu hiện đại hóa bậc nhất ở Trung Hoa, cảnh tượng rất phồn vinh. Nhưng Hàn Đông lại thấy được vấn đề ẩn chứa phía sau. Nếu không cải cách thêm nữa, thì thành phố Minh Châu sẽ phát triển ngày càng chậm, sẽ lần lượt bị các địa khu và thành phố khác qua mặt.
Thành tựu trong quá khứ, giờ có khả năng, ngược lại thành một gánh nặng, cho nên, thành phố Minh Châu nhất định phải nhận thức sáng suốt, phải ra sức thúc đẩy sản nghiệp gia tăng, chuyển hình các loại sản nghiệp. Nói cách khác, theo sự phát triển không ngừng của kinh tế Trung Hoa, phương thức sản xuất sẽ chỉ trở thành một sự kìm hãm. Việc này không giống như những địa phương khác, cơ sở kinh tế phát triển yếu ớt, gặp thời điểm sản xuất gia tăng nhanh chóng, ngược lại sẽ mau chóng thích ứng hơn, phương thức sản xuất sẽ nhanh chóng biến chuyển hơn.
“Sức sản xuất quyết định phương thức sản xuất, phương thức sản xuất lại có tác dụng ngược lại với sức sản xuất, để đến thời điểm phương thức sản xuất phù hợp với sức sản xuất, thì sẽ xúc tiến sức sản xuất phát triển. Ngược lại, lúc phương thức sản xuất không phù hợp với sức sản xuất, thì sẽ hạn chế sức sản xuất phát triển.”
Đây chính là trình bày về quan hệ giữa sức sản xuất và phương thức sản xuất trong môn kinh tế chính trị của Mark. Nghe qua dường như hơi trúc trắc, nhưng trong thực tế, sự phát triển kinh tế cũng nằm trong quy luật tuần hoàn này.
Hàn Đông cũng từng nghiên cứu về kinh tế học. Hắn có cảm giác vấn đề hiện đang tồn tại của thành phố Minh Châu chính là phương thức sản xuất đã trở thành gông cùm níu chân sức sản xuất trong thời gian dài, nhất định phải mau chóng thay đổi phương thức sản xuất, thực hiện vòng quay sản xuất và nâng cấp nó.
Chuyện này, Hàn Đông cũng đã đặc biệt hỏi qua Phòng Nghiên cứu chính sách Thành ủy, bảo Lý Minh Bác làm một đề tài tương ứng, giờ thời gian cũng đã lâu như vậy, có lẽ cũng phải làm xong rồi.
“Trước khi rời khỏi thành phố Minh Châu, có hai chuyện quan trọng nhất. Thứ nhất tất nhiên là chọn người làm Bí thư Thành ủy thành phố Minh Châu, việc còn lại là định hình được phương hướng sản xuất, có được người kế nhiệm thì sẽ có phương hướng thôi.”
Hàn Đông thầm nghĩ.
Sau đó hắn lại nghĩ tiếp, rốt cuộc để ai đến thành phố Minh Châu làm Bí thư Thành ủy mới là thích hợp nhất? Dựa theo tình hình thành phố Minh Châu, Bí thư Thành ủy mới nhậm chức nhất định phải có thủ đoạn cứng rắn, nói cách khác, rất khó có thể trấn áp được cục diện, ngoài ra, còn phải có ý thức cải cách, ý thức đổi mới. Sau khi đến thành phố Minh Châu, người đó phải có thể dựa theo ý tưởng của mình phát triển sản nghiệp của thành phố Minh Châu.
Suy nghĩ rất lâu, trong khoảng thời gian ngắn, Hàn Đông cũng không tìm được người thích hợp.
Thở dài một hơi, Hàn Đông đứng lên, đến bên cạnh cửa sổ, đột nhiên giật mình, nhớ lại lời cha hắn. Nếu không tìm được người thích hợp, sao không đi ra ngoài, nhìn xa hơn một chút, biết đâu sẽ phát hiện được niềm vui bất ngờ.
Sau đó, Hàn Đông bèn quay về chỗ ngồi, trong đầu bắt đầu cân nhắc đến mấy vị quan to có gắn bó với họ Hàn. Bọn họ đều là cán bộ cấp Bộ trưởng, trong đó có đến ba Bí thư Tỉnh ủy, còn có hai Bộ trưởng. Trong những người này, trẻ tuổi nhất chính là Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Vân Điền, Triệu Hòa Dân, năm nay được 49 tuổi, nhưng cũng đã đảm nhiệm được hai năm Chủ tịch Tỉnh, ba năm Bí thư Tỉnh ủy rồi, cũng khá từng trải, kinh nghiệm lý lịch cũng tương đối nhiều, vốn cũng đã công tác trong hệ thống Chi Đoàn, có quan hệ khá tốt với hệ thống Chi Đoàn. Trên phương diện công tác, Hàn Đông cũng hiểu biết được các loại báo cáo tin tức ở tỉnh Vân Điền, mặt khác, lúc tiếp xúc với Triệu Hòa Dân, cảm giác được năng lực làm việc của người này cũng không tệ, hơn nữa, còn là một người tràn đầy tinh lực, tác phong cẩn thận, nghiêm túc, là sự chọn lựa không tồi.
Hàn Đông sở dĩ xem Triệu Hòa Dân là người đề cử thứ nhất vì hắn suy xét trên hai phương diện. Phương diện đầu tiên là năng lực làm việc của Triệu Hòa Dân nổi bật, ý thức cải cách tương đối mạnh, khi đến thành phố Minh Châu có thể làm theo ý tưởng của mình để phát triển thành phố Minh Châu thật tốt. Mặt khác, tuổi tác của Triệu Hòa Dân cũng thích hợp, đến lúc đó có thể làm trợ lý đắc lực cho hắn. Hàn Đông tương lai phải đi đến vị trí người cầm quyền cao nhất, thì nhất định phải có người của riêng mình. Lần này, trong nhà giao chuyện chọn người cho mình xử lý, cũng là dựa vào suy nghĩ này, để Hàn Đông phát triển trợ thủ đắc lực, gây dựng cơ sở toàn diện cho tương lai của Hàn Đông.
Triệu Hòa Dân năm nay 49 tuổi, nếu tiến thêm một bước nữa, thì trở thành Ủy viên Cục Chính trị Trung ương kiêm Bí thư Thành ủy thành phố Minh Châu. Nếu làm ở thành phố Minh Châu năm năm, thì được 54 tuổi, đến lúc đó, khi Hàn Đông tiến thêm một bước nữa, anh ta cũng có thể thăng cấp, tiếp nhận chức Trưởng Ban tổ chức cán bộ, tương lai sẽ điều phối cán bộ cả nước cho Hàn Đông, hoặc là cùng tiến thêm một bước với Hàn Đông làm Ủy viên thường vụ, như vậy, anh ta có thể liên tục thăng ba cấp, có thể bảo vệ Hàn Đông tốt nhất. Đương nhiên, sau này cụ thể phải làm thế nào, thì là chuyện của sau này. Nhưng hiện tại, ít nhất Triệu Hòa Dân cũng là người đề cử thứ nhất của Hàn Đông.
Ngoài ra còn có Bí thư Tỉnh ủy Mân Nam, Trương Hạo, cũng là một lựa chọn rất tốt. Người này năm nay 53 tuổi, về tuổi tác thì không hẳn là thích hợp, trước kia thường làm việc ở phía Đông, vô cùng hiểu rõ sự phát triển kinh tế cũng như vấn đề tồn tại của phía Đông. Hơn nữa, tác phong của người này rất kiên cường, nếu đến Minh Châu rồi, thì có thể thúc đẩy mạnh mẽ cho sự phát triển của thành phố Minh Châu.
Hai người này, trước mắt là hai người xếp đầu tiên trong danh sách đề cử. Tỉnh Mân Nam cách thành phố Minh Châu không xa, hơn nữa sắp tới vừa lúc có một hội nghị, chính là diễn dàn về sự phát triển của khu vực Trường Giang. Hàn Đông vốn không định tham gia, nhưng giờ hắn đã có ý tưởng, tất nhiên phải chuẩn bị tham gia rồi.
/1284
|